Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập 12 Chương 1: Quỷ Đế Jaldabaoth ( Part 9 )

Phiên bản Dịch · 3310 chữ

“Đừng xem thường chúng ta, tên tiểu quỷ đáng thương. Rõ ràng hắn nghĩ hắn có thể giết sạch chúng ta tại đây, rằng hắn có thể dễ dàng chinh phạt đất nước này.”

“Không thưa ngài. Có vẻ như hắn đang tìm cách câu giờ. Nếu chúng ta bị Jaldabaoth trói chân tại đây, quân đội của bọn á nhân có thể sẽ giành chiến thắng ở những nơi khác.”

“…Ta hiểu. Vậy ra vẫn có khả năng đó…tên Jaldabaoth này khá thông minh nhỉ.”

“Tôi nghĩ hắn giỏi điều mưu tính kế vì hắn là ác quỷ.”

“…Hừm. Hắn chỉ là một con quỷ tự cao tự đại, hãy xem ta cho hắn một trận và khiến hắn nếm trái đắng của sự thất bại.”

Ngay khi Remedios phát thệ trước những vị thần, như thể chỉ đợi chờ khoảnh khắc ấy, ngọn cờ cuối cùng cũng được giương cao.

“Đội phó.”

“Vâng! Mọi người, chúng ta xuất phát!”

“Được rồi! Theo ta!”

Remedios bắt đầu chạy, lòng tràn đầy quyết tâm sẽ cắm ngập thanh kiếm vào gương mặt con quỷ đó.

Cô rẽ ở một góc đường, chạy thêm một đoạn, rồi lại rẽ lần nữa.

Và rồi, cô thấy bóng dáng một gã đàn ông khả nghi, đứng giữa một quảng trường nhuộm đỏ, vương vãi xác chết. Một chiếc đuôi thò ra từ thắt lưng của hắn.

Hình dạng của hắn gần như trùng khớp với những gì được mô tả bởi những người lính chạy thoát.

Hắn ta không có sừng nhọn hay đôi cánh dơi, thứ duy nhất chứng tỏ hắn không phải con người chính là chiếc đuôi. Bỏ qua điểm ấy, trông hắn chỉ giống như một gã đàn ông đeo mặt nạ.

Tuy nhiên —

“Ngươi là Jaldabaoth à!?”

“Red ca- ah!”

Khi họ tiến vào quảng trường, mùi tanh tưởi của máu và nội tạng vương vãi bốc lên nồng nặc trong không khí. Âm thanh lẹp bẹp của thịt bị đạp nát vang lên theo mỗi bước chân của cô, nhưng cô đã không còn bận tâm đến những điều như thế, tất cả những gì còn lại trong tâm trí cô lúc này là dùng hết sức xông lên và vung kiếm.

Ngọn lửa phẫn nộ trong lòng cô dâng lên khi Jadalbaoth dễ dàng né đòn, và cô vung kiếm lần nữa.

Đòn này cũng bị né.

Remedios luôn biết rằng dù cho cô nỗ lực học hành bao nhiêu thì cô cũng sẽ không bao giờ trở nên xuất sắc trong lĩnh vực học thuật. Chính vì lí do đó, cô đã dồn hết thời gian vào việc trau dồi khả năng chiến đấu, vì cô biết cô có tài năng trong lĩnh vực ấy. Và rồi, cô đã trở thành chiến binh vĩ đại nhất đất nước này.

Và bây giờ, những bản năng của Thánh Hiệp Sĩ Remedios Custodio đang gầm thét trong cô.

Những lần né tránh của Jadabaoth không hề là ngẫu nhiên. Hắn tỏ ra cao ngạo vì hắn có sức mạnh để chứng tỏ điều ấy. Chỉ một số ít người có thể theo kịp nhịp độ của trận chiến sắp diễn ra, và cô cần phải dùng phép thuật để cường hóa bản thân hơn nữa.

Bản năng của Remedios chưa bao giờ làm cô thất vọng ở những thời điểm như thế này.

“Lui lại! Tất cả các ngươi lui lại! — Không, thiết lập một hàng rào! Con quỷ này rất mạnh!”

Dứt lời, cô rút lui cùng với những người lính. Những thuộc hạ của cô lui ra xa hơn, nhưng cô không thể lùi xa như họ. Cô chỉ có thể lui lại tối đa bốn mét, đó là khoảng cách mà cô có thể một bước chém hạ hắn.

Jaldabaoth buông thõng hai vai.

“Haaa… Một cô gái hung hãn. Sao thế? Lẽ nào là do ngươi thấy màu đỏ chăng?” (Note: Ở đây Demigure đang ám chỉ Remedios cứ lao lên như một con bò tót nhìn thấy màu đỏ)

Remedios bỏ ngoài tai những lời khiêu khích của tên quỷ, và quân đội của Queralt và Calca xuất hiện trong tầm nhìn của cô. Sốc trước cảnh tượng Remedios đối đầu với Jaldabaoth, bọn họ trở nên gấp rút hơn.

Jaldabaoth xoay người về hướng Calca, để lộ toàn bộ phần lưng không chút phòng ngự đối diện Remedios. Tuy nhiên — bản năng của cô mách bảo rằng có thể Jaldabaoth đang chờ đợi đòn tấn công của cô, thế nên cô không hề có hành động nào cả.

“Hai người! Hắn rất mạnh! Rút quân về, nếu không bọn họ sẽ hi sinh vô ích!”

Bọn họ lập tức phản ứng trước lời cảnh báo của Remedios, và chỉ hai người họ tiến lên phía trước.

“Remedios, đừng cố gắng quá sức.”

“Ngài ấy nói đúng, Onee-sama. Chẳng phải chị nên hợp lực với mọi người để hạ hắn sao?”

Ánh mắt của cô vẫn dán chặt vào Jaldabaoth kể cả khi cô lắng nghe những lời khẽ khàng ấy từ phía sau. Có lẽ hắn ta dự định giải phóng thứ sức mạnh đã công phá tường thành kia; nếu hắn ta hành động, cô sẽ lướt đến chém gục hắn.

Tuy nhiên, chẳng có dấu hiệu gì là Jaldabaoth sẽ làm thế.

Thái độ thong dong điềm nhiên của hắn khiến Remedios phát cáu.

Mình nhất định, nhất định sẽ chém chết hắn.

“Ngươi là Jaldabaoth sao?”

Cái cách Jaldabaoth nhún vai để đáp lời Calca càng khiến sự tức giận trong Remedios sục sôi. Tất cả những điều nhỏ nhặt tên ấy làm đều khiến cô nổi điên.

“Đúng vậy… tên nô lệ của ngươi xông thẳng vào ta chẳng nói một lời. Nó sẽ làm gì nếu đánh nhầm người chứ? Chà, việc lũ man rợ ở Thánh quốc có tên có thể giao tiếp được khiến ta có chút hứng thú. À, để chắc ăn, cho phép ta hỏi liệu có phải ngươi là Thánh Vương tại vị không?”

“Đúng vậy.”

“Ngài không cần phải xưng danh với hắn, Calca-sama.”

Remedios nâng mũi kiếm chĩa thẳng vào Jaldabaoth.

“Tất cả những gì ngài cần biết là hắn chính là Jaldabaoth, và tất cả những gì chúng ta cần làm là giết phăng hắn và tống hắn trở về địa ngục. Nói chuyện với hắn chỉ làm bẩn lưỡi của ngài.”

“A-à Remedios, trước đó…”

Những lời lúng túng của Calca khiến Remedios khẽ nghiêng đầu. Liệu cô ấy có từng nói những như thế trước đây chưa?

Queralt dường như đã thi triển một phép thuật từ phía sau, bởi một luồng nhiệt sục sôi bùng cháy trong cô, kèm theo một sức mạnh khó tin. Những đòn tấn công của cô trước đó đều bị né tránh, tuy nhiên cô tự tin rằng với tình trạng này, cô đã có thể hạ hắn. Trong khoảnh khắc đó, Remedios thầm nghĩ, hóa ra là thế, việc nói chuyện với hắn là cách để cho họ có thêm thời gian.

“– Dù vậy, ta là một kẻ rộng lượng, nên ta sẽ tán gẫu với các ngươi đôi chút. Các ngươi có câu hỏi nào không?”

Jaldabaoth ấn nhẹ vào khoảng giữa hai mắt trên chiếc mặt nạ, một động tác mà Remedios đã từng thấy Calca, Queralt và đội phó của cô đã từng thực hiện nhiều lần trước đây.

“… Bên cạnh đó, cứ chuẩn bị cho đến khi nào các ngươi cảm thấy thỏa mãn. Cảnh tượng các ngươi – những kẻ chuẩn bị bản thân trong vô vọng để hạ gục ta – bị giày xéo và bị tước đi mạng sống bởi một sức mạnh vượt xa những sự chuẩn bị ấy; đấy quả thực là một cảnh tượng khơi dậy nỗi tuyệt vọng khủng khiếp cho những kẻ chứng kiến. Một cảnh tượng như thế sẽ tuyệt vời biết bao.”

“Ta không để chuyện đó xảy ra đâu.”

“Xin lỗi, Remedios, nhưng phiền cô im lặng trong giây lát.”

Có một sự đanh thép ẩn sau giọng nói của Calca, và Remedios trở nên im bặt. Dù đấy chỉ là một thoáng thay đổi nhỏ trong chất giọng, nhưng qua kinh nghiệm, Remedios biết rằng Calca đang giận dữ.

“Remedios, lui lại một chút.”

“Nhưng, nhưng nếu lui lại, thần sẽ không thể chém hắn nếu hắn có hành động bất thường….”

“À, ổn thôi. Ta sẽ không tấn công cho đến khi chúng ta nói chuyện xong, hoặc cho đến khi các ngươi động thủ trước.”

“Làm như ta tin những gì một con quỷ nói-”

“Remedios!”

“-Thần đã hiểu.”

Remedios lui lại theo mệnh lệnh, và em gái cô thì thầm với cô qua chiếc mũ trụ.

“Calca điện hạ đang tìm hiểu thêm về đối phương. Chị cần phải cố gắng chịu đựng và phớt lờ những gì hắn nói đi.”

Remedios cau mày một cách khó chịu.

Kẻ thù của cô là một con quỷ. Trong trường hợp đó, họ cần phải cân nhắc tất cả những gì hắn thốt ra hẳn nhiên đều là dối trá. Xông thẳng tới và chém chết hắn sẽ đỡ tốn công và chất xám hơn nhiều. Tuy nhiên, làm cản trở chủ nhân là phản bội lại lòng trung thành của chính cô. Thế nên, cô đành phải nghiến răng chấp nhận chuyện này.

“Giờ thì, Hoàng đế quỷ Jaldabaoth, ta có vài điều cần hỏi ngươi. Tại sao ngươi lại đến đây? Nếu ngươi muốn nghiền nát vương quốc này, tại sao ngươi không đi cùng quân đội á nhân ở pháo đài? Hay có lẽ nào–”

“–À, ngươi không cần phải tiếp tục, ta có thể hình dung những gì ngươi định nói. Có vẻ các ngươi hiểu nhầm rồi. Lí do ta một mình đến đây không phải là để đàm phán với các ngươi.”

Calca đứng phía sau Remedios khẽ thốt lên “Gì cơ”. Cô trông có vẻ cực kỳ thất vọng.

“Có hai lí do để một mình ta đến đây. Thứ nhất, thay vì bị tàn sát bởi lũ á nhân, chính tay ta nghiền nát các ngươi sẽ càng khắc sâu nỗi tuyệt vọng vào các ngươi hơn nữa. Lí do còn lại là– để tránh lặp lại sai lầm ta đã mắc phải ở Vương quốc. Ta đã không ngờ lại giáp mặt một chiến binh mạnh ngang ngửa ta. Thế nên, sự thật rằng ta đến đây một mình là để xác định xem có kẻ nào có khả năng sánh ngang với ta hay không.”

“Có thể có đấy, ngươi biết chứ?”

“Ở điểm này thì ta chắc chắn — là không có.Ta đã cho các ngươi tất cả khoảng thời gian ấy. Nếu có tồn tại một kẻ như vậy, hắn đã xuất hiện trong thành phố — đồng hành cùng các ngươi, những người quan trọng của đất nước này. Tuy nhiên, ta vẫn chưa phát hiện kẻ nào như thế. Đấy là kể cả lũ chết nhát đang trốn chui trốn nhủi ấy nhé.”

“Tên khốn kiếp! Ý ngươi nói chúng ta yếu hơn chiến binh kia sao?”

Remedios không thể vờ như cô không nghe những lời ấy nữa, quên hết sự nhẫn nhịn nãy giờ, cô gào lên phẫn nộ. Những lời của cô em gái và Calca đã trôi ngoài tai cô hết nửa. Duy chỉ có lệnh cấm tấn công là vẫn còn đọng lại.

“Đó chính xác là những gì ta vừa nói. Không lẽ ngươi không nghe sao? Liệu đó là tất cả những gì người muốn biết chăng, hỡi Thánh hậu?”

“Mặc dù vẫn còn một điều — Các thiên sứ, xông lên!”

Giọng nói dũng mãnh của Calca vang vọng khắp quảng trường, và những thiên sứ ẩn mình giữa các Tu Sĩtrong khu vực lập tức dang rộng cánh, bay vút lên trời.”

Có năm thiên sứ mang theo những thanh kiếm lửa, được triệu hồi bởi phép thuật cấp ba – Archangel Flames. Có hơn hai mươi thiên sứ khác được gọi lên bằng phép thuật cấp hai – Angel Guardians. Và cuối cùng là một thiên sứ duy nhất được Calca triệu hồi trước khi đến đây — một Pricipality of Peace.

Mặc dù không nhớ chính xác các thiên sứ sở hữu những sức mạnh gì, nhưng cô nhớ Principality of Peace được Calca triệu hồi có thể sử dụng được những phép thuật thần thánh cấp thấp, và có thể sử dụng một số năng lực như bảo vệ khỏi tà ma, trừng phạt ma quỷ, khóa phép diện rộng, v.v…Đó là vì cô đã không ít lần nhìn thấy Calca triệu hồi nó.

Cảm nhận sát khí bốc lên xung quanh, Remedios hiểu rằng cô không cần phải kiềm chế thêm nữa, và cô xông thẳng tới. Thông thường, những Tu Sĩsẽ hỗ trợ cô với những loại phép thuật tấn công, nhưng giờ thì không. Có lẽ họ đang bảo toàn mana để có thể triệu hồi thiên sứ.

Remedios kích hoạt một kỹ năng từ nghề của cô, [Evil Slayer] (Sát quỷ). Sức mạnh thần thánh trong thanh kiếm của cô tăng lên mãnh liệt.

Ngay khoảnh khắc ấy, năm mạo hiểm giả bất chợt xuất hiện sau lưng Jaldabaoth. Họ chắc đã sử dụng phép tàng hình để tiếp cận hắn. Cô không rõ tại sao họ lại bất chợt hiện thân. Mặc dù biết rằng có một loại phép thuật tên [Invisibility], cô hoàn toàn không biết nó là loại phép gì và làm thế nào nó bị vô hiệu hóa.

Jaldabaoth không có chút phản ứng trước những mạo hiểm giả bất ngờ xuất hiện. Không — có vẻ như hắn thậm chí còn không nhận ra sự hiện diện của họ.

Ngay lúc đó, Remedios có cảm giác rằng cô đã nhầm về hào quang đe dọa phát ra từ Jaldabaoth. Đúng hơn là đấy chỉ là một ảo ảnh, hay phân thân, và chân thể của hắn không phải ở đây.

Không — cô phủ định phán đoán thứ hai. Không thể như thế. Bản năng của cô — năng lực đánh hơi thấy sự tà ác của cô — mách bảo cô rằng tên Jaldabaoth thực sự đang đứng đây.

Những mạo hiểm giả có vẻ bị sốc, và hốt hoảng chém vội về phía Jaldabaoth. Ngay lúc cô nghĩ những vũ khí của họ có khả năng trúng đích, Jaldabaoth mọc ra một đôi cánh kì lạ từ sau lưng hắn. Cặp cánh xuyên thấu cơ thể của những mạo hiểm giả đang có định đánh úp phía sau.

Có lẽ vết đâm xuyên ngực đã khiến máu tràn vào phổi và khiến một mạo hiểm giả hộc ra bọt máu, tuy nhiên, với chút hơi tàn còn sót lại, anh ta vung kiếm chém xuống Jaldabaoth.

Tuy nhiên, Jaldabaoth hừng trọn đòn tấn công trực tiếp mà không hề có dấu hiệu bị thương tổn chút nào.

Một khi đã ở đây, những mạo hiểm giả này chắc chắn là những người lão luyện. Hầu như có thể đóan chắc rằng bọn họ đều đã chuẩn bị và sử dụng những vũ khí mang thuộc tính thần thánh. Nhưng cho dù vậy, họ cũng không để lại một vết tích nào trên hắn, chứng tỏ gã ác quỷ là một thực thể cấp cao.

Chỉ một vài khoảnh khắc đã khiến cục diện trận đấu thay đổi, Remedios lao đến với một tiếng thét “Yeaart!”, và bổ chéo thanh thánh kiếm trên tay.

Jaldabaoth bật lùi một bước, và chiếc cánh tựa như xúc tu – Không, đó chắc hẳn là một cái xúc tu – ném thi thể bị xuyên thủng của những mạo hiểm giả về phía cô.

Cô không hề có ý định hứng đòn trực diện.

Cô buông tay trái khỏi cán kiếm, và gạt văng xác họ sang bên–

“[Flow acceleration]”

–Sau khi kích hoạt một võ kỹ, cô bước lên trước, và đâm thẳng.

Thanh thánh kiếm phóng thẳng đến cuống họng Jaldabaoth bị chặn lại bởi một bộ móng vuốt bất ngờ mọc ra.

“[Holy Strike] !”

Cô truyền năng lượng thần thánh trong thanh kiếm vào những chiếc móng ngay khi chúng va chạm nhau.

Đây là một kỹ thuật căn bản của các Thánh Hiệp Sĩ, nguyên bản thì nó được sử dụng khi lưỡi kiếm đã cắm vào da thịt kẻ thù, nhưng không có nghĩa là không thể sử dụng trong những pha chạm kiếm. Khi năng lượng thần thánh chỉ đơn giản là phát công trên bề mặt, nó sẽ không gây được nhiều sát thương, dù vậy cô vẫn sử dụng chúng. Đó là bởi vì bản năng một Thánh Hiệp Sĩ trong cô – mà em gái cô gọi đó là bản năng dã thú – gầm lên rằng cô cần phải chứng tỏ họ vẫn có khả năng đối chọi với Jaldabaoth, và ngăn sĩ khí của những người lính xung quanh giảm sút.

“Ta hiểu rồi…”

Những thiên sứ lao đến chen vào khoảng trống giữa Remedios và Jaldabaoth đang lui lại. Bọn họ tấn công trong khi đang lơ lửng ở phía trên đầu.

Remedios chậc lưỡi.

Âm thanh kim loại va chạm vang lên khi thanh thánh kiếm của cô va chạm với những chiếc móng nói cho cô biết những chiếc móng ấy cứng đến thế nào. Thêm vào đó, việc hắn dễ dàng né tránh một đòn tấn công cô tung ra sau khi cô đã được cường hóa bằng phép thuật – mặc dù trông hơi vụng về – cho thấy sức mạnh thể chất của hắn rất tốt.

Chỉ có vài người có thể chiến đấu với một thực thể như thế. Mặc dù những thiên sứ được gọi lên bởi phép thuật cấp hai và ba rất hữu dụng trong việc tiêu diệt quái vật, nhưng trong những cuộc chiến như thế này, chúng chỉ là vật ngáng đường. Đặc biệt, những đôi giày sắt của lũ thiên sứ lơ lửng tới lui trông rất chướng mắt.

“[Penetrate Magic – Holy Ray].”

Em gái của cô thi triển một phép thuật. Tuy nhiên, nó biến mất ngay trước mặt Jaldabaoth như thể bị đánh bật ra.

“[Twin Penetrate Magic – Holy Ray].”

Calca phóng ra hai tia sáng liên tiếp. Hiển nhiên cô ấy cho rằng chỉ cần một trong hai tia sáng có thể xuyên thủng khả năng kháng phép của Jaldabaoth là được, nhưng không may, phép thuật của Calca cũng bị vô hiệu hóa như người chị em của cô.

Như thế có nghĩa hắn sở hữu khả năng kháng phép cực cao. Nói cách khác –

Ta cần phải tung hết sức.

Cô thét lên một tiếng thét xung trận để làm nóng cơ thể.

“Sử dụng cái đầu và để các thiên sứ chiến đấu đi! Như thế này chẳng có ý nghĩa gì hết!”

Tuy rằng các thiên sứ có lợi thế về độ cao cũng như bao vây bốn phương tám hướng, Jaldabaoth vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh. Tuy vậy đó cũng là bình thường, bởi dù cho bị bao vây, không một đòn tấn công nào có thể chạm vào cơ thể hắn.

Những mạo hiểm giả chạy đến thu nhặt xác đồng đội của họ dưới chân Remedios. Họ vẫn bám víu vào hy vọng nhỏ nhoi rằng đồng đội của mình chưa chết, dù cơ thể bất động của những người kia đã chứng minh điều ngược lại.

“…Thật phiền phức. Mặc dù chỉ là lũ sâu bọ, nhưng một bầy thế này cũng khá khó chịu.”

Giọng nói của Jaldabaoth hoàn toàn bình thản.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi m1234n
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 715

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.