Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 2 Chương 4 : Song kiếm đoạt mệnh ( Part 6)

Phiên bản Dịch · 2448 chữ

Tiếng la thét thảm thiết vang lên, những người lính nhìn về phía tiếng kêu, họ thấy một gã Vệ Binh bị cuốn quanh bởi một cái gì đó ngoằn nghèo không ngừng mấp máy.

Đó là 1 thứ bóng loáng trông rất mịn và có màu hồng — một đoạn ruột.

Ở đầu đoạn ruột là một con undead trong giống một quả trứng. Có một cái lỗ thủng trên cơ thể của nó, lộ ra rất nhiều nội tạng của con người đang không ngừng loay ngoay như lũ kí sinh.

Đó là một loại Undead được gọi là Viscera Egg.

Người vệ binh đó bị đoạn ruột kéo theo.

“Yahh!”

Trước khi những người khác có thể cứu anh ta, người Vệ Binh rơi xuống phát ra một tiếng thét──

“Cứu! Cứu tôi! Ah, Yahh── ”

–Tiếng hét lại vang lên. Từng tên lính canh chứng kiến cảnh kẻ xấu số bị nuốt sống bởi lũ Undead.

Mặc dù đã có giáp bảo vệ toàn thân, anh ta vẫn cố đưa tay lên mặt để tự bảo vệ mình trong khoảnh khắc tàn bạo ấy. Nhưng từng phần, ngón tay, ngón chân, mặt, toàn bộ đều bị gặm sạch nhanh chóng.

“Rút lui! Lui lại sau tường!”

Nhìn thấy Viscera Egg tiếp tục loay hoay tìm kiếm mục tiêu, đội trưởng lên tiếng rút lui.

Tất cả các vệ binh vội vã xuống cầu thang ,âm thanh undead đập cửa trở nên vang dội, tiếng cọt kẹt của cánh cổng càng rõ ràng hơn.

Nỗi thất vọng bắt đầu mãnh liệt. Cơ hội quân tiếp viện đến trước khi một Undead mạnh xuất hiện thực sự quá thấp. Khi cánh cổng bật mở, làn sóng của cái chết sẽ âp đến, cuốn trôi không biết bao sinh mạng.

Ngay khi những người Vệ Binh đều cảm thấy bị rơi xuống vực sâu của tuyệt vọng, tiếng âm thanh kim loại bỗng vang lên đánh thức họ.

Theo phản xạ, tất cả mọi người đều quay về nơi phát ra âm thanh.

Trước mắt họ là một chiến sĩ mặc giáp toàn thân màu đen, cưỡi một con ma thú có đôi mắt đen đầy trí tuệ. Bên cạnh là một cô gái xinh đẹp, tách biệt hẳn với xung quanh.

“Này! Ở đây rất nguy hiểm! Đi nhanh đi!”

Nói xong, gã Vệ Binh nhìn thấy thẻ kim loại trước ngực của Chiến binh đó.

Là Mạo hiểm giả!

Nhưng nháy mắt hy vọng của họ bị dập tắt khi phát hiện chỉ là hạng Copper. Mạo hiểm giả cấp thấp như vậy không thể nào đủ khả năng để giải quyết tình trạng nguy cấp này. Sự thất vọng lại phủ lên đôi mắt họ.

Thân thủ của người chiến binh vô cùng nhanh nhẹn, anh ta nhảy xuống từ con ma thú mà không chút gượng ép.

“Ngươi nghe gì không? Rời khỏi đây mau!”

“Narberal, thanh kiếm của ta.”

Giọng nói của người Chiến Binh vô cùng nhẹ nhàng, nhưng dù trong tiếng tạp âm của lũ Undead nó vẫn rõ ràng đến bất ngờ. Người con gái đi đến bên cạnh, hai tay đưa lên thanh cự kiếm.

“Các ngươi lui về phía sau đi, có vẻ rất nguy hiểm đấy?!”

Nghe lời cảnh báo của người Chiến Binh, những Vệ Binh quay người và nhìn thấy cảnh tượng diệt vong trước mắt.

Một con Undead khổng lồ cao hơn cả 4m tường.

Đó là một tập hợp từ vô số Undead hình thành, tạo ra một thi thể khổng lồ.

“Wahhhh──”

Cả đám Vệ Binh thét lên trong cơn hoảng loạn và toan bỏ chạy Nhưng họ cũng ngạc nhiên không kém với một cảnh tượng khác.

Chiến binh mặc giáp đen kia giơ kiếm của mình lên và chuẩn bị ném nó đi như một mũi giáo.

Hắn ta định làm cái quái gì vậy?

Nghi vấn này ngay lập tức tan thành mây khói.

Chiến Binh ném thanh kiếm ra với một tốc độ không thể tin được. Các Vê Binh dõi theo nơi thanh kiếm bay tới và nhìn thấy một cái gì đó thậm chí còn khó tin hơn.

Gã khổng lồ tập hợp từ vô số Udead, con quái vật Undead mà dường như không thể đánh bại đang lảo đảo, như thể vừa nhận một đòn trực diện từ một kẻ mạnh hơn. Sau đó nó ngã xuống, tiếng âm thanh ầm ầm nổ vang, như lời chứng tỏ kẻ khổng lồ đã thực sự bị đánh ngã.

“—Lũ Undead đang tới.”

Người Chiến binh bóng tối ấy nói, tay còn lại rút ra một thanh cự kiếm khác trên lưng rồi và sải bước về phía trước:

“Mở cổng.”

Những Vệ Binh không thể hiểu điều hắn nói ngay lập tức, phải chớp mắt nhiều lần, họ mới hiểu được ý muốn của Chiến Binh:

“Không, đừng nói vớ vẩn! Còn một quân đoàn Undead ở phía bên kia cánh cổng! ”

“Rồi sao? Cái đó cùng ta – Momon có quan hệ gì?”

Đối mặt với sự tự tin tuyệt đối của Chiến binh bóng tối kia, những Vệ Binh bị choáng váng đến mức không tả được.

“… Được rồi, nếu các người không chịu mở cổng, tôi sẽ tự qua.”

Chiến binh đó bắt đầu chạy nhanh, hắn nhảy lên khỏi mặt đất rồi biến mất sau bức tường. Không sai, hắn vô cùng thoải mái lướt qua bốn mét tường bao, dù cho toàn thân đang mặc một bộ giáp.

Qủa thực là một cảnh tượng như ảo giác.

Các Vệ binh không thể tin nổi điều vừa diễn ra, họ cứng họng, nhìn vào nơi người chiến sĩ vừa đứng.

Cô gái bị bỏ lại phía sau cũng nhẹ nhàng bay lên không trung, nhưng khi chuẩn bị vượt qua bức tường, thì bị một tiếng kêu ngăn lại:

“Xin đợi một chút. Xin mang kẻ hèn này cùng đi

Giọng nói trang nghiêm này đến từ con ma thú mạnh mẽ người Chiến Binh vừa cưỡi – hệt như vẻ ngoài của nó.

Cô gái hơi cau mày – nhưng điều đó không đủ để làm lu mờ nét duyên dáng của cô nàng – và trả lời: –

“…Trèo lên cầu thang đằng kia. Ngươi sẽ không bị gãy chân nếu nhảy từ đằng đó chứ? ”

“Tất nhiên rồi! Hiền Vương muốn nhanh chóng được ở bên chủ nhân! Chờ tôi với, chủ nhân! ”

Con mãnh thú to lớn đó nhanh chóng chạy qua số Vệ binh rồi leo lên cầu thang và nhảy xuống.

Khung cảnh xung quanh tĩnh lặng.

Giống như một con bão vừa quét qua, họ sững sờ đứng tại chỗ không biết bao nhiêu lâu. Mãi đến khi phục hồi lại tinh thần, một gã Vệ Binh hỏi bằng giọng run rẩy:

“Này … Anh có nghe thấy không?”

“Nghe thấy gì?”

“Âm thanh của Undead.”

Ngay cả khi họ yên lặng lắng nghe, song cũng không có kết quả. Mọi âm thanh đều biến mất, sự yên tĩnh quỷ dị lúc ban đầu đã khôi phục.

Người Vệ Binh sợ hãi rùng mình lẩm bẩm:

“Này, mọi người tin được sao? Chiến binh đó … khi đối mặt với một đống Undead, hắn dễ dàng chém bay bọn chúng… và tiến về phía trước mà không hề hấn gì. ”

Các vệ binh cảm thấy kinh ngạc và ngưỡng mộ.

Những tiếng ồn lắng xuống vì bọn Undead đuổi theo mục tiêu mới. Còn cho đến bây giờ vẫn chưa có âm thanh có lẽ chúng vẫn còn chiến đấu và chưa thể thoát ly.

Ý tưởng khó tin đó khiến đám Vệ BInh tò mò leo lên bức tường. Cảnh tượng trước mắt buộc các Vệ Binh hoài nghi hai mắt của chính mình, họ không thể ngừng rên rỉ:

“Chuyện này … Gã Chiến Binh kia … Hắn ta là ai …”

Họ có thể thấy vô số xác Undead nằm trên mặt đất. Các xác chết chất đống lên như một ngọn đồi, toàn bộ nghĩa trang như được lấp đầy bởi thi thể. Miễn cưỡng còn một số Undead còn sự sống yếu ớt nhưng chúng đều không thể di chuyển và chắc chắn cũng mất đi năng lực chiến đấu.

Mùi hôi thối thoang thoảng giống như mong muốn được gió mang tới, từ nơi xa xa có thể nghe được âm thanh chiến đấu.

“… Không thể nào … Họ còn đang chiến đấu? Họ đã giết rất nhiều Undead rồi mà! Thật không thể tin được…! ”

“Gã Chiến Binh đó rốt cuộc là ai?!”

“… Tôi nghĩ rằng hắn tự gọi mình là Momon … Là một Mạo hiểm giả cấp Copper với các kỹ năng như vậy thật kinh khủng, chuyện này không thể tin được. Hắn ta chắc chắn phải là huyền thoại cấp Adamantium !? ”

Người nào đó thốt lên khe khẽ khiến mọi người đều gật đầu đồng ý, cái thân thủ cùng kỹ năng tuyệt đối không thể là một mạo hiểm giả cấp đồng ( copper).

Hắn chắc chắn phải là kẻ sở hữu của thứ hạng cao nhất – một anh hùng.

Không có khả năng nào khác.

“Chúng ta … có lẽ đã nhìn thấy một nhân vật huyền thoại … chiến binh bóng tối… không, một anh hùng bóng tối …”

Tất cả mọi người đều tán thành điều đó.

Chỉ cần tay phải vừa cử động thì có một cái xác bay ra ngoài, tay trai cử động thì cái xác bị cắt làm hai.

Cơn lốc chém giết của Ainz cuối cùng cũng dừng lại.

“Lũ phiền phức.”

Hai tay Ainz cầm thanh cự kiếm được tạo ra từ ma pháp một lần nữa, cậu đưa mắt nhìn lũ Undead xung quanh với cái nhìn khó chịu, thanh kiếm chỉ thẳng hướng bọn chúng.

Lũ Undead như bị náo động, cố gắng tránh xa khỏi câu. Bọn chúng vốn không biết sợ la gì lại dường như cảm thấy sự đáng sợ đến từ Ainz.

“… Kẻ hèn mọn này thực sự xin lỗi vì hành động của mình.”

Giọng nói này đến từ phía trên Ainz truyền đến. “Hiền vương Rừng xanh” lơ lửng trên không trung, tay chân dang ra, chòm râu vô lực rũ xuống, nó có vẻ chán nản.

Đáp lại không phải là Ainz.

‘’Ngươi… an phận một chút đi. Nhích tới nhích lui vậy rất khó mang theo.’’

Giọng của Narberal phát ra từ phía dưới bụng của Hiền vương. Bởi vì “Hiền vương Rừng xanh” không có khả năng bay, buộc Narberal đã kích hoạt phép thuật bay phải mang theo nó, một nửa cơ thể của cô bị ép vào phần bụng mềm của Hiền vương.

“Thật sự xin lỗi …”

Tuy khuyết thiếu chỉ số thông minh, nhưng lũ Undead cấp thấp không tỏ ra thù địch với sự xuất hiện đột ngột của Ainz. Có Lẽ bởi chúng rất nhạy cảm với “Sự sống” nên chúng có thể cảm thấy Ainz là đồng loại.

Nhưng chúng không bỏ qua sự xuất hiện của Hiền vương vì nó là 1 sinh vật sống. Kết quả khiến Ainz bị kéo vào cuộc chiến hỗn loạn này. “Hiền Vương” cũng bị thương không nhẹ nên Narberal đành cõng theo Hiền Vương bằng phép thuật bay của cô để tránh đám Undead chạm vào nó.

Khi Ainz bước một bước tới, lũ Undead lại lùi lại một bước. Khoảng cách của họ vẫn cứ giữ nguyên trong vòng vây .

Lấy Ainz làm trung tâm của vòng tròn, mỗi khi cậu di chuyển vòng tròn cũng di động theo tốc độ của cậu. Lũ Undead cố gắng tìm cơ hội tấn công, nhưng chỉ cần đứng về phía trước đều sẽ bị Ainz tiêu diệt trong một cú đánh. Bởi vậy lũ Undead chỉ dám bao vây Ainz chứ không dám có hành động nào khác

Dù ngu ngốc, nhưng vô số lần bị tiêu diệt mỗi khi tiếp cận điều khiến lũ Undead nhận ra bài học và phối hợp với nhau.

“Chuyện này sẽ lâm vào bế tắc mất.”

Đối diện với lũ Undead khổng lồ, Ainz không khỏi oán giận.

Nếu Ainz đánh nghiêm túc, đoàn Undead này không phải là vấn đề. Nhưng nếu đột phá quá mạnh mẽ, lũ Undead sẽ chạy trốn tứ phía và đám Vệ Binh ở phụ cận sẽ trở thành mồi ngon cho chúng. Mà như vậy đồng nghĩa với khả năng cậu sẽ mất đi những nhân chứng người sẽ khẳng định Ainz “là Mạo hiểm giả duy nhất giải quyết được sự kiên này”, chuyện như vậy đồng nghĩa với thất bại. Vậy nên cậu mới buộc phải thu hút sự chú ý của lũ Undead và dẫn dắt chúng tránh xa khỏi đám Vệ Binh.

Nhưng chuyện này khiến cho mọi thứ trở nên thật chậm chạp.

Có vẻ Narberal hiểu lầm lời nói của Ainz:

“Xin ngài hãy gọi viện binh từ Nazarick. Chỉ cần thêm viện quân, trong nháy mắt cái nghĩa trang cặn bã dám đối kháng với Ainz-sama sẽ bị tiêu diệt.”

“… Đừng có nói lời ngu ngốc như thế. Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần về mục đích đến thành phố này rồi?. ”

“Nhưng Ainz-sama, nếu người chỉ muốn có được danh vọng, chẳng phải đợi Undead phá cổng thành , và xuất hiện khi có rất nhiều nạn nhân sẽ tốt hơn sao?’’

“Ta đã cân nhắc về chuyện đó. Nếu chúng ta có nhiều thông tin hơn như mục tiêu của đối phương hay sức chiến đấu của thành phố này, chúng ta có thể làm vậy. Nhưng vì thiếu thông tin , chúng ta cần tránh mất thế chủ động. Nếu mọi chuyện diễn ra theo đúng dự tính của đối phương, thì sẽ không ổn chút nào. Và dựa theo quan sát của ta, những đội khác có thể tới đây và cướp mất vinh quang.”

“Thì ra là vậy…Ainz-sama thật sáng suốt. Xem xét ở mọi góc độ, thật không hổ là đấng chí cao vô thượng, một lần nữa làm thuộc hạ bội phục sát đất. Có điều …… Rất mong ngài có thể chỉ bảo cho kẻ tối dạ này tại sao ngài không sử dụng Eight-legged Spiderblade Assassins (Sát thủ Nhện đao 8 chân) hay Shadowdemons (Quỷ bóng ma) âm thầm tới đây thám thính trước khi hành động, như vậy chẳng phải cũng có thể tranh thủ thời điểm hành động tốt hơn?”

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.