Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 4 Chương 1 : Khởi hành ( Part 5)

Phiên bản Dịch · 1323 chữ

Chuyện quá khứ không thể trở lại, vì nếu nói gì… bây giờ cũng đã vô dụng. Sẽ chẳng bao giờ “nếu như” trở thành hiện thực, quá khứ đã được khắc vào đá, trở thành thứ bóng mờ ám ảnh sự yếu đuối trong hai người đàn ông này.

Không, cũng không hẳn là vậy. “Ta biết chuyến đi này sẽ rất khó khăn, nhưng bằng danh nghĩa một người anh trai, không phải là tộc trưởng, ta muốn ngươi hãy trở về bình an, đừng cố khoe tài…” (TL: Kiểu gì cũng có bác thắc mắc về xưng hô chỗ này nên em chú thích chút, Shasuryu hiện tại đứng trên cương vị tộc trưởng ko phải anh trai nên mới xưng ta) Đáp lại lời này bằng một nụ cười ngạo mạn, Zaryusu trả lời: “Đương nhiên, em sẽ hoàn thành nhiệm vụ này thật hoàn mỹ cho anh xem. Nó chẳng là gì với em hết.” “Huh.” Khuôn mặt của Shasuryu hiện lên một nụ cười gương gạo. “Nếu nhiệm vụ thất bại, anh sẽ lấy hết những con cá mập nhất mà em đang chăm.” “Anh à, chuyện đó không tốt đâu, với đó đâu phải điều nên nói vào lúc này.” “…Muu.” Hai người cùng lặng lẽ cười.

Và sau đó lại trao nhau bằng thứ ánh mắt nghiêm trọng.

“Thực sự thì, mục đích của em chỉ có vậy?” “…Anh nói gì vậy? Ý anh là sao?” Trong khoảng khắc ngắn ngủi, mắt của Zaryusu nheo lại với ý nghĩ “Không xong”. Trước cái nhìn sắc bén của anh trai, phản ứng của anh không khác gì một sự sai lầm. “…Bài phát biểu trong túp lều giống như thể em đang kích động mọi người. Nhưng rõ ràng là còn thứ gì đó ẩn tàng trong ý kiến đó.” Zaryusu rơi vào im lặng khi Shasuryu tiếp tục nói: “…Nguyên nhân của cuộc chiến trước không chỉ vì tranh chấp giữa các bộ tộc. Mà còn do số lượng dân số gia tăng nghiêm trọng của Lizardmen.” “Anh…Đừng nói nữa.” Giọng điệu ảm đạm của Zaryusu dường như đã khẳng định lời Shasuryu. “Qủa nhiên là như vậy sao.” “…Cũng chỉ có thể làm vậy, nếu không thì sớm muộn đại chiến thứ 2 sẽ phát sinh như lần đại chiến trước.” Những lời lẽ ác nghiệt mà Zaryusu thốt ra ngầm chứa những suy nghĩ bẩn thỉu của mình. Vì thủ đoạn đó quá mức dơ bẩn, nên anh mới không muốn nói cho anh trai mình. “Như vậy, nếu các bộ tộc khác cự tuyệt làm đồng minh thì sao? Chưa kể, “họ” đã sẵn sàng chiến tranh, với những kẻ đầu hàng, chắc chắn họ sẽ từ chối.” “Trong trường hợp đó thì…chỉ có thể tiêu diệt họ.” “Vậy bắt đầu từ bộ tộc của em nhé?” “Anh.” Nghe được ý tứ khuyên bảo trong lời Zaryusu, Shasuryu cýời gằn nhý thể việc ðó không có gì đáng lo. “Anh hiểu điều em lo lắng, và anh cũng đồng ý với điều đó. Là một tộc trưởng, sự tồn vong của bộ lạc là điều anh phải quan tâm. Đó là lý do mà em không cần thiết phải suy nghĩ nhiều như vậy, em trai à.” “Em đánh giá cao lời đó đấy. Vậy tiếp đó chúng ta nên dẫn “họ” đến đâu đây?” “Không. Theo lời đám mây thì làng chúng ta là địa điểm thứ hai. Do đó chủ chiến chắc chắn phải ở ngôi làng đầu tiên. Tốt nhất là thiết lập chiến lược tại ngôi làng cuối cùng, hoặc giả chúng ta có thể tập trung lực phòng thủ mạnh nhất trong làng mới là ưu thế. Nhưng nếu làng chúng ta bị diệt thì sẽ tạo ảnh hưởng cho các trận tiếp theo, nên thiết lập ở ngôi làng đầu tiên sẽ là tốt nhất. Anh sẽ trao đổi thông tin với em qua ma pháp của Elder Druid, có gì em hãy báo cáo với anh trực tiếp là được.” “Đã hiểu.” Ma pháp mà anh trai Zaryusu nhắc đến không thể truyền tải quá nhiều thông điệp, cũng không thể truyền trong khoảng cách quá xa. Nhưng Zaryusu cho rằng sẽ không có vấn đề gì với lần này, “Còn điều này, về quân lương thì dùng số lương thực mà em nuôi trồng được chứ?” “Không sao, có điều phải cá nhỏ phải lưu lại. Dù sao em đã rất vất vả mới đi vào quỹ đạo, cho dù có bỏ làng thì tương lai hồ cá vẫn còn tác dụng.” “Một lời đã định. Em có thể cung cấp được bao nhiêu?” “…Nếu dùng vật mà nói, khoảng một nghìn tấn thì không thành vấn đề.” “Như vậy có thể duy trì trong tạm thời.” “Ah, tùy anh phân phó…Vậy nên anh trai, để em đi thôi…Rororo.” Phản ứng lại với giọng của Zaryusu, một cái đầu rắn xuất hiện bên cửa sổ. Màu sắc lam của vẩy lấp lánh dưới ánh trăng như thể châu báu mỹ lệ. “Ta phải đi thôi. Ngươi chở ta được chứ?” Rororo nhìn vào Zaryusu và Shasuryu một lúc rồi rụt đầu vào trong. Một lát sau, âm thanh của một con vật to lớn hạ xuống nước phát ra. “Ngoài ra. Còn một chuyện em cần hỏi, anh có thể trả lời chứ? Nhân số sẽ có bao nhiêu? Tùy thuộc vào tình hình, chúng ta cũng cần công cụ để dùng cho đàm phán.” Shasuryu thoáng ngừng một chút, sau đó trả lời: “…Mười chiến binh, hai ngươi thợ săn, ba vu sĩ, bảy mươi Lizardmen cái, một trăm Lizardmen đực, trẻ con…Chắc tầm vậy.” “…Rồi, em đã rõ.” Shasuryu phát ra một tiếng cười mệt mỏi trong khi Zaryusu vẫn duy trì sự trầm lặng. Đột nhiên một thanh âm mạnh mẽ vang lên từ trong nước xen vào không khí giữa hai người. Họ quay về phương hướng phát ra âm thanh và mỉm cười hoài niệm. “Ah, đại ca, em cũng vậy. Khi em nhặt được nó cũng không nghĩ tới nó sẽ lớn đến thế, lúc đó nó chỉ bé tí xí như một bàn tay.” “Anh cũng cảm thấy khó tin. Lúc em về sau chuyến lữ hành thì nó đã lớn vậy rồi.” Hai người hồi tưởng lại về quá khứ của Rororo. Cách túp lều một đoạn ngắn, bốn cái đầu rắn trồi lên từ mặt nước, hành động của chúng đồng nhất khi nhích đến gần Zaryusu.

Bỗng nhiên những cái cổ rắn thẳng đứng lên, và từ mặt nước, một cái thân hình to lớn của bò sát với 4 cái đầu, một cái cổ dài cùng bốn cái chân hiện ra.

Quái vật, Hydra.

Đó là tên chủng tộc của Rororo.

Không chỉ bởi đặc điểm của hình thể mà còn bởi tiếng nhai khi nó gặm những con cá.

Với một động tác nhanh chóng, thân thể khổng lồ cao hơn năm mét của nó úp tới người Zaryusu.

Bằng tốc độ của một con khỉ, Zaryusu leo lên lưng của Rororo. “Hãy trở về an toàn. Mặt khác, đừng có liều lĩnh làm mấy trò thiếu suy nghĩ trong quá khứ như kiểu “không phải một mình hy sinh” đấy.” “Em đã trưởng thành rồi mà. Anh đứng nhắc tới mấy chuyện quá khứ chứ.” Đối với lời của Zaryusu, mũi Shasuryu khịt một tiếng. “Cậu bé ngày nào giờ đã phát triển thành một người đàn ông sao…Mà, được rồi, đừng có vướng vào rắc rối đấy. Nếu em không trở về thì cứ xác định chúng ta là mục tiêu đầu tiên đi.” “Em sẽ bình an thôi, chờ em.” Sau một lúc cả hai cùng ôm nhau – và như không có lời báo trước, họ giật lại khoảng cách như chưa từng có cái gì xảy ra.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.