Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 3 Chương 3 : Rối loạn và thấu hiếu ( Part 7)

Phiên bản Dịch · 2072 chữ

Mắt của Panasolei chợt sáng lên, giống như một sự thay đổi mà ai cũng cảm nhận được. Từ uể oải, giống như con lười, giờ trở thành hung bạo như heo rừng. Không, đây mới chính là vẻ mặt thực sự của Panasolei.

“Nói cách khác, hội trưởng Hội Pháp Sư, ý ngài là thế này phải không: một con quái vật với sức mạnh và kĩ năng sánh ngang với một đội hình hạng Plantium.”

“Ngài nói đúng rồi đấy.”

“Thậm chí nó còn mạnh hơn nữa, đúng chứ?”

“Điều đó cũng không sai.”

“Nếu so với quân đội của ta, nó tương đương bao nhiêu người ..”

“… Câu này hơi khó đây.”

Rakesheer có chút đắn đo, ông trả lời.

“Theo quan điểm của cá nhân tôi, phép so sánh này chỉ mang tính tương đối. Nếu coi đối phương như một binh đoàn, trong khi undead không biết mệt mỏi là gì, cũng chẳng cần ăn uống… dù khó nghe nhưng tôi nghĩ nó tương đương với một binh đoàn khoảng mười nghìn quân.”

“Ngài nói gì cơ!”

Panasolei cảm thấy sốc khi nghe kết luận của Rakesheer. Ngoại trừ Ainz, những người còn lại đều gật đầu đồng tình với tuyên bố của Hội trưởng Hội Pháp Sư.

Như muốn tiếp lời của Theo, Issac mở miệng nói;

“Nhìn chung, chỉ có xấp xỉ hai mươi phầm trăm mạo hiểm giả trong nước được xếp hạng từ Plantium trở lên. Tính trong toàn bộ Vương quốc thì có khoảng ba ngàn mạo hiểm giả, với số dân hơn tám triệu, thì chỉ có sáu trăm người đạt được danh hiệu như thế. Ngài hiểu chứ? Thứ hạng càng cao càng hiếm thấy”

“Sự việc quả thật nghiêm trọng, giá mà tôi chưa từng nghe qua. Để đối phó với tình huống nguy cấp như thế này, tôi muốn hỏi mạo hiểm giả các anh. Các anh có đủ tự tin để chiến thắng không? Nếu câu trả lời là không… thì các anh nghĩ thế nào về việc nhờ Thống Lĩnh Gazef ?”

Gazef Stronoff– chiến binh hùng mạnh nhất Eae Rantel, vượt xa những mạo hiểm giả hạng Adamantium. Anh được xem là con át chủ bài của Vương quốc.

Tuy nhiên, Issac lập tức từ chối đề nghị trên.

“Đúng là không chiến binh nào có thể chống lại ngài Stronoff. Nhưng khi đối đầu với với một đội mạo hiểm giả dù yếu hơn anh ta, phần thắng vẫn sẽ thuộc về đội mạo hiểm giả. Vì họ có nhiều phương thức tấn công hơn–lấy ngài Stronoff làm ví dụ, lượng ma pháp cùng võ kĩ của một đội mạo hiểm giả nhiều gấp bốn lần so với ngài Stronoff . Chống lại một con quái vật sở hữu khả năng đặc biệt, không thể phủ nhận được rằng sự cách biệt này là vô cùng lớn.”

“Chà…”

“Cách giải quyết tốt nhất lúc này là tập hợp các mạo hiểm giả hạng Adamantium và Orichalcum. Nhưng trước hết, chúng ta hãy cho phép những mạo hiểm giả giỏi nhất trong thành lập nên một mạng lưới phòng thủ để đề phòng bọn vampire tràn vào.”

“Phương pháp này không phải quá bị động sao?”

“Nếu xem mọi việc chỉ có thể tệ đi, thì đây là chiến lược tốt nhất rồi. Hơn nữa, ngài quên rằng đối phương có khả năng một mình chống lại cả một đội quân ư?”

“Với sức mạnh đó, sự khiếp sợ sẽ bùng nổ ở khắp nơi… Tôi không mong cảnh tượng đó sẽ xảy ra.”

Nếu đối phương là một đạo quân mười ngàn người, họ có thể dễ dàng xác định vị trí của chúng. Ngoài ra, muốn duy trì binh đoàn đông như vậy, cần phải chuẩn bị trước một số lượng lớn lương thực, đồ tiếp tế, khiến chúng không thể vây thành trong thời gian dài được.

Nhưng hiện giờ, kẻ thù chỉ có một, làm sao xoay chuyển tình hình? Hơn nữa, nếu nó có khả năng sử dụng nhiều dạng ma pháp [Invisibility], hay tệ hơn nữa là ma pháp thiên về ám sát?

“Tuy nhiên, theo ý kiến của Hội trưởng Issac, việc thiết lập một mạng lưới phòng thủ là một nhiệm vụ rất khó khăn. Để phối hợp ăn ý cần trải qua luyện tập lâu dài…”

“Chuyện này không đáng bận tâm, chỉ cần chúng ta đồng lòng cùng nhau tham chiến là đủ. Mọi người nghĩ thế nào?”

Các mạo hiểm giả không đồng tình với đề nghị từ ngài Thị trưởng, kịch liệt phản đối.

“Chẳng hợp lý chút nào. Nếu chúng ta muốn sắp xếp mọi việc trong im lặng, thì chúng ta phải có một kế hoạch cực kì chặt chẽ. Nhưng bày ra kế hoạch càng chi tiết, thì càng khó để xử lí những sai lầm phát sinh từ các tình huống bất ngờ. Trong lúc đó, có khi mỗi người tự làm theo ý mình còn tốt hơn. Nói đến đây, tại sao con vampire lại xuất hiện ở đó? Cuộc điều tra có thêm thông tin nào không?”

“Bằng mọi nỗ lực, Hội đã cố gắng điều tra chi tiết hơn. Khi chúng tôi tập hợp một nhóm thu thập thông tin sự việc đêm qua xảy ra, thế là nhân lực bị phân tán.”

“… Ra là vậy. Ngài lo ngại vụ này có liên quan đến vụ ở nghĩa trang à?”

“Tôi e là vậy.”

“Không phải rắc rối ở nghĩa trang đã được giải quyết bởi ngài Momon sao? Dựa vào các hài cốt và di vật từ kẻ chủ mưu trong vụ đó, có thứ gì liên quan đến cả hai sao?”

Câu hỏi khiến cả phòng chìm trong yên ắng.

Ainz bối rối. Từ nãy tới giờ, Hội trưởng chưa hề do dự khi đưa ra câu trả lời, đến khi ánh mắt của ông thoáng đưa về phía ngài Thị trưởng. Cái nhìn như thể hỏi xem có được phép nói hay không. Nghĩ về chuyện ấy, nó cũng phần nào liên quan đến việc khủng bố thành phố, và có lẽ vài thông tin đã lọt vào tai các mạo hiểm giả.

“Từ những chứng cứ thu thập được, chúng tôi đã xác nhận vụ đó là do Zuranon cầm đầu.”

Nét mặt của ba mạo hiểm giả kia bỗng sầm lại.

Nhưng với Ainz, đây là lần đầu tiên anh nghe tới cái tên này. Anh chỉ mong thần linh – dù bản thân anh cũng không tin vào bất cứ thần linh nào, bọn họ không hỏi những điều mà anh không biết.”

Không biết gì thật đáng sợ. Sau chuyến này, phải thu thập thông tin càng nhanh càng tốt mới được.

“Cái tổ chức bí mật đó đã thực hiện việc kiểm soát đám undead. Ắt hẳn bọn chúng cũng liên quan tới vụ vampire.”

“Hai vụ này đều xảy ra cùng một khoảng thời gian, cả trong lẫn ngoài thành phố… chúng muốn phân tán lực lượng của chúng ta sao? Hay tất cả chỉ để đánh lạc hướng, tới lúc đó kế hoach thực sự mới diễn ra… điều này đang trở nên rất tệ rồi đây.”

“Ưu tiên hàng đầu là tiến hành trinh sát. Dựa trên báo cáo của cảnh binh, có một hang ổ được cho là của bọn cướp gần nơi vampire xuất hiện…”

“Khả năng khá cao là nó đã rời khỏi nơi đó,… nhưng không thể loại bỏ khả năng nó vẫn còn quanh quẩn. Cần cử người đến đó ngay…”

Mạo hiểm giả vừa phát biểu bỗng im bặt.

Sợ hãi âu cũng là chuyện đương nhiên, vì tiến vào nơi dễ tìm thấy vampire nhất trong quá trình điều tra tương tự với việc đồng ý nhảy vào nơi nguy hiểm nhất. Nếu chẳng may bắt gặp vampire mang sức mạnh như thế, người đó khó có thể tránh khỏi cái chết.

Câu nói vừa rồi không khác mấy với việc yêu cầu người ta đâm đầu vào chỗ chết cả.

“…Thôi bỏ chuyện đó qua một bên đi. Việc cấp bách hơn lúc này chính là tăng cường phòng thủ trong thành phố, có lẽ con vampire đã đột nhập vào thành phố rồi không chừng.”

“…Nó chẳng tốn chút sức nào để lẻn vào chỉ với ma pháp. Thành phố này không được bảo vệ như Thủ đô của Vương quốc với kỵ sĩ và pháp sư đi tuần ở khắp nơi đâu.”

Đúng là có thể dùng ma pháp [Flight] để vào thành phố từ trên không, và cũng có thể dùng [Invisibility] để vào từ cổng trước. Ma pháp làm mọi thứ trở nên rắc rối hơn, vậy nên việc tập trung vào phòng thủ đầu tiên là một ý kiến không tồi.

“Nhưng sẽ rất khó để đối phó nếu chúng ta không có thêm thông tin, vậy nên tôi đề nghị tiến hành điều tra trước!”

Điều này hoàn toàn hợp lí đối với mọi thành viên đang có mặt.

Nhưng thế này không hề tốt cho Ainz.

Nó sẽ là thảm họa nếu hình dạng bây giờ của Shalltear bị những người khác biết được. Dù chưa biết được chuyện này sẽ đi đến đâu, nhưng nếu ảnh của Shalltear được truyền bá rộng rãi trong thành phố — hay trong cả Vương quốc, thì nó sẽ là vật cản vô cùng lớn cho kế hoạch trong tương lai.

Ainz suy nghĩ một hồi lâu, nhưng anh thấy không có cách nào để hướng chuyển biến này sang hướng khác được.

Chỉ còn một cách duy nhất: Ngăn chặn việc hình ảnh của Shalltear bị rò rỉ ra ngoài.

Ainz nuốt nước bọt rồi nói:

“Đầu tiên, tôi nghĩ ở đây có một sự hiểu lầm. Vampire và Zuranon là hai việc hoàn toàn khác nhau.”

“Tại sao? Momon-san, ngài có nguồn tin nào khác ư?”

“Tôi biết tên của vampire đấy, vì tôi là người đã tìm nó suốt bấy lâu nay.”

“Gì cơ?”

Mọi người trong phòng hoàn toàn kinh ngạc.

Ainz lượt qua những ý kiến trong đầu mà anh đã chuẩn bị không lâu trước đó.

“Nó là một con vampire vô cùng mạnh. Mục đích ban đầu của tôi khi trở thành mạo hiểm giả là tìm thêm thông tin về chúng.”

Một thông tin béo bở mà Issaac không ngần ngại bỏ qua.

“Chúng? Momon-san, ý ngài là thế nào?”

“Vâng, hai vampire, mà tên của con có mái tóc màu bạc là…”

Anh đột nhiên ngừng ở đó. Khi vừa định nói Carmilla, thì anh chợt nghĩ rằng tên ấy quá phổ biến cho các vampire nữ. Nếu có người chơi nào ở đây, cái tên này sẽ khiến họ nhận ra anh ngay. Trong lúc ngập ngừng quyết định, anh vô ý thốt ra một cái tên.

“Henupenuty.”

“Hả?”

Một câu hỏi đầy ngạc nhiên. Không chỉ là từ một mà hầu hết những người trong căn phòng đều cảm thấy ngạc nhiên.

“… Nó là Henupenko.”

Mặc dù đó là cái tên do anh bịa ra, nhưng nó lại hoàn toàn khác với cái ban đầu. Nếu có ai hỏi, thì có lẽ Ainz sẽ bảo là mình đã phát âm sai.

“Henupenu…?”

“Là Henupenko.”

Dù đã thay đổi âm cuối thành “-ko”, nhờ cái tên đó, sẽ không có người chơi YGGDRASIL nào nhận ra được nó là cái tên anh bịa ra. Ainz mỉm cười hãnh diện, cảm thấy tự tin về ý tưởng này dưới chiếc giáp mũ.

“Có, có thật là vậy không? Vậy con Henu… sao cũng được! Giờ chúng ta đã biết tên con vampire này… không phải là lúc thích hợp để cho chúng tôi biết thân phận của anh à? Anh từ đâu đến?”

“—– Tôi rất xin lỗi, nhưng giờ chưa phải lúc. Tôi đang làm một nhiệm vụ bí mật. Nếu để mọi người biết được, tôi sẽ phải rời khỏi nơi này, và con vampire sẽ là trách nhiệm của các vị. Tôi không hề muốn việc này đi đến kết cục giữa hai quốc gia. Thị trưởng, ông là người hiểu điều này hơn ai hết phải không?” Người đứng đầu thành phố gật đầu chậm rãi. Thấy được điều này, Issac nghiến răng và nhìn về phía Ainz.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.