Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập 11 Chương 2: Tìm kiếm vương quốc của tộc Dwarf ( Part 1 )

Phiên bản Dịch · 1971 chữ

Phần 1

Shalltear và Aura tụ họp tại hồ nước cạnh làng Lizardmen, theo sau là đám thuộc hạ do chính tay họ tuyển chọn.

Theo sau Shalltear là 30 Undead, mỗi con khoảng cấp 80 hoặc cao hơn. Aura thì chọn ra 30 ma thú. Tiếp đó là 6 Vampire Bride được chỉ định làm người hầu cho Shalltear, Aura và Ainz. Ngoài ra Ainz còn mang theo bên mình 5 Hanzo. Sau cùng 5 ma thú trông-như-voi-Ma mút chở hàng được triệu hồi bằng đơn vị tiền tệ trong game. Những sinh vật chuyên chở hàng hóa như thế này được sử dụng rộng rãi trong YGGDRASIL.Chúng là sinh vật yếu ớt nhất trong cả nhóm, bằng chứng là mỗi con chỉ khoảng cấp 40. Tuy nhiên, khả năng mang vác của chúng thật đáng kinh ngạc, và với khả năng kháng băng và lửa đồng nghĩa với việc chúng có thể dễ dàng di chuyển qua những băng nguyên lạnh giá hay những miệng núi lửa. Điều quan trọng nhất là hình dáng bên ngoài của chúng khiến người khác đánh giá sai về khả năng vận chuyển phi thường cùng sức bền trâu bò để hoạt động trong thời gian dài không ăn hay nghỉ.

Ainz ra lệnh cho Cocytus đứng đằng sau anh, và gọi Zenberu bước lên phía trước.

“Người muốn sai bảo thần điều gì, thưa Bệ Hạ?”

Zenberu bước ra khỏi Zaryusu và Crusch — Ainz nhớ tên họ — và tiến về phía anh. Ainz bất chợt ngắm nhìn đứa bé Lizardmen da trắng mà Crucsh đang bồng.

Có thể Crusch cảm nhận được bản tính sưa tầm của Ainz, cô di chuyển theo bản năng để bảo vệ con mình.

Giống như mình đang muốn cướp đứa bé vậy….

Cảm thấy đôi chút thất vọng, Ainz đưa cho Zenburu 3 vật phẩm.

“Hãy nhận lấy chúng. Chiếc nhẫn này giúp ngươi không cần ăn uống hay nghỉ ngơi. Chiếc nhẫn này thì đem lại khả năng kháng lạnh. Còn vòng cổ này thì cho phép sử dụng phép [Fly], trong trường hợp ngươi bị ngã khỏi vách núi. Ta sẽ dạy ngươi dùng phép thuật này sau.”

“Cảm ơn người rất nhiều, thưa Bệ Hạ.”

Đây chỉ là dụng cụ leo núi cơ bản Ainz thường sử dụng trong YGGDRASIL. Anh có thể dễ dàng chuyển đổi bộ dụng cụ của mình để thích ứng với bất kỳ địa hình nào trong Rặng núi Azellisia.

“Xi lỗi vì cản trở việc chuẩn bị của ngươi, Ta đã hoàn thành những gì ta cần làm. Ngươi có thể trở về.”

Zenbura gật đầu và trở về vị trí cũ.

“Cocytus. Có vẻ như những đứa trẻ nơi đây khá tò mò về chúng ta.”

Những đứa trẻ ấy không lẩn trốn nhưng vẫn giữ khoảng cách, và nhìn Ainz và những người khác bằng ánh mắt lấp lánh.

Mn. Liệu chúng có thể thích nghi khi mình đem chúng đến thành phố của con người? Không, chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình làm điều ngược lại và mang trẻ con của loài người đến đây? Có lẽ mình nên xây dựng một khu trại gần đây, và đem trẻ con của Lizardmen đến đấy.

Ainz tưởng tượng ra khung cảnh nơi trẻ con của con người, Lizardmen và Goblin chơi đùa cùng nhau. Tiếp đó, anh thêm vào Aura và Mare, trẻ con của Dark Elf. Sau cùng, Ainz quyết định thêm cả Shalltear vào luôn.

Ainz chọn thêm cả Shalltear chỉ đơn thuần vì anh đã nhìn thấy quá trình chuẩn bị của Shalltear bên cạnh Aura, lũ Undead và bầy ma thú. Ngoài ra thì chẳng có điểm đặc biệt nào hơn cả.

Mình khá thích cảnh tượng đó. Có lẽ mình nên đề xuất điều này với Albedo và Demiurge…

“Nếu. Chúng. Khiến. Người. Khó. Chịu.Thần. Có. Nên . Ra. Lệnh. Cho. Chúng. Rời. Khỏi Đây. Ngay. Lập. Tức. Không?”

“Đó không phải điều ta muốn… Ngươi không cảm thấy rằng trẻ con có thể dễ dàng thân thiết với nhau sao, dù chúng thuộc những chủng tộc khác nhau? Ngươi không nghĩ rằng trẻ con của loài người có thể bước đi tay trong tay với trẻ con của Lizardmen à?”

“Thần. Không. Chắc. Lắm. Nhưng. Nếu. Đó. Là. Ý. Muốn. Của. Người. Thì. Điều. Đó. Là. Có. Thể. Thưa. Ainz-sama.”

Điều này chẳng liên quan gì tới ý muốn của mình hay không , nó đơn giản chỉ là việc cư dân của những chủng loài khác làm việc cùng nhau thôi. Mình đoán rằng mình chẳng thể nào đưa ra những đề nghị như thế với tư cách là Vua cả…

Những ý tưởng của Ainz sẽ luôn bị hiểu thành mệnh lệnh tuyệt đối. Do vậy, ở một mức nào đó, nó sẽ khá đáng sợ.

“…Thật thế ư. Vậy, đã đến giờ khởi hành, —Aura, Shalltear! Các ngươi sẵn sàng chưa?”

Hai người họ trả lời gần như ngay lập tức.

“Vâng! Chúng thần đã sẵn sàng!”

“Nếu người ra mệnh lệnh, chúng thần sẽ di chuyển đến bất kỳ đâu, thưa Ainz-sama.”

“Zenberu!”

“Không vấn đề gì!”

“Tốt rồi, khởi hành nào!”

“Ainz-sama. Hãy. Cẩn. Thận! Nếu. Chuyện. Gì. Xảy. Ra. Thần. Sẽ. Điều. Động. Quân. Của. Thần. Bất. Kỳ. Lúc. Nào.”

Cocytus rất đúng. Nếu đối thủ là người chơi, mọi thứ sẽ nhanh chóng chuyển thành một cuộc chiến quy mô lớn, và điều này cần phải dùng đến lực lượng quân đội. Tuy nhiên…

“—Điều đó cuối cùng vẫn sẽ xảy ra. Dù sao thì, đây đúng hơn là thăm dò lực lượng 2 bên. Nếu chúng ta gặp một đối thủ mạnh. tất cả sẽ quay trở về ngay lập tức sau khi thu thập đủ những thông tin cần thiết. Và nếu chuyện đó thật sự xảy ra, ta rất mong chờ được chứng kiến chiến công của ngươi trên chiến trường.”

“Đã. Rõ!”


Kế hoạch là tiến về phía Bắc và leo qua dãy núi, đi theo trí nhớ của Zenberu.

Những thú cưỡi undead có nhiệm vụ làm quân tiên phong đầy tự hào mang trên mình lá cờ của Vương quốc Sorcerous.

Tất cả mọi sinh vật sống gần khu vực hồ nước đều thuộc quyền kiểm soát của Cocytus. Do đó, lá cờ được treo lên đồng nghĩa với việc họ không sợ bị tấn công. Dù thế, điều này chỉ đúng với những sinh vật có trí tuệ — những sinh vật thấu hiểu việc bị cai trị. Nó chẳng có nghĩa lý gì với những sinh vật trí tuệ bậc thấp như cầm thú, chẳng hạn. Như vậy, ở chiều ngược lại, lá cờ sẽ làm tăng khả năng họ bị tấn công hơn. Tất nhiên, Ainz không nghĩ rằng trong khu rừng này có sinh vật nào nhóm của Ainz không thể giải quyết.

Shalltear cứ dò tìm xung quanh bất cứ kẻ ngu ngốc nào, nhưng cô chẳng phát hiện được gì. Cuối cùng, họ đến được cực Bắc của bờ hồ.

Ánh mắt họ dõi theo một con suối nhỏ cung cấp nước cho hồ, và trước mặt họ là những đỉnh núi lởm chỏm của rặng Azellisia. Dưới nền trời trong xanh và ánh nắng lấp lánh, đây quả thực là khung cảnh thần tiên, và nó khuấy động thứ cảm giác ngây ngất trong tim Ainz.

Liền đó, Zenberu rút ngắn khoảng cách với Ainz, và đưa ra đề nghị.

“Liệu thần có thể đi trước người không? Thần nghĩ cảnh vật phía trước sẽ giúp thần nhớ được vài thứ.”

Đương nhiên, không có sự phản đối.

“Tốt thôi. Dẫn đầu đi, nhưng đừng đi 1 mình. Đem theo một người của ta. Nếu có bất cứ ai tấn công, dùng họ làm lá chắn và rút về ngay lập tức. Ngươi là thành viên quan trọng trong cuộc thám hiểm này.”

“Lời cảm ơn sâu sắc nhất của thần.”

Sau khi ra lệnh — hay đúng hơn, yêu cầu — con ma thú mà anh đang cưỡi, nó nghe theo lệnh và bắt đầu di chuyển. Vì Zenberu không có kinh nghiệm trong việc cưỡi ngựa, Ainz phải đưa cho anh ta một trong những ma thú của Aura, thứ có thể điều khiển bằng giọng nói hơn là bằng kỹ thuật.

Có một sự khác biệt rất đáng kể giữa tốc độ của họ trong rặng núi và khi đi dọc bờ hồ.

Nói cách khác, họ di chuyển một cách chậm chạp.

Ban đầu, họ chỉ đơn giản đi men theo con suối về phía Bắc, nhưng họ bị chậm lại sau khi phải chuyển hướng để tránh một thác nước.

Zenberu cố hết sức để nhớ lại con đường mà anh đã từng đi, nhưng rất khó để hồi tưởng con đường mà anh chỉ đi qua một lần, nhiều năm về trước, trong khi tiến vào từ phía ngược lại. Không những thế, do vị trí của họ vẫn rất thấp, những cây cao cứ chắn mất tầm nhìn.

Ngay cả khi địa hình nơi đây không thay đổi, những cái cây vẫn tiếp tục phát triển theo thời gian.

Zenberu bước tiếp trong khi vật lộn với trí nhớ của chính mình.

Đa phần thành viên của binh đoàn không cần nghỉ ngơi — nhưng Zenberu, thành viên quan trọng nhất — lại thuộc số ít ngoại lệ đó. Do đó, họ phải dừng lại nhiều lần để nghỉ trước khi tiếp tục bước đi trong im lặng.

Họ bắt gặp hình bóng mờ ảo của một bầy quái vật ở phía xa, nhưng có vẻ như chúng không muốn lộ diện. Có lẽ binh đoàn của Ainz quá đông, hoặc chúng đã ăn no rồi. Ainz nghĩ việc bắt giam một con quái vật không rõ danh tính để chơi đùa sẽ khá thú vị, nhưng anh lại quyết định từ bỏ ý định đó.

Nhiệm vụ hiện tại của họ là tìm cách đến được Vương quốc Dwarven.

Ainz biết rõ rằng một người thợ săn bắt cả 2 con thỏ cùng một lúc sẽ chẳng bắt được con nào cả.

Với một thoáng nuối tiếc, Ainz chọn việc gấp rút tiếp tục cuộc hành trình.

Khi cả nhóm đến gần bìa rừng, cây cối dần dần trở nên ngắn hơn, và mặt trời bắt đầu lặn xuống phía sau dãy núi.

Bầu trời trong xanh bỗng nhuộm một màu đỏ, và chuyển sang buổi tối. Hình bóng của rặng núi đối nghịch với một biển sao trời chỉ có thể diễn tả bằng cụm từ hùng vĩ. Biết rằng khung cảnh tuyệt vời kia chỉ là một phần nhỏ trong thế giới này khiến Ainz cảm thấy như chính thiên nhiên đang áp đảo mình.

Xoang mũi của Ainz rung lên, và anh hít vào bầu không khí trong lành, thơm ngát ấy.

Vì sao mình có thể làm được điều đó —hay đúng hơn, nếu mình có thể làm được điều này, tại sao mình không thể cảm nhận mùi vị của thức ăn? Ainz từ bỏ những ý nghĩ ấy, và thay vào đó, anh chọn thưởng thức bầu không khí này, thứ anh không tài nào tìm được ở Nazarick hay vùng ngoại ô của E-Rantel.

Trong YGGDRASIL, anh chẳng thể trải nghiệm sự kỳ vĩ của thiên nhiên theo cách này.

Ainz cảm thấy thật mãn nguyện, giống như việc anh khám phá nhiều điều mới khi trở thành mạo hiểm giả Momon vậy, và sự thỏa mãn lấp đầy trái tim Ainz. Thật lòng mà nói, dù họ có thể trở về tay trắng và thất bại trong việc tìm ra Vương quốc Dwarven, anh cũng sẽ chẳng bận tâm lắm.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi m1234n
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 262

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.