Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi chắc chắn phải cưới cô

Phiên bản Dịch · 1630 chữ

Tôi chắc chắn phải cưới cô

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Tiếu Giai Nhân

Lệ Quân Trầm hừ lạnh một tiếng, ngón tay gõ lên trên màn hình ghi lại, sau đó vứt cho Hứa Thâm Thâm.

Hứa Thâm Thâm lập tức kiểm tra, phát hiện ra anh đã sửa ID của cô, bây giờ ID của cô là: “Tôi là phụ nữ của người đàn ông khác.”

Hơn nữa anh còn trả lời lại tên đàn ông đó: “Đừng có dây dưa với người phụ nữ của tôi, nếu không tôi sẽ hack máy tính cậu!”

Hứa Thâm Thâm cười bất lực, anh đang ghen ư?

“Anh Lệ, tối nay ăn gì?” Hứa Thâm Thâm nhìn anh đang tức giận, bắt đầu tìm chuyện.

“Đói rồi ư?” Giọng Lệ Quân Trầm u ám.

Hứa Thâm Thâm run lên, người đàn ông này có tính khí thật đáng sợ.

“Tôi vô tội.” Hứa Thâm Thâm nhìn Lệ Quân Trầm đã ngồi trên ghế, cô không nhịn nổi nói.

Dáng ngồi của Lệ Quân Trầm mang vẻ bá đạo của bậc vương giả, ánh mắt thâm thúy lạnh lẽo của anh đang nhìn cô, nhưng không nói gì.

“Anh không thể để tôi chết đói được.” Hứa Thâm Thâm bĩu môi: “Một khi tôi gầy đi ngực sẽ co lại, anh cũng không muốn ảnh hưởng tới cảm giác của tay chứ?”

Lệ Quân Trầm híp mắt lại: “Cảm giác tay bây giờ tốt sao?”

Hứa Thâm Thâm muốn cắn chết anh, nhưng vẫn cười nhã nhặn nói: “Hay là anh thử xem?”

“Hứa Thâm Thâm, tôi từng nói, khi là người phụ nữ của tôi thì phải một lòng.” Giọng nói Lệ Quân Trầm lạnh lùng.

Ánh mắt Hứa Thâm Thâm nhìn sâu xa: “Tôi biết, nhưng cái này thật sự không liên quan gì đến tôi.”

“Tôi không muốn nhìn thấy lần thứ hai.” Không nhìn thấy bất cứ biểu cảm nào trên khuôn mặt tuấn mỹ của Lệ Quân Trầm, mặt anh vô cùng lạnh lùng.

Hứa Thâm Thâm còn có thể nói gì, cô chỉ có thể gật đầu: “Được.”

Nhưng mặt Lệ Quân Trầm vẫn đang cau có.

“Anh Lệ.” Hứa Thâm Thâm cẩn thận gọi một tiếng, thử thăm dò xem anh còn giận hay không.

“Chuyện gì?” Nhưng giọng nói của anh thực sự không vui.

Hứa Thâm Thâm cười: “Anh để ý chuyện người đàn ông khác đến gần tôi như vậy, lẽ nào anh muốn nạp thiếp sao?”

Lệ Quân Trầm lạnh lùng: “Tôi càng muốn giam giữ cô hơn.”

“Gu của anh cũng nặng thật, lại chơi trò giam cầm trước.” Hứa Thâm Thâm híp mắt lại.

Đôi mắt đen âm u của Lệ Quân Trầm nhìn cô, anh chỉ không thích đàn ông đến gần cô.

Kiểu cảm giác muốn độc bá này đã không chỉ một hai lần chạy vào trong đầu anh, căn bản không bị không chế!

Chính lúc này, cửa đột nhiên bị người khác đẩy ra, trong tay Chu Lang ôm một bó hoa hồng lớn xuất hiện trước mặt cô.

Hứa Thâm Thâm lập tức nổi da gà, không có chuyện gì lại đi tặng hoa hồng, nhất định là đến cầu hôn.

Chu Lang bước lên trước, lập tức liền quỳ xuống: “Thâm Thâm, lấy anh nhé.”

Hứa Thâm Thâm chớp mắt, giơ ngón tay trắng nõn chỉ sang Lệ Quân Trầm đang ngồi bên cạnh.

Cô dám cược rằng, nhất định Chu Lang căng thẳng tới mức không nhận ra trong phòng còn có người thứ hai.

Chu Lang quay đầu nhìn, lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Lệ Quân Trầm cũng không nhận ra, chỉ là nhíu mày: “Có người ở đây ư?”

“Chu Lang, anh đứng dậy trước đi, anh quỳ với tôi, tôi sẽ tổn thọ mất.” Hứa Thâm Thâm cau mày nói.

“Quỳ trước vợ là chuyện đương nhiên, vì vậy cô sẽ không tổn thọ đâu.” Chu Lang không hề đứng dậy, ngược lại cười rất vui vẻ: “Thâm Thâm, đây là nhẫn kim cương.”

Nói rồi anh ta lấy ra một chiếc hộp màu đỏ ở trong túi, mở ra.

Một chiếc nhẫn kim cương lớn xuất hiện trước mặt Hứa Thâm Thâm.

Hứa Thâm Thâm cũng sắp bị ánh sáng lấp lánh của kim cương làm chói mắt.

Cô lén nhìn Lệ Quân Trầm, nhận thấy anh lạnh lùng nhìn mình, nụ cười có chút hốt hoảng, ý là mình sẽ đánh đuổi Chu Lang này đi.

Nhưng Lệ Quân Trầm lại như không tức giận chút nào, chỉ rất lạnh lùng rất yên tĩnh, khiến người ta không đoán được anh đang nghĩ gì.

“Chu Lang, anh hiểu lầm rồi, tôi không thể lấy anh.” Hứa Thâm Thâm cực kỳ bình tĩnh nhìn Chu Lang.

“Thâm Thâm, cô có bạn trai rồi sao?” Chu Lang nghiêm túc hỏi, theo như anh ta được biết thì cô chưa có.

Hứa Thâm Thâm không dám nhìn Lệ Quân Trầm, chỉ khẽ lắc đầu.

Lông mày dài của Lệ Quân Trầm khẽ nhếch lên.

“Vậy cô có người mình thích rồi sao?”Chu Lang tiếp tục truy hỏi.

Hứa Thâm Thâm vẫn lắc đầu, cô nào dám ở trước mặt Lệ Quân Trầm thừa nhận mình thích anh!

“Vậy cô vẫn thích Diệp Mạc Phàm sao?”Ánh mắt Chu Lang nóng rực nhìn cô.

Hứa Thâm Thâm mím môi: “Điều mà tôi không thể làm nhất chính là tiếp tục thích anh ta!”

Thích anh ta đơn giản chính là một kiểu làm nhục chính mình.

“Vậy cô có lý do gì không thể lấy tôi?” Ánh mắt Chu Lang sâu thẳm nhìn vào cô.

Hứa Thâm Thâm có chút căng thẳng kỳ lạ: “Nhưng tôi không thích anh.”

Lý do này đủ thẳng thắn.

Cô hy vọng Chu Lang có thể biết khó mà lùi.

Nhưng Chu Lang lại cười: “Thâm Thâm, tôi rất thích cô, chúng ta có thể vun đắp tình cảm sau khi kết hôn. Hơn nữa chúng ta cũng có thể coi là thanh mai trúc mã, tôi có thể bao dung cho cô, nhẫn nhịn cô.”

Hứa Thâm Thâm có chút ngỡ ngàng: “Nhưng tôi được người khác bao nuôi rồi.”

Nếu như vậy mà anh ta còn không rút lui, cô thật sự nghi ngờ Chu Lang thật lòng yêu mình.

“Tôi không quan tâm. Hơn nữa Thâm Thâm, tôi không quan trọng trinh tiết, tôi biết cô là do cuộc sống bức ép. Nếu lúc đầu tôi không ở trong quân đội, nhất định tôi sẽ bảo ba tôi giúp cô.” Chu Lang nhìn cô với ánh mắt dịu dàng: “Thâm Thâm, để cô chịu khổ là tôi không đúng.”

Hứa Thâm Thâm cảm giác đầu sắp nổ tung.

Cô nhìn Lệ Quân Trầm với ánh mắt cầu cứu, hy vọng anh có thể giúp mình một chút.

Nhưng Lệ Quân Trầm vẫn vô cùng lạnh lùng im lặng, ngồi ở đó không nói một lời.

Cô hít một hơi, chỉ vào Lệ Quân Trầm, nói với Chu Lang: “Chu Lang, anh ấy chính là người bao nuôi tôi, chắc lần trước anh đã nhìn thấy anh ấy.”

Chu Lang quay đầu nhìn, lúc này anh ta mới phát hiện khuôn mặt người đàn ông này quả thật có mấy phần quen thuộc. Anh ta từ dưới đất đứng lên, bước qua: “Anh là Lệ Quân Trầm?”

Lệ Quân Trầm ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc bộ quân phục màu xanh ô liu đứng trước mặt, giọng lạnh nhạt: “Đúng.”

“Trả lại Thâm Thâm cho tôi, anh cần tiền hay cần thứ gì cũng được.”Chu Lang nói khoác mà không biết ngượng.

“Tôi không thiếu tiền, tôi chỉ thiếu cô ấy.”Lệ Quân Trầm lạnh lùng từ chối.

“Thâm Thâm bị bắt buộc, cô ấy không biết làm sao mới làm tình nhân của anh. Anh hiểu Thâm Thâm không? Anh đối với cô ấy như vậy căn bản chính là đang làm nhục cô ấy!” Chu Lang vô cùng tức giận nhìn Lệ Quân Trầm: “Loại đàn ông như anh từ sâu trong lòng căn bản là không tôn trọng cô ấy!”

Hứa Thâm Thâm kinh ngạc nhìn Chu Lang, tuy rằng anh ta nói có chút đúng, nhưng người này là Lệ Quân Trầm, có quan hệ mọi mặt, ngay cả trong quân giới cũng có sức ảnh hưởng nhất định.

“Hứa Thâm Thâm, nếu cô muốn lấy anh ta, tôi cũng sẽ không ngăn cản.” Ánh mắt Lệ Quân Trầm nhìn về phía Hứa Thâm Thâm, giọng nói trong trẻo lạnh lùng.

Chu Lang cũng quay đầu nhìn Hứa Thâm Thâm, chờ đợi câu trả lời của cô.

Hứa Thâm Thâm mím môi, lắc đầu: “Chu Lang, xin lỗi, tôi không có cách nào lấy anh. Bên ngoài thế nào cả tôi và anh đều biết, tôi lấy anh sẽ làm liên lụy tới anh.”

“Thâm Thâm, tôi không quan tâm.” Ánh mắt Chu Lang thâm trầm: “Cô yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô.”

“Anh bây giờ là quân nhân, tôi không hy vọng anh cũng bị làm nhục.” Hứa Thâm Thâm nghiêm túc.

Cô không muốn liên lụy đến người vô tội nữa.

Nhớ đến Diêu Tuyết Lệ, lúc đó Chu Lang luôn vì cô mà đánh nhau với người khác, đối xử với mình cực kỳ tốt.

Người tốt như vậy thì cần phải sống cuộc sống an yên tốt đẹp hơn, hà tất phải vì mình mà phải trải qua cảnh “gió tanh mưa máu”.

“Thâm Thâm, cho dù cô thế nào tôi cũng sẽ không để tâm.” Chu Lang đặt chiếc nhẫn kim cương và bó hoa trong tay vào trong lòng cô: “Tôi chắc chắn phải cưới cô.”

Bạn đang đọc Ông Xã Thú Tính Đêm Đêm Gợi Tình (TTTV - Dịch) của Hoa Bất Ly
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aqua
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.