Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 2 Chương 2: Hành trình ( Part 9)

Phiên bản Dịch · 2738 chữ

Khác với con boss xuất hiện cuối cốt truyện chính 「Kẻ Nuốt 9 Thế Giới」, vẫn còn 「Bát Long, 「Thất Đại Tội Ma Vương」, 「10 Thiên Sứ Sephiroth」. Bản cập nhật 『Valkyrie Sa Ngã』 tăng thêm 「Thiên Chúa của Địa Đàng thứ 6」 và 「Ngũ Sắc Như Lai」. Tổng cộng có 32 con quái vật đặc biệt. Trong số đó có một vài con thuộc về tộc rồng, cho thấy gu nhóm phát triển.

Nếu có sự tồn tại của rồng thì phải tuyệt đối cẩn thận. Ở Yggdrasil, rồng có tuổi thọ không xác định, cho nên có thể gặp một con rồng với sức mạnh không thể tưởng tượng nổi cũng chẳng có gì kì quái.

“A… xin hỏi tên của con rồng có thể khống chế thời tiết là gì vậy?”

Da mặt Ainz không dày đến mức có thể thoải mái nói chuyện với người cậu mới cãi nhau, do đó cậu gần như hạ thấp giọng xuống. Nhưng như thế có lẽ là đủ cho mọi người có thể nghe thấy đươc, Ninya quay đầu lại rất nhanh.

Cái này giống như một cặp tình nhân vừa gây gổ nhau, muốn tìm một cơ hội làm hòa trong lúc nói chuyện.

Ainz không thể không nghĩ tới khung cảnh cậu đã thấy trong quán cà phê lúc xưa khi so sánh với thực tại.

Nói như thế chứ, bởi vì Ainz chủ động đặt câu hỏi, biểu cảm của Ninya có vẻ hơi sáng sủa lên một chút, nhóm người Tất Hắc Kiếm và Nfirea cũng cười dịu, chỉ có Narberal vẫn thờ ơ như cũ. Suy cho cùng thì Narberal là người duy nhất không cảm nhận được bầu không khí lúng túng sáng nay.

“Thật xin lỗi! Khi chúng ta trở về thành, tôi sẽ điều tra chuyện này.”

Không, có lẽ không cần kích động như thế đi…Hơn nữa chỉ cần nói không biết là xong…Tôi chỉ muốn câu trả lời thôi…

Ainz nghĩ thầm nhưng không nói ra miệng.

“Ừ, Ninya. Nếu thời gian cho phép, cậu có thể giúp tôi điều tra không?”

“Tôi hiểu rồi, Momon-san!”

Tất cả mọi người đều cảm thấy hài lòng mà gật đầu, khiến Ainz cảm thấy khá xấu hổ. Nếu tình huống diễn ra ngược lại thì lại là chuyện khác, thân là người lớn tuổi nhất trong nhóm nên thấy hơi ngại ngại.

“Được, chắc sắp đến là làng Carne rồi…”

Lần đầu tiên trong sáng này, giọng nói của Nfirea đậm chất hào hứng, nhưng nói được nửa câu, cậu ta bỗng nhiên im bặt.

Ánh mắt của mọi người chuyển hướng dần dần xuất hiện ở trước mắt làng mạc. Kia là nằm ở rừng rậm bên cạnh mộc mạc làng mạc. Nhìn bầu khí không có gì kỳ quái, cũng chẳng có điểm kỳ lạ, do đó không ai biết Nfirea vì cái gì mà đột nhiên ngừng lời.

“Làm sao vậy. Nfirea? Đã xảy ra chuyện gì sao?”

“A, không có chuyện gì. Chỉ là trước kia không hề có cái hàng rào cứng này…”

“Thật sao? Nhưng trông cũng không phải là loại hàng rào gì cao cấp đâu. Đối với một ngôi làng tại biên giới thi loại hàng rào này là đơn sơ nhất rồi. Nếu như ở cạnh rừng rậm, nhằm ngăn cản quái vật tấn công, có một lớp hàng rào chắc chắn cũng chẳng có gì lạ.”

“Ừ…Nói vậy cũng đúng…Nhưng làng Carne là Hiền Vương Rừng Xanh bảo hộ, nên trước đây không hề có hàng rào…”

Mọi người đều nhìn về phía ngôi làng. Có thể thấy được quanh làng toàn là tường gỗ, vài cái trong đó còn làm từ thứ gỗ dễ dàng bị phá.

“Thật kì lạ…Đã xảy ra chuyện gì sao…”

Cho dù nghe được giọng nghi vấn đầy bất an của chàng trai kia, Ainz vẫn không nói gì. Bởi vì lần trước cậu đến nơi này với thân phận là ma pháp niệm chú sư Ainz Ooal Gown, còn hiện tại lại là mạo hiểm giả Momon.

Ninya biểu hiện trầm trọng nói:

“Có lẽ là tôi lo lắng quá mức…Nhưng tôi vẫn còn nhớ rõ làng khi lần trước tôi đến, cho nên tôi để ý thấy hai điểm khả nghi. Một là cho dù đến tận bây giờ vẫn không có ai xuống đồng, còn có một phần lúa mì kia đã được thu hoạch.”

Mọi người nhìn theo hướng Ninya chỉ, có thể nhìn thấy được một phần lúa mạch quả thật đã được gặt.

“Thì ra là thế…Xem ra, có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó.”

Ainz lộ ra vẻ lo lắng, nói với mọi người:

“…Mọi người cứ để chuyện này cho chúng tôi. Narbe, ẩn mình và dùng ma pháp bay, xem xét tình hình của ngôi làng đi.”

Tuân theo chỉ lệnh của Ainz, Narberal phát động ma pháp tàng hình, thân hình cô liền biến mất. Tiếp theo tiếng niệm chú ma pháp bay vang lên, thế rồi không còn dấu tích gì của Narberal. Đoàn người dừng lại trên con đường và chờ đợi, một lúc sau, thân hình Narberal hiện ra ở vị trí ban đầu.

“…Dân làng đều đi lại trong làng bình thường, không có dấu hiệu bị người khác khống chế hay ra lệnh. Còn có trên cánh đồng phía bên kia ngôi làng vẫn có nông dân đang làm việc.”

“À, hình như tôi đã quá lo lắng rồi.”

“Hẳn là không có vấn đề gì. Chúng ta tiếp tục đi tới…Thế nào?”

Peter nhìn Nfirea và Ainz để hỏi ý kiến, hai người họ đều ra vẻ đồng tình.

Bởi con đường ngày càng hẹp, đoàn người xếp thành một hàng dọc đi về phía lối vào làng.

Những khoảnh ruộng lúa mì hai bên đường nhuộm khung cảnh thành một màu xanh tươi mát, lay động trong gió. Từ góc nhìn của họ, có cảm tưởng họ đang đắm mình vào một ao nước xanh rì.

“Hử?”

Xe ngựa vẫn đang đi tới, khi Lukeluther-người đi vị trí thứ hai trong đoàn, kêu lên nghi ngờ, và quan sát tỉ mỉ cánh đồng lúa mạch. Dù vẫn chưa tới lúc thu hoạch, nhưng những cây lúa đã cao tầm 70 cm, khiến khó mà quan sát bên trong biển lúa.

“Sao vậy?”

Đi ở phía sau, Ninya kinh ngạc hỏi.

“Ừm? Không có gì, là tôi lo lắng quá thôi.”

Lukeluther nghiêng nghiêng đầu nghi hoặc, sau đó nhanh chóng sải bước đuổi theo sau Peter.

Ninya cũng nhìn về hướng đó, xác nhận không có gì bất thường, rồi tăng tốc đuổi theo.

Lúa mạch thậm chí mọc trên cả con đường, cứ như lũ dâng nuốt đường. Vì muốn di chuyển thuận lợi mà có lúc họ rất muốn chặt hết những cây lúa này, nhưng làm như vậy thì sau này sẽ vô cùng phiền phức.

“Rất mong người dân có thể quản lí tốt những ruộng lúa này. Để thế này thì lãng phí quá.”

Đi đằng trước, phần giáp đùi của Peter quẹt qua vài bông lúa khiến chúng rơi rụng. Thấy như thế, Peter vừa lẩm bẩm một điều gì đó, vừa cảm giác được có điều không thích hợp.

Trực giác được rèn luyện qua vô số lần lăn lộn giữa ranh giới sinh tử đưa ra cảnh báo cho anh. Bông lúa mạch còn xanh có thể dễ dàng rơi xuống sao?

Thuận theo trực giác nhìn xuống ruộng lúa, Peter phát hiện có một đôi mắt đang nhìn thẳng vào mình. Đó là một sinh vật nhỏ che giấu thân hình trong ruộng lúa bằng cách co mình lại. Tuy bị những cây lúa mạch che khuất tầm nhìn, không thể quan sát rõ song cũng thể nhận ra đó không phải là con người.

“Gì!”

Peter kinh ngạc, đang định lên tiếng cảnh báo đồng đội phía sau, nhưng cái sinh vật bán nhân loại kia đã bước về phía trước lên tiếng: “Anh có thể bỏ vũ khí xuống được chứ?”

Trên tay sinh vật nửa người kia đã cầm sẵn vũ khí, mặc cho Peter có nhanh đến cỡ nào thì đối phương cũng đều có thể tấn công trước.

“A, xin hãy hạ vũ khí xuống. Anh có thể truyền tin này cho những người phía sau không? Chúng tôi không muốn sử dụng cung tiễn tấn công các anh.”

Một nơi khác bỗng nhiên vang lên âm thanh yếu ớt. Peter hướng ánh mắt đến chỗ kia, phát hiện trong ruộng lúa còn có một cái lỗ ẩn nấp, bên trong có thể nhìn thấy một sinh vật nửa người ló nửa thân trên. Cũng giống như tên đồng loại, nó cũng dùng lúa mạch để ẩn nấp.

Peter cảm thấy có chút chần chừ. Theo như lời của sinh vật này, cảm giác có người đang sai khiến nó.

“…Có thể tha mạng cho chúng tôi sao?”

“Đương nhiên. Nếu các anh đầu hàng.”

Peter không biết phải làm sao.

Anh phải chắn ở phía trước, đảm bảo cho những mũi tên không thể bắn trúng Nfirea đang ở trên xe ngựa. Còn phải biết được số lượng kẻ địch cùng với đội hình của bọn chúng.

Xác nhận mục đích của đối phương cũng rất quan trọng. Trước mắt, anh không thể đầu hàng, cũng không có cách nào từ chối đề nghị của đối phương.

Giống như nhìn thấu sự hoang mang của Peter, hai bán nhân loại kia liền đứng dậy, phát ra tiếng soàn soạt.

“…Goblin.”

Ninya thấp giọng nói.

Những á nhân vừa đứng dậy này với đám Goblin hôm qua là cùng một chủng tộc. Đối phương đưa cung tên lên, nhắm vào đoàn người.

Muốn đánh sao?

Ninya, Lukeluther và Dine dùng ánh mắt trao đổi với nhau, đọc ý tưởng của đồng đội.

So với con người, Goblin kém hơn về mặt chiều cao, cân nặng, năng lực cơ thể. Bởi vì bọn chúng sở hữu khả năng nhìn ban đêm, nếu trong bóng tối mà đánh lén thì quá thật khó giải quyết, nhưng nếu là dưới ánh mặt trời, đối với đội ngũ đã trải qua rất nhiều trận chiến như Tất Hắc Kiếm thì không phải là đối thủ gì đáng sợ.

Hơn nữa, hiện tại còn có Ainz, có thể giống như hôm qua – một cuộc chiến dễ dàng.

Nếu như là Goblin, Peter có đủ tự tin để thắng dù phe kia có con tin.

Nhưng còn có nguyên nhân khác, khiến cho Peter vô cùng khó quyết định.

Theo như trực giác của mạo hiểm giả, những con Goblin này không giống với lũ hôm qua.

Đơn giản mà nói, những Goblin trước mặt này dường như đã được huấn luyện. Hơn nữa, cơ thể cũng rất tốt, lũ hôm qua có chút gầy yếu, thì đám hôm nay toàn thân đều là bắp thịt rắn chắc.

Không chỉ có như thế, tư thế của những cung thủ Goblin này cũng rất tốt. Nếu hôm qua chỉ là đám con nít cầm gậy múa may lung tung, thì trước mặt chính là những cung thủ kì cựu.

Cuối cùng là vũ khí vô cùng hoàn hảo, được bảo dưỡng rất tốt, có thể so sánh với vũ khí của nhóm Tất Hắc Kiếm.

Vì loài người có thể trở nên mạnh mẽ thông qua huấn luyện thì quái vật cũng vậy. Goblin cũng vậy.

Bởi vậy những Goblin trước mắt mạnh hơn rất nhiều so với đám mà cả nhóm Tất Hắc Kiếm từng chạm trán trong quá khứ.

Lúc này, ruộng lúa phía sau lưng phát ra một tiếng soạt, khác hoàn toàn với tiếng gió thổi qua. Lukeluther vội vàng quay lại.

“…Hi hi, bị lộ rồi sao?”

Một con goblin đứng bên trong ruộng lúa, mặt mày rạng rỡ le lưỡi cười hì hì. Có thể là nó nghĩ có thể tiếp cận từ phía sau, nhưng năng lực ẩn thân chưa mạnh đến mức có thể lừa gạt được Ranger Lukeluther. Nhưng cho dù phát hiện ra đối phương, thì tình hình cũng không hề có lợi chút nào.

Bình tĩnh nhìn bốn phía, mọi người nhận ra trong ruộng lúa đều có động tĩnh, giống như là có gì đó đang ẩn nấp phía trong. Hình như chúng đang di chuyển thành vòng vây dồn về phía xe ngựa.

Họ đang ở một vị trí bất lợi cùng cực.

Thành viên của Tất Hắc Kiếm không thể tìm được bất kì biện pháp nào có thể thoát khỏi tình hình này.

Ainz đưa tay ngăn Narberal đang chuẩn bị tàn sát đám quái, rồi cậu quan sát kĩ càng những con Goblin này, xác nhận suy đoán của mình không hề sai.

“Đúng vậy, Goblin và Goblin Archer kia được triệu hồi bởi 『Chiếc tù và thống lĩnh Goblin』.”

Nếu như là cô bé kia- người cậu đã trao chiếc tù và – đang điều khiển lũ Goblin thì nên cố gắng tránh các hành động đối địch. Cũng cần có chút phương án đối phó, nhưng bọn chúng đều không phải đối thủ của Ainz và Narberal nên không có vấn đề gì lớn.

Nhìn Ainz có vẻ vô cùng bình tĩnh, Goblin kia mở miệng:

“Người mặc bộ giáp toàn thân kia, nếu có thể mời không nên làm ra hành động gì gây hiểu lầm, chúng tôi cũng không muốn tấn công các người.”

Ainz ngăn cản Narberal đang chuẩn bị ra tay, và nói bằng một giọng cứng ngắc đầy vẻ cảnh giác:

“Yên tâm đi. Nếu các ngươi không chủ động tấn công thì chúng ta cũng sẽ không ra tay.”

“Vậy thì cảm ơn. Các người kia rất mạnh nhưng lại không có cảm giác đáng sợ…nhưng anh thì khác, cô gái kia cũng vậy. Tôi cảm thấy nếu cùng với hai người làm đối thủ chúng tôi thì hoàn toàn không tốt chút nào.”

Ainz không trả lời, chỉ nhún vai.

“Như vậy trước khi chị cả đến, xin mời ở trong này đợi một chút.”

“Chị đại mà anh nói là ai! Là tên chiếm lĩnh làng Carne sao?”

Nfirea hỏi trong bộ dạng kích động, làm cho lũ Goblin kinh ngạc.

“Nfirea, bình tĩnh đi. Hiện tại ai đang chiếm ưu thế, chắc không cần tôi phải nói. Hơn nữa, căn cứ tình huống của ngôi làng qua sự miêu tả của Narberal thì còn có vài điều kì lạ. Cho nên trước khi mọi chuyện rõ ràng thì không nên xung đột vô ích.”

Tuy nghe Ninya khuyên bảo, nhưng Nfirea vẫn nôn nóng không thôi.

Chỉ là vẻ mặt kia đang từ giống như muốn lập tức nhảy ra ngoài sống chết với lũ Goblin, giờ biến thành vẻ không cam lòng. Hai nắm tay kia cũng dần thả lỏng.

Nhìn Nfirea thay đổi, Ainz có chút giật mình cùng hoang mang.

Do cuộc hành trình vừa rồi ngắn ngủi, cậu không thể biết được tính cách của thiếu niên này như thế nào, ngay cả như vậy, cậu cũng không cho rằng cậu ta cũng sẽ có thái quá như thế. Hay là ngôi làng này không phải đơn thuần chỉ là một địa điểm hái thuốc mà còn có nguyên nhân đặc biệt khác.

Hoài nghi, Ainz nhìn về phía Nfirea. Mặt khác, nhóm Goblin giống như cũng cảm giác được sự tức giận của Nfirea, chúng bối rối nhìn nhau.

“Eh…cảm giác này khác với trước kia…”

“Làng của chị cả gần đây bị những Kỵ Sĩ của Đế Quốc tấn công, chúng tôi chỉ cẩn thận thôi.”

“Ngôi làng bị tấn công…! Cô ấy không sao chứ?”

Giống như đáp lại tiếng kêu của Nfirea, một cô gái được hộ tống bởi lũ Goblin xuất hiện ở lối vào ngôi làng. Nhìn thấy cô gái, Nfirea trợn tròn hai mắt, dùng hết sức gọi to:

“ENRI!!”

Nghe được tiếng gọi, cô gái cũng hét to đáp lại, giống như hai người bạn tốt lâu ngày gặp nhau, giọng nói đầy ấp sự vui vẻ và dịu dàng:

“NFIREA!!”

Lúc này Ainz nhớ đến những gì được nghe trước đây.

“A, người bạn Dược Sư của cô bé… Không phải là nữ mà là nam sao.”

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 173

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.