Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập 8 – The Two Leaders - Ngoại truyện 1: Những ngày làm việc bận rộn và biến động của Enri ( Phần 7)

Phiên bản Dịch · 3058 chữ

Enri cảm thấy trái tim đau nhói khi cô nhìn các chiến binh lao vào cuộc chiến chỉ để hoàn thành ước nguyện của cô.

Tất cả những gì cô có thể làm là quan sát họ từ phía sau.

Vì vậy, Enri nghĩ, ít nhất thì mình lên ở đây và quan sát họ mà không cho phép bản thân mất tập trung chỉ một giây nào.

Bốn người nhảy ra nhìn thấy con Barghest đè đứa nhóc Goblin dưới chân nó. Đứa nhóc có vẻ có thêm những vết thương mới nhưng chưa chết bởi vì con Barghest có thói quen xấu là đùa giỡn với thức ăn của nó.

Con Barghest dừng lại sau đó nó nhìn chằm chằm vào bốn kẻ mới nhảy ra và quay lại đứa nhóc Goblin. Có lẽ nó nghĩ con mồi kia đã đưa nó vào một cái bẫy.

“Này này đến đây cậu bé.” Unlai nói khi dùng ngón tay chỉ vào nó. “Muốn chơi sao? Tao sẽ chơi với mày. Đến đây.”

Con Barghest gầm gừ đầy đe dọa.

Theo tự nhiên Kaijali rút dao từ thắt lưng của mình. Các Goblin khác cũng làm theo.

“Không cần nghĩ nhiều đâu. Tao sẽ dạy cho con chó già như mày một trò mới. Bắt đầu với trò “Giả chết “ thì sao.”

“Ashaaa.”

Như một sự phản ứng với lời đe dọa của các Goblin, con Barghest dẫm mạnh hơn và kêu lên những tiếng gầm giận dữ.

Mặc dù nó không thể nói,hành động của nó thể hiện một ý định rõ ràng. Tiến lên thì tao sẽ giết thằng nhóc này. Tuy nhiên—

“Tốt lắm. Tiến lên và giết nó đi”

Ba Goblin bỏ qua sự đe dọa của con Barghest và bước tới với những tiếng kêu đầy đe dọa.

Phản ứng bất ngờ này đem lại sự hoảng loạn trong mắt con Barghest.

Con Barghest không biết rằng các Goblin xuất hiện không phải là để cứu đứa bé. Chúng chỉ ở đây vì ước muốn của Enri thái độ của họ là “Miễn là chúng tôi đã cố gắng để cứu nó là đủ rồi.”

Từ khi họ đã xác định chiến đấu, nếu họ không giết con Barghest thì Enri quý giá của họ có thể bị thương. Chính vì vậy, tốt nhất họ lên hạ gục con Barghest. Vì vậy nếu đứa nhóc bị sát hại thì sẽ làm lãng phí hành động đầu tiên của đối phương và họ có thể nắm bắt những hành động về sau của nó. Vì vậy các Goblin sẵn sàng để đứa bé chết.

Thấy được bản thân của mình phản chiếu trong ba chiếc dao phay, con Barghest hiểu rằng con tin đã vô dụng và ngừng chuyển động. Nó đang bối rối không biết có nên giết thằng bé dưới chân hay không.

Lấy mạng đứa bé quá dễ với nó. Nó chỉ cần một cú đớp. Tuy nhiên nếu nó làm vậy thì đừng hỏi tại sao phải đối mặt với vũ khí của kẻ thù.

Mối đe dọa tới tính mạng của nó dẫn đến việc con Barghest đưa ra quyết định của mình.

Bỏ qua đứa nhóc con Barghest ngay lập tức chớp lấy thời cơ tấn công.

Con Barghest nặng hơn Goblin. Nó hi vọng đè kẻ địch dưới thân và kết liễu chúng bằng cách cắn nát cổ họng với bộ răng sắc bén.

Tuy nhiên đây là sự lựa chọn ngu ngốc.

Con Goblin có thể dễ dàng lách khỏi cú tấn công và cùng lúc các Goblin khác ở bên trái và bên phải sẽ chém con Barghest với dao phay của họ.

Một lưỡi dao bị làm trệch bởi các sợi xích của con Barghest nhưng những cái khác lại chém trúng cở thể nó khiến máu vung vãi khắp nơi.

Cùng lúc đó một lọ thuốc nhỏ vỡ ra khi đập trúng chóp mũi nó.

“Shaaaa…”

Đám khí độc khó chịu làm tắc mũi và mắt khiến con Barghest gầm lên đau đớn.

Ngay cùng lúc đó ba cơn đau nữa lại chạy dọc cơ thể nó.

Nó có thể cảm nhận được rắc rối từ lượng máu đang chảy ra. Con barghest ứa nước mắt, tầm nhìn của nó run rẩy và mờ đi nhưng ngay lập tức nó di chuyển. Mục tiêu của nó là kẻ đã ném cái lọ- một con người.

Tuy nhiên con barghest chỉ đi được vài bước trước khi chân của nó mắc kẹt bởi một thứ gì đó dưới đất và nó không thể di chuyển.

“Lớp keo đó không giữ được lâu đâu. Hạ nó trong một đòn đi.”

Phản ứng lại với giọng nói kia, các Goblin hét lên tiếng chiến trận và bắt đầu tấn công. Mặt khác, người kia phát ra một ma pháp mạnh mẽ hướng về phía nó.

“SHAAAAA…”

Con barghest dùng hết sức mạnh để cố gắng kéo chân nó lên từ mặt đất. Mặc dù chuyển động của nó bị chậm lại vì chân dính các lớp keo và bùn đất nhưng nó vẫn có thể chiến đấu.

Nhìn các Goblin đang tiến lại gần để thịt nó, con Barghest sử dụng trí thông minh vượt trội của mình { So với các con thú khác} để chấp nhận một sự thật rằng “Những con Goblin này rất mạnh mé.”

Nó biết rằng những con Goblin này khác với những con nó từng biết – chúng là những kẻ có thể giết chết nó.

Con Barghest biết ba cách tấn công. Húc bằng sừng của. Đớp, đè kẻ thù xuống và cào bằng móng vuốt. Không giống như các Barghest mạnh hơn, nó không có bất kỳ một kỹ năng đặc biệt nào. Tuy nhiên nó vẫn còn một quân Át chủ bài.

Chiến thuật này sẽ hoàn toàn loại bỏ sự phòng thủ và nếu con Barghest thất bại nó sẽ trở thành cầy tơ 7 món. Nhưng bây giờ không phải thời gian để giữ nó lại nữa. Nó buộc phải sử dụng tất cả những gì nó có trước khi mất mạng.

Con Barghest rú lên hoang dại, kiểm tra sự tiến tới của các Goblin xung quanh.

“[Gia cố phòng ngự]”

Câu thần chú đến từ phía sau,được sử dụng bởi một con người , khiến áo giáp của các Goblin phát sáng rực rỡ. Con Barghest hoảng sợ nó đoán rằng đó là một phép thuật tăng sức mạnh, trái lại các Goblin trước mặt nó thì cười nhe răng.

Có lẽ nó đã làm họ cẩn thận hơn, nhưng với áo giáp đã được gia cố, các Goblin vẫ tiến lên như một. Đó có lẽ được gọi là một hành động ngu ngốc nhưng cũng có thể nói đây là một bước đi dũng cảm để nhanh chóng kết thúc một cuộc chiến lâu dài.

Đây là những gì đã xảy ra – nhưng con Barghest không hề mong chờ điều đó từ chúng.

Nếu con Barghest có thể thay đổi cảm xúc trên khuôn mặt giống như con người, thì nó đã tự mỉm cười với chính nó.

Các chuỗi xích trên cơ thể nó phát ra các âm thanh như một con rắn. Sau đó các chuỗi xích gắn liền với con Barghest đột nhiên chuyển động.

Xiềng xích dày và thô bắt đầu quay tròn với một sức mạnh to lớn.

Kỹ năng đặc biệt [Bão xích] sẽ gây các vết thương nghiêm trọng lên các Goblin, nếu không giết chết chúng ngay lập tức.

Con Barghest đặt cược tất cả cho điều này. Đây là một bước đi lớn chỉ sử dụng được một lần trong ngày và sau khi các chuỗi xích được sử dụng thì nó sẽ không thể sử dụng chúng như áo giáp trong vòng ít nhất 10s. Rủi ro là rất lớn.

Cuộc tấn công bất ngờ này làm mất tập trung của các Goblin một vài giây.Đây là một sai lầm chết người.Tuy nhiên—

“Nằm xuống..”

Một mệnh lệnh như sấm cắt qua không khí truyền tới trước khi các sợi xích tấn công.

Con Barghest đã đánh cược mọi thứ vào cuộc tấn công này, nó nhìn về phía con người đã hét và mắt mở to.

Đã quá trễ để đám Goblin có thể tránh được đòn tấn công, chúng khôn ngoan nằm xuống dưới đất, như thể giọng nói đó đã tiếp cho chúng một liều ma túy vậy.

Con Barghest nhìn chằm chằm vào kẻ chỉ huy, người đứng đằng sau một “Magic Caster”.{Enri đấy}

Ngay sau đó chân trước và sau của nó bị cắt đứt ra khỏi thân thể.Nó rú lên đày đau đớn.Nó cố khôi phục lại các sợi xích và nhe răng ra đe dọa Nhưng các Goblin không hề dừng lại.

“Ani-chan không cần hỗ trợ phép thuật đâu.Để an toàn hãy đặt một ma pháp báo động xung quanh nơi này.”

Con Barghest biết mình đã thua và cố gắng chạy trốn.

Cơ thể dẻo dai bình thường của nó nay đã trở lên nặng nề và chậm chạp.Đó là điều tất nhiên khi 3 trong 4 chân của nó đã đi hầm thuốc bắc. Mặc dù vậy con Barghest vẫn cố gắng bỏ chạy.

Nhưng những Goblin thì nghĩ khác.

Máu dính đầy lên thảm cỏ xung quanh và mùi hôi thối của xác chết át đi mùi hương cây cỏ.

Các Goblin quan sát thằng nhóc từ nơi họ đứng với dao phay đầy máu trong tay, dưới chân đầy máu và nội tạng từ xác con Barghest.

Đứa nhóc bị thương rất nặng và mất đi khả năng chạy trốn nhưng nó vẫn cố gắng trốn lên một cái cây gần đó.

“Hey, các người là ai? Các người từ bộ lạc nào?.”

Những Goblin nhìn nhau, họ phân vân nên đáp lại thế nào với câu hỏi của đứa trẻ vừa sợ hãi vừa ngờ vực này.

Những Goblin thì thảo luận nên tỏ thái độ nào để có được nhiều lợi ích nhất và nên tiết lộ những thông tin nào, nhưng Enri cảm thấy có một vấn đề cần giải quyết trước.

“Chúng ta cần chăm sóc vết thương cho cậu bé. Làm gì đây Enfi?”

Đứa nhóc bị thương rất nặng và mất rất nhiều máu. Nếu để nó một mình, chắc chắn nó sẽ chết. Mặc dù Enri không có một ý tưởng nào để giúp nó, cô hy vọng người bạn thơ ấu của cô biết phải làm gì.

“Những thảo dược thông thường có thể cầm được máu nhưng không có tác dụng chống lại việc mất máu.Tuy nhiên…”

Nfirea bắt đầu lục lọi túi của mình.

“Đây là lọ thuốc hồi máu mới được tạo ra. Tớ muốn đưa tận tay nó cho Gown-san, nhưng…cậu bé có thể cho anh xem vết thương được chứ?”.

Nfirea bước về phía trước, lấy ra một lọ potion từ áo choàng của mình.

“C-chờ đã,thứ chất lỏng nguy hiểm này là gì? Thuốc độc sao?”.

Sự thù địch thoáng qua khuôn mặt sợ hãi của đứa trẻ khi nhìn thấy lọ thuốc màu tím. Đối với Enri- kể cả Nfirea- đây là một hành động tự nhiên. Lọ thuốc này nhìn khá giống thuốc độc nếu cậu không chú ý. Tuy nhiên, các Goblin lại rất khó chịu với những lời nói của đứa bé, họ lập tức mắng nhiếc nó.

“Oi, thằng vô dụng kia. Ane-chan và Ani-chan là người đã quyết định cứu chú mày. Chú mày nên ăn nói cẩn thận đấy. Đây chỉ là muốn tốt cho chú mày thôi, hiểu chưa?”

Thằng nhóc quay sang nhìn lưỡi kiếm khua trước mặt mình. Mặc dù chỉ là một đứa trẻ, nó biết rằng chọc tức đám Goblin trước mặt nó là một hành động dại dột. Đứa trẻ cúi xuống chán nản như vừa bị gấu đá.

Enri cảm thấy tốt hơn là không nên đe dọa đứa trẻ nhưng cô biết Goblin có luật lệ riêng phải tuân theo. Đối với một con người hiền lành như cô thì những luật lệ đó không tốt lắm.

“Xin lỗi.”

“Ah, không sao cả. Đừng lo lắng.”

Khi trả lời, Enri đã bôi lọ potion lên người đứa trẻ. Các vết thương khép miệng một cách nhanh chóng.

“Uuuoooh. Đây là gì? Màu sắc rất xấu nhưng nó thật tuyệt vời.”

Cậu bé cảm nhận được những ánh mắt của các Goblin xung quanh và bắt đầu run rẩy.

“Ah…không, cảm..cảm ơn..a..anh rất nh..nhiều…”

“Oh, trông giống như thằng vô dụng này biết cách cư xử rồi đấy.”

“Tốt lắm. Bằng cách này, tôi có thể nói với Gown-san rằng thí nghiệm đã hoàn thành mà không còn một vướng mắc nào nữa.”

Nfirea nhìn xung quanh, trông ngóng một sự tán thành. Enri và các Goblin khác, những người hiểu ý cậu, đều gật đầu.

Lọ potion mà Nfirea đã tạo ra được làm từ các nguyên liệu được cung cấp bởi một Magic Caster vĩ đại Ainz Ooal Gown, người đã cứu làng Carne. Không chỉ không cần phải chi tiền cho việc nghiên cứu, cậu thậm chí còn nhận được tất cả những nguyên liệu cần thiết. Với những thứ đó, ý nghĩa và giá trị của lọ potion mà cậu tạo ra rõ ràng rất dễ hiểu.

Sự thật là Nfirea đã quyết định mạo hiểm sử dụng nó lên bản thân nhưng cuối cùng cậu cũng vượt qua được nó như một bằng chứng cho tác dụng của lọ thuốc.

Nếu mình giải thích cho Gown-san sau việc này, chắc ngài ấy sẽ cho phép làm điêu đó…Dù sao thì thử nghiệm cũng là một điều cơ bản của một dược sĩ.

“Anh đã sử dụng tôi như một con lơn thí nghiệm.”

Không thể hiểu hết ý nghĩa của câu nói, thằng nhóc thở hổn hển vì cú sốc, trong khi Nfirea và Enri cười đáp lại. Đây là một hành động rất đỗi bình thường từ những người không hiểu rõ tình hình.

Mặc dù hai người họ đã cố gắng để mỉm cười đáp lại, những người khác có mặt xung quanh thì không dễ tha thứ như thế. Các Goblin đứng cạnh không thể kìm lén cơn giận của mình xuống và nói những câu như “Thằng ranh con chết tiệt” và nhiều thứ khác nữa.

Enri giơ tay lên để cố giữ họ bình tĩnh. Hành động tự nhiên này không có tác dụng gì với thằng nhóc. Vì nó chỉ là một thằng nhóc nên nó không làm những hành động gì quá đáng cả.

“Thôi, nếu Ane-chan nói vậy…dù sao thì, chúng ta nên đi thôi.Ai biết được có con quái vật nào khác bị dẫn đến đây bởi mùi máu hay không.”

“Và, mặc dù chúng ta chiến thắng…Ane-chan. Làm ơn đừng làm những thứ như vậy nữa, được không?Nhiệm vụ của chúng tôi là bảo vệ chị.”

“Đúng là nguy hiểm thật.Tuy nhiên nghe được giọng nói của Enri như thế càng làm tớ sợ hơn.”

“…Chà, cũng nhờ giọng nói đó mà chúng ta bây giờ vẫn ổn- này, thằng rẻ rách kia, mày tốtt nhất không nên chạy trốn đấy. Chúng tao có rất nhiều câu hỏi cho mày và nếu mày muốn về nhà yên lành thì tốt nhất nên trả lời thành thực vào.”

“Unlai-san..”

“—Ane-chan, đây cũng chỉ là vì lợi ích cho ngôi làng thôi…ra đây thằng nhóc.”

Thằng bé từ từ đứng dậy.Vì vết thương đã được chữa lành nên nó di chuyển khá dễ dàng, nhưng tính cách bướng bỉnh làm bước chân nó chậm lại.

Gokoh, người đang cầm con dao nhuốm đầy máu, nhổ một bãi nước bọt xuống đất.

Enri quay sang Nfirea để tìm kiếm sự giúp đỡ. Tuy nhiên cậu thầm lắc đầu. Khi cô quay đầu lại nhìn các Goblin, cô thấy được sự đanh thép trong đôi mắt họ, vì vậy cô chỉ còn biết im lặng.

“…Ane-chan đừng lo lắng, tôi sẽ không giết thằng nhóc ấy. Tôi chỉ muốn hỏi nó về những sự việc đã diễn ra. Với lại,chị không nghĩ rằng nó sẽ chết nếu chúng ta để nó ở đây sao?”

Có vẻ như những câu hỏi đó nhắm vào đứa nhóc Goblin nhiều hơn là vào cô. Thằng nhóc có vẻ hiểu được điều đó và sự kháng cự trong trái tim nó phai nhạt dần.

“Tôi hiểu rồi…Tôi sẽ không bỏ chạy đâu..”

“Vậy thì tốt. Vậy thì chúng ta nên đi thôi. Nhóc,mày có thể xác nhận rằng chỉ có một con Barghest không?”

“…Tôi không thể. Ngoài chúng ra, có rất nhiều các loại quái vật khác. Tôi không biết có bất kỳ ai khác đuổi theo tôi không. Và tôi không phải là nhóc. Tôi là Agu, con trai thứ tư của Ah, của tù trưởng bộ tộc Gigu.”

“Agu-kun,hmm.”

“Tôi nghĩ rằng “Nhóc” là đủ cho nó rồi.”

“Chúng ta sẽ bàn điều này sau. Đây không phải là thứ quan trọng để tranh luận ngay lúc này. Kể từ khi Agu muốn chúng ta sử dụng tên của nó thì có lẽ chúng ta nên làm thế để xây dựng sự tin tưởng giữa hai bên.”

“Ani-chan trưởng thành thật. Vậy thì hãy thu thập đồ đạc và rời khỏi đây thôi.”

Theo lời nói của Kaijali , cả nhóm yên lặng di chuyển trong khi quan sát cẩn thận xung quanh. Bầu không khí nặng nề quanh họ có thể nhìn thấy ngay cả bằng mắt thường.

Mặc dù Enri muốn làm dịu đi thái độ trong cuộc nói truyện, nhưng khu rừng không phải là nơi dành cho con người. Cô không thể hành động nặng nhẹ ở đây, đặc biệt là trong khi có thể có thứ gì đeo bám phía sau họ.

Sự căng thẳng dường như tan ra khi họ bước ra khỏi bóng tối của khu rừng, thay vào đó là một cảm giác nhẹ nhàng và yên tâm. Lúc này họ cảm thấy như cuối cùng đã quay trở về thế giới nơi họ đã sống vậy.

Nfira đi bên cạnh Enri phát ra một tiếng thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.