Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đàn ông cũng nghĩ một đằng nói một nẻo

Phiên bản Dịch · 1716 chữ

Đàn ông cũng nghĩ một đằng nói một nẻo

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Tiếu Giai Nhân

Đây là lần đầu tiên Bùi Triết thấy Lệ Quân Trầm tức giận đến mức không giữ nổi bình tĩnh như thế.

Chiếc di động rơi xuống đất vỡ thành hai nửa, màn hình cũng vỡ tan tành.

Trong lòng anh ta nghĩ, nhất định là lần này Hứa Thâm Thâm đại ngu ngốc đã thực sự chọc giận boss rồi.

“Lệ tổng, cần tôi làm những gì?” Bùi Triết dè dặt cất tiếng hỏi.

“Không cần, tôi tự giải quyết được.” Giọng nói cua Lệ Quân Trầm lạnh lùng như được bao phủ bởi sương lạnh.

Bùi Triết làm việc cùng anh nhiều năm cũng không khỏi rùng mình một cái, cảm thấy nhiệt độ của căn phòng bỗng nhiên giảm xuống đột ngột.

Ở một nơi khác, Hứa Thâm Thâm về đến nhà, ngồi trên bàn cơm ăn một mình, nhưng số cơm trong bát của cô căn bản cũng không hề giảm bớt đi chút nào.

Dì giúp việc đi tới, lo lắng hỏi: “Tiểu thư, không hợp khẩu vị sao?”

Hứa Thâm Thâm hồi phục lại tinh thần, khẽ lắc đầu: “Không phải.”

“Những món hôm nay tôi làm đều là món là tiểu thư thích ăn, thế nhưng tôi lại thấy tiểu thư cứ không yên lòng.” Dì giúp việc ngượng ngùng nói: “Có phải là không hợp khẩu vị rồi không?”

Hứa Thâm Thâm cười khẽ: “Đương nhiên không phải, đồ ăn dì làm vẫn luôn rất ngon, chẳng qua hôm nay tôi cũng không quá đói.”

Ngập trong đầu cô lúc này toàn là dáng vẻ tức giận của Lệ Quân Trầm, trong lòng cô đang cực kỳ không thoải mái.

Cô cũng không thể vứt hết mặt mũi để đi tìm anh được.

Dù sao anh cũng đã nói là không muốn nhìn thấy cô nữa rồi.

Sự xuất hiện của Chu Lang chỉ là chuyện ngoài ý muốn, cô còn chưa kịp giải thích gì cả mà anh đã liền ném cô ra một góc, mặc kệ.

Anh tức giận như vậy, quả thực chính là vì tham lam muốn chiếm làm của riêng sao?

“Tiểu thư, cô có tâm sự phải không?” Dì giúp việc thấy một mình cô chìm trong im lặng suy nghĩ, rồi lại than thở ngắn dài, nên rất quan tâm hỏi han cô.

Hứa Thâm Thâm mím mím môi: “Dì, trước kia lúc tôi qua lại với Diệp Mạc Phàm cũng như thế này sao?”

Dì giúp việc hơi sửng sốt, bà còn tưởng rằng cái tên Diệp Mạc Phàm là cấm kỵ đối với Hứa Thâm Thâm.

Bà nghĩ nghĩ một chút rồi lại lắc đầu: “Không, ít nhất tôi cũng chưa từng nhìn thấy.”

“Quả nhiên càng là đàn ông thâm trầm thì càng khó giải quyết.” Hứa Thâm Thâm cực kỳ ai oán.

Dì giúp việc lại cười cười: “Tiểu thư đang nói ai, là người đàn ông lần trước kia sao?”

“Hôm nay Chu Lang đến thăm tôi, đột nhiên ôm tôi một cái, xong rồi bị anh ấy nhìn được, anh ấy bảo không muốn nhìn thấy tôi nữa, sau đó liền đi luôn.” Hứa Thâm Thâm sầu muộn nói.

“Tiểu thư này, theo tôi thấy phụ nữ hay nghĩ một đằng nói một nẻo, và đàn ông cũng vậy.” Dì giúp việc khẽ cười: “Hay là cô đi gặp cậu ta thử xem, thử giải thích một chút?”

“Thật thế sao?” Hứa Thâm Thâm nhíu mày.

Dì giúp việc chỉ cười mà không nói gì.

“Được, vậy giờ tôi sẽ đi tìm anh ấy.” Hứa Thâm Thâm đã sớm không ngồi yên nổi nữa, thật ra cô cũng đang rất cần một người như vậy, một người nói với cô rằng nên làm chính mình, không cần để ý gì cả mà đi tìm anh.

“Nhưng hiện giờ bên ngoài tuyết đang bắt đầu rơi rồi.” Dì giúp việc cảm thấy lo lắng: “Nếu không thì mai rồi hãy đi.”

Hứa Thâm Thâm vừa mặc áo khoác vừa lắc đầu: “Tôi không thích để tồn lại việc của ngày hôm nay qua đêm.”

Nói xong, cô đã mở tung cửa bước ra ngoài, gọi tài xế chở mình tới biệt thự Danh Sơn.

Lúc đến biệt thự Danh Sơn, mặt đất đã được phủ bởi một tầng sương trắng.

Hứa Thâm Thâm xuống xe, ấn chuông cửa, nhưng lại không có bất cứ ai mở cửa cho cô, bên trong biệt thự tối đen như mực.

Sao thế này, chẳng lẽ không có ai ở nhà sao?

Ô lại nhấn chuông thêm mấy lần, nhưng vẫn không có tiếng đáp lại.

“Tiểu thư, gió tuyết lớn quá, tôi đưa cô về nhà.” Lái xe thấy cô ăn mặc đơn sơ đứng trong mưa tuyết cũng cảm thấy đau lòng thay.

Nghĩ mà xem, từ trước tới giờ Hứa Thâm Thâm nào đã từng phải chịu cảnh này bao giờ.

“Anh về trước đi.” Dường như Hứa Thâm Thâm hạ quyết tâm phải chờ được Lệ Quân Trầm.

Lái xe trợn tròn mắt: “Nhưng tuyết càng lúc càng rơi dày, lỡ như cả đêm trong nhà không có ai trở về thì biết làm sao?”

Sự lo lắng của anh ta không phải không có lý.

Hứa Thâm Thâm hơi nhíu mày, hình như ngay cả dì Tiếu cũng không ở đây.

Thế nhưng lỡ như Lệ Quân Trầm có ở nhà, nhưng anh lại hờn dỗi không ra mở cửa cho cô thì sao?

Có câu nói này rất hay, không bỏ được con thì không bắt được sói, không đùa nghịch lưu manh thì sẽ không có được điều mình muốn.

“Tôi sẽ về sau, anh cứ về trước đi.” Hứa Thâm Thâm nghiêm túc.

Lái xe sửng sốt một hồi lâu, sau đó mím môi, chỉ có thể nặng nề thở ra hít vào thật sâu, rồi xoay người lên xe, lái xe rời khỏi.

Chờ chiếc xe rời khỏi, Hứa Thâm Thâm lại nhấn chuông thêm mấy lần, nhưng vẫn không hề có tiếng đáp lại.

Lại thêm nửa tiếng nữa trôi qua, Hứa Thâm Thâm sắp biến thành người tuyết đông lạnh trước cánh cửa ra vào rồi.

Lúc này, một chiếc Maybach màu đen phóng tới, cô lập tức lộ ra nụ cười.

“Là Hứa tiểu thư.” Bùi Triết không ngờ vừa đưa Lệ Quân Trầm đi băng bó vết thương về thì Hứa Thâm Thâm liền đến rồi.

“Lái thẳng xe vào trong,” Giọng Lệ Quân Trầm lạnh lùng, trên cánh tay phải của anh được băng kín vải, còn có vết cả màu mờ mờ ẩn hiện, xem ra vết thương rất nặng.

Bùi Triết hơi do dự: “Nhưng mà tuyết rất lớn.”

“Lái thẳng vào!” Lệ Quân Trầm lạnh lùng ra lệnh.

Bùi Triết không dám không nghe theo, chân nhấn ga lái xe băng qua cánh cửa biệt thự.

Vốn dĩ Hứa Thâm Thâm còn muốn ngăn cản, nhưng tốc độ của chiếc xe quá nhanh, vụt một cái liền lao qua trước mặt, cô cũng không kịp phản ứng.

Thế nhưng cô vẫn đuổi theo.

Nhìn thấy Lệ Quân Trầm lạnh lùng bước từ trên xe xuống, cô cao giọng hô: “Lệ tiên sinh.”

Bước chân của Lệ Quân Trầm không hề do dự chút nào, sải bước đi thẳng về hướng biệt thự.

“Lệ tiên sinh.” Giọng Hứa Thâm Thâm mềm mại giống hệt mèo con, một tay giữ chặt ống tay áo anh: “Sao anh lại không để ý đến tôi?”

Lệ Quân Trầm không nói lấy một lời, chỉ giật ống tay áo của mình về, cũng không thèm quay đầu mà đi thẳng vào trong.

Xem ra anh giận thật rồi.

Một tiếng rầm vang lên, anh đã đá tung cánh cửa.

Hứa Thâm Thâm vô tội chớp mắt mấy cái, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Cô không tin chỉ một cái ôm mà có thể khiến Lệ Quân Trầm tức giận đến mức độ này?

“Trợ lý Bùi…” Hứa Thâm Thâm chuyển mục tiêu.

“Hứa tiểu thư, hiện giờ Lệ tổng đang tức giận lắm, đập vỡ hết tất cả đồ đạc trong nhà, đến mức tay cũng bị thương rồi.”

Haizz.

Hứa Thâm Thâm thở dài: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Cô không nên hỏi tôi, tôi cũng không biết rõ lắm. Hôm nay Lệ tổng trở về sớm hơn dự kiến chính là vì cô đấy.” Bùi Triết trả lời.

Hứa Thâm Thâm nhìn ánh đèn trên tầng hai căn biệt thự sáng lên, liền bước tới đập cửa sổ của gian phòng bên dưới, nhìn vào trong hô to: “Lệ tiên sinh, anh xuống đây, chúng ta nói rõ mọi chuyện.”

Chỉ thấy trên rèm cửa phản chiếu một bóng hình lẻ loi cao ngạo, nhưng không hề thấy anh vén rèm lên nhìn chính mình.

Bùi Triết đi vào biệt thự trước đưa thuốc cho Lệ Quân Trầm, sau đó cũng không hề bước ra.

Chắc là Lệ Quân Trầm không cho anh ta ra ngoài.

Hứa Thâm Thâm lạnh cóng đến độ toàn thân phát run, cô dậm chân, hiện giờ tuyết lớn phủ khắp nơi, tuyết đã rất lớn rồi.

Bả vai Hứa Thâm Thâm đều trắng xóa.

Bùi Triết vén một góc rèm lên, nhìn xuống dưới, cảm thấy hơi quan ngại: “Lệ tổng, Hứa tiểu thư sẽ không bị đông lạnh đến mức sinh bệnh chứ?”

Lệ Quân Trầm yên vị ngồi trên ghế sofa, không hề nhúc nhích, đôi mắt tĩnh mịch mà lạnh lẽo, trong bóng đêm hai con ngươi đen láy cũng phát ra luồng sáng âm u.

Thấy anh không động đậy chút nào, Bùi Triết tiếp tục nói: “Thân thể Hứa tiểu thư yếu ớt, lỡ như bị lạnh cứng người rồi phát sốt, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện.”

Có vẻ như Lệ Quân Trầm hơi nhíu mày, nhưng vẫn không hề động đậy.

Bùi Triết nhìn anh mãi, thầm nghĩ đúng là một người đàn ông đặc biệt.

Đợi đến lúc anh ta vén rèm lên nhìn ra ngoài, liền ngạc nhiên thốt lên: “Ơ, không thấy Hứa tiểu thư đâu nữa?”

Bạn đang đọc Ông Xã Thú Tính Đêm Đêm Gợi Tình (TTTV - Dịch) của Hoa Bất Ly
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aqua
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.