Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Thể Đột Phá

Tiểu thuyết gốc · 2358 chữ

o0o..

(Vì qua nhiều hệ tu, mà mỗi hệ tu đều phân chia cảnh giới khác nhau nên sau này các hệ tu ta đều chiếu theo sẽ nói ngang bằng cấp độ nào theo tu tiên cho dễ mỗi cái lại có sơ trung hậu kỳ: Luyện thể - Luyện Khí - Trúc Cơ - Ngưng Nguyên - Kết Đan - Nguyên Anh - Quy Nguyên - Phân Thần - Đại Thừa - Độ Kiếp...).

Trên phiến đại lục rông lớn này đất đại vô cùng rộng lớn, các tông môn là những thế lực mạnh nhất ở đây chia nhau quản lí những khu vực tu luyện tốt như linh khí nồng đậm, các bí cảnh bí ẩn, phế tích cổ xưa. Vì lòng tham nên các tông môn thường xuyên xảy ra chuyện máu chảy đầu rơi là như thường suốt cả chục vạn năm nay. Tông môn này sụp đổ thì tông môn khác lên thay chỉ có liên minh các dựa theo đạo tu có tiên đạo, thần đạo, yêu đạo, phù đan đạo[1], thánh đạo được gọi chung là đại tông môn là còn trường tồn từ xa xưa. Rồi các đại tông môn lại chia ra thành nhiều tông môn có kiểu tu khác nhau.

[1] Do phù văn đạo kết minh cùng đan đạo.

Mỗi tông môn lại cai quản một vùng rộng lớn chính là các quốc gia lớn nhỏ quản lí thu thập nhân tài và tài nguyên khoáng sản trân quý. Bù lại mỗi nước lại nhận được sự bảo hộ từ tông môn giúp chống lại thú triều và các quốc gia không thuộc tông môn mình. Không chỉ có cuộc chiến lãnh địa gay gắt giữa các quốc gia khác đại tông môn mà bên trong mỗi tông môn đều âm thầm minh ám đấu tranh tăng để tăng lợi ích cho mình. Các quốc gia thực chất chỉ như con cờ đang được mua đi bán lại mà thôi, chỉ có những nơi nào có nguồn tài nguyên quý hiếm dâng tặng tiên môn mới vững chắc yên yên tại vị được trước sóng gió.

Còn như cái Thái Nguyên quốc này sở dĩ vẫn còn đứng được mà không bị xâm lấn không phải vì cường đại, mà đất đai chả có cái vẹo gì, linh khí thì loãng nơi này đúng là chó nhai đá gà ỉa ra sỏi làm gì ai muốn thi thoảng thì có mấy tiên tông qua thu thập mấy người về tiên môn vì nơi đây do tiên môn quản lí. Nói là thuộc quản lí nhưng họ cũng chả quan tâm nên lúc xảy ra thú loạn mới không chống đỡ nổi.

Thanh Thạch thành cũng không tính phải là thành lớn nhưng cũng là có tầm cỡ so với các thành ở ngoại biên. Các thành này chính là hàng rào bảo vệ Thái Nguyên quốc. Chung quanh phía nam chính là giải sơn mạch rừng rậm rộng lớn có nhiều yêu thú cường đại, đây chính là tuyến phòng thủ chính chứ không phải là các biên thành với nước khác. Ở Thạch thành cũng được chia ra làm nhiều thế lực lớn nhỏ là các đại gia tộc, bảo thương hội, phủ thành chủ. Sau khi Bảo Tinh, con gái của lão chủ Bảo thương hội lấy Thanh Phong thành chủ thì đã thành một bè thế lực lớn nhất ở đây khiến các đại gia tộc phải quy phục.

Bảo thương hội là nơi chuyên mua bán các vật phẩm là nơi đấu giá duy nhất tại đây. Vì có phía thành chủ vững chắc chống đỡ nên một tay Bảo thương hội lũng đoạn thị trường nơi đây. Phá Thiên ý định hắn vốn tích ít tiền rồi sau mua ít thảo dược phổ sau dùng nhưng khổ nỗi lần trước vì nhấc lên mối quan hệ với thằng Vạn Người Muốn Thông kia giờ éo có tiền. Giờ hắn nghĩ thích hợp hơn là chuyển sang nghề săn thú, tuy có nguy hiểm nhưng trong hiểm nguy sinh tử mới rèn luyện được giúp hắn tiến cảnh nhanh.

Từ lúc trọng sinh đến nay là hơn một tháng hắn đều tập luyện đều đặn để nhanh chóng đạt được Luyện thể sơ kỳ. Hầu hết để bước vào tu đạo đều phải trải qua bước này để tăng thể chất cơ thể khi thành công đến hậu kì thì tẩy kinh phạt tuỷ đẩy tạp chất ra khỏi cơ thể giúp kinh mạch, tế bào dễ dàng hấp thu linh khí không còn bị cản trở. Đây là bước quan trọng nhất đầu tiên đối với người tu luyện vì đây chính là trụ cột cơ bản. Bình thường thì mọi người hay dùng đan dược để tăng lượng linh khí trong người đẩy tạp chất ra ngoài gọi là tẩy tuỷ đan. Tẩy tuỷ đan hay chính là chỉ trong thời gian rất ngắn người dùng liền đạt đến Luyện khí sơ kì nhưng đan này lại cần có thảo dược giàu linh khí nhưng cái nơi chó nhai đá gà ỉa sỏi này có thể nói là vàng ngọc chỉ có con các đại thế gia trong thành trở nên mới có cơ hội sử dụng không đến lân hắn có thể chạm vào.

Nên đành chọn cách tu luyện từ từ mà nơi hắn ở linh khí lại quá loãng nên bây giờ hắn đang mua ít đồ để vào trong rừng săn thú vừa tiện việc tu luyện hơn vì nơi đó linh khí tốt hơn.

Hôm này vào thành là mua đồ nghề đi rừng cùng chút lương khô với lại là để tìm tên kia luôn nhờ nghe ngóng tình hình Mộc Lan cho hắn và thu thập mọi thông tin khá nghi gần đây cho hắn.

o0o..

Tại một mảnh rừng, một nhân ảnh đang vun vút lao đi như tên bắn, đằng sau hắn là một con kiếm hổ cao hơn hai mét phía, đôi mắt đỏ ngầu lên đang truy sát hắn. Nhân ảnh phía trước linh hoặt lách qua từng thân cây thi thoảng quay đầu lại đáp ra những những thứ thoạt nhìn như bùn được bọc trong lá. Khi ném cái bọc, cái thứ như bùn cũng vung văng khắp nới kèm theo một mùi thum thủm cực khó chịu. Con hổ răng kiếm kia không những không tránh nó lại càng điên lên, đôi mắt nó như bốc ra hoả, gào ầm rung chuyển cả tán cây khiến chim chóc bay loạn. Nó thật không thể tin được cái tên nhân loại chết kia không những thách thức còn vũ nhục nó.

Chuyện là hôm nay nó vốn đang ăn no dửng mỡ phơi nắng trên một tảng đá lại không biết từ đâu xuất hiện một thằng tự nhiên cầm một cái bọc đáp vào nó, thấy cái bọc lá to như hòn cuội kia thật là chọc nó cười nhưng nó lại nhanh chóng phát hiện điều bất ổn cái vũ khí kia éo phải là đá mà c..ứt, đậu má đang yên tự nhiên có thằng xông vào lãnh địa nó rồi đáp shit bảo sao không điên được, nó tức nổ phổi, điên cuồng đuổi theo lao vào giết cái nhưng cái thằng kia thế mà lại hắn lại thoát toàn lựa chỗ cây hẹp hắn đi làm cản trở tốc độ, không những vậy hắn vẫn còn thi thoảng đáp thêm mấy bãi shit rồi cười to, từ bé đến lớn là chúa tể một vùng mà lại không ngừng bị vũ nhục kiểu này làm nó mất hết lí trí chỉ không ngừng đuổi theo tên kia.

Trước mắt sắp thấy gần đuổi kịp hắn, kiếm răng hổ hoan hỉ thì bỗng dưng đại biến.

- "Phập"

- "Gào..."

Không biết từ đâu dưới chân hắn xuất hiện cái hố dưới làm nó không kịp phản ứng nhìn thấy bên dưới lại cắm toàn chông nhọn đã được bọc sắt vểnh lên, lần này nó biết lần này đã xong đời nhất định đã mắc bẫy tên tiểu tử giảo hoạt kia, thật là một cái chết đầy sỉ nhục nhất mà nó từng biết.

- "Gào... Grào..."

Những tiếng gào lên không cam lòng nhỏ dần ánh mắt nó cũng ảm đạm dần rồi biến mất sinh cơ, hoàn toàn đã chết.

Phá Thiên đứng trên miệng hố lau mồ hôi rồi cười to:

- "Súc sinh cuối cùng cũng trả được thù, hahaha".

- "May mà đã đột phá Luyện thể bước vào sơ kì Luyện khí không thì không chạy kịp với nó mất".

Vốn đã bước vào luyện khí nhưng cái con hổ răng kiếm này cũng đã thành tinh sống hơn cả trăm năm, mũi thính hơn chó chuyên săn người, khi bị cường giả đi săn với bản năng thú vật mạnh mẽ nó lại lẩn như trạch nên nó rất đắc ý. Lúc trước khi vào rừng cũng được chủ tiệm bán đồ dặn cẩn thẩn với con súc sinh ở bìa hoang lâm, nên lúc vào rừn hắn đã chọn một quả núi khác cách đấy mấy quả núi mà thế quái nào con súc sinh này mũi tinh thật vẫn lần được theo mùi đến nơi tý giết chết hắn lúc thiền định. Lần này quay lại bẫy nó là để trả đũa, con hổ này vốn thành tinh nên rất thông minh, cứ đánh hơi thấy mùi nguy hiểm là nó lẩn như trạch, đánh thì không lại bẫy nó mấy lần đều không được chỉ có thể chạy. May mà kiếp trước hắn đã lịch lãm nhiều nên biết với mấy con kiểu này không dùng nhục kế chọc nó điên lên kích phát bản điên cuồng thú tính thì khó có thể xơi nó toàn vẹn mà không bị thương nặng.

o0o..

Sáng sớm tinh mở, Phá Thiên đang ngồi trên một tảng đá nhập định, hai tay đan nhau, hấp thu từng chút từng chút linh khí ít ỏi vào trong cơ thể mình, sau đó theo bản năng dẫn dắt linh khí đột phá kinh từng kinh mạch vẫn còn tắc nghẽ.

Sau hai canh giờ cuối cùng hắn cũng thu tay về, miệng thở ra trọc khí:

- "Đúng là linh khí trong rừng tốt hơn nhiều so với hơn ta ở, thẩn nào trước chỗ này có mấy con hoang thú[2] cường đại tranh giành, đúng là của thơm là của lạ, của lạ là của ôi. Giờ ta đã khai thông được 137 đạo kinh mạch là Luyện khí trung kì bắt đầu, mỗi kinh mạch được mở ra cảm giác thật thư thái, mà cơ thể như thể nhẹ đi, tinh thần mẫn tiệp, đầu óc cũng linh hoạt lên. Chỉ cần phá được hết 360 đạo kinh mạch lớn nhỏ trong cơ thể rồi liên kết chúng lại với nhau tạo ra dòng khí nữa là được. Dòng khí chuyển được 360 tiểu chu thiên thì lúc đó chính là đột phá Luyện khí."

[2] Hoang thú chỉ là thú rừng nha nó chưa kết ra đan thì chưa phải là yêu thú.

- "Bụp, bụp..."

Như thường lệ hắn tự điểm huyệt đạo lại khoá linh khí trong cơ thể, rồi đeo lên bao đá hơn 200 cân chạy một mạch lên núi, đèo cản chèo qua, suối cản thì lội, chân đau không dừng, mất cảm giác vẫn chạy, chạy đến khi hắn mơ màng sắp ngất mới dừng lại, sau đó mở ra tu vi hấp thu linh khí xung quanh khôi phục sức lực rồi lại khoá vào chạy tiếp cho đến chiều tà mới nghỉ.

Hắn cũng không sợ gặp phải hoang thú tấn công vì bọn nó bị ngày ngày đều bị mang ra làm bao cát luyện tập, hoang thú quá chán nản với thằng khùng này nên đã bỏ đi nơi khác. Nghỉ ngơi xong sau khi chạy mấy chục vòng quanh khắp quả núi, hắn lại xách mông sang quả núi khác đi choảng nhau với mấy con thú hoang cường đại giết được thì có thịt ăn, không thì chạy hôm khác khiêu chiến. Ngày ngày cơ thể hắn đều đẩy phá tan cực hạn bản thân, lúc đầu mới ma luyện kiểu này cả người hắn đau nhức không thôi kể cả có linh khí phục hồi thì quá trình phá rồi lại lập của cơ bắp vẫn đau dai dẳng khiến hắn mất ngủ mấy ngày mới quen.

Đêm đến hắn lại ngồi thiền hấp thu linh khí nhưng trong đầu hắn này lại luôn nghĩ về con đường phía trước, cảnh giới hắn ngày càng cao thì càng gần ngày đạt đến Kết Đan, mỗi một đạo tu chỉ kết ra một đan duy nhất, mà cơ thể mỗi người đều không thể chứa nhiều hơn một đan không thì dẫn đến xung đột, mà cơ thể cũng chỉ chịu được linh khí của một đan khi có nhiều hơn linh khí sẽ bạo thể mà chết. Lúc trước hắn vốn tu tiên đến Nguyên Anh cảnh giới còn tu thần đạo chỉ là Ngưng nguyên còn chưa kết ra thần đan nên không sao cả.

Sau hai tháng cuối cùng thể chất hắn đã thật sự khác biệt so với cái kẻ ăn mày lúc trước, bây giờ đã là thiếu niên hotboy, mình cao mét bảy, lưng thẳng tắp, da dẻ màu đồng, cơ bắp săn chắc, bụng sáu múi, khuôn mặt đã mất đị sự non nớt vài phần trước đó, tuy hắn không quá đẹp trai nhưng lại cho thấy sự đáng tin cậy, chỉ có mắt hắn là vẫn hơi xam xám như vậy.

- "Ài lâu rồi cũng nên quay về xem Mộc Lan thế nào, tiện thể lấy ít thảo dược ". Vừa nói xong hai tay hắn nhấc bổng con hổ lên lên vai, trên lưng còn có mấy tấm da thú rồi băng băng chạy về thành.

o0o..

"Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông"

Bạn đang đọc Phá Thiên sáng tác bởi o0o..
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi o0o..
Thời gian
Cập nhật KoLove
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.