Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 5 Chương 4 : Anh hùng tụ hội (Part 3)

Phiên bản Dịch · 1913 chữ

Lower Fire Month (9th Month), Day 3, 10:27

Climb chìm vào suy nghĩ trong vẫn trên đường trở về cung điện.

Trong đầu, cậu nghĩ về Gazef và không ngừng tưởng tượng phải chiến đấu như thế nào trong trận chiến để tốt hơn. Cậu quyết định sẽ thử các chiến thuật mà mình nghĩ đến trong trận chiến nếu có cơ hội tái đấu lần nữa, một tiếng hét vang lên. Một đám đông đã tụ tập. Hai người lính đứng bên cạnh họ và lúng túng đứng nhìn.

Tiếng nói ồn ào vang lên từ trung tâm của đám đông. Dựa vào âm thanh, nó hẳn không phải chuyện tốt.

Mặt cậu trở nên nghiêm nghị khi đến gần hai tên lính.

“Hai người đang làm gì thế?”

Bất chợt một giọng nói đến từ phía sau họ, những người lính quay lại và nhìn Climb trong sự ngạc nhiên.

Trang bị của họ là giáp xích và ngọn giáo. Họ mặc một chiếc áo choàng có huy hiệu của Vương quốc được đính trên cái áo. Mặc dù chúng là trang bị tiêu chuẩn của một vệ binh, rõ ràng là họ không được huấn luyện đàng hoàng.

Đầu tiên, cơ thể của họ trông như không được rèn luyện. Râu cũng không được cạo sạch và bộ của họ được bảo quản rất kém có nhiều vết bẩn. Nhìn vào họ cho thấy một tinh thần thiếu kỷ luật.

“Cậu là…”

Trông thấy Climb, người trẻ hơn hắn, nói chuyện với một vẻ mặt lạnh lùng, Vệ binh nói với giọng bối rối cùng một chút khó chịu.

“Tôi được nghỉ.”

Climb nói một cách chắc chắn, sự bối rối trong giọng nói của các vệ binh đã lan rộng mặt trên mặt. Chàng trai này là người trẻ hơn họ lại nói chuyện nói với giọng điệu như thể cậu ta là cấp trên của họ.

Họ nhận thấy là sẽ khôn ngoan hơn nếu tỏ ra khiêm tốn, hai vệ binh đứng thẳng lưng.

“Tôi nghĩ là đang có chuyện gì đó rối loạn ở đây.”

Climb cố kìm nén không trách mắng họ vì chuyện đó đã quá rõ ràng. Không giống như những người lính trong cung điện, các vệ binh tuần tra khu vực xung quanh chủ yếu được chiêu mộ từ dân chúng và không được huấn luyện bài bản. Nói cách khác, họ giống như dân thường vừa mới học được cách sử dụng vũ khí mà thôi.

Cậu quay mắt khỏi hai vệ binh đang lúng túng và hướng về phía đám đông. Thay vì dựa vào hai người họ, sẽ nhanh hơn nếu cậu tự hành động.

Mặc dù cậu có thẩm quyền cao hơn và có thể can thiệp vào công việc tuần tra của các vệ binh. Nếu cậu làm ngơ sự khốn khó của người dân, cậu làm gì còn mặt mũi để đứng trước chủ nhân nhân từ của cậu.

“Hai người đợi tôi ở đây.”

Không đợi câu trả lời, Climb cố bước qua đám đông theo cách của mình. Tuy có vài khoảng trống nhưng cậu vẫn không thể đi qua.

Trong khi cậu đang cố gắng vượt qua đám đông theo cách của mình ngay cả khi cậu bị đẩy ngược trở lại, Climb nghe thấy một giọng nói.

[…Hãy biến khỏi tầm mắt của ta.]

[Cái gì? Gừ, nói gì đó lão già?]

[Ta sẽ nói lại một lần nữa. Biến khỏi mắt ta.]

[Đồ khốn!]

Tệ rồi đây. Họ chuẩn bị tấn công ông già.

Mặt Climb nhuộm một màu đỏ như cậu đang tuyệt vọng chen chúc theo cách của mình trong đám đông. Những gì trong tầm mắt của cậu là sự xuất hiện của một ông già và những người đàn ông đang vây quanh ông ta. Một cậu bé rách rưới nằm dưới chân của bọn chúng.

Một ông già ăn mặc gọn gàng thể hiện một phong thái lịch lãm như một quý tộc, hoặc là một người hầu với phong cách quý phái. Mỗi kẻ trong số bọn người đang vây quanh ông già đều có diện mạo thô lỗ và dường như đang say rượu. Rõ ràng bọn chúng là những kẻ xấu.

Tên to con nhất trong số bọn chúng giơ lên một nắm tay. Khi so sánh hắn với ông già, sự chênh lệch giữa họ là quá lớn. Kích thước cơ thể, kích cỡ cơ bắp, tính khí bạo lực không ngần ngại đổ máu. Nếu bị tấn công, ông già sẽ dễ dàng bị thổi bay. Những người đứng xung quanh hẳn cũng đã nghĩ đến thảm cảnh sắp xảy đến cho ông già và phát ra tiếng kêu nhỏ.

Tuy nhiên, Climb cảm thấy một có chút cảm giác nguy hiểm trong lúc đứng giữa đám đông.

Không nghi ngờ gì, một bên là những người đàn ông thân hình lực lưỡng. Nhưng thay vào đó, cậu cảm thấy một luồng khí thế của sức mạnh tuyệt đối được toát ra từ người ông già.

Đó là thời điểm mà cậu đã đánh mất đi lý trí của mình muốn ngăn chặn bạo lực của gã đàn ông kia. Hắn giơ nắm đấm và—

—Quỵ ngã.

Âm thanh đầy ngạc nhiên đến từ xung quanh Climb.

Ông già đã tấn công một cách chính xác vào cằm của gã. Không chỉ vậy, ông đã thực hiện với tốc độ kinh ngạc. Nó diễn ra rất nhanh đến mức một người có thị lực được rèn luyện như Climb cũng chỉ kịp nhìn thoáng qua.

[Muốn đánh tiếp chứ?]

Sự điềm tĩnh và kỹ năng là thứ mà bạn không thể nói nếu chỉ dựa vào dáng vẻ bên ngoài. Kết hợp lại, chúng đã không có khó khăn khi nghiêm túc trước những người đàn ông đang say men rượu. Không, ngay cả những người đứng xem xung quanh cũng phải choáng váng bởi khí thế của ông già. Những người đàn ông đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.

[Kh—Không, đó là lỗi của chúng tôi.]

Họ lùi lại vài bước trong khi đồng thanh xin lỗi, những người đàn ông túm lấy tên cầm đầu và bỏ trốn. Climb không có ý định đuổi theo họ. Như thể trái tim của Climb đã bị đánh cắp bởi dáng đứng thẳng tấp của ông già, Climb không thể đi chuyển.

Tư thế hiên ngang như một thanh kiếm, đó là tư thế của một chiến binh dày dặn kinh nghiệm.

Ông chạm vào lưng cậu bé như để kiểm tra tình trạng của cậu. Sau đó ông hỏi một người đứng ở gần đó để chữa trị cho cậu bé và di chuyển đến nơi khác. Những người đứng xem chung quanh tách ra thành một đoạn đường thẳng nhường lối cho ông già đi. Không một ai có thể rời mắt khỏi lưng của ông ấy, một sự xuất hiện đầy cuốn hút.

Climb nhanh chóng chạy đến bên cậu bé đang nằm trên đất và lấy lọ thuốc mà Gazef đã đưa cho trong lúc tập luyện.

“Nhóc có thể uống không?”

Không có câu trả lời. Cậu bé đã bất tỉnh hoàn toàn.

Climb mở nắp và đổ chất lỏng lên cơ thể cậu bé. Mặc dù là được biết sẽ dễ dàng hơn nếu nghĩ lọ [potion] như thuốc uống, không có vấn đề gì khi đổ nó lên cơ thể. Đó là sự vĩ đại của ma thuật.

Thuốc thấm vào cơ thể cậu bé, dường như làn da cậu bé hấp thụ hết chất lỏng. Nhận thấy làn da cậu bé đã hồng hào trở lại, Climb cảm thấy nhẹ nhõm và gật đầu.

Những người xung quanh nhìn thấy Climb sử dụng một vật phẩm đắt tiền như lọ [potion] đó đã có cùng một biểu hiện ngạc nhiên như khi họ nhìn thấy kỹ năng của ông già vừa nãy. Tuy nhiên, không cần phải nói, Climb đã không hề hối tiếc. Miễn là người dân nộp thuế, đó là nhiệm vụ của những người sống nhờ vào những khoản thuế để bảo vệ và đảm bảo an toàn cho họ. Kể từ lúc cậu không thể làm tròn bổn phận của mình, Climb cảm thấy chí ít mình cũng phải làm được thế.

Mặc dù [potion] đã đảm bảo không có bất cứ vấn đề gì với cậu bé, nhưng sẽ tốt hơn hơn nếu đưa cậu bé đến nhà thờ phòng trường hợp bất trắc. Climb ra hiệu cho các vệ binh chạy đến, có thêm một người nữa đã xuất hiện, thành ba người vệ binh.

Những người xung quanh nhìn các vệ binh đang chạy đến trong sự khinh thường. Vệ binh có vẻ căng thẳng khi Climb nói chuyện với một trong hai người họ.

“Hãy đưa cậu bé đến nhà thờ.”

“Chuyện gì đã xảy ra? Chính xác là…”

“Có kẻ đã sử dụng hành vi bạo lực. Tôi đã sử dụng [healing potion] chữa trị cho cậu bé nên sẽ không có vấn đề gì, nhưng hãy đưa cậu bé đi phòng bất trắc.”

“Vâng, đã rõ!”

Xong việc với hai vệ binh, Climb nghĩ rằng mình không còn việc gì ở đây. Không gì tốt đẹp đối với một vệ binh làm việc trong cung điện lại can thiệp sâu vào công việc của người khác.

“Tôi cho là ông có thể tìm hiểu những gì đã xảy ra ở đây từ một nhân chứng đã nhìn thấy sự việc từ đầu.”

“Tôi sẽ làm như ngài nói.”

Sau khi nhận được mệnh lệnh, đám vệ binh đã tìm lại được sự tự tin của họ và nhanh chóng di chuyển. Climb đứng lên và bỏ đi, bỏ qua tiếng nói của các vệ binh đang hỏi cậu đinh đi đâu.

Đến chỗ ngã rẽ trên đường nơi ông gia đã quay đi, tốc độ Climb chậm lại.

Sau đó cậu theo ông ta.

Đôi mắt cậu dán trên lưng của ông già đang đi phía trước.

Mặc dù cậu muốn nói chuyện với ông ta ngay lập tức, bất cứ lúc nào cậu có đủ can đảm để làm vậy, Climb cúi mặt xuống. Giống như áp lực đang chế ngự cậu—một bức tường dày, vô hình.

Ông già rẽ sang một con đường trông có vẻ âm u hơn. Climb vẫn âm thầm theo sau lưng ông ta.

Chuyện này cũng giống như cậu đang theo dõi ông ta vậy.

Nhưng gì Climb làm là phớt mái tóc của mình, cậu không biết phải bắt chuyện với ông ấy như thế nào. Cuối cùng họ đến một con hẻm không có ai trong tầm nhìn. Climb hít thở thật sâu và giống như một chàng trai đang tỏ tình với một cô gái mà mình thích, lấy hết can đảm để nói ra nổi lòng.

“—Xin lỗi.”

Để đáp lại giọng nói, ông già quay lại.

Cả mái tóc và bộ râu của ông đều màu trắng, nhưng dáng đứng thẳng tấp của ông làm người ta liên tưởng đến một thành kiếm rèn bằng thép. Các đặt điểm trên gương mặt của ông được xếp xen nhau bởi các nếp nhăn và chúng làm ông trông thật hiền lành.

Ông còn toát ra một bầu không khí của một quý tộc cao cấp.

“Có chuyện gì vậy?”

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 160

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.