Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập 9 Chương 3 : Một trận chiến đấu khác ( Part 2 )

Phiên bản Dịch · 2099 chữ

Barbro nheo mắt khi gã bắt đầu hình dung về hình ảnh vương quốc Re-Estize lý tưởng dưới quyền cai trị của mình. Các quý tộc quỳ trước sự uy nghiêm của gã. Chỉ một mệnh lệnh tất cả đều sẽ răm rắp cúi đầu tuân theo.

“Cảnh tượng ấy mới tuyệt vời làm sao”

Một nụ cười thoáng nở trên môi gã nhưng Barbro đã kịp che khuất nó giữa tầm mắt binh sĩ.

Cần nhanh chóng hoàn tất nhiệm vụ tại làng Carne càng sớm càng tốt, sau đó tiến về bình nguyên Kattse nếu muốn biến giấc mơ đế vương thành sự thật.

Cần đưa binh lính tới mặt trận trước khi cuộc chiến nổ ra. Khi đó ta mới có thể lập mưu phục kích kẻ thù.

Động thái này hoàn toàn có lợi cho Barbro, tuy nhiên có hơi liều lĩnh khi dẫn quân tấn công bất ngờ vào hai cánh lính và hậu phương của địch. Gã còn phải san sẻ trách nhiệm tiến binh cho các kị sĩ trong đoàn, giao phó số mệnh trở thành vua cho họ mặc dù biết đây không phải nước đi khôn ngoan.

Đăm chiêu hồi lâu, gã chợt nghĩ ra một ý tưởng sáng giá.

Nếu ta dùng tính mạng dân làng Carne để thưởng lượng với Ainz Ooal Gown thì sao?

Quả rất hợp lý, không cần biết Ainz cưu mang ngôi làng đó vì lí do gì, chỉ cần biến nó thành quân cờ cho nước đi kế tiếp. Nếu Ma pháp sư Ainz không tham gia, Đế quốc sẽ mất đi lí do khơi mào chiến tranh nhờ tài đàm phán của Barbro.

Đây không phải là kết cục tốt nhất sao? Phụ vương sẽ không thể bỏ qua kì tích này mà truyền ngôi cho ta. Quá tuyệt, hết sức tuyệt vời.

Trong trường hợp Ainz cứu họ chỉ bởi ý muốn thức thời, không quan tâm đến tính mạng dân làng, việc thương lượng có nguy cơ thất bại, buộc lòng gã sẽ ép họ nhập ngũ để tăng cường lực lượng. Cần huy động tối đa nhân lực trước cuộc chiến, và bọn họ không có quyền để từ chối.

Dù quốc vương không bắt buộc nhân dân tham gia nghĩa vụ, nhưng với tình hình cấp bách hiện nay, thời thế đã thay đổi. Barbro có quyền quyết định những gì gã cho là phù hợp.

Nếu lôi kéo được dân làng tiêu diệt Ainz Ooal Gown, điều này sẽ chứng minh được hắn ta vốn là người thường không hơn không kém, lại còn có thể tuyên bố sự việc này trước mặt đế quốc, khiến chúng phải e dè mà chùn bước.

Barbro cảm thấy đầu óc minh mẫn lạ thường trước chiến lược hoàn hảo do tự mình vạch ra. Thành thật mà nói, tư chất của gã vốn kém lanh lợi hơn người em trai khi nói về khoản mưu mô. Tuy nhiên mọi sự đã khác trước, bản thân gã cũng thấy hết sức bất ngờ khi tài năng tiềm ẩn cuối cùng cũng bộc lộ.

Phần 2

Mùa đông đang tới. Quả là cực hình đối với ngôi làng nhỏ. Mọi người đều đang tránh trong những căn nhà nhỏ, cùng cầu nguyện cho cái rét mau qua đi. Vì nếu kéo dài như vậy khiến họ không thể trồng trọt vụ mùa mới, thậm chí phải ăn cả hạt giống, và mọi người vẫn sẽ chết đói vì vào mùa họ biết lấy gì để trồng trọt.

Tuy không canh tác giữa mùa đông, dân làng vẫn cố duy trì các hoạt động thiết yếu. Có rất nhiều công việc diễn ra như chăm sóc gia súc và bảo dưỡng nông cụ. Bên cạnh đó nhà cửa, chuồng trại đều phải được dọn sạch. Tất cả mọi người đều lao động hăng say. Thêm vào đó họ còn cưu mang những quái vật ăn thịt như Orge nên lại càng phải chú trọng chuyện chăn nuôi thay vì trông chờ thịt săn được nhờ đặt bẫy.

Họ dùng tiền kiếm từ số thảo mộc thu hái được để mua một đàn lợn. Đám Goblin dắt bầy lợn vào sâu trong rừng Tove để chúng ăn rễ và thân cây. Trong giai đoạn thử nghiệm này, họ chỉ nuôi với số lượng hạn chế, nhưng nếu chúng sống sót qua mùa đông và phát triển tốt, quy mô của cả đàn sẽ được tăng mạnh.

Nông dân sống trên đất của quý tộc phải đóng thuế định kì, nhưng dân làng không cần làm thế. Vì rừng đại ngàn Tove là nơi sinh sống và cai trị của quái vật. Viễn cảnh hiện giờ của ngôi làng rất tươi sáng. Tất cả có được là nhờ Ainz Ooal Gown, vị cứu tinh của họ. Ngoài ra còn có Dark Hero Momon, người đã thu phục được Hiền Vương Rừng Xanh. Ai nấy đều rất biết ơn, một số thậm chí còn cầu nguyện cho họ trước bữa ăn, tôn kính họ như những vị thần.

Giờ đây, hi vọng của họ đang giành cho vị trưởng làng mới, Enri Emmot. Cô phải đảm nhiệm khá nhiều trọng trách. Ngày hôm nay, cô cùng Nfirea cùng đi lấy cỏ cho bò ở trại chung. Mọi thứ trong làng được chia ra để thay nhau sử dụng, nhất là phương tiện canh tác, từ sức kéo cho đến đất ruộng. Bởi thế việc chăm sóc gia súc cũng được phân công đến từng cá nhân.

Enri bước qua cánh cửa gỗ vừa mới mở, theo sau là Nfiera. Cô ngồi trên một đống cỏ khô, hít một hơi thật sâu rồi thả mình chìm vào đó, kế bên là Nfiera, tia sáng từ ma thuật của cậu đang chiếu sáng cả hai người.

– Trưởng làng, chúng ta phải làm cho xong việc đã, rồi nằm ì ra đó sau cũng chưa muộn.

– Anh không thể xưng hô với em như trước không được sao.

Nfiera bật cười khúc khích trước bộ dạng nhăn nhó của Enri.

– Tốt thôi, anh muốn gọi thế nào cũng được. Tên Agu còn dám tự ý khoe về việc em có thể bóp đám Goblin thành bột nhão nếu muốn nên em chả quan tâm anh gọi là gì nữa.

Từ khi giành chiến thắng Agu trong cuộc thi vật tay, dân làng vẫn thường kháo nhau về chuyện này. Cũng may là cô không phải thách đấu với lũ Orge vì nếu thua, cô không thể chứng tỏ thực lực của mình, nhưng thắng có khi còn tệ hơn là thua.

—Liệu điều này có ý nghĩa gì nếu mình để Nfi rêu rao khắp nơi, mình sẽ không bao giờ có thể kết hôn được sao?

Mồ hôi đổ từng hột trên tay Enri.

– Ah— được rồi. Anh không mở cửa sổ sao? Ở đây lúc này khô ráo nên sẽ không có vấn đề gì.

– Eh? Không, không cần, chúng ta không cần đâu, phải không? Và nhìn đi, chúng ta có ánh sáng ma thuật ở đây mà.

– Đúng thật nhỉ? Vâng, nếu Nfirea không ngại, em cũng không bận tâm.

Ma thuật chiếu sáng còn sáng hơn cả mặt trời. Cô biết điều này, nhưng đề nghị của Enri hoàn toàn dựa trên logic “vì đã có ánh sáng mặt trời, không phải là quá lãng phí MP cho ánh sáng ma thuật sao?” Ngoài ra, cô cũng muốn thay đổi bầu không khí trong phòng lúc này. Không hề có lý do cho điều đó và cô cũng không đặc biệt để tâm đến khi cậu đã từ chối. Tuy nhiên, ngồi bên cạnh cô, Nfirea dường như có một số phản ứng kỳ lạ, đôi tai cậu đỏ tươi và mọi thứ.

Nó có thật sự làm suy giảm MP của anh ấy? Nhưng mình nghe nói ma thuật tạo ánh sáng không làm người khác mệt mỏi… Anh ấy có sử dụng ma thuật khác trước khi tới đây không nhỉ? Nghĩ đến chuyện này, trên người anh ấy không có mùi của thảo mộc. Thật ra, anh ấy có một mùi… rất dễ chịu.

– Có—có gì sao, Enri?

Lời nói của Nfirea bỗng trở nên bối rối khi Enri ép mũi của cô lại gần cậu.

– Mm? Ah, không, không có gì, chỉ là em ngửi thấy một mùi dễ chịu…

– Ý—em là? Um, nghe vui quá. Đó là nước hoa mà anh đã làm ra .

– Eerhhh… Sao anh không mang nó vào thị trấn để bán trong thời gian tới? Em chắc chắn là nó sẽ bán được với giá cao.

– Không, cái… này… không phải để…

– Hm—mm… tốt thôi, quên nó đi. Dù sao thì trong lều cũng đã có đủ cỏ khô. Chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo?

-Mm, ờ. Sau đó, trước khi chúng ta di chuyển, để anh kiểm tra một thứ trước đã. Dù sao thì bên ngoài cũng rất lạnh mà.

– Um, nơi này không hẳn là ấm áp… Ah, quên nó đi.

– Có… có chuyện. Có chút chuyện anh muốn bàn bạc với em.

Nfirea ngồi cạnh cô và có vẻ hơi căng thẳng.

Có chuyện gì với anh ấy sao?

Trong khi Enri nhìn vào gương mặt của cậu với ánh mắt ngờ vực, Nfirea lấy ra một số giấy tờ. Trong chúng có in những văn tự nhỏ. Mặc dù Enri có thể nhận ra một vài chữ, nhưng bởi có nhiều chữ mà cô không biết, vì thế mà cô chỉ nhìn lướt qua.

– Đầu tiên là việc nuôi lũ goblin còn lại của bộ tộc Agu và đám Ogre.

– Eh? Không phải không có vấn đề gì sao? Chúng giúp đỡ việc thu hoạch và chăn gia súc, và chúng ta đảm nhận việc mua thức ăn cho lũ Ogre từ thành phố.

– Ừm, và các loại thảo mộc được bán với giá hời, vì vậy mà chúng ta đã có một nguồn lương thực dự trữ dồi dào. Nó cũng đủ để đối phó cho mùa đông này. Kể cả chúng ta tăng thêm một vài phụ cấp, lương thực dữ trự cho chúng ta vẫn cần phải trữ lại. Nhưng nếu số lượng dân làng cứ thế mà gia tăng, cuộc sống sẽ khá là khắc nghiệt. Có lẽ chúng ta nên mua thực phẩm cho mình bằng phương pháp khác.

Hiện có 14 thành viên trong bộ tộc của Agu. Chúng không được sinh ra ở đây, mà là trốn chạy từ lãnh thổ của Giant phương Tây và Serpent phương Đông.

– Mmmm. Tuy là em không cảm thấy có vấn đề gì, có lẽ chúng ta nên mua thêm thực phẩm từ E-Rantel. Tuy nhiên, ta cũng đã lên kế hoạch trích một phần tiền hoa hồng để mua công cụ bằng kim loại cho lũ Ogre.

– Nếu chúng ta mua nông cụ cho Ogre, việc gieo giống vào mùa xuân sẽ nhanh hơn rất nhiều… nhưng vấn đề là nếu chúng ta đặt mua nông cụ cho Ogre, nó sẽ rất to lớn mà con người không thể sử dụng được, và việc này sẽ đặt ra nhiều nghi vấn.

– Và sự việc về Ogre bị phát hiện, nó sẽ gây ra rất nhiều vấn đề, phải không?

Khi những người thu thuế đến vào mùa thu, Jugem và những con khác phải trốn để tránh sự chú ý. Tiện thể nói luôn, cũng vì nỗ lực của họ mà vụ thu hoạch lúa mì rất dồi dào.

Kể từ khi làng Carne bị các hiệp sĩ Đế quốc tấn công, họ chỉ cần trả tiền cống nạp trên danh nghĩa, đó là sự may mắn dành cho họ. Ngoài ra, họ cũng được miễn trừ quân dịch trong vài năm.

Hầu hết trong những điều đó là một hình thức tạ lỗi vì đã không bảo vệ tốt làng Carne, nhưng nó trông giống như họ thật sự cảm thấy có lỗi. Đã có một vài câu hỏi về bức tường hùng vĩ bao quanh ngôi làng, nhưng dân làng đã làm lệch hướng câu hỏi bằng cách nói rằng “đó là hành động của vị magic caster kia”. Nếu họ có thể làm như vậy, quả thật họ có thể lý giải cho những con Ogre, phải không? Ít nhất, đó là những gì Enri nghĩ, nhưng Nfirea lắc đầu.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi m1234n
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 199

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.