Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cùng Sư Tôn đến Tây Quỷ Thành

Tiểu thuyết gốc · 5077 chữ

Lý Tự Nhiên bị Dương Thiên Hạo đưa đi một khoảng xa năm dặm về hướng Trung Ma Vực,Hắn không bước tiếp chỉ ngồi xuống bên cạnh một gốc cây để tịnh dưỡng.Một lúc sau Hắn nhìn thấy bọn Nhện Quỷ lũ lượt chạy đi về phía Đông Thành,Hắn nghĩ ngay đến Ả Lục Mị đang triệu tập thuộc hạ để đối phó với Dương Thiên Hạo,Hắn bĩu môi

-Hừ...chỉ là một đám nhện thúi không thể làm gì được Y đâu...

Nhưng trong lòng của Hắn day dứt không yên,ngồi tịnh dưỡng mà chốc chốc lại mở mắt ra nhìn về phía xa xa ,nghe tiếng nổ lốc bốc vang đến Hắn càng thêm lo lắng

-Xa như vậy mà ta còn nghe được tiếng nổ,chắc chắn uy lực vụ nổ phải gấp trăm lần như thế...Y không sao chứ?Ôi trời ,Ta lo cho Y làm gì hả...Y là huynh đệ của kẻ thù không đội trời chung với Ta... không lo, không nghĩ...tập trung tụ linh lực...còn phải đi về Trung Nguyên diệt Thần Võ Sinh Ca.

Nhưng những tiếng nổ vẫn vọng đến liên hồi khiến cho tâm tình của Lý Tự Nhiên bấn loạn.Chân của Hắn đứng bật dậy muốn dịch chuyển trở về Bích Hoa Hồ nhưng do dự không thể bước

-Không được, với linh lực hiện tại của ta nếu trở lại chỉ gây thêm phiền toái cho Y...làm gì đây...hệ thống Ta phải làm gì đây hả?

Lúc này hệ thống truyện xuất hiện

"-Hệ thống xin trả lời mọi câu hỏi của bạn nếu như nó có liên quan đến nhiệm vụ."

-Làm cách nào để hồi phục lại linh lực một cách nhanh chóng hả?

-"Hiện tại bạn đang bị các thần thức bên ngoài chiếm giữ tâm thức cho nên linh lực lúc chuyển hoá Ma Thần đã bị phong bế,nếu bạn muốn lấy lại linh lực cần phải tiêu diệt chúng."

-Nhưng hiện tại ta không có linh lực thì thu phục bọn chúng thế nào hả?

-"Bạn có chỉ số niệm lực nhân vật rất mạnh ,dù các chỉ số khác có bị trừ hết thì chỉ số niệm lực vẫn giữ nguyên vẹn,bạn hãy tận dụng nó áp chế lại những thần thức kia để lấy lại linh lực ."

Được chỉ điểm,Lý Tự Nhiên chợt nhớ ra Thần Quân từng nói Hắn đã dùng niệm ý khống chế Phật Ấn.

-Thần Quân sau khi dùng niệm ý áp chế Lão Trọc kia thì tình trạng trở nên bất ổn, nếu ta dùng niệm ý áp chế cả hai người bọn Hắn, liệu Ta có trở nên yếu kém như vậy không?Ta suy yếu thì Thần Quân sẽ chiếm giữ cơ thể ta...

-Uỳnh, ùynh...

Tiếng nổ xa xa lại càng hối thúc Lý Tự Nhiên đưa ra quyết định

-Hừ ..cứu Y trước đã...

Hắn ngồi xuống tạo ra một vòng kết giới bảo vệ,sau đó dần dần chìm vào tâm thức của mình.Nhưng những gì Hắn suy tính đều truyền đến Thần Quân,nên khi Lý Tự Nhiên vừa nhập định đã bị Thần Quân tống cho một chưởng văng xa ói máu.

-Uỳnh!

-Ặc...ụa... ngươi...

-Hừ ...tiểu tử thúi... ngươi cũng có chút thông minh đó ,hỏi hệ thống game để tìm cách đối phó Ta...nhưng ngươi quên rằng Ta có cùng tâm thức với người à, những gì ngươi làm, ngươi nghĩ đều truyền đến ta hết.

Lý Tự Nhiên bò dậy,vận công đáp trả nhưng những đòn tấn công đều vô dụng vì Thần Quân đoán trước chiêu thức đánh đến,Hắn nói.

-Ta và ngươi có cùng tâm thức nếu như cả hai suy yếu thì Lão Trọc đó sẽ tỉnh lại,Phật Ấn tuy yếu kém nhưng tính thanh tẩy cao,qua độ một hai tháng sẽ khiến cho chúng ta tan biến, ngươi không muốn trở thành bá chủ Lục Giới nữa à?

Lý Tự Nhiên đưa tay quệt máu ở cằm nói

-Hừ, ngươi muốn chiếm giữ Thần Thể của Ta để tái sinh, ngươi mới chính là mối hoạ lớn nhất với ta...tiêu diệt ngươi rồi thì linh lực của ta sẽ hồi phục một nửa,phá vỡ Phật Ấn sẽ trở nên dễ dàng.

Thần Quân lúc này chợt cười lên ngặt nghẽo như điên dại

-Ha ha ha...Tiểu tử thúi...ta đã nói Ta chính là Ngươi...tự hủy hoại bản thân mình thì ngươi có thể sống à...ngu xuẩn thật!

-Ngươi câm miệng đi...ta không có thời gian đôi co với ngươi,đi chết đi.

Lý Tự Nhiên triệu ra Xuyên Kiếm chém đến Thần Quân,Hắn dịch chuyển nhanh như chớp né tránh

-"Hừ...tên này đã bị chia tách chuỗi mã lưu trữ ký ức cho nên chẳng còn biết bản thân của mình là ai rồi...Nếu cứ đánh nhau như vậy khác nào tạo thuận lợi cho Ngạo Thế...lúc này ắt hẳn Hắn đang trên đường đến Lan Nguyệt Điện lấy lại Thần Thể của Lãnh Mộ Tuyết rồi,còn không nhanh ngăn cản chỉ có thể trơ mắt nhìn Hắn biến thành Dị Thần ngang hàng với Lý Tự Nhiên...Hừm...Bổn Quân chỉ nghĩ cho đại cuộc thôi...tạm thời nhượng bộ ngươi..."

Thần Quân dừng dịch chuyển nên trúng một đường kiếm khí của Xuyên Kiếm,Hắn hét lên một tiếng rồi biến thành một luồng khí đỏ bay thẳng đến nhập vào thân của Lý Tự Nhiên.

-Uỳnh!

-Aaaa...

-Chíu...

-Hự...ặc...ặc...nội lực của ta...ha ha ha...ta lấy lại linh lực rồi...

Lý Tự Nhiên lấy lại một phần linh lực từ Thần Quân đã vội quay sang dụng Xuyên Kiếm đánh phá Phật Ấn.Những đường kiếm khí mạnh bạo quét đến liên tục đã đánh tan thần thức của vị Hoà Thượng kia,Phật Ấn bị phá vỡ tan biến.Trong không gian trắng xóa của tâm thức trở nên thay đổi chuyển thành một không gian đỏ rực, những luồng khí từ khắp nơi tụ hội về cơ thể của Lý Tự Nhiên,Hắn đứng hấp thụ một lúc thì công phá linh lực ra bên ngoài.

-Yaaaa...

-Uỳnh...

Lý Tự Nhiên mở mắt ra phát khí tức toả ra xung quanh làm cho cây cỏ ,đất đá gần hai dặm bị đánh ngã nổ tung.Ma Ấn hình ngọn lửa hiện lên trên trán của Hắn,Hắn nhăn ấn đường đưa hai tay lên nhìn vào lòng bàn tay và tụ linh lực

-Khốn kiếp...sao lại là Ma Ấn mà không phải là Thần Ấn như lúc Ta chuyển thể Ma Thần?Gr...Hệ thống ra đây!

-Téng téng... bạn muốn hỏi gì,hệ thống sẽ trả lời bạn nếu như câu hỏi có liên quan đến nhiệm vụ.

-Tại sao Ta không mang Thần Ấn?Ta đã tiêu diệt hết những thần thức xâm nhập rồi còn gì?

-Bạn vẫn chưa tiêu diệt hết...cho nên không thể chuyển Thần Ấn.

Lý Tự Nhiên chưng hửng một lúc

-Gì chứ? không thể nào?...

-Uỳnh,ùynh...

Tiếng nổ lại vang lên ở phía Đông Thành,khiến cho Lý Tự Nhiên gác hết mọi chuyện,dịch chuyển thần tốc trở về Bích Hoa Hồ.

-Hừ...Hạo Dương...

Khi Lý Tự Nhiên dịch chuyển đến nơi phát ra nhiều khí tức của Ma Tộc đã thấy Dương Thiên Hạo bị vây khốn,Hắn nổi điên vì Y bị bọn Hoàng Tộc Ma Vực trêu đùa hành hạ, liền phóng Xuyên Kiếm bay ra cản phá bảo vệ Dương Thiên Hạo mà không nghĩ tới hậu quả của việc mình làm.

-Lý nào là vậy...bọn khốn này ...yaaa...

-Uỳnh.

Khói bụi tan đi cũng là lúc Dương Thiên Hạo và Tước Tích ngất lịm,bốn tên Hoàng Tử trố mắt cá nhìn đến Xuyên Kiếm.

-Nhìn kìa khí tức của Cuồng Long Hắc Đế!

-Mấy ngàn năm trước Huyết Ma Tôn đã triệu hồi Yêu Long này từ vực thẳm Núi Rồng ở Thần Quốc đến đây để tiêu diệt Nhân Giới...sau cùng bị bọn Trọc Đầu ở Vô Ưu Sơn phong ấn...hừ ...bây giờ sao lại ẩn hiện trong thanh kiếm kia?

-Hừ...thân kiếm này là Quái Cốt Xuyên Giáp ,một trong những Ma Thú lợi hại của Ma Vực...hai viên hắc châu đó là Nhãn Long Hắc Đế đấy!

-Ể...nếu lấy được thanh kiếm này vậy có thể mở ra Thời Không Môn rồi a!

-Các ngươi đừng để ý thanh kiếm nữa,Hắn đến rồi đấy!

-Tên Tiểu tử nhãi nhép kia là chủ nhân của thanh kiếm sao?

-Ta nghe tin truyền khắp Ma Vực,có một Ma Thần xuất thế ở Tuyết Đàm Sơn thuộc cụm núi Vô Ưu đã đến Quỷ Thành...Hắn chắc chắn là tên đó rồi.

-Ậy...nói nhảm...nhìn đi trên trán của Hắn chỉ có Ma Ấn cấp Trung thôi,còn không phải thuộc Hoàng Tộc Ma Vực...Hắn chắc chắn là Tiểu Quỷ luyện thăng cấp mà thôi.

-Giết Hắn đi...nhìn Hắn thật chướng mắt...

Bọn chúng đồng loạt xuất chiêu tấn công vào Lý Tự Nhiên,nhưng Hắn không hề nao núng dẫu rằng một nửa linh lực vẫn đang bị phong bế,Hắn nhếch mép cười nửa miệng,ánh mắt đỏ rực sáng quắc ,đầu mài kiếm hạ thấp,tay nắm chặt chuôi kiếm Xuyên Giáp.

-Một lũ thấp kém...yaaa...

Xuyên Kiếm nhấc mũi chém một đường ngang ,kiếm khí phát ra linh quang đỏ,sắc bén, rẽ gió bay ra nhanh hơn chớp mắt.

-Choang!

-Ầm,ầm...

Bốn tên Hoàng Tử Ma Tộc bị phá đòn ,khí tức dội ngược đẩy lùi về sau,bọn chúng kinh ngạc nhìn trân trối

-Khốn kiếp Hắn không đơn giản như vẻ bề ngoài...đừng chủ quan nữa...dốc hết sức đánh đi...

-Gr ...lý nào là vậy...Hắn đang đội lốt cải trang...giết ...yaaa...

Lúc này bốn tên Hoàng Tộc mới ra sức chiến đấu nghiêm túc,Lý Tự Nhiên sợ liên lụy cho Dương Thiên Hạo nên dịch chuyển dẫn dụ bọn chúng bay đến gần Rừng Thiêng,nơi mà chẳng có yêu ma nào dám đến gần,để rảnh tay mà đánh.

Bốn tên vây bốn hướng ra chiêu liên tục,nhưng Lý Tự Nhiên dịch chuyển nhanh hơn gió thổi,cấp độ ngang tầm Quỷ Vương Bá Dực Thanh Chi làm cho bọn Hoàng Tử lo lắng ra mặt.

-Yaaa...Hắn đâu rồi...Á...

-Tìm ta sao...yaaa...

-Cẩn thận...lực chiến của Hắn ngang tài với Quỷ Vương đấy...

-Uỳnh!

-Hự...ặc...

Bầu trời ở Rừng Thiêng chớp sáng liên tục,tiếng nổ liên hồi,qua một lúc ác chiến bốn tên Hoàng Tử dần kiệt sức và thương tích đầy người,nhưng vì bọn chúng có mang dòng máu của Huyết Ma Tôn nên có khả năng tự phục hồi.Lý Tự Nhiên hiểu rõ điều đó nên không cho bọn chúng thời gian để khôi phục thể trạng ,Hắn tung Xuyên Kiếm lơ lửng trên không trung,yểm chú khiến cho nó xoáy tròn tạo ra cuồng phong độc chướng.Một cơn lốc khói đen ngòm xuất hiện hút lấy bọn Hoàng Tử làm cho bọn chúng kinh hãi.

-Á ...Độc Phong...sao sao Hắn có thể tạo ra Độc Phong...chạy mau...

-Á...ta không dịch chuyển được...aaaa...

-Độc Phong triệt tiêu độc khí trong dòng máu Hoàng Tộc Ma Vực để nó cuốn vào sẽ bị tan xương nát thịt...aa...

-Hắn là Ma Thần...Hắn là Ma Thần...aaa...

Bốn tên Hoàng Tử Ma Tộc bị cuồng phong nghiền nát,oán hồn bay lên bị kéo về Địa Ngục Vô Gián.

-Không ng...ng...

Lý Tự Nhiên không thể dụng Xuyên Kiếm để mở Thời Không Môn bằng linh lực hiện tại nhưng có thể lợi dụng uy lực của Nhãn Long Hắc Đế tạo ra cuồng phong và yểm Chú Độc Thượng Cổ để đối phó với bọn Hoàng Tộc Ma Vực.Hắn thu lại Xuyên Kiếm giấu vào tay,mỉm cười đắc ý

-Đối phó với bọn đầu đất các ngươi không cần dụng nhiều linh lực...hừ...dám đụng đến Hạo Dương của Ta...các ngươi chết là đáng kiếp...

Hắn chợt giật mình ngớ ngẩn

-Ồ...sao Ta lại nói ra câu đó chứ...ôi ya...lạnh cả sống lưng...

Hắn trở lại chỗ của Dương Thiên Hạo, đỡ Y ngồi dậy dựa vào người Hắn ,Hắn bắt mạch xem nội thương của Y,hoảng hốt vì cảm nhận được Y bị thương khá nặng.Hắn vội ngồi xuống vận công dùng linh lực của mình chữa trị cho Y.Nhưng trong đầu của Hắn lại bị phân tán suy nghĩ,có giọng nói vang lên hối thúc Hắn

-Đánh nát xương cốt của Đông Kỳ Ngọc đi...Hắn là huynh trưởng của Ngạo Thế...giết Hắn đi...nhanh...

Lý Tự Nhiên gồng cứng người,cắn chặt răng chống lại suy nghĩ đáng sợ kia.

-Khốn kiếp...Thần Quân ngươi vẫn chưa tan biến...yaaa...

Lúc này chỉ số niệm lực của nhân vật Lý Tự Nhiên mới bị giảm đi,khiến cho hệ thống cảnh báo

-Téng téng...chỉ số niệm lực bị chuyển đổi ...nhân vật sắp sáp nhập đoạn mã ban đầu...

Lý Tự Nhiên không hiểu gì cả,nhưng cũng không thể dừng tay truyền linh lực cho Dương Thiên Hạo vì nếu đột ngột dừng lại thì nội thương của Y càng nặng thêm.Lý Tự Nhiên như bị phân chia ra làm hai,một bên dùng trí lực áp chế Thần Quân đang quấy rối suy nghĩ,một bên giữ an toàn cho Dương Thiên Hạo và chính mình,tâm trí của Hắn loạn lên cào cào,khiến cho gân cốt căng cứng nổi cộm kêu răn rắc như muốn nổ tung,mồ hôi túa ra ướt đẫm cả mặt và y phục.

-Grrr...sáp nhập cái gì chứ...ta không hiểu gì cả....aaaaa ...

Trong suy nghĩ của Lý Tự Nhiên bổng dưng xuất hiện nhiều đoạn ký ức xoẹt qua như những thước phim tua chậm,trong đó rõ ràng nhất là thời điểm Hắn lần đầu gặp Dương Thiên Hạo ở con suối sau hậu sơn Linh Quang Điện.Hình ảnh Dương Thiên Hạo mặc thường phục màu xanh trời ,ngồi tịnh tâm trên bệ đá dưới gốc cây hoa bằng lăng tím,dung mạo như tiên tử giáng thế ,khắc đậm trong trí não của Hắn đã hiện ra rõ mồn một.Hắn hét lên

-Sư Tôn!

Đồng lúc áp chế được niệm ý của Thần Quân lấy lại thanh tịnh cho trí não,chuỗi mã ký ức lại phân tách.Hệ thống thông báo.

-Téng téng...đoạn mã cũ chưa được hồi phục,ký ức vẫn bị phong bế...

Lý Tự Nhiên thu lại linh lực,cho Dương Thiên Hạo ngã đầu vào vai cổ của mình ,Hắn áp má lên trán của Y mà thở phào nhẹ nhõm

-Cũng may là có hình ảnh năm xưa của Sư Tôn giúp cho Ta áp chế được niệm ý của Thần Quân...Tuy ta không còn nhớ được gì...nhưng Người là Sư Tôn của Ta,Ta sẽ không làm hại Người...

Hắn đỡ Y đứng lên,một tay vòng qua sau lưng Y ,ôm chặt lấy eo giữ Y đứng vững,Hắn nhìn sang Tước Tích thấy Quỷ Y này cũng đang bị thương nặng nhưng Hắn chỉ cười khẩy một cái,muốn bỏ mặc Tước Tích tự sinh tự diệt,ngẫm một lúc Hắn sợ Dương Thiên Hạo trách mình không cứu bằng hữu của Y nên Hắn miễn cưỡng đưa tay mang cả Tước Tích cùng dịch chuyển.

-Ngươi may mắn vì có Sư Tôn của Ta là bằng hữu đấy...hừ...

Hắn dịch chuyển đưa cả hai đến hoang động mà trước đó đã cùng tá túc với nhóm người của Bạch Yến và Khấu Nương.Lý Tự Nhiên mở kết giới che giấu hang động để tránh bọn Ma Tộc Quỷ Thành kéo đến quấy nhiễu.Hắn dùng máu của mình truyền cho Dương Thiên Hạo,ban đầu chỉ là nghĩ đến công dụng phục hồi của Thần Huyết sẽ giúp cho Dương Thiên Hạo nhanh chóng chữa lành nội thương nhưng một ý nghĩ đen tối hiện ra trong đầu Lý Tự Nhiên,Hắn cứ thuận tiện gieo Huyết Chú cho Dương Thiên Hạo luôn thể.

-Ừm...đồ nhi chỉ đề phòng trường hợp chúng ta lạc nhau...có Huyết Chú...ta sẽ dễ dàng tìm được Sư Tôn...

Hắn lục lọi trên người của Tước Tích tìm được một túi càn khôn liền mở ra lấy thuốc bỏ vào miệng của Y.

-Thuốc là do ngươi bào chế,có chữa được thương của ngươi không thì ngươi tự chịu nhé...hừ...

Hắn lại nảy ra ý đồ xấu

-Con chim thúi đáng ghét,để Bổn Toạ cho ngươi nếm mùi Huyết Chú khống chế để xem ngươi còn dám mắng chửi ta không...ha ha ha ...

...Giới Tuyến U Minh Nhai...

Trong màn sương mù mịt ,giữa đại ngàn cây cối mang hình dạng quái dị của Ma Vực,xuất hiện một cái bóng lùn tịt đang đi trên đường mòn nhỏ.

-Hú hú hú...hic hic...Chủ Nhân....hic ..hic...hu hu... Tiểu Lục Lạc không nhìn thấy gì cả...hu hu hu...

Thì ra là con dơi tinh Tiểu Lục Lạc tiểu đồng của Bạch Yến đang bị lạc giữa rừng sương mù nơi tiếp giáp với Giới Tuyến U Minh Nhai.Nói về tiểu yêu tinh này lúc trước nằm ngủ trên cây ngoài tường Thành Quỷ Cung để chờ đợi Bạch Yến quay lại nhưng không ngờ Quỷ Cung xảy ra biến loạn khiến cho nó lạc mất Chủ Nhân,hoảng hốt chạy khỏi Quỷ Thành vì nó là tiểu yêu yếu kém nếu không có ai che chở sẽ trở thành miếng ăn cho những yêu quái cấp cao hơn.Tiểu Lục Lạc đi đến kết giới U Minh Nhai,nó ngồi chờ đợi ở nơi mà Bạch Yến thường xuyên đi qua lại giữa hai Giới Ma Vực và Trung Nguyên ,nhưng chờ nhiều ngày vẫn không thấy Chủ Nhân của mình đâu nên nó phát hoảng chạy loạn tìm kiếm như đứa bé thất lạc cha.Tiếng khóc của nó thu hút mấy con quái ẩn trong rừng,bọn chúng bao vây định xơi tái con mồi ngốc nghếch này.

-Á a...đứng lại nào con dơi béo ú kia...ha ha...đã mấy ngày nay ta chưa được ăn gì,bây giờ đúng là Quỷ Vương hậu đãi lại cho một tiểu yêu như ngươi tìm đến dâng lên khà khà...tuy yêu đan thấp kém nhưng cũng cho ta no được vài giờ....khà khà.

Tiểu Lục Lạc sợ xanh mặt toang quay đầu bỏ chạy thì có thêm mấy con quái tu luyện chưa thành hình chặn đường,khua tay múa chân,miệng há rộng chờ xé xác con mồi.

-Grrr,graoooo....

-Á...cứu với hu hu hu...thịt của ta không ngon đâu...ta đã mấy năm không tắm rửa,hôi hám lắm...Chủ Nhân cứu với...

-Ha ha ha...chịu chết đi...

Nhưng Tiểu Lục Lạc cũng có chút bản lĩnh,nó tuy không có linh lực cao nhưng biết sử dụng bùa chú pháp bảo mà Bạch Yến cho nó để phòng thân.Nó lấy trong tay ra một cái chuông quăng lên cao

-Tên quái vật chết dẫm muốn ăn thịt ta hả ?đừng hòng...yaa...Chuông Khoá Hồn...triển.

Cái chuông bay lên cao biến lớn chụp xuống tên yêu quái nhốt hắn vào trong, những con quái khác thì thi nhau tấn công Tiểu Lục Lạc,nó biến thành con dơi bỏ chạy.

-Aaaa...cứu với...

Tên yêu quái cũng phá chuông xông ra vì linh lực yểm vào quá yếu không thể nhốt Hắn lâu được.

-Yaa...con dơi thúi, gia gia đây sẽ nhai nuốt ngươi không nhả chút xương nào...aaa...chạy đâu...

Một con quái phóng chiếc lưỡi dài trói chặt Tiểu Lục Lạc kéo xuống

-Hu hu hú hú...cứu với... ngươi dám ăn thịt ta thì Chủ Nhân của ta sẽ lột da ngươi...hu hu...

-Hừ...chủ nhân của ngươi đến ta cũng sẽ ăn thịt luôn thể...yaaa...

Hắn há to mồm định nuốt trọn Tiểu Lục Lạc nhưng có một chưởng lực bay đến đánh văng Hắn vào gốc cây,tiếp theo những đường kiếm khí lướt đến cắt bọn quái vật ra thành nhiều mảnh mà bọn chúng chỉ kịp ré lên một tiếng rồi chết đi.

-Uỳnh!

-Aa...

-Choang,choang...

-Éc...

Tên quái ôm ngực đứng dậy ho sặc sụa ói cả máu

-Ặc ặc...khốn kiếp tên chết tiệt nào xen vào chuyện của Gia Gia...

Trong màn sương có vài cái bóng đang đi đến ,dần dần lộ diện ra trước mặt tên quái kia.Một người mặc y phục trắng ,tay cầm quạt hất mặt nói

-Chính là Bổn Công Tử đây,Ta là Chủ Nhân của nó.

Tên quái trợn mắt

-Bạch Yến Thư Sinh! Ngươi ngươi đang bị Quỷ Binh truy tìm vì dám trộm xiêm y của Hỗn Lịch Phu Nhân...ha ha nếu ta đi báo tin cho Hỗn Lịch Tướng Quân thì sẽ được trọng thưởng...

Khấu Nương bĩu môi khinh thường nói

-Ồ hoá ra Công Tử ngươi cũng háo sắc chứ nhỉ,vậy mà bấy lâu nay Lão Nương tưởng rằng ngươi đã Quy Đao Tự Cung mất rồi chứ?Khẩu vị của ngươi cũng khác lạ ha,cái lão bà nhà Hỗn Lịch còn già hơn cả ta mà ngươi cũng mê ư?

Bạch Yến nhớ đến dung mạo của Hỗn Lịch Phu Nhân thì nôn khan mấy cái,vì lần đó có người bỏ ra số ngân quan lớn để mua chiếc Thiên Tằm Y của bà ta ,nên Bạch Yến mới đột nhập vào Phủ Đệ của Hỗn Lịch để trộm xiêm y đem bán,tạo ra hiềm khích với Hỗn Lịch Tướng Quân.

-Đừng nói nhảm...Ta thanh tu không gần sắc dục...Bổn Công Tử thích thưởng trăng thưởng hoa thưởng rượu chứ không màn nữ sắc.

-Ụa... Ngươi thanh cao quá ...ta phỉ...

Bạch Yến không muốn hành tung bị bại lộ nên tống thêm một chưởng đánh tan xác tên quái đó.

-Hừ... không thể để ngươi đi rồi...yaa...

-Hước...

-Uỳnh!

Nguyệt Y Thần vẫn đang dìu Hắc Nguyệt Nương nói

-Bạch Công Tử chúng ta nên nghỉ chân một lúc để còn vượt Kết Giới U Minh Nhai...

-Ừm..ta biết rồi...

Khấu Nương nói

-Ngươi đến xem Tiểu Lục Lạc thế nào rồi kìa!

Bạch Yến cười khẩy một cái đi đến gần Tiểu Lục Lạc,nó đã ngất lịm không động đậy.Bạch Yến kề sát tai nó nói

-Con dơi này béo ú thật nhiều thịt,để ta cắn từng miếng thưởng thức mới được a...

Tiểu Lục Lạc chỉ giả vờ ngất,nó nghe được liền run rẩy toàn thân,bậm môi chờ đợi đau đớn đến,căng thẳng đến độ đánh rắm

-Bủm!

Bạch Yến đưa tay bịt mũi đá cho nó một cái vào mông

-Ối a...con dơi thúi này... ngươi muốn ám hại Chủ Nhân của mình hả...thúi quá ...

-Bốp.

-Ai ya...

Nó nghe tiếng của Bạch Yến liền mở mắt ra nhìn,nó mừng rỡ mà chạy đến ôm chặt chân của Y khóc bù lu bù loa

-Á...Chủ Nhân hu hu...Chủ Nhân...Lục Lạc tưởng không còn gặp lại người nữa rồi...hu hu...xin đừng bỏ mặc Lục Lạc nữa hu hu...

-Ôi...đừng khóc nữa...đi nào...

Bạch Yến mở kết giới để bảo vệ mọi người ngồi nghỉ ngơi trong rừng

-Đoạn đường này là chỗ ta thường xuyên đi lại giữa Trung Nguyên và Ma Vực,nên có yểm trận pháp mở ra một lỗ hỏng,sau khi nghỉ ngơi xong chúng ta sẽ đi qua trận pháp này mà không cần tốn linh lực phá kết giới làm kinh động đến bọn quỷ binh ẩn mình quanh Giới Tuyến canh gác.

Khấu Nương nói

-Tu Nhân Trung Nguyên luôn thèm khát lớp da của Lão Nương ,đi sang đó đúng là tìm đường chết...

Nguyệt Y Thần nói

-Khấu Nương Tử không cần lo lắng, đi khỏi U Minh Nhai là đã có phân đàn của Hắc Nguyệt Giáo,Ta cho các đệ tử theo sát bảo vệ Ngươi,bọn chính phái Trung Nguyên không dám manh động trước Hắc Nguyệt Giáo đâu.

-Mong rằng mọi chuyện sẽ ổn như lời cô nương nói... không biết Tiểu Tướng Công bây giờ ra sao rồi nhỉ?

Bạch Yến chép miệng nói

-Ngươi lo cho bản thân mình thì hơn,Hắn là Ma Thần đó,có khả năng tự phục hồi,Rừng Thiêng còn là một kết giới bất khả xâm phạm,Hắn được an toàn hơn chúng ta đấy.

Nguyệt Y Thần lặng lẽ,rũ mi nhìn Hắc Nguyệt Nương đang nằm gối đầu lên chân mình

-"Sư Tôn,đệ tử nhất định sẽ bảo vệ Sư Tôn an toàn về Hắc Phong Đỉnh,sẽ điều trị khỏi thương tích cho người.A Nhiên...chàng thật sự bình an chứ?"

Bạch Yến cũng đầy suy nghĩ

-"Huyết Nhục của Ma Tôn khắc chế mọi dòng huyết Dị Thần khác,tên tiểu tử A Nhiên đó chắc đã bị phong bế ở Hoàng Lăng rồi,điều đáng lo ngại chính là Dị Thần Diệt Thế đã tái sinh,Hắn xuất hiện ở Hoàng Lăng chắc chắn là đang thu thập Ma Khí, hừ mong rằng Thần Đan Bất Diệt cũng đã tái sinh.Chuyến đi lần này phải đến Trường Bạch Tiên...hừ ...chẳng hiểu nổi tại sao năm xưa Kim Sơn Vũ Thần lại chôn Thần Võ Sinh Ca ở Trường Bạch Sơn,hai môn phái Bách Kiếm và Trường Bạch luôn có hiềm khích không thể giải...Ta mà bị bại lộ hành tung thì lại gây thêm hiểu lầm...hừ."

Bạch Yến và Khấu Nương tiếp tục hộ tống Nguyệt Y Thần đi đến U Minh Nhai,một vùng đất hoang vu không người sinh sống .Tại đây bọn họ chạm mặt một nhóm Tán Tiên đang săn Quỷ Quái,có khoảng bảy người,Bạch Yến nhìn qua nhận ra bọn họ mang linh đan cấp bậc Bạch Kim,khả năng nhìn ra lớp ngụy trang của Khấu Nương là rất thấp,nhưng bọn họ lại nhận ra Nguyệt Y Thần và Hắc Nguyệt Nương.

-Nhìn kìa,đó không phải là Hắc Giáo Chủ và Thánh Nữ Nguyệt Y Thần sao?

-Ể ,dường như bà ta đã bị trọng thương rồi!

-Hừm , Giáo Chủ Tà Giáo ngông cuồng nhất Trung Nguyên không ngờ cũng có ngày này sao?

-Để ta qua xem thử,Bà ta bị thương đến mức độ nào,nếu có thể sẵng tay trừ khử bọn Tà Giáo này luôn.

-Hay đấy như thế thì Thất Hiệp Yến Hà chúng ta sẽ vang danh khắp Thiên Hạ.

Bàn bạc xong bọn họ kéo đến chặn đường của Nguyệt Y Thần,một tên cao lớn ,độ tuổi ngoài ba mươi ,tay Hắn cầm đao nói

-Đứng lại,Yêu nữ Tà Giáo!

Nguyệt Y Thần liếc mắt,con ngươi đen láy to tròn trở nên dữ dằn

-Chó khôn không cản đường!

Tên đó bất ngờ bị chửi ,gương mặt trở nên tối sầm,nghiến răng nghiến lợi nói

-Hừ,A Đầu Thúi dám vô lễ với Bổn Đại Gia hả,Ta sẽ cho ngươi biết lợi hại của Tuyệt Đao này!yaa...

Hắn liền nhảy bổ đến chém đao về phía Nguyệt Y Thần,linh đan cấp Hoàng Kim của nàng không khó để phá vỡ chiêu thức đó của tên Tuyệt Đao kia.

-Hừ,đáng ghét..yaa...

-Uỳnh...

Khí tức dội ngược làm cho tên đó bị đẩy lùi,mấy tên còn lại nhận ra sự chênh lệch linh lực giữa mình và đối phương nên hò hét nhau cùng tấn công.

-Ả Yêu Nữ này đã thăng cấp linh đan Hoàng Kim rồi,huynh đệ cùng xông lên đi...yaa...

Khấu Nương thấy Nguyệt Y Thần vừa đánh vừa ôm chặt Hắc Nguyệt Nương thì nói

-Tiểu cô nương xinh đẹp đưa Hắc Hồ cho Ta dìu ...

Nguyệt Y Thần liền đẩy Hắc Nguyệt Nương cho Khấu Nương ôm giữ,nàng rảnh tay đánh càng hăng hái hơn,nhưng dù linh lực của Nguyệt Y Thần có cao hơn bọn Tán Tiên kia thì cũng không địch lại số đông đang liên kết nhau tạo ra trận pháp kỳ quái vây giữ nàng ở giữa.

-Yêu Nữ phen này xem ngươi còn ngông cuồng nữa không...thi trận...

-Yaaa...

Bạch Yến nãy giờ đứng quan dùng quạt giấy che mặt vì sợ bị lộ diện,Tiểu Lục Lạc nhìn thấy, Nó ngơ ngáo hỏi

-Chủ Nhân ,bọn người Trung Nguyên kia có linh lực yếu kém hơn Chủ Nhân nên sẽ không nhìn ra lớp ngụy trang Bánh Bao Công Tử của Chủ Nhân đâu, Người không cần phải che mặt,mà Lục Lạc nghĩ dù cho Chủ Nhân có cải trang hay không cải trang thì mặt của Chủ Nhân vẫn giống như cái Bánh Bao thôi à,nam nhân nhìn thấy thì bĩu môi,nữ nhân nhìn thấy thì buồn nôn ...

Bạch Yến nghe xong xếp quạt gõ lên đầu Tiểu Lục Lạc một cái đau điếng

-Gr...câm!

-Bốp!

-Úi ya...Chủ Nhân,Lục Lạc nói sai điều gì hả?

Khấu Nương cười khẩy nói

-Ngươi nói không sai một lời nào nên mới bị đánh đấy,này giúp nàng ta một tay đi,nếu không tên Tiểu Tướng Công mà cảm nhận được tiểu nương tử của mình gặp nguy hiểm thì chúng ta toi mạng.

-Hừ ...ta cũng muốn giúp lắm nhưng nếu ta nhúng tay vào thì từ nay ta sẽ bị rắc rối của giang hồ quấy nhiễu...

-Ô...thế sao...vậy chứ mỗi lần ngươi đi khoắng sạch đồ của người khác đem bán bị người ta truy bắt thì đó là tình huống gì, nhanh tay đi,nàng ta sắp không trụ nổi rồi...

-Hừ...thật là rắc rối a...

Bạch Yến miễn cưỡng ra tay đánh phá trận pháp,còn dùng phượt tiên võng chụp bảy người Tán Tu kia gom thành một cụm.

-Uỳnh ùynh...

-Á...tên thư sinh đó biết tiên pháp...trận bị phá rồi...

-Aa...là Phượt Tiên Võng...

-Tên khốn kiếp kia ngươi là ai hả? dám giải cứu cho Yêu Nữ Tà Giáo.

Bạch Yến tạo dáng nghiêm trang tay phe phẩy quạt vừa há miệng định giới thiệu bản thân thì Tiểu Lục Lạc đã cướp lời.

-Các ngươi vểnh tai mà nghe đây,Chủ Nhân của Ta là Bánh Bao Công Tử ,đệ nhất tài tử của Trung Nguyên chuyên thu mua đồng nát.

Nó nghiêng đầu nói nhỏ với Bạch Yến

-Lục Lạc đã nhanh trí che giấu thân phận thật của Chủ Nhân rồi.

Bạch Yến đơ cứng toàn thân,mặt không biểu cảm nói

-Thật là cám ơn ngươi nha.

-Không gì hi hi...

Bọn người kia ngơ ngác vừa vùn vẫy để cố thoát ra khỏi lưới vừa hỏi nhau

-Ngươi nghe qua tên Hắn chưa?

-Tên gọi kỳ quái,dung mạo cũng kỳ quái ai mà biết Hắn ở đâu ra...

-Một tên điên thôi mà...mau tìm cách thoát ra khỏi lưới đi mặc kệ Hắn...

Còn Khấu Nương nghe xong cười không ngậm được mồm.

-Ha ha ha...

Bạch Yến mím môi cắn răng bước đi nhanh

-Gr...đừng cười nữa đi nhanh thôi...trời ơi mất mặt quá đi... Nguyệt Cô Nương vẫn ổn chứ.?

-Ta không sao...để ta dìu Sư Tôn...chúng ra rời khỏi đây đi...

-Ha ha ha...ờ ờ...

-Gr...

-Chủ Nhân,Chủ Nhân chờ ta với...Chủ Nhân người đau bụng hả...bên kia có bụi cây,đừng cố nhịn, mặt Chủ Nhân đỏ cả rồi...

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.