Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập 8 – The Two Leaders - Ngoại truyện 1: Những ngày làm việc bận rộn và biến động của Enri ( Phần 6)

Phiên bản Dịch · 2438 chữ

Enri không muốn trở thành một người đáng khinh khi bán một vật phẩm được tặng từ thiện chí. Hiện giờ cũng xuất hiện những khả năng là không thể bán được nó đi, chính vì vậy cô quyết định không làm như vậy. Kể cả bây giờ họ vẫn đang nhận được sự giúp đỡ của hầu gái-người đã đưa các Golem đến làng. Vì vậy, cô sẽ không bao giờ làm một hành động vô ơn như vậy.

“Nhưng nó vẫn xảy ra vấn đề. Thảo dược chỉ có thể thu lượm vào mùa này, vì vậy mặc dù có nguy hiểm, tôi vẫn phải…”

Enri cười với Nemu –người đang có biểu hiện lo lắng trên khuôn mặt. Cô không muốn làm tổn thương thành viên cuối cùng còn sống sót trong gia đình nhưng cô cũng không muốn bỏ qua cơ hội để có thể kiếm được nhiều tiền. Mặc dù khi cô lựa chọn ưu tiên của mình, đó đã hoàn toàn là một sai lầm. Đúng hơn là cô sẽ đặt cược mạng sống của mình vì lợi ích của toàn bộ ngôi làng và hoàn trả các goblin- những người coi cô như chủ nhân.

Mình cần kiếm thêm nhiều tiền và xem xem loại vũ khí nào mình có thể mua cho các goblin. Giáp toàn thân hình như có thể bảo vệ tốt nhất. Lại nói về giáp toàn thân, người đàn ông hòa nhã mặc bộ giáp màu đen…tên ngài ấy là gì nhỉ?

Mặc dù cô không biết giá cả của áo giáp và vũ khí là bao nhiêu, nhưng chắc chắn rằng nó sẽ không phải là khoản tiền nhỏ. Lúc này Paipo giơ cánh tay trước Enri ra hiệu cho cô ngừng một lúc.

“Erm…Mặc dù đây chỉ là quan điểm của tôi, có lẽ chúng ta nên nói điều này với thủ lĩnh? Ane-chan không cần quyết định sớm như vậy. Tôi không muốn bị mắng bởi thủ lĩnh vì việc mở miệng ra trước khi suy nghĩ. Thêm nữa, tôi nghĩ Ani-chan chắc sẽ muốn tham gia vào việc này.”

Ngay khi các rắc rồi nhồi nhét vào đầu Enri, một âm thanh ríu rít đáng yêu phát ra ở bên cạnh cô. Quay lại nhìn, cô thấy Nemu nhìn cô với khuôn mặt không hài lòng.

“Onee-chan, em đói, đi ăn thôi.”

“Mm, chị xin lỗi. Đi rửa tay đi. Chị sẽ đi chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng.”

“Kay~”

Nemu trả lời một cách đầy năng lượng. Sau khi gỡ cối xay ra, cô bé cạo dám bột màu xanh vào cái vạc nhỏ. Enri quay vào nhà, tự hỏi nên chuẩn bị gì cho bữa trưa.

Enri đứng trước Đại Ngàn Tove. Tất nhiên cô không có một mình. Bên cạnh cô là các thành viên của đội quân Goblin.

Các Goblin được trang bị giáp xích, khiên tròn và dao phay được treo ở thắt lưng. Họ mặc áo ngắn màu nâu dưới áo giáp và đi giày ống da ở chân. Ở thắt lưng là là các vật phẩm nhỏ. Không ai nói rằng họ thiếu thốn về trang bị cả.

Các Goblin được vũ trang đầy đủ đang kiểm tra lại lần cuối các vũ khí của họ. Họ vuốt lên lưỡi dao để đảm bảo rằng nó đã được mài nhọn.

Mọi người được trang bị tốt nhưng mang theo ít hành lý.Đó là vì họ sẽ nhanh chóng hoàn thành công việc và sẽ không thực hiện một cuộc thám hiểm dài trong rừng.

Trong đội quân không phải ai cũng có nhiệm vụ bảo vệ Enri. Nhiệm vụ của họ là trinh sát triệt để các khu vực xung quanh và xác minh các thông tin do Goblin cưỡi sói đêm lại. Họ đã quan sát cẩn thận tình hình hiện nây trong Đại Ngàn. Để bảo vệ ngôi làng, các Goblin đã quyết định trinh sát xung quanh và các vùng nội địa.

Sẽ chỉ có ba Goblin đi cùng Enri.

Họ, và một người nữa: Nfirea. Cậu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, mặc quần áo phù hợp cho việc thu thập thảo dược trong rừng.Với Nfirea đi theo, chuyến đi thu hoạch này chắc chắn sẽ thành công.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của Enri, Nfirea quay lại hỏi “Có chuyện gì vậy?”. Mặc dù Enri đã vẫy tay như muốn nói “Không có gì, không có gì”, một Goblin đứng quanh đã để ý và tiến lại gần phía Enri.

Cậu ta là một Goblin có cơ thể rất cơ bắp và lực lưỡng, nó sẽ rất khó cho người khác để xem cậu là một Goblin.Cơ thể cậu ta được bảo vệ bởi giáp che ngực. Và thanh kiếm bản lớn cậu ta dùng được để phía sau lưng.

Cậu ta là Jugem, người chỉ huy các Goblin, cái tên được đặt theo một câu truyện cổ tích về một Goblin biệt kích gọi là “Jugem Juugem” của Enri. Tên của các kỵ binh, những người đã chiến đấu với cậu ta cũng được dùng để đặt tên cho các Goblin khác.

“Không nên có chuyện gì sai sót cả…làm sao vậy’

“Không, thật đấy, mọi thứ đều ổn cả. Tôi chỉ nhìn cậu ấy thôi”

“Được rồi, Ane-chan. Như những gì đã quyết định, tất cả chúng ta sẽ đi trinh sát khu rừng, vậy nên nếu có bất kỳ chuyện gì xảy ra và nếu chúng ta không đến đó kịp lúc… sẽ ổn chứ, phải không?”

Khuôn mặt dữ tợn của Jugem hiện lên sự lo lắng và cậu nhìn qua khuôn mặt Enri. Thấy vậy, Enri cười và trả lời.

“Ổn mà. Chúng ta sẽ không đi quá sâu và các cậu sẽ bảo vệ tôi phải không.”

“Thật tốt khi nghe điều đó..”

Theo ánh mắt của Enri, Jugem nhìn vào ba Goblin đứng trước họ. Sau đó cậu ta hét lên.

“Này, ba thằng vô dụng kia. Các cậu tốt nhất không nên để Ane-chan có bất kỳ vết xước nào, hiểu chưa?”

“Hiểu rồi.”

Ba Goblin, Gokoh, Kaijali và Unlai hét lên trả lời một cách đầy mạnh mẽ.

“Và Ani-chan, anh cũng sẽ bảo vệ Ane-chan phải không?”

Enri đột nhiên chú ý đến Kaijali, người không một có lý do rõ ràng nào đang uốn éo thể hiện sức mạnh cơ bắp của mình.

“Ý cậu là tôi nên tiếp quản từ đây?…kah, tất nhiên rồi. Cậu có thể tin tưởng tôi để bảo vệ Enri.”

Trong một thoáng, Enri tưởng tượng ra Nfirea cười rạng rỡ như muốn chứng minh tự tin của bản thân. Thái độ của cậu ấy hiện giờ rất khác so với thường ngày, và thành thật thì cô cảm thấy khá kỳ quái. Tuy nhiên đó có thể là chỉ là hứng thú của cậu về cuộc hành trình vào trong rừng.

Giống hệt một đứa trẻ vậy, Enri cười, cảm giác như cô là chị của cậu ấy vậy.

“Cảm ơn Enfi. Hãy bảo vệ tớ nhé.”

Lạ thật, cậu ấy làm gì với tư thế đặt tay nên ngực thế…?Có chuyện gì với nó à?

“Ahh, một lần nữa…oh, chuyện đó, tớ đã chuẩn bị các vật phẩm giả kim thuật tự làm, vậy nên hãy để nó cho tớ.”

Sau khi thấy nụ cười tỏa sáng của Nfirea,Enri lộ ra vẻ mặt tươi cười.

“Uh…mm. Nhờ cậu đấy.”

“Ah, tốt rồi, mọi chuyện đã ổn…mặc dù. Thành thật mà nói, kể cả chúng ta không làm công việc nguy hiểm này, nó…”

Jugem quay lại nhìn Enri, khuôn mặt hiện lên vẻ lo lắng. Enri bắt đầu cảm thấy phiền khi phải trả lời câu hỏi này quá nhiều lần, nhưng bởi vì cậu ta quan tâm đến cô, cô không thể làm lơ nó.

“Có thể, nhưng sự thật thì nếu không có thảo dược, chúng ta sẽ không thể kiếm được bất kỳ món tiền nào…”

“Vậy còn da thú thì sao? Chúng ta có thể lấy chúng”

“Đó không phải là một ý tồi, nhưng dược thảo vẫn có giá trị nhất.”

Da động vật và thảo dược chữa thương có giá trị hoàn toàn khác nhau. Sự khác biệt giống như thiên đường và mặt đất vậy. Có một số loài động vật có bộ da rất giá trị, nhưng nó ở rắ xa va quý hiếm.

“Nếu Ani-chan có thể chia sẻ…”

“Chúng ta đang kết hợp nguồn thu nhập của mình và nhà Bareare. Chúng ta làm việc cùng nhau và phân chia các lợi ích đạt được. Chính vì vậy chúng ta không thể lấy tất cả cho mình được.”

Giúp đỡ nhau trong những hoàn cảnh khó khăn là nền tảng của cuộc sống trong làng Carne, 80% thu nhập của họ sẽ được dành ra cho lợi ích của cộng đồng. Đây cũng là lý do tại sao các hộ gia đình tham lam và ích kỷ không thể xuất hiện, bởi vì điều đó không bao giờ được cho phép.

Hai người họ bắt đầu nhìn sang Nfirea người đang thầm nói “Kaijali-san làm ơn hãy để ý tình hình va ngừng làm các tư thế kỳ quái đó đi…”

“Nếu trong trường hợp đó, vậy thì chắc chắn …chà, nếu chị sống với An-chan, chị có thể không cần lo về vấn đề tiền bạc…nhưng…có vẻ như không gì ngăn cản được điều này rồi..”

Lời nói của Jugem dần dần mất đi hiệu quả của chúng. Cậu ta biết rằng sẽ không thể cản được Enri tiến vào Rừng Đại Ngàn Tove.

Mặc dù Enri không muốn làm khó cho Jugem và những người quan tâm tới cô, nhưng cô sẽ không từ bỏ kế hoạch của mình.

Dù sao thì, cô đã quyết định dấn thân vào khu rừng mặc dù biết nó rất nguy hiểm bởi vì cô đã nghe thấy Jugem nói “Chúng ta không thể sửa chữa các trang bị được.”.

Dùng đá mài cũng ổn, tất nhiên, nhưng bảo dưỡng và sửa chữa vũ khí chỉ có thể làm bởi các thợ rèn lành nghề. Nghĩa là có một sự nguy hiểm ngầm đe dọa tất cả các Goblin. Nếu trang bị của họ bị hư hỏng, nghĩa là cuộc sống của họ bị đe dọa. Việc duy trì tốt các trang bị chiến đấu của họ là việc làm cần thiết.

Cô có thể làm gì cho họ, những người đã dùng cả cuộc sống để bảo vệ những thứ quý giá của cô? Cô không thể cứ trốn ở một nơi an toàn và tận hưởng những thành quả lao động của họ. Cũng như việc họ hi sinh tất cả vì cô, cô cũng phải làm tất cả những gì có thể cho họ. Đó là quyết định của Enri.

Các Goblin không chỉ là các những cận vệ của cô, Họ còn là những người bảo vệ ngôi làng. Nếu cô nhận định điều đó, cô có thể yêu cầu các dân làng góp tiền để sắm sửa trang bị cho các Goblin. Tuy nhiên, cô từ bỏ ý định này.

Không cần biết bằng cách nào, cô sẽ cố gắng để đền đáp các Goblin bằng chính nỗ lực của mình. Cuộc thám hiểm này chính là bằng chứng.

“Thông thường, việc làm an toàn nhất là xác nhận các vùng nguy hiểm trước khi tiến vào…”

Người làm gián đoạn từ phía sau là một Goblin pháp sư, Dyno

Cô là một Magic Caster ma lực hệ đội một chiếc mũ sọ người.

Trong tay cô là một quyền trượng thậm chí dài hơn cả người cô làm bằng xương một cách đơn giản. Cô mặc một bộ trang phục toàn thân kỳ cục để nhấn mạnh sự nổi bật của mình. Khuôn mặt cô mềm hơn so với các Goblin nam. Enri nhận ra điều này vì cô là chủ của họ nhưng nếu là người bình thường họ sẽ không thể nhận ra các chi tiết đó.

“Tuy nhiên, cậu không thể nhận định được những nơi an toàn phải không?”

“Mm, đúng vậy. Đáng buồn thay, chúng ta không thể làm điều đó. Tất cả những gì chúng ta có thể làm là xác nhận khu rừng bình yên, nhưng kể cả làm vậy cũng mất rất nhiều thời gian. Và nếu chúng ta làm vậy khi trạng thái đang căng thẳng, nó sẽ mất càng nhiều thời gian hơn nữa.

Nếu họ làm điều đó, họ sẽ bỏ lỡ mất cơ hội để thu thập các loại thảo dược như mong muốn. Sau khi nghe thấy lời nói của Dyno, một niềm tin chắc chắn dâng lên trong mắt Enri và khiến cô trả lời.

“Nó sẽ ổn thôi, chúng ta sẽ không đi quá sâu và bên trong.”

Sau khi nghe cô lập lại câu trả lời nhiều lần, Jugem nhận ra rằng cậu không thể thay đổi suy nghĩ của Enri. Thay vào đó, cậu nhìn vào ba Goblin sẽ đi cùng cô. Những gì cậu đang nói cũng giống như những gì nói trước đây.

“Chúng tôi không thể bảo vệ Ane-chan, vì vậy các cậu phải làm điều đó cho chúng tôi. Hãy bảo vệ chị ấy an toàn. Cả Ani-chan nữa.”

“Hiểu rồi.”

“An toàn nhất là khi tất cả chúng ta đi với nhau như bình thường. Chia nhau ra chỉ khi nào gặp phải rắc rối thôi.”

Dyno thì thầm.

“Nếu làm vậy chúng ta sẽ có sức mạnh để chống lại kẻ thù, phải không?”

“Đúng vậy. Nếu bất kỳ con quái vật nào tiến đến ngôi làng, lựa chọn việc định cư tại khu rừng, thì sẽ rất phiền toái để tống khứ chúng đi. Một khi xây được tổ, chúng sẽ không bao giờ chịu rời đi. Kể cả có đuổi thành công thì chúng sẽ quay lại sau một thời gian.”

Từ khi cán cân quyền lực trong khu rừng thay đổi, việc trinh sát Đại Ngàn Tove, đặc biệt là khu vực xung quanh làng, là một việc cực kỳ cần thiết.

Đây là lần đầu đầu tiên họ tiến sâu vào rừng. Lần đầu tiên cũng là lần nguy hiểm nhất. Tuy vậy, họ cũng chỉ có thể sắp xếp ba người theo bảo vệ Enri.

“Tốt, vậy thì đi thôi. Kết thúc ở đây và đến gặp Ane-chan nào.”

Như phản ứng lại lời kêu gọi của Jugem, đội quân Goblin đồng ý với tiếng vang như sấm.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.