Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 2 Chương 3 : Hiền Vương rừng xanh ( Part 7)

Phiên bản Dịch · 2213 chữ

Aura thay đổi thành phần không khí bên trong phổi của cô. Hỗn hợp không khí này theo đôi môi hồng đang hé mở của cô mà thoát ra bên ngoài. Đây là phương thức hít thở để khống chế tình cảm.

Bình thường hỗn hợp không khí này chỉ tản ra xung quanh mình trong một phạm vi hẹp, cho nên mới có thêm một năng lực đặc biệt ẩn trong đó. Nhưng loại kỹ năng này, nếu Aura chủ tâm phát động, nó có thể kết hợp với những kỹ năng tấn công khác, và tầm tấn công của nó đạt tới 2km. Cho dù là bên trong rừng rậm cũng có thể trúng mục tiêu.

Tuy nhiên không cần thiết phải làm như vậy lúc này. Bởi vì mục đích lần này là xỏa bỏ toàn bộ dấu vết của bản thân, lặng lẽ tiếp cận mục tiêu. Đừng nói là động vật bình thường, cho dù là ma thú có giác quan nhạy bén cũng không thể phát hiện ra Aura.

Đem mọi dấu vết của bản thân tiêu hủy, Aura đi thẳng đến chỗ ở của Hiền vương, nhẹ nhàng thổi một hơi. Trong hơi thở này mang theo những cảm xúc sợ hãi, làm cho tên Hiền vương đang ngủ say bỗng nhiên bừng tỉnh.

Tất cả lông trên người Hiền vương rừng rậm này dựng đứng, nó lập tức bỏ chạy trối chết. Tốc độ của một con thú bốn chân bị hoảng sợ nhanh đến dọa người. Nhưng Aura đuổi phía sau nó còn nhanh hơn.

Aura căn thời gian để hơi thở của cô có thể dẫn dắt Hiền vương đến chỗ của Ainz, quả thực giống như cái chết đang đuổi theo vậy.

Rừng rậm yên tĩnh trở nên vô cùng huyên náo.

Lukeluther vểnh tai lên, đối với sự biến hóa trong không khí vô cùng cảnh giác, vẻ mặt hắn ta vô cùng nghiêm túc mà quan sát bốn phía.

“Có thứ gì đó đang đến đây.”

Nghe được câu này, những thành viên Tất Hắc Kiếm đang hỗ trợ hái thuốc lập tức rút vũ khí chuẩn bị chiến đấu. Ainz cũng nắm chặt cự kiếm trong tay.

“Là Hiền vương rừng rậm sao?”

Không ai trả lời câu hỏi của Enfrea, người đang xếp thảo dược vào cái túi bên hông. Mọi người chỉ yên lặng nhìn về phía sâu trong rừng.

“Không tốt.”

Ngay cả một kẻ luôn cợt nhả như Lukeluther cũng dùng giọng nghiêm túc hô lên.

“Có quái vật lớn xông tới nơi này. Tuy rằng không biết vì cái gì mà nó cứ chạy tới chạy lui như vậy, nhưng theo tiếng cỏ dại bị dẫm đạp thì nó sắp đến nơi này rồi. Nhưng mà…Không thể xác định có phải Hiền vương hay không.”

“Lui lại, bất kể có phải Hiền vương hay không đều rất nguy hiểm. Cho dù không phải Hiền vương đi nữa, thì chúng ta đã xâm nhập vào lãnh thổ của nó, cho nên khả năng nó đuổi theo là rất cao.”

Peter nói, rồi nhìn về phía Ainz.

“Ngài Momon, có thể mời ngài bọc hậu được không?”

“Không thành vấn đề, cứ giao cho ta…Ta sẽ làm phần việc còn lại.”

Nhóm Tất Hắc Kiếm lên tiếng động viên Ainz, sau đó mang theo Enfrea lui dần về phía bìa rừng.

“Ngài Momon, không cần quá mức miễng cưỡng đâu.”

Âm thanh của Enfrea mang theo âm thanh lòng tin tuyệt đối với Ainz, con ngươi dưới mái tóc lóe lên vẻ sùng bái. Ainz cảm thấy không được tự nhiên, chỉ muốn bọn họ nhanh chóng rời đi.

Nhìn đoàn người biến mất trong rừng, trong lòng Ainz tuy cảm giác có chút bất an, không biết chỉ dựa vào bản thân mình có thể thuận lợi ra khỏi khu rừng này hay không, nhưng cậu liền nghĩ đến việc lúc sau nên để cho Aura dẫn đường.

Trước mắt còn chuyện khẩn cấp hơn.

“Không xong…Nó có thể không được công nhận là Hiền vương…Cho dù muốn mang nó trở về Nazarik thì cũng phải có bằng chứng cho việc đã đánh bại nó…Chặt bỏ một chân sao?”

“Ainz đại nhân.”

Tầm mắt của Narberal nhìn về phía sâu trong rừng, nơi có một hình dáng khổng lồ đang chạy đến chỗ hai người. Bởi vì rừng cây quá mức rậm rạp, ánh mặt trời không cách nào chiếu xuống, cho nên chưa thể xác nhận màu lông của nó có phải màu trắng bạc hay không.

“Khách tới rồi sao?”

“Có lẽ mình mới là khách”- Ainz mơ mơ hồ hồ nghĩ đến chuyện này. Bởi vì không biết được sự phân chia cấp bậc tại thế giới này là như thế nào, không thể biết được sức chiến đấu của Hiền vương, cho nên Ainz chắn phía trước mặt Narberal, ma pháp niệm chú sư, người không am hiểu về cận chiến.

Đứng phía trước Narberal, Ainz cảm giác được không khí lưu động, liền đưa cự kiếm lên làm tấm chắn.

Âm thanh kim loại va chạm vang lên, cánh tay Ainz cảm nhận được một áp lực cực lớn. Một vật thể to, nặng, lấy tốc độ cực lớn đánh vào cự kiếm trên tay Ainz.

Có thể thấy được một cái đuôi dài, bên ngoài bảo phủ một lớp giống như là vảy rắn đang chậm rãi rút vào trong rừng.

“Cái đuôi được dùng như một cái roi để tấn công. Nhưng theo cảm giác khi va chạm thì cái đuôi kia đủ cứng để có thể so sánh với kim loại…Phạm vi công kích ước chừng 20 mét, nhưng làm sao nó có thể sống bình thường với cái đuôi như vậy nhỉ?”

Ainz không có bất kì kĩ năng nào của một Vanguard (Người cầm khiên đừng ở hàng đầu tiên hay là Tanker), không có cách nào có thể đối phó với nó. Nhiều nhất cũng chỉ có thể tiến hành cận chiến mà thôi.

Ainz thở dài một hơi. Dĩ nhiên là cậu không hề có phổi, chỉ làm ra vẻ như vậy thôi, bả vai rũ xuống, bày ra tư thế ứng chiến. Từ sâu trong rừng bỗng nhiên truyền đến một giọng nói ồm ồm:

“Có thể ngăn cản chiêu thứ nhất của Hiền vương, thật là phấn khích…Gặp được đối thủ mạnh như vậy…Có lẽ trong cuộc đời làm một Hiền vương đây là lần đầu tiên.”

“Hiền vương…”

Khuôn mặt ảo ảnh của Ainz bỗng nhiên cứng ngắc, tiếp theo cậu nhớ đến chuyện câu nói kia cũng được phiên dịch. Ainz đoán rằng đây là câu nói gần với ý của nó nhất.

“Như vậy, lãnh thổ của Hiền vương đã bị xâm lăng. Ngươi hiện tại nếu muốn chạy trốn, xem đến phòng ngự lúc trước của ngươi, Hiền vương sẽ không truy cứu nữa…Như thế nào.”

“…Thật sự là ngu xuẩn. Ta muốn đánh bại ngươi để đạt được phần thưởng mong muốn…Nói trở lại, ngươi cứ trốn tránh như vậy, chính là đối với bộ dạng của mình không có tự tin sao? Có phải ngươi vô cùng nhút nhát?”

“…Ngươi thật sự bởi vì ham muốn phần thưởng, kẻ xâm lược? Như vậy ta sẽ cho ngươi chiêm ngưỡng dung mạo của Hiền vương vĩ đại, hãy run rẩy và sợ hãi đi!”

Hiền vương rừng rậm chậm rãi hiện thân giữa đám cây cối, thân hình hoàn toàn lộ ra trước mặt Ainz.

Nhìn hình ảnh trước mặt, khuôn mặt ảo ảnh của Ainz trợn tròn hai mắt.

“Ha ha, ta có thể cảm nhận được sự sợ hãi của ngươi phía sau lớp mũ giáp kia.”

Khuôn mặt con quái vật nhăn lại vì nụ cười, cái đuôi dài cũng cuốn lại. Lớp lông bạc bên ngoài cơ thể nó có một vài hoa văn kì quái. Kích thước của nó so với một con ngựa không khác biệt nhiều lắm, nhưng khá mập mạp, thuộc dạng phát triển theo chiều ngang.

Hiền vương rừng rậm chậm rãi tiến lại gần.

“Đây là cảm giác gì?”

Một cỗ cảm xúc không thể diễn tả tràn vào Ainz. Từ khi biến thành undead, chỉ cần tinh thần cậu xuất hiện tình cảm mãnh liệt sẽ bị áp chế ngay lập tức. Căn cứ điều này thì cái cảm xúc khó tả kia không phải là tình cảm gì mãnh liệt. Nhưng ngay cả như vậy, bao gồm cả khi ở trong Yggdrasil, cũng đã rất lâu rồi không xuất hiện cảm xúc như khi nhìn thấy con quái vật trước mặt.

“…Ta muốn hỏi một chuyện, ngươi thuộc chủng tộc nào vậy?”

“Mọi người đều gọi ta là Hiền Vương rừng rậm. Không có tên khác.”

“Chủng tộc của ngươi…Hình như gọi là Djungarian hamster đúng không?”

Hiền vương rừng rậm

Theo như Ainz biết, bề ngoài của nó rất giống với một loài chuột có tên là Djungarian hamster. Loài chuột này có một bộ lông màu sáng bạc và đôi con ngươi màu đen, thân hình khá mập mạp, nhìn giống một cái bánh Mochi tròn xoe.

Tất nhiên Hamster không có cái đuôi dài như vậy, cũng to như một người trưởng thành. Chỉ là không tìm được loại động vật nào để hình dung con quái này cả. Cho dù hỏi 100 người thì cả trăm người đều sẽ cho rằng con quái này chính là một con hamster. Djungarian hamster khổng lồ, hoặc nói là một con Djungarian hamster bị đột biến.

Hiền vương nghiêng nghiêng cái đầu đáng yêu – hình như nó không có cổ- cái mũi hít hít vài cái rồi mở miệng.

“Cái này, Hiền vương luôn sống một mình. Không biết những đồng tộc khác, không thể trả lời câu hỏi…Hay là ngươi biết chủng tộc của Hiền vương?”

“A…Ừ…Xem như biết…Một người bạn trước kia của ta đã từng nuôi một con thú cưng nhìn rất giống ngươi…” Ainz nhớ đến tên kia, bởi vì con Djungarian hamster hắn nuôi từ lâu cảm thấy sống đủ rồi quyết định về với tổ tiên, để tưởng nhớ nó hắn đã không đăngnhập vào Yggdrasil tận một tuần.

Narberal ở phía sau phát ra một tiếng “A…” nho nhỏ, hình như là vì nghe được tin tức của 41 vị sáng tạo giả đi.

“Cái gì! Các ngươi đem sinh vật giống Hiền vương biến thành thú cưng.”

Hiền vương rừng rậm phồng má lên.

Ainz không chắc đó là loại cảm xúc nào, là vui vẻ hay đe dọa hay là loại cảm xúc khác. Ainz chỉ có thể xác định là nó không phải đang ăn cái gì đó.

“Hừm…Ta muốn một sự giải thích. Hiền vương cũng là sinh vật, cũng có trách nhiệm kéo dài truyền thừa chủng tộc. Nếu có sinh vật đồng tộc tồn tại, sẽ phải có trách nhiệm tạo ra thế hệ tiếp theo, nếu không cũng không xứng làm một sinh vật.”

Nếu như căn cứ lời nói của Hiền vương, Ainz không sinh sản thế hệ con cháu thì không xứng đáng là một sinh vật. Trong lòng Ainz nghĩ thầm, hiện tại cậu đã biến thành undead, cũng không còn tính là sinh vật nữa, cảm thấy có chút mệt mỏi trả lời:

“…A, cái sinh vật kia không có to lớn như ngươi đâu.”

“Thật vậy sao…Chẳng lẽ là sơ sinh?”

“…Không, cho dù trưởng thành cũng chỉ nhỏ bằng một bàn tay mà thôi.”

Hiền vương cảm thấy vô cùng uể oải, chòm râu dài rũ xuống:

“Thật có chút miễn cưỡng…Hiền vương quả nhiên phải sống cô độc cả đời…”

“…Nếu như là sinh vật nào đó xinh đẹp thì còn có thể kết đôi…nhưng một con Hamster. Mặc dù ta rất đồng tình, nhưng nếu thế giới này có chủng tộc giống như ngươi, thì số lượng sẽ tăng lên không ngừng, thế giới cũng bởi vậy mà bị hủy diệt.”

Chòm râu của Hiền vương rừng rậm dựng thẳng lên giống như có sức sống trở lại, hai con ngươi tròn vo cũng giống như thế, giọng nói mang theo vẻ tức giận thấy rõ:

“Thật thô lỗ! Duy trì nòi giống chủng tộc là một việc vô cùng quan trọng! Hơn nữa từ trước đến nay Hiền vương luôn cô độc! Muốn cùng đồng tộc gặp mặt cũng là điều tất nhiên.”

“A…ừ…Có lẽ là như vậy…Xin lỗi vì câu nói vừa rồi…”

Ainz nhớ tới những người baj trong Ainz Ooal Gown, nói xin lỗi với Hiền vương. Những lời kia của con hamster đã làm cậu nhớ về những người bạn của mình, cậu lại hướng đến một con hamster mà giải thích, loại cảm giác đó vô cùng phức tạp.

“Được rồi, bỏ qua cho ngươi. Cái loại đối thoại nhàm chán này cũng nên dừng tại đây thôi, hãy lại đây và chiến đấu cho đến chết. Nhớ kĩ…Kẻ xâm lăng lãnh địa của Hiền vương chỉ có một kết cục đó là trở thành thức ăn trong bụng Hiền vương.”

“A…Ừ…”

Ainz cảm thấy sự nhiệt tình của mình đang dần biến mất.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 158

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.