Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập 8 – The Two Leaders - Ngoại truyện 1: Những ngày làm việc bận rộn và biến động của Enri ( Phần 9)

Phiên bản Dịch · 2703 chữ

Kaijali rời khỏi phòng mang theo ba bộ vũ khí.

“Agu, đến đây nhanh lên.”

“Tại sao tôi phải rửa? Nó có làm tôi đẹp hơn không?”

Enri để ý rằng bàn tay của Agu rất bẩn, không có bất kỳ chỗ nào sạch đúng nghĩa với từ này.

“Ý kiến của mày không có hiệu lực ở đây. Đây là mệnh lệnh của chủ ngôi nhà này. Hay mày định nói với tao rằng mày sẽ làm trái nó?”

Agu phồng má lên và từ từ tiến đến gần bên Enri.

Enri đổ nước từ các bể chứa lớn vào thùng. Sau khi chuẩn bị xong bốn thùng, cô nhúng tay xuống làn nước để rửa tay. Màu xanh dính trên tay cô tan ra như bông tuyết dưới ánh mặt trời. Sau khi làm xong, cô đưa bàn tay lên trước mũi. Mùi khó ngửi đã biến mất.

Enri nhìn xung quanh mình. Gokoh và Unlai đã rửa tay xong và các thùng nước nhuộm đỏ bởi máu của con Barghest.

Tiếp đến cô nhìn sang Agu, những gì cô nhìn khiến cô chết lặng.

Ngay cả một đứa trẻ cũng biết rửa tay tốt hơn thế này. Thằng nhóc chỉ nhúng tay vào nước và quấy nó lên một lúc. Nó còn không them tự lau khô đi.

Trong khi Enri đã rửa sạch đi hết các mùi cây cỏ trên tay cô thì Agu vẫn nồng nặc mùi lá cây. Đối với các Goblin trong rừng, mùi hương như thế chính là một hình thức tự vệ để chống lại khả năng đánh hơi của ma thú. Vì vậy, chúng chưa bao giờ tập phát triển thói quen làm sạch bản thân kỹ lưỡng.

Nhưng ngay cả như vậy—

“Phải làm như vậy này.”

Agu làm một bộ mặt khó chịu khi Enri cố dạy nó. Tuy nhiên, nó biết vị trí của mình và những gì các Goblin khác nói từ trước và cuối cùng nó miễn cưỡng tự làm sạch bản thân mình.

“Đúng vậy, làm tốt lắm…”

“Hey, sau đó thì dùng cái này để lau cơ thể đi. Hãy chắc chắn rằng mày đã lau hết máu đấy.”

Agu không vui về điều đó nhưng nó vẫn tự làm sạch mình bằng chiếc khăn ẩm.

“Chúng ta nên đổ nước bẩn ra bên ngoài.”

“Yeah cứ để chúng tôi Ane-chan, đến chỗ ngồi đi. Chúng tôi sẽ lo việc còn lại.”

Với câu nói đó, Enri tiến đến gần chiếc bàn. Nó được bao quanh bởi nhiều cái ghế vì có rất nhiều Goblin sống ở đây. Khi cô vừa chọn chỗ để ngồi,Enri chợt nhận ra mình mệt mỏi như thế nào. Cánh tay và hai chân của cô đơ như khúc gỗ và đầu cô thì nặng trĩu xuống.

Mặc dù một phần lý do trong đó là việc thu thập thảo dược nhưng điều thật sự làm cô mệt mỏi là cuộc chiến với con Barghest.

Tất cả những gì mình làm chỉ là đứng xem…Enfi và các Goblin đã chiến đấu vậy mà họ vẫn năng động như thế này…có vẻ như là mình sẽ không bao giờ có thể trở thành chiến binh…hay đúng hơn là, Enfi thật sự mạnh mẽ…

Mặc dù cô biết người bạn thân của cô có thể sử dụng ma thuật, nhưng cô không biết nó sẽ mạnh mẽ như vậy.

Cậu ấy thật tuyệt vời.

Khi cô nghĩ về nguời bạn thân nay đã đột nhiên đổi khác, trái tim cô có cảm xúc mà cô không thể nói thành lời. Điều này khá là bất ngờ, nó có vè như đã trở thành thứ gì đó hoàn toàn khác.

Một âm thanh vang lên mang Enri trở lại thực tại và mắt cô chuyển xuống chén gốm trên bàn. Nó được lấp đầy bằng một chất lỏng trong suốt tỏa ra mùi thơm của cam quýt và Enri dùng nó để lấy lại cân bằng.

Hương vị mát lạnh, ngọt và chua tràn ngập trong miệng, cô cảm thấy như đang tràn đầy năng lượng. Agu ngồi xuống bên cạnh cô và thằng nhóc nuốt hết nó trong một ngụm sau đó ngay lập tức yêu cầu một chén khác.

Tuy nhiên Lupusregina không chạm vào cốc của cô ấy.

Nghĩ đến nó thì mình chưa bao giờ thấy Lupusregina-san ăn hoặc uống bao giờ.

“Hm? Có gì sai sao? Cậu vừa lén liếc mắt nhìn tớ xong. Cậu yêu mình sao? Ahhhh, rắc rối làm sao~ trời ạ, thật sốc làm sao khi biết rằng Enri là một lesbian~su. Có vẻ như tớ cần cho tất cả mọi người biết~su”

“Cái gì-không, không, không phải như vậy đâu.”

“Wahahahaha~ chỉ đùa thôi mà. Tớ biết là En-chan thích đàn ông.”

Trong lúc suy nghĩ để trả lời như thế nào, mắt của Enri nheo lại thành một đường thẳng.

“Mặc dù nó có vẻ hơi chậm…hm? Có vẻ như họ đã đến rồi.”

Enri quay ra cửa nhưng cô cảm giác rằng không có ai ở bên ngoài.

“Thật sao? Nhưng tôi không nghe thấy gì cả.?”

Agu khum bàn tay lên tai nó.

“Này, có phải tất cả loài người đều nghe thính như vậy không?”

“Cái đó thì chị không biết nhưng chị nghĩ rằng Lupusregina sẽ không nói dối về điều này…mặc dù cô ấy…hay chơi khăm người khác một chút.”

Cô ta nói dối sao? Agu nghĩ khi mở to mắt nhin Lupusregina.

“Không là thật đấy, tôi nghe thấy họ. Họ chắc chắn đang đến đấy. Cô ấy tuyệt thật đấy”

“Hm? Ah, không hẳn như thế đâu. So sánh với Enri-san, tôi không là gì cả.”

Agu nuốt nước bọt và nhìn Enri với vẻ mặt ngạc nhiên.

Không, không phải là như vậy. Nụ cười trên mặt Lupusregina thật giả tạo. Enri tự hỏi cô nên nói sự thật với Agu kiểu gì, nhưng trước khi đó có tiếng gõ từ cửa.

Ngay sau đó, Nfirea và một người phụ nữ mặc bộ áo giáp da bước vào phòng.

Đó là Brita, một mạo hiểm giả trước đây, đã chuyển đến làng sau Nfirea. Ban đầu cô là một Mạo Hiểm Giả ở E-Rantel, nhưng đã từ bỏ sau một sự kiện nào đó. Nhưng dù vậy, cô vẫn cần kiếm tiền để sống nên cô đã nhận lời mời và đến sống ở đây.

Cô đã và đang học để trở thành một “Ranger” và là người rất có tiềm năng. Mặc dù yếu hơn Jugem, cô vẫn là người mạnh nhất trong làng và cũng là lãnh đạo của lực lượng tự vệ làng Carne (Mặc dù nó vẫn chưa đạt đến cấp độ để gọi như vậy.)

Cô được gọi đến đây vì là một người lãnh đạo và thường xuyên vào trong rừng để luyện tập kỹ năng của mình.

“Ah—nó là một Goblin mới sao…không, hm, tôi vẫn đang suy nghĩ dưới góc nhìn của một Mạo Hiểm Giả…cậu bé đó hẳn không phải là kẻ thù.”

Brita mỉm cười cay đắng. Bình thường thì Goblin là kẻ thù của loài người. Giết chúng ngay khi nhìn thấy là một hành động tốt nhất nhưng trong ngôi làng này lại khác. Có một sự thật khó tin rằng đối với người dân nơi đây, con người mới thực sự là kẻ thù.

“Nếu tất cả mọi người đã ở đây rồi thì hãy nghe những gì Agu nói thôi. Agu, cậu có thể nói cho tôi vì sao cậu lại bỏ chạy với nhiều vết thương như vậy không?”

“Câu trả lời rất đơn giản là tôi bị tấn công.”

“Đơn giản quá…những loại quái vật nào đã tấn công cậu?”

“Bọn lính của Người Khổng Lồ phía Đông .”

“Người Khổng Lồ phía Đông, ai vậy?”

“…Các cậu thường gọi hắn với tên gì?”

“Chúng tôi thậm chí còn không biết hắn tồn tại…Brita-san, cô có biết hắn không?”

Người thông thái nhất ở đây là Nfirea nhưng khi nói đến rừng Brita biết nhiều hơn cậu. Mặc dù vậy tất cả những gì cô có thể làm là lắc đầu.

“Tôi xin lỗi. Tôi chưa bao giờ nghe thấy cái tên này. Tôi cũng không chắc rằng Thầy Latimon sẽ biết đâu. Chúng tôi không bao giờ mạo hiểm đi sâu vào khu rừng và không biết nhiều về các thế lực trong đó.”

“Vậy thì Agu hãy nói cho chúng tôi những điều cơ bản về hắn.”

“Những điều cơ bản, có nghĩa là…”

Enri hiểu sự bối rối của Agu. Trong tình trạng như thế này ,sẽ tốt hơn nếu đặt từng câu hỏi một vì cậu ta sẽ dễ trả lời hơn.

“Vậy, cậu có thể nói cho chúng tôi biết những con quái vật mạnh mẽ trong rừng không.”

“Ừm, đối với tôi Barghest hay Ogre đều mạnh mẽ…nhưng nếu muốn nói về cấp độ của Người Khổng Lồ phương Đông , thì trong khu rừng, có những sinh vật mạnh mẽ được gọi là Tam Đại Quái Thú. Đầu tiên là Hiền Vương Rừng Xanh ở phương Nam. Họ nói nó là một sinh vật siêu phàm thứ sẽ giết tất cả những ai dám đặt chân lên lãnh thổ của nó. Tôi không biết đã có chuyện gì xảy ra với nó. Sau đó là Người Khổng Lồ phía Đông. Căn cứ của nó nằm ở vùng rừng khô héo. Cuối cùng là Mãng Xà phương Tây. Tôi nghe nói nó là một con rắn ghê tởm có thể sử dụng ma thuật.”

“Kỳ lạ thật…thế phía Bắc thì sao?”

“Có vẻ như phía Bắc là một hò nước với nhiều chủng tộc. Người thông trị nơi này thì…tôi không biết. Nhưng có vẻ là phù thủy song sinh trong đầm lầy. Và khi Quái Thú của miền Nam biến mất, bên trong khu rừng trở lên kỳ lạ. Tôi không chắc chắn những gì xảy ra nhưng dường như có một kẻ đáng sợ xuất hiện phá vỡ sự cân bằng của khu rừng…”

“Đó có phải là Lăng Mộ Hủy Diệt không?”

“Đúng vậy. Tôi cũng nghe nói rằng chủ nhân của Lăng Mộ Hủy Diệt có thể điều khiển undead. Những cái bóng nhỏ có thể di chuyển trong bóng tối, đó là những gì những người sống sót kể lại.”

Tất cả mọi người- ngoại trừ Lupusregina-nhìn nhau lo lắng.

Đầu tiên là Quái Thú phương Nam, lãnh thổ của nó ở gần đây, tức là nó chắc chắn là ma thú được thuần hóa bởi một Mạo Hiểm Giả người đã hộ tống Nfirea đến đây- hay cụ thể hơn là người mặc một bộ áo giáp màu đen tuyền. Nó chắc chắn có bộ dạng rất quyền năng và mạnh mẽ, vì vậy các mô tả đều phù hợp với nó một cách hoàn hảo.

“Quái Thú….Hiền Vương Rừng Xanh, hẳn là Hamsuke-san.”

“Là nó. Ahh,đúng vậy,đó chính là Quái Thú…”

Khi nghe Nfirea nói, Brita,người đã chuyển đến làng cùng một thời gian, lên tiếng. Cô đã nhìn nó ở E-Rantel từ phía xa.

Và có tận thêm 2 sinh vật nữa có thể sánh ngang bằng với nó. Mọi người đều cảm thấy sốc và sợ hãi khi nhận ra điều đó.

“Vậy, cậu chạy thoát như thế nào?”

“Cho đến bây giờ, ba sinh vậy đó cầm chân nhau trong một thế chân vạc. Quái Thú phương Nam không từ bỏ lãnh địa của nó, nhưng không ai có thể đảm bảo rằng nó luôn như vậy trong mọi trường hợp. Nếu phương Đông và phương Tây đánh nhau, bất kể ai thắng, rất có thể phương Nam sẽ lợi dụng lúc chúng suy yếu để ra tay tiêu diệt.Vì vậy không ai trong số chúng thật sự chiến đấu với nhau.”

“Được rồi, tôi đông ý với điều đó. Tuy nhiên,nếu phương Đông và phương Tây hợp tác với nhau và…không, phương Nam sẽ không dời bỏ lãnh địa của mình, vì vậy sẽ không cần phải liên minh để đánh bại nó. Và tất nhiên, chúng không thể tiến hành khiêu khích…”

“Tôi không biết chúng nghĩ những gì. Chúng có lãnh địa riêng và cố gắng xây dựng những vương quốc cho chúng. Tuy nhiên chủ nhân của Lăng Mộ Hủy Diệt làm rối loạn sự phân bố quyên lực. Vì vậy phương Đông và phương Tây quyết định tuyên chiến với vị vua hủy diệt và chúng đang chuẩn bị chiến tranh.”

Agu tiếp tục nói và nói không ngừng nghỉ.

“Hắn buộc chúng tôi trở thành đồng minh của hắn trong trận chiến. Mặc dù đó là một trò đùa tồi tệ. Các Goblin như chúng tôi vô dụng với họ. Họ sử dụng chúng tôi sau đó quẳng chúng tôi đi, và khi chúng tôi làm hỏng việc, chúng tôi phải gánh chịu nó. Vì vậy,chúng tôi bỏ trốn. Tuy nhiên…”

“Nó vô dụng, phải không?”

“Đúng như vậy. Những con Barghest và Ogre đuổi theo chúng tôi. Chúng tôi không thể quất lại chúng vì vậy chúng tôi chạy tách nhau ra. Tôi chạy theo hướng này với một vài người khác đến lãnh thổ của Quái Thú phương Nam, nhưng chúng tôi chẳng mong đợi gì việc bọn chúng sẽ từ bỏ.”

Cậu ta nói có một vài người nhưng không hề có dấu hiệu nào khác ngoài Agu.

Một nỗi đau khẽ thoáng qua mặt Enri, Gokoh nói.

“…Chúng tôi đã cho người vào trinh sát khu rừng, nếu có bất kỳ ai sống sót, chúng tôi sẽ đưa họ về đây nếu họ không cưỡng lại.”

“Đúng vậy. Mũi sói rất thính. Tiếp theo…câu hỏi là ngoài con Barghest ra còn những thứ gì ở ngoài đó? Bọn chúng có đông không? Nếu mọi thứ trở nên xấu đi, tất cả bọn chúng có thể cùng đuổi đến đây. Này, Agu còn những quái vật nào ngoài đó nữa?”

“Có Barghest, Ogre, Boggart, Bugbear và một số loài sói khác…”

“Chúng là những quái vật khá phổ biến.tôi nuốn nghe nhiều thêm về Người Khổng Lồ phương Đông và Mãng Xà phương Tây đặc biệt là vẻ ngoài, kỹ năng và những thứ khác. Cậu có biết gì không?”

Agu lắc đầu.

“Tôi không biết chi tiết lắm. Người Khổng Lồ phương Đông thì mang theo một cây cự kiếm và Mãng Xà phương Tây có một cái đầu lớn nhưng những loại ma thuật nó sử dụng thì tôi không biết.”

Nfirea, tâm điểm chú ý của mọi người, lắc đầu “Có quá ít thông tin để làm điều gì đó.”

“Câu hỏi đặt ra bây giờ là chúng ta sẽ làm gì? Nếu thứ gì đó có thể đánh ngang với Quái Thú xuất hiện thì chúng ta sẽ lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân hết. Thứ duy nhất đội tự vệ có thể làm là đưa phụ nữ và trẻ em đến nơi an toàn.”

“Đúng vậy. Nếu tất cả những gì chúng ta cần là sự phòng thủ mạnh mẽ thì chúng ta nên nghĩ đến những biện pháp khác. Nếu sự nhiễu loạn trong khu rừng tự thổi bay chúng đi thì sẽ tuyệt biết mấy.”

Đối với những người sống bên ngoài khu rừng, nếu các vấn đề trong đó tự giải quyết họ sẽ không cần thiết phải lo lắng. Tuy nhiên nếu ngược lại thì sẽ có nhiều vấn đề phát sinh. Trường hợp tồi tệ nhất, họ sẽ phải bắt buộc hi sinh đầy đau đớn để bước tiếp.

“Tuy nhiên nếu kẻ thù có thể dễ dàng hạ gục một bộ tộc trong rừng, chắc chắn chúng cũng rất mạnh.”

“Sai rồi. Từ đầu, bộ tộc của chúng tôi mạnh hơn rất nhiều. Tuy nhiên, khi tìm địa điểm mới để sinh sống, chúng tôi đã gửi đội tinh anh bao gồm Orge và các Goblin trưởng thành. Nếu họ vẫn còn, chúng tôi có thể phản công.”

“Những Goblin trưởng thành đó vẫn chưa quay lại sao?”

Khi Brita nói, Nfirea nghiêng đầu như thể suy nghĩ về điều gì đó.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.