Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 919 chữ

Nhiều năm như vậy, ông cụ sống kiêu ngạo chưa từng có, không ngờ lần này lại thật sự cúi đầu đến nhà của Cố Thiệu Huy.

Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai vừa sáng sớm đã nghe tin, họ cũng sửng sốt không kém, một hồi lâu không thốt nên lời.

Họ nghĩ rằng ông cụ sẽ không đến, cùng lắm là để Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào đến một lần nữa, nhưng không ngờ ông ta thực sự tự mình ra mặt.

Công ty thuốc Vân Sinh hiện đang phải đối mặt với những rắc rối từ bên trong và bên ngoài, sự hợp tác của Tập đoàn Vinh Khang chính là cọng rơm cứu mạng cho Vân Sinh và cả gia tộc họ Cố. Ông cụ cũng biết, Vân Sinh có thể sống sót vượt qua cửa ải này hay không, phải thật sự hoàn toàn nhờ vào một tay của Cố Họa Y.

Vì thế, ngày hôm qua khi Cố Thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào trở về và nói những rắc rối khi vào nhà của Cố Họa Y, ông cụ đã hiểu. Cố Họa Y đang nắm giữ điểm yếu của mình, hết cách rôi, ông ta chỉ có thể tự mình đến đây một chuyến.

Mặc dù trong lòng ông ta không nguyện ý nhưng vì nhà họ Cố, ông ta vẫn phải tự hạ mình.

Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai đã sớm đợi ở trước cửa, khi nhìn thấy ông cụ bước xuống xe, họ vội vàng chạy đến đỡ.

“Ba, sao ba lại tự mình đến đây?

Nếu ba có việc gì thì cứ gọi điện thoại.

Bọn con tự đi đến đó, khỏi làm phiền ba” Cố Thiệu Huy cười nói.

“Đúng vậy, ba, có việc gì ba cứ gọi điện là được” Vương Cẩn Mai cũng lên tiếng, gượng cười.

Bà ta có thể gây ầm ï ở trong nhà, nhưng trước mặt ông cụ, bà ta vẫn rất kính sợ.

Ông cụ Cố khịt mũi, nói: “Nếu ta không đến, nhà họ Cố không chừng ngày mai sẽ không còn thấy ánh mặt trời nữa đấy. Hai đứa sao cứ phải giả vờ như vậy. Họa Y đâu, bảo nó ra đây đi, ta tới rồi, con bé có chuyện gì muốn ta làm thì cứ lên tiếng”

Nghe đến đây, trong lòng Cô Thiệu Huy run lên, xong rồi, ông cụ ghi thù rồi.

Nghĩ vậy, Cố Thiệu Huy liếc nhìn Lý Phàm ở bên cạnh, nói với ông cụ: “Ba, Họa Y không có ở nhà. Con bé đi du lịch rồi. Có lẽ buổi chiều mới trở về”

Lý Phàm tỏ vẻ thờ ơ, đi theo Cố Thiệu Huy mời ông cụ vào nhà, rồi rót trà cho mọi người.

Nhưng, từ đầu đến cuối ông ta vân không nhìn Lý Phàm.

Bởi vì, theo những gì Cố Tuấn Hào nói, chuyện này rất có khả năng là do tên Lý Phàm ở phía sau thao túng.

“Đi du lịch? Mau gọi nó trở vê”

Ông cụ ngồi trên sofa, tức giận nói.

“Ba, chuyện này… e là hơi khó, không phải gọi là có thể về ngay được”

Vương Cẩn Mai ngượng ngịu nói, nhìn chäm chăm Lý Phàm.

Nếu không phải đây là chủ ý xấu của Lý Phàm đưa ra, thì họ sao có thể nói dối theo chứ?

Ai ngờ, Lý Phàm ở bên cạnh đột nhiên nói: “Đã về rồi ạ, mọi người chờ vài phút nữa”

Trong nháy mäăt!

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Lý Phàm.

Lời nói của Lý Phàm dọa cho Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai sợ khiếp vía, vừa rồi họ còn nói đợi đến buổi chiều, nhưng bây giờ Lý Phàm lại nói vài phút nữa sẽ về.

“Lý Phàm, ở đây cậu có quyền nói chuyện sao? Cút ngay! Họa Y rõ ràng đã đi ra ngoài, buổi chiêu mới trở về” Vương Cẩn Mai tức giận nhìn chăm chằm Lý Phàm, muốn đuổi anh ra ngoài ngay.

Anh muốn làm gì?

Lừa gạt ngay trước mặt ông cụ?

“Ba, đừng nghe Lý Phàm nói, cậu ta nói bừa thôi” Cố Thiệu Huy cũng rất hoảng sợ, vội vàng nói.

“Hừ!”

Ông cụ Cố hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn Lý Phàm hỏi: “Đây là chủ ý của cậu?”

Lý Phàm không phủ nhận, nói: “Vâng ạ”

“Lý Phàm, tao biết chính mày ở phía sau thao túng, ông nội, ông nghe đấy, chính anh ta tự mình thừa nhận, tên này dã tâm quá lớn, phải đuổi ra khỏi nhà họ Cốt”

Cố Tuấn Hào ở bên cạnh nghe vậy lập tức lên tiếng, chỉ vào Lý Phàm mảng chửi.

Ánh mät như muốn ăn tươi nuốt sống Lý Phàm.

Nhưng Lý Phàm chỉ khẽ đảo mät, khóe miệng cười lạnh: “Cố Tuấn Hào, bây giờ tôi đang nói chuyện với ông nội, mời cậu câm miệng lại”

“Cái gì? Mày bảo tao câm miệng?! Mày muốn tạo phản rồi!” Cố Tuấn Hào tức giận, vung tay muốn tát anh một cái.

Nhưng!

Lý Phàm duỗõi chân ra đá văng Cố Tuấn Hào, khiến anh ta lảo đảo, anh lạnh lùng nói: “Đây không phải là nhà tổ của nhà họ Cố. Các người đến đây cầu xin người khác thì phải có thái độ chân thành!”

Cảnh tượng này khiến Cố Thiệu Huy và Vương Cẩn Mai run lên!

Bạn đang đọc Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch) của Phi Điểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.