Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Vol 3 Chương 5 : Player Vs Non-Player Character ( Part 8)

Phiên bản Dịch · 1748 chữ

Phản xạ của Shalltear đủ nhanh để dùng Spuit Lance đỡ lấy, song sức mạnh của nó vẫn xuyên qua nó và truyền vào cô. “Gueh!” Thân thể bị tàn phá bởi lực lượng của cú đấm khiến Shalltear phải khóc thét. Tuy thiệt hại từ sóng xung kích không đáng kể, và phần lớn sức mạnh đã bị Spuit Lance chặn lại. Tuy vậy, Shalltear vẫn không thể chịu nổi ảnh hưởng còn sót lại của nó.

Mặc dù nhờ có ma pháp đạo cụ, cô không bị mất thăng bằng, nhưng sự phẫn nộ đã khiến cả người cô lung lay. “Ngươi…ngươi dám khiến ta thốt ra âm thanh đáng xấu hổ như vậy! Khốn nạn! Ta sẽ xé nát ngươi, ta sẽ để ngươi phải thống khổ gấp trăm ngàn lần…Ah?” Đôi mắt của Shalltear mở lớn, cô nuốt nước bọt khi nhìn thấy quang cầu trong tay Ainz, sự kích động nhanh chóng bị ném lên chín tầng mây.

Đó là một chiếc cung với mũi tên vô hình được bao phủ bởi ánh mặt trời chói sáng. Mục tiêu của nó chính là…Shalltear. “Không…Không thể nào…làm sao có thể…Là..Hậu nghệ cung?” Đây là một cậu chuyện được truyền lại từ vùng đất xa xôi có tên là Trung Quốc. Vị anh hùng trong đó đã dùng đến cây cung này để bắn hạ chín mặt trời.

Và đây cũng chính là vũ khí của đấng sáng tạo ra Shalltear.

Hầu hết các Thủ Vệ đều sở hữu thủ đoạn để ứng phó với vũ khí tầm xa, dù có phải đối mặt trực tiếp thì cũng không có gì đáng sợ. Nhưng mũi tên ánh sáng kia không chỉ là sát thương vật lý mà còn bao hàm cả công kích ma pháp có thể xuyên qua mọi lớp phòng thủ. (Chết tiệt…Không còn MP! Loại tên này chỉ có thể cản lại bằng kỹ năng đặc thù…Sớm biết thế mình đã lưu lại…Không đúng!) MP hao hết, kĩ năng đặc thù cũng không còn – tất cả là do kết quả của lần công chiến trước. Nói cách khác, tất cả sự thảm bại của cô đều do người đàn ông mang tên Ainz Ooal Gown tạo dựng.

Đôi mắt sưng huyết của Shalltear bùng lên ngọn lửa dữ dội. Cô rít lên – thứ âm thanh của kẻ không muốn thừa nhận thất bại của mình. “Khốn nạn! Vũ khí của Pelucino-sama! Tại sao lại nằm trong tay ngươi? Đồ khốn…ngươi rốt cuộc đã trộm nó từ đâu? Ngươi giấu chúng đi ở chỗ nào? Là kỹ năng đặc thù ẩn trong thanh gỗ sao?” Thực tế thì nó chỉ là một mẹo nhỏ.

Nhưng sang đến thế giới này thì nó lại là một thủ đoạn hữu hiệu. “Một ảo thuật gia thì không thể tiết lộ bí mật nhà nghề được. Thông cảm cho ta nhé.” “Ngươi gọi đó là ảo thuật? Không, tuyệt đối không có khả năng, vũ khí của Peluchino-sama không thể triệu hồi dễ dàng như thế.” “…Không sai, quả thật làm thế này là có lỗi với cậu ta. Được thôi, để ngươi chết được nhắm mắt. Đúng như ngươi nói, đây là đạo cụ trả tiền dùng 1 lần. Nói trở lại, ngươi đã hiểu chưa? Mọi thứ đều nằm trong kịch bản của ta.” Mũi tên ánh sáng bắn đến Shalltear. Cô tuyệt vọng nhấc lên thanh Spuit Lance và chém xuống. Ánh sáng bao quanh và – – bùng nổ.

Trong khi cả cơ thể bị thiêu đốt bởi ánh sáng thần thánh. Shalltear cố gắng tập trung và phán đoán. Cô không thể lùi lại, bởi như thế cô sẽ bị rơi vào thế bị động.

Mặc dù áo giáp trắng của Ainz có lực phòng ngự cao, nhưng nếu bị Spuit Lance tấn công trực tiếp thì chắc chắn sẽ gây ra tổn thương, chưa kể, còn có thể hút lấy năng lượng giúp cô phục hồi. “OOhhhhhhhh!” Shalltear cắn chặt răng rồi hét lên một tiếng kêu thảm bởi sự thay đổi đáng sợ trước mắt. Bên tai cô luẩn quẩn một âm thanh lạnh lẽo: “7 và 3, khục…bây giờ không cần nói ai bảy ai ba chứ nhỉ?” Ainz từ từ nhấc lên một cây rìu khổng lồ, tản ra sắc tím kinh người. Lưỡi rìu mang màu đỏ rực rỡ của máu và Hồng ngọc với hình dáng vô cùng quái dị. Sự áp lực tỏa ra từ nó khiến cước bộ của Shalltear do dự. Nhưng cuối cùng cô vẫn phải lao lên.

Bởi vì, đã không còn đường lui nữa. “Quyết định tốt đấy, Shalltear. Ta hứa sẽ tặng cho ngươi cái kết trọn vẹn.”

“…Ainz-sama sẽ thắng.” Âm thanh bội phục phát ra từ miệng Cocytus. Tuy nhiên, Demiruge, người khuyết thiếu năng lực chiến binh, ném ra một cái nhìn đầy nghi ngờ và hỏi.

Đương nhiên, Demiruge cũng tin chủ nhân tôn quý của anh sẽ thắng, nhưng chừng nào trận chiến vẫn chưa kết thúc, lý trí của anh vẫn tồn tại sự không tin tưởng. “Tại sao vậy? Theo tôi thấy thì cuộc chiến vẫn chưa phân thắng bại rõ ràng mà?” “Shalltear đã bỏ qua phòng ngự và chủ động tấn công toàn lực. Đó không phải là một quyết định tồi. Nếu là ta hẳn cũng sẽ phải làm như thế.” “Đúng thế. Trước tình huống biến hóa vũ khí liên tục của Ainz-sama, Shalltear sẽ do dự và không biết được cô ta sẽ phải đối mặt với thứ gì tiếp theo. Vậy nên kéo dài càng lâu, Shalltear sẽ càng bất lợi. Hẳn là cô ta đã phán đoán như vậy khi nhìn thấy cây cung của Ainz-sama. Vậy nên Shalltear chỉ có thể lựa chọn tấn công liên tục bằng thanh Spuit Lance. Nhất là khi MP và kỹ năng đặc thù không còn, Shalltear không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đó. Chính là thế.” “Ra vậy, tôi rõ rồi. Đấng vô thượng chí tôn chưa bao giờ phô trương vũ khí trước mặt chúng ta. Người duy nhất hiểu biết về chúng chỉ có ông, đúng không Cycotus.” Cocytus nhún vai trước cái nhìn ghen tị của Demiruge. “Đó là do tri thức có sẵn thôi, chứ tận mắt chứng kiến thì đây là lần đầu.” “Hmm. Ra vậy. Tuy tôi còn chưa rõ lắm như cũng hiểu được đại khái rồi. Nói cách khác là Shalltear đã từ bỏ việc phòng ngự và trở thành con mồi béo cho Ainz-sama. Ngài ấy chỉ việc cầm rìu và – “ “Liếm máu và ĂN THịt.” “Cảm ơn, Cocytus. Bề ngoài của “Liếm máu và Ăn thịt” quả là giống như tên. Nhưng nếu tôi không nhầm, có vẻ nó hơi tệ trong việc giữ thăng bằng, và độ chính xác không cao. Nhưng dùng để đối phó với một kẻ liều mạng như Shalltear cũng là một lựa chọn không tồi.” “Hẳn là Ainz-sama đã tính trước chuyện đó trong kịch bản của ngài…Thật khiến người ta phải bội phục.” “Nếu là Ainz-sama, thì có việc gì mà ngài ấy không biết chứ, đó là đấng vô thượng chí tôn của chúng ta. Ôi, đôi mắt của ngài mới trí tuệ làm sao…Nói thật thì, tôi nghĩ không cần đến chúng ta, ngài ấy vẫn có thể thống trị Nazarick bằng sức mạnh tuyệt đối của mình. Nó làm tôi bắt đầu cảm thấy hơi buồn đấy.” “…Một Magic Caster tài năng và siêu phàm…Không, một chiến binh tài năng mà vượt lên trên cả các vị thần.” “Nhưng…nếu có bất ngờ thì sao? Dù thế nào thì chênh lệch HP giữa hai bên có thể đẩy Ainz-sama vào hoàn cảnh xấu đấy.” Những lời đó khiến Albedo khẽ nở nụ cười. Một nụ cười tin tưởng tuyệt đối vào chiến thắng của Ainz. “Đừng lo, sẽ ổn thôi.” “Vì?” “Đó chính là chúa tể, đấng chí tôn vô thượng của chúng ta, Ainz Ooal Gown-sama. Chiến thắng và vinh quanh đã làm lên tên tuổi của ngài. Đừng hoài nghi về điều chắc chắn ấy.” Mỗi đòn công kích lẫn nhau đều khiến HP của hai bên tụt xuống.

Dù cho Shalltear dùng số sát thương liên tục để chữa lành vết thương, nhưng một kích của Ainz cũng khiến cho mọi nỗ lực của Shalltear trở thành công cốc. Mà thanh Spuit Lance cũng không ngồi chơi, nó thẳng thừng rút từng tia sinh mệnh của Ainz.

Cuộc chiến bây giờ đã trở thành một cuộc chiến xem ai trâu hơn.

Áo giáp của Shalltear bị từng đạo búa chém nứt. Từng chiếc xương trong người cô nứt vỡ, từng mảnh da, thịt bị róc ra, tạo thành những ô đan xen trắng đỏ.

Cô bắt đầu thấy sợ hãi trước kỹ năng đặc thù của chiếc rìu kinh khủng kia. (Cảm giác này…số thể lực còn lại…mình có thể thắng chăng?) Cảm giác còn cơ hội chiến thắng khiến Shalltear cảm thấy vui sướng, cô tin rằng mình chỉ cần bám trụ lâu hơn một chút thì chắc chắn sẽ bắt được thắng lợi.

Bỏ qua phòng ngự, dùng cả cơ thể để phát ra công kích tới địch nhân. Một lòng nghĩ đến khung cảnh thảm thiết của kẻ ngã xuống trước làm cơ hội chiến thắng – dù là mỏng manh – mà Shalltear cảm nhận được trở nên vô cùng quý giá.

Sự tỉnh táo nhanh chóng quay lại, nỗi lo âu bị vứt bỏ khi thể lực không ngừng gia tăng. Shalltear cười lớn. “Hahahaha!” Dù một mặt đối phó với công kích, Shalltear vẫn có thể phân tâm. “Hahaha! Ainz-sama! Kẻ hết thể lực trước sẽ là ngài! Chênh lệch thể lực giữa chúng ta là mấu chốt quyết định thắng bại đấy!” Nhưng chỉ với một câu nói phát ra khiến Shalltear cảm thấy bị dội bởi cả chậu nước lạnh. “Ngươi cho là vậy sao?” Đối với câu nói của kẻ không ngừng lâm vào khổ chiến nhưng vẫn thao túng được hết mọi thứ trong tay, Shalltear chợt thanh tỉnh trước suy nghĩ ngây thơ của mình.

Không có khả năng.

Nhưng…chẳng lẽ hắn có cách nghịch chuyển tình hình này?

Ý nghĩ đó của Shalltear nhanh chóng được trả lời bởi thanh âm của một người thứ 3. [Hết giờ – Momonga oniii-chan!] Giọng của một cô gái.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.