Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 7 Chương 2 : Bươm bướm sa lưới nhện ( Part 4)

Phiên bản Dịch · 2552 chữ

Những worker có mặt ở đây đều mạnh ngang cỡ mạo hiểm giả cấp Mithril. Nói cách khác là họ mạnh hơn những mạo hiểm giả này. Nhưng dù vậy thì vẫn có những thứ không nên nói ra tùy theo tình hình chứ.

Có ai nhét sít vào mồm hắn cho hắn im giùm không?

Bầu không khí giữa các worker cũng bắt đầu căng lên khi đa số mọi người đều nhìn Eruya với ánh mắt phản đối. Nhìn xung quanh, Hekkeran vội đi tới bên Imina. Sẽ không tốt nếu phải có máu đổ ra.

Tuy nhiên, người đứng ra không phải là một worker. “Ngài hẳn là Uzruth-sama. Tôi không tin rằng sẽ có bất kì rắc rối nào đâu.” “…Là dựa vào giả định rằng chúng tôi cũng sẽ giúp đỡ bảo vệ khu trại sao?? Nếu là vậy thì tôi có thể chấp nhận được.” “Không phải vậy. Đó là vì tôi đã yêu cầu sự giúp đỡ của một người mạnh hơn tất cả mọi người ở đây- Momon-san.” Như để đáp lại lời vừa nói, một chiến binh với bộ giáp toàn thân bước ra từ một xe hàng. Khuôn mặt của anh ta không thể bị nhìn thấy vì đã bị chiếc giáp mũ mà anh đang mang che kín. “Xin cho phép tôi được giới thiệu mọi người. Đạt đến đẳng cấp Adamantite chỉ với sức mạnh của hai người, mạo hiểm giả Momon từ nhóm ‘Darkness’. Đồng đội của anh ta là Nabe cũng có ở đây. Với hai người họ bảo vệ khu trại, chuyện này…Tôi mong là mọi người đều hài lòng chứ?” Bầu không đột nhiên trở nên khác thường. Với cả mạo hiểm giả và worker, người đang đứng trước mặt họ là người đã đạt đến đỉnh cao trong nghề của họ. Dưới sự hiện diện của người mạnh nhất, tất cả các worker, kể cả thằng-mà-ai-cũng-biết-là-thằng-nào, đều im lặng.

Nhận thấy phản ứng của những worker trước sự xuất hiện của mạo hiểm giả cấp cao nhất, tâm trạng của các mạo hiểm giả khác được cải thiện hẳn. Trưởng nhóm mạo hiểm giả đến nói chuyện với chiến binh trong bộ giáp đen cùng một nụ cười tươi. “Xin hãy để chúng tôi lo những việc còn lại. Trong lúc đó, liệu Momon-san có thể trao đổi với các worker không? Nhân tiện, xin hãy nhận vai trò lãnh đạo và chỉ bảo chúng tôi về kế hoạch an ninh trong suốt chuyến đi.” “Hiểu rồi. Mặc dù tôi vẫn còn nhiều thiếu sót, nhưng nếu nhóm của anh không có vấn đề gì với chuyện đó thì tôi sẽ chấp nhận. Tuy nhiên tôi vẫn sẽ coi các anh là lực lượng an ninh chính. Nhóm anh có đông người hơn. Để chúng hỗ trợ mọi người thì tiện hơn.” “Không! Anh đang nói gì vậy!? Anh không hề thiếu sót chút nào! Làm vậy sẽ là hạ thấp Momon-san-” “Không, nhóm anh sẽ nhận nhiệm vụ an ninh chính. Hãy cứ sử dụng chúng tôi thoải mái. Giờ thì, Nabe.” Kết thúc cuộc trò chuyện với giọng ẩn chứa một nụ cười nhẹ, Momon bước xuống khỏi cỗ xe. Người đi theo phía sau Momon là một phụ nữ với nhan sắc tuyệt trần.

Thường thì, khi một người đẹp xuất hiện, sẽ có khá nhiều kiểu huyên náo diễn ra. Tuy nhiên, mọi thứ trở nên khác biệt khi sắc đẹp của cô ta quá mỹ lệ. Trước sự xuất hiện của một phụ nữ đẹp thực sự, tất cả những gì họ có thể làm là mở to mắt nhìn. “Hekkeran. Người đó…” “Ừ, Rob. Tôi cũng nghĩ vậy. Chúng ta đã thấy cô ta ở Chợ Bắc. Đằng kia là…Momon nhóm ‘Darkness’. Chỉ có một đồng đội. Nếu là vậy, dường như tin đồn hạ gục Basilisk khổng lồ không quá phóng đại như tôi nghĩ.” “Basilisk-! Chuyện đó, là thật à?” “Có vẻ vậy. Có tin đồn họ hạ con quỷ độ khó hơn hai trăm chỉ với một đòn. Tôi nghe vụ đó từ Greenham.” “-Không thể là thật đúng không? Độ khó hơn hai trăm là vượt quá giới hạn con người rồi. Đó không phải mức mà con người có thể đạt được…Hay là anh đã nghe nhầm một trăm thành hai trăm?” “Kể cả như vậy thì vẫn quá kinh ngạc. Nhưng tôi lại thấy bằng cách nào đó mọi thứ đã xảy ra đúng như lời đồn. Ít nhất là tôi cảm thấy vậy.” Dù chỉ là một cuộc nói chuyện ngắn gọn với người mạo hiểm giả cấp vàng, nhưng tính cách của Momon có vẻ tốt. Rất thích hợp với những gì người ta mong đợi từ mạo hiểm giả cấp Adamantite. Ấn tượng mà Momon để lại là một người khá dễ mến. “Trước khi chúng ta trao đổi…có một chuyện tôi muốn nghe từ mọi người.” Giọng nói của Momon không đến nỗi quá to. Tuy nhiên nó khiến người nghe cảm thấy ấn tượng như thể giọng nói đó rất dõng dạc oai hùng. “Tại sao mọi người lại quyết định đi tới di tích? Bởi vì đã nhận nhiệm vụ? Tuy nhiên, không giống với cách mà Công hội thỉnh thoảng có thể ép các mạo hiểm giả phải chấp nhận yêu cầu, chẳng có gì ngăn cản mọi người từ chối yêu cầu này cả. Vậy vì lý do gì mà các bạn quyết định tham gia?” Những worker đưa mắt nhìn nhau, do dự không biết ai nên trả lời. Cuối cùng, người đầu tiên cất tiếng là ai đó từ nhóm Parupatra. “Dĩ nhiên là vì tiền rồi.” Một câu trả lời hoàn hảo. Làm gì còn gì do nào khác nữa chứ. Những worker chần chừ không trả lời không phải bởi câu hỏi quá khó, mà là vì họ đang cố gắng hiểu được ý định thật của Momon khi hỏi một câu hỏi rõ ràng như vậy.

Sau khi xác nhận rằng tất cả các worker đều đồng ý với câu trả lời được đưa ra, Momon tiếp tục hỏi. “Nói các khác, phần thưởng đưa ra cho yêu cầu này đủ để mọi người đánh cược tính mạng à?” “Đúng vậy. Phần thưởng đưa ra là quá đủ để thu hút tất cả chúng tôi. Hơn nữa còn có cả phần thưởng thêm nếu chúng tôi tìm ra kho báu trong di tích. Bấy nhiêu đó không đủ để chúng tôi đặt được tính mạng mình sao?” Người đáp lại là Greenham. “…Ra vậy. Vậy đó là quyết định cuối cùng của mọi người. Hiểu rồi. Có vẻ như tôi đã hỏi một câu hỏi ngớ ngẩn. Xin hãy bỏ qua cho tôi.” “Không có gì quá nghiêm trọng đâu…xin đừng để ý.” “Hyahyahya. Có vẻ như anh đã hỏi xong rồi nhỉ. Vậy có thể cho lão già đây hỏi vài điều được không.” “Xin cứ tự nhiên, tiền bối.” “Ta có nghe qua vài tin đồn về cậu. Bất luận chúng là thật hay không, lão đây vẫn muốn được tự mình tìm hiểu.” “Tôi hiểu. Trăm nghe không bằng một thấy nhỉ? Được thôi. Tôi đồng ý. Vậy cho phép tôi, à không, cho phép chúng tôi với tư cách là những người làm nhiệm vụ bào vệ được thể hiện giá trị của mình. Không biết ông muốn làm theo cách nào đây?” “Về chuyện đó, dĩ nhiên là sẽ có người đấu một trận rồi đúng không?” Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía- “-Tất nhiên, phải là người đề nghị rồi. Chính là lão đây.” “Hả? Vậy tiền bối muốn tự mình đứng ra sao?…Tôi muốn xin lỗi trước, nhưng tôi không phải là loại người ra tay nhẹ nhàng. Mặc dù có thể không cố ý gây thương tích nhưng tôi cũng không đủ tự tin rằng có thể kiểm soát hoàn toàn sức mạnh của mình- ông thấy ổn chứ?” “Hyahyahya! Quả đúng là đẳng cấp Adamantite! Lão đây đã xác định là sẽ chấp nhận rủi ro. Ta sẽ không trách cứ gì cậu đâu.” Có thể nghe thấy một hơi cười nhẹ phát ra từ dưới giáp mũ của Momon. “Hay lắm, tiền bối. Đây là sự khác biệt trong thực lực chiến đấu- Tôi mạnh. Mạnh hơn bất cứ ai ở đây. Đó là lý do mà tôi đạt đẳng cấp Adamantite.” (TL: Nghe như Mikasa ấy nhể :v. Biên: Mikasa nào, nếu là lão trùm của Cú team thì thôi) Quá đỗi kiêu ngạo, một thái độ như thể đang xem thường người khác. Tuy nhiên, không có một tí khó chịu nào phát ra từ phía các worker. Đây hẳn là do áp lực kinh khủng phát ra từ người đàn ông tên Momon. Những lời anh ta nói ra mang theo một áp lực kinh hồn khiến cho người khác như đang tận mắt nhìn thấy cái chết, cứ thế mang theo sức thuyết phục mạnh mẽ. “…Thật đáng kinh ngạc.” “…Ừ, quá kinh ngạc.” Đa số những người chứng kiến đều không thể giữ nổi giọng mình trước áp lực tỏa ra.

Có rất nhiều phụ nữ đổ vì người đàn ông mạnh mẽ. Về khía cạnh kính trọng, cũng có khá nhiều đàn ông ngưỡng mộ sức mạnh. Như bướm bị lửa thu hút, những kẻ sống trong thế giới của máu và thép này cũng không thể không bị thôi miên bởi sự thu hút không thể cưỡng lại được đó, dù vẫn biết rằng họ sẽ bị đốt cháy nếu lại quá gần. “Hyahyahya! Xem ra sẽ chẳng có ai ở đây phản đối rằng cậu ở đẳng cấp Adamantite rồi! Dù vậy tôi vẫn phải nói rằng, vì đây là một cơ hội hiếm có nên tôi vẫn sẽ tiếp tục dù biết rằng mình sẽ thua. Bên này bị vướng xe hàng rồi. Chúng tôi ra khu đất trống bên kia được không quản gia?”

Được sự chấp thuận của người quản gia, Parupatra Dẫn đường đi sang phần sân trống gần đó. Tất cả các worker cũng đi theo. Các mạo hiểm giả và quản gia cũng vậy. “Theo như lão đại nói thì chắc chúng ta cũng chẳng chứng kiến được nhiều đâu.” “-Anh ta trông thực sự mạnh mẽ.” “Ừm, Không phải mạnh, mà là quá mạnh. Cứ như thể anh ta còn mạnh hơn bất cứ nhóm mạo hiểm giả cấp Adamantite nào ở Đế Quốc vậy.” “Có vẻ vậy. Lý do mà nhóm mạo hiểm giả ‘Silver Canary’ đạt cấp Adamantite là vì tất cả các thành viên của họ đều là những người có kĩ năng chiến đấu hiếm. Dù sở hữu năng lực dị biệt nhưng sức mạnh thật của họ vẫn chưa đạt đến đẳng cấp Adamantite. ‘Eight Ripples’ thì đạt được đẳng cấp đó chủ yếu nhờ vào lực lượng và khả năng làm việc nhóm ngoạn mục.” ‘Silver Canary’ là nhóm dẫn đầu bởi Bard, người đã đạt tới ngưỡng Hero, và các thành viên thì đều có những kĩ năng chiến đấu kì lạ. ‘Eight Ripples’ được thành lập với chin thành viên, nhưng vì số lượng khá nhiều nên có nhiều thành viên trong nhóm vẫn chưa đạt đến ngưỡng Adamantite. Tuy vậy, nhờ vào khả năng hoạt động nhóm, họ được đánh giá là xuất chúng hơn hẳn so với thành tựu mà các nhóm Adamantite khác đạt được.

Tuy nhiên, tất cả bọn họ đều được xem là đã đạt được chiến công bất khả thi để tiến vào ngưỡng cửa Adamantite.

Những lời xì xào bán tán đại loại thế phát ra từ những thành viên ở sau.

Nội dung bàn tán không chỉ dừng ở những nhận xét. Nếu nghe kĩ thì sẽ thấy họ nói về nhiều thứ nữa. Phần lớn là xem thử Parupatra sẽ trụ được bao lâu, kiểu như thế. Chẳng có một ai nghĩ rằng ông có thể đánh bại được Momon cả. Căn bản là bởi sự áp lực chỉ có ở những người đẳng cấp Adamantite mà người đàn ông tên Momon vừa tạo ra, dù chỉ là trong chốc lát.

Trong khi Hekkeran còn đang mải suy nghĩ, ai đó đã bước đến bên cạnh cậu. Chỉ nghe tiếng kim loại kêu lẻng xẻng cũng biết rõ đó là ai. “Greenham nghĩ gì về trận đấu sắp tới giữa hai người họ?” “Mặc dù cảm thấy khá tệ nhưng vẫn phải nói rằng ta chẳng thấy cửa nào cho lão đại cả. Theo quan điểm này thì, những gì còn lại chỉ là lão đại có thể trụ được bao lâu thôi. Mi có định tiếp bước lão đại làm một trận không?” “Không đời nào, cho tôi xin. Còn anh thì sao?” “Ta cũng bỏ luôn. Chỉ chứng kiến sức mạnh của siêu chiến binh cũng đủ làm ta hài lòng rồi. Tuy nhiên ta mong rằng sẽ nhận được vài hướng dẫn về kiếm trong chuyến này.” “Tôi cũng đang nghĩ vậy- Ồ!” Ở khoảng sân, Momon và Parupatra bắt đầu lùi ra và vào chuẩn bị tư thế.

Ánh mắt của Parupatra tuyệt nhiên chẳng phải ánh mắt mà một ông già bình thường có thể có được, mà là ánh mắt của một chiến binh dày dạn kinh nghiệm chiến trường.

Bầu không khí dần nhuốm đầy sát ý, khung cảnh bình yên quanh khoảng sân đã chẳng còn.

Sự căng thẳng khiến cho những người đang xem cảm thấy lo lắng, vài người thậm chí còn bắt đầu đổ mồ hôi. “…Ôi trời, không tốt rồi. Anh già có vẻ hoàn toàn nghiêm túc đây.” Đứng bên cạnh Hekkeran, Greenham vô tình để lộ con người thật của mình. “Đối đầu với một người ở đẳng cấp Adamantite thì cũng dễ hiểu khi mà ông ấy cứ như đang đứng giữa ranh giới sống chết-“ Vừa trả lời, Hekkeran vừa chuyển ánh nhìn về phía chiến binh mặc giáp đen, thử đặt mình vào vị trí của lão đại, và thở dốc.

Cậu chẳng cảm nhận được chút gì từ Momon.

Cả hai tay anh ta đều buông thõng xuống, không hề có một dấu diệu đề phòng, đối mặt với sát khí ở trước một cách bình thản như không có gì. Cứ như thể anh ta đang đối diện với một thằng nhóc vô hại cầm một cây kiếm, cảm giác như vậy đấy. “Ahriya! Lợi hại! Đứng trước sát ý như vậy mà chẳng hề phản ứng chút nào. Không thể nào mà anh ta không thể ý tới luồng sát khí đang sát ra, chẳng lẽ anh ta đả đạt tới đỉnh cao của một chiến binh, tinh thần tuyệt đối đứng vững trước mọi thứ!?” “Vô ngã vô kiếm (Swordless Heart)? Hay trạng thái tinh thần của anh ta đã đạt tới ngưỡng ‘Nước chảy mây bay’ (Realm of Cloud and Water)? Có thể đứng không chút sợ hãi trong khi vũ khí của hai người họ cách biệt xa như vậy, anh ta hẳn rất tự tin và kĩ năng của mình…thật sự đáng sợ.” (TL: đoạn này dịch hơi feel tí :v )

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.