Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội ngộ Hắc Phong Đỉnh

Tiểu thuyết gốc · 4868 chữ

Hai chưởng lực va vào nhau gây ra tiếng nổ khói bụi bay mịt mù,một dáng người xuất hiện ngồi vắt vẻo trên ngọn cây gần đấy.Dương Thiên Hạo hạ đầu mài giọng có chút căng thẳng

-Dạ Vương ?hừ...có phải trận chiến ở Trần Gia thôn vẫn còn dang dở nên hôm nay ngươi muốn quay lại đánh tiếp đúng không?

Tăng Vỹ ngồi trên nhánh cây tựa lưng vào thân cây,một chân co lên gác tay ,một chân thả đong đưa,tay còn lại Hắn mân mê một vật kỳ lạ bằng kim loại hình thù như mũi giáo có ánh sắc tím,tâm thế thư thả, mắt Hắn cứ nhìn vào vật trên tay nói.

-Hôm nay ta không muốn đánh nhau với ngươi chỉ đến nói cho ngươi biết,tên tiểu tử bên cạnh ngươi là một thanh bảo kiếm mà tên Ngạo Thế muốn có,Hội Hoa Đăng ở Vô Ưu Tự sẽ rất đặc sắc.

Dương Thiên Hạo nghe xong liền quay sang nhìn Lý Tự Nhiên một cái,thấy Hắn cũng rất ngỡ ngàng nhìn Y ,suy ngẫm Lý Tự Nhiên cũng không biết về chuyện này,Y nói.

-Ngươi và Ngạo Thế có quan hệ gì?Tại sao lại nắm rõ ý đồ của Hắn đến như vậy,kỳ lạ nhất là tại sao ngươi phải nói điều đó với Ta?

Tăng Vỹ ánh mắt có chút sát khí khi nhớ đến mối thù với Ngạo Thế,vẻ mặt bổng chốc lạnh tanh nói

-Hắn là kẻ thù của Ta,ngươi không thắc mắc vì sao những ngày qua tên Ngạo Thế đó vẫn chưa tìm đến ngươi hay sao?

Lý Tự Nhiên nhanh miệng nói

-Ở rừng Châu Mộc ,Hắn bị Sư Tôn của ta chém cho một kiếm bị thương bỏ chạy rồi...xem chừng vẫn chưa khỏi đâu.

Tăng Vỹ quay sang nhìn Lý Tự Nhiên

-Hừ tên tiểu tử ngươi thì biết gì về tên Ngạo Thế kia mà nói hả?Hắn không đơn giản là một Tiên Nhân bán Yêu mà còn sở hữu khả năng mở ra Thời Không Sinh Tử Môn, đi lại giữa ba giới Tiên, Nhân,Quỷ,đáng sợ nhất là Hắn có thể thả Lệ Quỷ thoát ra từ Địa Ngục Vô Gian.Một đường kiếm yếu ớt của Sư Tôn ngươi thì có thể ngăn cản Hắn quay lại báo thù sao?Ấu trĩ!

-Ngươi, ngươi...thế Hắn tại sao không đến trả thù bọn ta hả?Đừng nói là nhờ ngươi ngăn chặn Hắn đấy nhé!

-Ta đã làm thế!

Lý Tự Nhiên trố mắt

-"Không phải chứ?Dạ Vương Tăng Vỹ độc lai độc vãng,tâm địa tàn ác ,từ khi nào đã trở thành một kẻ lo chuyện bao đồng rồi a?"

Dương Thiên Hạo con ngươi co rút,vô cùng kinh ngạc

-Vô lý sao có thể,Ta đã từng giao đấu với Hắn,Hắn không có dòng máu Hoàng Gia Ma Tộc không thể nào có khả năng mở cửa Địa Ngục.

Tăng Vỹ nhếch mép cười khẩy

-Hắn đã từng là Dị Thần!

Lý Tự Nhiên nghe xong ù tai hoa mắt vì không thể tin được những gì mình đang nghe.

-Dị Thần á,sao có thể,ai cho Hắn cái đặc quyền đó chứ?

Dương Thiên Hạo cũng rất kinh ngạc

-Dị Thần ư?

Tăng Vỹ nói

-Ta đã từng dụng chú Cộng Sinh với Hắn nên đọc được những ký ức tâm trí của Hắn, những chuyện mà Hắn đã trãi qua vô cùng khó tin so với sự hiểu biết của Tu Nhân về Thời Không Sinh Tử Môn.Trong những ký ức đó có một tình tiết rất đáng sợ,Hắn tự Phá Đan Tháo Cốt của mình từ Dị Thần để trùng sinh thành Nhị Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện Tây Quỷ Thành.

Lý Tự Nhiên nghe xong chợt hiểu ra

-Sư Tôn có phải là tên Ngạo Thế kia đã từng một mình xuyên không vào hệ thống truyện để thực nghiệm không?

Dương Thiên Hạo nghĩ đến khả năng trùng sinh nhân vật để nâng cấp các chỉ số nhân vật trong game thì nói

-Rất có khả năng,để tạo ra một trò chơi bản thân kẻ viết ra cũng sẽ trãi nghiệm nó trước.Ta nghi ngờ tên Ngạo Thế đã nâng cấp hệ thống truyện tranh này và Hắn bắt cóc chúng ta ép chúng ta cùng xuyên không tham gia trò chơi của Hắn.

-"Nếu thật sự Ngạo Thế là người đó thì mức độ thái nhân cách còn trầm trọng hơn như vậy..."

Lý Tự Nhiên run rẩy nói

-Sư Tôn vậy vậy hệ thống truyện mà chúng ta đang tham gia đây vẫn chưa hoàn thiện á?Vào đây rồi làm sao thoát ra a?

-Ừm, bình tĩnh đi ,rất có thể cả Ngạo Thế cũng không phải là kẻ thao túng được hoàn toàn hệ thống truyện này...chúng ta không phải sợ tình tiết truyện bị xáo trộn,cứ theo nhiệm vụ sắp đặt của hệ thống trò chơi quản nhân vật mà làm để nâng cấp nhân vật của mình ,giữ mạng trước,rồi sẽ tìm cách rời khỏi.Tên Ngạo Thế đã trùng sinh nhân vật của Hắn,vậy thì Hắn cũng giống như chúng ta phải tu luyện nâng cấp theo từng bậc,linh lực của Hắn không thượng thừa như ban đầu,huyền năng Dị Thần sẽ không còn.

Lý Tự Nhiên chớp chớp mắt nghĩ thầm

"-Chỉ số nhân vật của Ngạo Thế được nâng cấp,vậy sẽ vượt qua giới hạn ban đầu,hừ đạt cấp Dị Thần còn chưa chịu thoả mãn ,vậy Hắn muốn luyện nhân vật thành gì chứ?Hước...lẽ nào Hắn muốn thành Vị Thần cai quản Điện ở Thần Quốc ư?Nhưng ,nhưng tại sao phải trùng sinh vào Nhị Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện chứ?"

Dương Thiên Hạo nói

-Một Dị Thần lại trùng sinh thành Tiên Nhân bán Yêu để làm gì chứ?Tăng Vỹ những lời của ngươi nói thật khó tin,Ta không có thời gian để nghe chuyện huyễn hoặc,hãy nói mục đích chính của ngươi ra đi.

Tăng Vỹ dịch chuyển đứng lên một phiến đá ,mỉm cười gian xảo nói

-Hừ...Ngươi tin hay không cũng chẳng sao,Ta đến là có ý muốn liên thủ với ngươi để đánh hạ tên Ngạo Thế.

Dương Thiên Hạo khẽ động chân mày

-Liên thủ?Hừ...một tên đại ma đầu như Ngươi lại muốn liên thủ với ta ư? Dương Mỗ thật không có hứng thú đó...Lý Tự Nhiên chúng ta đi.

Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên vừa quay lưng thì Tăng Vỹ cười ha ha nói

-Tên Ngạo Thế bày nhiều trò giữ chân Ngươi ở đây là vì muốn khống chế Cuồng Long Hắc Đế đang canh giữ một bí mật của Vô Ưu Tự,một khi Con Thần Thú này thức giấc sẽ có một trận gió tanh mưa máu rửa sạch Trung Nguyên.Tuy ta không biết vì sao mà Hắn muốn tự tay sát hại tên Tiểu Tử kia và luôn nương tay với ngươi nhưng Ta dám chắc chắn Hắn sẽ diệt Trung Nguyên.Nếu như bỏ mặc định linh đồ thán vậy Ta sẽ tự mình ngăn cản mưu đồ kia của tên Ngạo Thế.

Nghe những lời Tăng Vỹ nói xong,cả Lý Tự Nhiên và Dương Thiên Hạo đều căng thẳng nhìn nhau.

-Sư Tôn,trong nguyên tác thì chính đệ tử là người đánh thức Cuồng Long Hắc Đế để vu oan cho Cố Chánh Phương,con vật này vốn bị các Cao Tăng đời trước trấn yểm ở chân núi Vô Ưu cấm địa của Vô Ưu Tự không hề bảo vệ bí mật gì cả.Nhưng tình tiết đã dần dần bị thay đổi,ta nghĩ điều mà Tăng Vỹ nói mới thật sự là tình tiết truyện cải biên .

Dương Thiên Hạo cau mày nói

-Nếu Cuồng Long Hắc Đế bị đánh thức thì chắc chắn sẽ có nhiều người bị sát hại,trong đó đệ tử của Trường Bạch Tiên chúng ta cũng khó thoát.Nhưng tên Dạ Vương này không phải thiện nam tín nữ gì ,so với Ngạo Thế,Hắn cũng ác không kém.

-Sư Tôn tuy ta xây dựng nhân vật Dạ Vương Tăng Vỹ không phải là người chánh đạo gì nhưng vẫn là một quân tử ân oán phân minh,Hắn trở thành đối thủ của Sư Tôn vì cay cú vị trí hạng nhất Đấu Linh Đại Phái năm xưa.Bây giờ chúng ta phải đối đầu với hai nhân vật phản diện là tên Hoàng Gia Ma Tộc bí ẩn và Ngạo Thế Ma Tôn nếu có Tăng Vỹ giúp sức sẽ tốt hơn.

Dương Thiên Hạo đảo mắt suy nghĩ

-"Nếu hệ thống truyện không ngăn cản vậy thì sự hợp tác này đang xuôi theo tình tiết truyện rồi ,Tăng Vỹ hiểu rõ về Ngạo Thế chắc sẽ có lợi cho Ta,về lại Trường Bạch Tiên ta sẽ dạy cho Lý Tự Nhiên thuật kết linh quang để nhận thêm phần thưởng có vật phẩm đối phó với tên Ngạo Thế."

Dương Thiên Hạo quay lại nói với ý dò xét năng lực của Tăng Vỹ.

-Tên Ngạo Thế Đó hành tung bí hiểm,linh lực lại cường hãn,nếu có biết vị trí chính xác Hắn ở ,Ta và ngươi hợp lại cũng không chắc là đánh bại Hắn, muốn ngăn cản Hắn thả Cuồng Long ra không phải chuyện dễ . Chi bằng nên thông báo chuyện này cho toàn thể võ lâm đồng đạo cùng nhau liên thủ đối phó.

Tăng Vỹ nhếch mép cười nói

-Bọn người danh môn chánh phái kia đầu óc u mê Ngươi muốn mất thêm thời gian giải thích cho bọn họ sao?Hay muốn tăng thêm hỗn loạn trong quần hùng? Trường Bạch Tiên các ngươi đang là mối nghi ngờ của bọn đồng đạo về Khống Hồn Kỳ,đôi ba lời huyễn hoặc của Ngươi nói ai sẽ tin?Hừ...Ta muốn liên thủ với ngươi là vì mục tiêu của Ngạo Thế có ngươi và tên tiểu tử này,nếu có thể dẫn dụ Hắn vào bẫy,Ta cam đoan sẽ đưa Hắn về Địa Phủ.

Lý Tự Nhiên nói

-Nghe giọng điệu của ngươi dường như đã có cách đối phó với tên Ngạo Thế rồi.

Tăng Vỹ hạ đầu mài khoé miệng khẽ nhếch lên đưa ra vật có hình đầu mũi giáo ,vật đó bay lơ lửng trong lòng bàn tay Hắn

-Đây chính là Thần Võ sẽ đoạt mạng Hắn.

Ánh sáng tím kỳ quái ma mị của Thần Võ kia phát ra soi vào mọi ngóc ngách của núi rừng,nó toát ra linh khí nhẹ nhàng bình thường không như các Võ Khí khác linh tức có thể gây sát thương.Dương Thiên Hạo ánh mắt khó hiểu nhìn Lý Tự Nhiên,Hắn lắc đầu với ý Hắn không hề vẽ ra Võ Khí này.Dương Thiên Hạo nói

-Đây là gì?nó trông rất ma mị nhưng không có sát thương,ngươi định dùng thứ này đánh hạ Ngạo Thế sao?

Tăng Vỹ nói

-Vật này là ta đã dùng Tiên Khí của Cha ta năm xưa tạo cho ta Tiên Mạch để kết linh đan mà luyện thành ,ta gọi nó là Sát Thế,lấy máu của Ngạo Thế làm mục tiêu tấn công.

Lý Tự Nhiên há hốc mồm

-"Chơi lớn như vậy sao?dám đánh đổi Tiên Mạch để luyện ra Thần Võ,Dạ Vương ngươi "liều mạng"hơn ta tưởng đó,vậy là sau khi chết Hắn không thể vào Địa Phủ,tuyển thẳng Địa Ngục luôn rồi."

Dương Thiên Hạo cũng kinh ngạc

-"Không ngờ mối hận thù giữa Tăng Vỹ và Ngạo Thế lại sâu sắc đến vậy,linh lực của Hắn dựa vào Tiên Mạch để tu luyện bây giờ rút bỏ Tiên Mạch ,linh đan chắc đã bị tổn hại,hèn chi lần đánh nhau ở Trần Gia thôn Hắn không thể phát huy sức mạnh như ở Ngũ Sơn.Năm xưa Lão Tông Chủ Tăng Ngụy cả đời tu luyện chính pháp đã đạt linh đan cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim ,tụ được Tiên Khí không ngờ Tiên Khí này lại truyền cho Tăng Vỹ giúp Hắn kết Tiên Mạch,ân tình Phụ Thân cao cả như vậy mà Hắn nỡ nào ra tay giết hại ông ấy chứ?"

Tăng Vỹ nhìn sang Lý Tự Nhiên nói

-Từ lúc Ta quan sát tên tiểu tử này ở Linh Quang Điện thì biết Hắn không phải là kẻ tầm thường,linh đan chưa đạt cấp Bạch Kim mà có thể dụng chú thuật bậc cao,kể cả Cấm Thuật Triệu Quỷ Thi,hừ...chắc hẳn ngươi am hiểu rất rõ về Tà Thuật.

Lý Tự Nhiên ấp úng

-Ta ta ta... không hiểu ngươi nói gì?

Tăng Vỹ nói như đã khẳng định

-Nếu như ngươi có thể dụng chú thuật lập ra Diệt Ma Trận trong truyền thuyết,thì có trăm tên Ngạo Thế cũng không đủ chết.

Lý Tự Nhiên ngáo ngơ ra một lúc

-"Đại ca ,ngươi tưởng ông đây là Tu Nhân có linh đan Tuyệt Đại Hoàng Kim ư?Diệt Ma Trận dễ lập ra lắm hả,cần có tám vị cao thủ trấn tám phương,ta một mình làm sao chống nổi hả?"

-Dạ Vương ngươi đề cao ta quá rồi!

Dương Thiên Hạo nói

-Tên Ngạo Thế bây giờ là thân Nửa Yêu nửa Tiên , không biết linh đan thuộc cấp bậc nào nhưng có thể sử dụng Khống Hồn Kỳ thì linh đan phải cao hơn Đại Hoàng Kim,Ta và ngươi liên thủ miễn cưỡng có thể đánh ngang tầm với Hắn,nhưng Diệt Ma Trận để một mình Lý Tự Nhiên trấn giữ thì khó mà giam nổi Ngạo Thế.

Tăng Vỹ cười khinh khỉnh nói

-Ta chỉ cần giữ chân Hắn một chút để tiện khai triển Thần Võ Sát Thế, không cần tên tiểu tử này giam cầm Hắn trong Trận Pháp,với linh lực như tên nhãi này có thể đối đầu với Ngạo Thế hay sao,buồn cười.

Lý Tự Nhiên nghiến răng chu mỏ

-Ta có nói ta đấu lại Ngạo Thế sao hả?

Dương Thiên Hạo nói

-Vậy ngươi muốn khi nào thì đối phó với Ngạo Thế?

Tăng Vỹ cười nửa miệng ánh mắt thâm hiểm nói

-Để kế hoạch thêm phần chắc chắn,ta muốn ngươi thuyết phục Hắc Nguyệt Nương tham gia vào kế hoạch này.

Dương Thiên Hạo khó hiểu nói

-Hắc Giáo Chủ không phải là người dễ nghe theo sự sắp đặt của kẻ khác,huống hồ giữa ngươi và bà ta có mối hiềm khích khi xưa.

-Hắc Nguyệt Nương là người đã luyện ra Khống Hồn Kỳ,có bà ta giúp sức kế hoạch của chúng ta sẽ có khả năng thành công cao hơn,chỉ cần vị Đệ Nhất Mỹ Nam Trung Nguyên ngươi đây mở kim khẩu,Ta chắc chắn Hắc Nguyệt Nương sẽ nhận lời,dù sao Ngạo Thế cũng là kẻ thù cướp đi vật trấn phái của Hắc Nguyệt Giáo.Hừ...Kẻ thù của kẻ thù là bằng hữu!

Dương Thiên Hạo nghệch mặt ra chẳng hiểu Tăng Vỹ đang nói gì ,còn Lý Tự Nhiên thì không vui trong lòng

-"Vợ tương lai của Y ,Y nói gì mà bà ta không nghe theo chứ,hừ...hết Cố Chánh Phương rồi đến Tăng Vỹ...sao thích làm ông tám thế nhỉ?Đáng đời cho ngươi bị cô độc đến chết...grừ..."

Dương Thiên Hạo nói

-Ta chẳng hiểu ngươi nói gì,nhưng có Hắc Nguyệt Nương hỗ trợ đối phó Ngạo Thế cũng là một kế hay...

Tăng Vỹ bay lên không trung nói

-Ta sẽ tiếp tục quan sát động tĩnh của Ngạo Thế,khi nào thuyết phục được Hắc Nguyệt Nương thì truyền âm cho ta...

Hắn phóng cho Dương Thiên Hạo một đạo bùa,sau khi Y tiếp nhận thì Tăng Vỹ cũng theo làn khói xanh lá mà biến mất, không quên bồi thêm một câu cho Lý Tự Nhiên

-Tiểu tử gắng mà luyện Diệt Ma Trận...trước khi Đại Hội Hoa Đăng bắt đầu...

Lý Tự Nhiên mặt nhăn như khỉ ăn ớt hét lên

-Ta không biết gì cả!

Dương Thiên Hạo nhìn Hắn cười nhạt một cái nói

-Không phải ngươi tự tin vỗ ngực nói với ta bùa chú của hệ thống truyện này ngươi nắm trong lòng bàn tay hay sao?

-Đệ đệ tử...đệ tử biết nhưng Diệt Ma Trận là chú thượng cổ bậc cao... với linh lực hiện tại...đừng nói là thi triển,vẽ ra nó còn không thể vẽ được a...

-Hừ...vậy thì nghĩ cách tăng cấp bậc linh đan đi...chỉ cần dựng trận pháp, không cần trấn thủ...

-Hả?Sư Tôn... người nói đơn giản quá ha...

-Đi thôi...đừng làm mất thời gian nữa...

...Vùng đồng cỏ thuộc Ngọc Hà...

Nhóm người của Cố Chánh Phương đã chạy đến địa phận Ngọc Hà nhưng để đi vào thành Hắc Phong họ phải đi qua một vùng đồng cỏ hoang vu trãi dài hơn mười dặm,khi trời tắt nắng vì thấy sư đệ muội đã thấm mệt cho nên Cố Chánh Phương cho dừng xe ngựa để nghỉ ngơi.Những đệ tử A,B,C của Linh Quang Điện được phân nhiệm vụ kẻ dựng lều , người đốt lửa ,đi săn .Lâm Ngạn Hữu ngồi nghỉ cạnh bên Cố Chánh Phương nói

-Đại sư huynh chúng ta sẽ hội ngộ với Sư Tôn ở cửa thành Hắc Phong sao?Lý sư đệ trong truyền âm có nói với huynh là Sư Tôn đã tỉnh hay chưa?một mình đệ ấy có thể đưa Sư Tôn chạy được không?Chúng ta phi ngựa chạy nhanh như vậy có khi nào đến trước Lý Sư Đệ không?

Cố Chánh Phương đang tịnh tâm dưỡng thần ,nghe hàng loạt câu hỏi của vị sư đệ ngô nghê này cũng phát bực trong lòng

-Lâm sư đệ nên tận dụng thời gian này để bồi dưỡng linh lực,con đường phía trước không chắc chắn là yên bình,Lý sư đệ trước khi nhập môn là một người lang bạt,xem chừng Hắn còn linh hoạt và thông thạo đường đến Hắc Phong Thành hơn chúng ta,Ta nghĩ hiện tại Hắn và Sư Tôn đã đến cửa thành chờ chúng ta rồi.

Lâm Ngạn Hữu nghiêng đầu chống cằm một chút suy nghĩ

-Huynh nói đệ mới để ý nha,Lý Sư Đệ đúng là rất thông minh và thông thạo đường đi,Đệ ấy đột nhập vào Kim Sa Môn rồi đưa Sư Tôn rời khỏi đó dễ dàng như ở nhà mình vậy á.

Cố Chánh Phương ánh mắt chứa chút nghi ngờ Y nghĩ thầm

-"Chẳng những là đường đi ở Kim Sa Môn,Trường Bạch Tiên Hắn cũng nắm rõ phân bố của các Điện...tại sao chứ?Hắn đã từng đến những nơi này sao,quá vô lý!"

Hai tỷ muội của Nguyệt Y Thần cũng đã xuống xe ngựa,bọn họ ngồi cách biệt với đệ tử Linh Quang Điện,Nguyệt Y Thần không rời mắt khỏi Nguyệt Y Tiên

-"Giao Giao không có biểu hiện gì liên quan đến kẻ đánh cắp Khống Hồn Kỳ cả,lẽ nào Sư Tôn đã nghĩ sai cho muội ấy rồi,nhiệm vụ lấy lại Khống Hồn Kỳ đã thất bại,trở về Bổn Giáo chắc Ta không tránh khỏi bị trừng phạt."

Cố Chánh Phương lúc này đi đến ,Y đưa cho nàng một xiên thịt thỏ nướng

-Nguyệt cô nương,hai người chắc đã mệt rồi nên ăn một chút lót dạ đi.

Nguyệt Y Tiên vẫn nhắm mắt ngồi dưỡng khí,Nguyệt Y Thần miễn cưỡng cầm lấy xiên thịt ,rồi như có như không quan tâm mà nói

-Tên tiểu tử ăn mày đâu rồi?Hắn chết rồi sao?Ta không thấy Hắn !

Cố Chánh Phương không ngờ Thánh Nữ của Hắc Nguyệt Giáo lại chú ý đến một tên ắt ơ vô danh tiểu tốt như Lý Tự Nhiên,trong lòng lại thêm ganh tị.

-Ý của cô nương là hỏi về Lý sư đệ?Nguyệt cô nương quan tâm đến sư đệ của ta sao?

Nguyệt Y Thần ngó đi chỗ khác ậm ờ lúng túng

-Ngươi ngươi nói bậy gì thế hả?Quan tâm cái gì chứ?Ta có mối thù với Hắn ,định đến Hắc Phong Đỉnh sẽ đánh cho Hắn một trận, không thấy Hắn cùng đi trên đường nên hỏi thôi, không được sao?

Cố Chánh Phương nhìn thấy biểu cảm bối rối của Nguyệt Y Thần thay đổi khi nói về Lý Tự Nhiên không giống như thù hận,nhìn giống như đang thẹn thùng hơn,Y bất chợt mím môi nổi giận

-Đệ tử của Trường Bạch Tiên không cần cô nương quan tâm.

Y quay lưng bỏ đi khiến cho Nguyệt Y Thần rất khó hiểu

-Hừ...thái độ gì đây hả? Nam nhân các ngươi thật kỳ quái mà!

Nhậm Nhã nhìn thấy Cố Chánh Phương với vẻ mặt không vui sau khi nói chuyện với Nguyệt Y Thần thì cũng ngỡ ngàng

-Đại sư huynh,huynh sao vậy?Hai ả Tà Giáo đó đã nói gì mạo phạm sư huynh sao?

A Minh bên cạnh cũng nói chen vào

-Bọn tà giáo không có dung dưỡng ,lời lẽ đều chứa sự cay độc,Đại sư huynh đừng bận tâm đến họ,đến cửa thành Hắc Phong là chúng ta đã thoát khỏi hai ả ngạo mạn này rồi.

Cố Chánh Phương lạnh lùng nói

-Ta không sao,các đệ muội không cần quan tâm.

Sau đó Y ngồi xuống tịnh tâm dưỡng thần,Nhậm Nhã cắn nhẹ môi dưới vì sự lạnh lùng đó của Cố Chánh Phương.

-"Đại sư huynh từ khi ả Nguyệt Y Thần xuất hiện,huynh không còn quan tâm đến ta nữa,thật đáng ghét."

Nửa đêm khi mọi thứ chìm vào trong yên tĩnh,ngoài tiếng gió thổi vi vu thì chỉ còn tiếng côn trùng kêu rỉ rả, những đệ tử canh gác vẫn căng mắt nhìn quanh vào khoảng không đen ngòm xa xa đề phòng phục kích,các đệ tử khác thì yên tâm ngủ một giấc hiếm hoi.

-Soạt,soạt...

Tiếng bước chân dồn dập đạp lên cỏ lạo xạo xông đến nơi nghỉ ngơi của đệ tử Linh Quang Điện,tứ phía xuất hiện cả trăm tên đệ tử Kim Sa Môn.Bọn chúng vừa chạm vào kết giới bảo vệ thì đã cảnh báo cho mọi người tỉnh giấc đề phòng.Cố Chánh Phương tung người bay lên cao dùng kiếm quét một đường sáng loá,đánh xuống cản chân bọn người của Kim Sa Môn.

-Keng!

-Uỳnh!

-Các sư đệ muội cẩn thận!

Một trận hỗn chiến giữa đệ tử hai phái xảy ra,Nguyệt Y Thần bắn pháo hiệu lên bầu trời sau đó đánh trả bọn người của Kim Sa Môn.Lực lượng chênh lệch nên phía của Kim Sa Môn chiếm ưu thế đánh hạ nhiều đệ tử của Linh Quang Điện,A Khương cũng bị trúng đòn bất tỉnh,được A Minh dìu bỏ chạy.Cố Chánh Phương bị hai cao thủ của Kim Sa Môn vây đánh,một mình Y chống chọi vẫn cân bằng trận đánh.Y vừa đánh vừa nói

-Các sư đệ muội hãy chạy đến Hắc Phong Thành...

Một tên Trưởng Lão của Kim Sa Môn nói

-Đệ tử Kim Sa Môn nghe đây,nếu bọn họ cố chống cự thì giết không tha.

-Dạ!

Lâm Ngạn Hữu bảo vệ Nhậm Nhã và Tiểu Liên chạy về hướng Hắc Phong thành,trên đường bị một cao thủ đuổi theo truy sát,cả ba hợp sức đánh trả.Tên cao thủ này có linh đan cấp cận Hoàng Kim nên dễ dàng đánh hạ Tiểu Liên và Nhậm Nhã bất tỉnh,chỉ còn Lâm Ngạn Hữu vẫn chống chọi.Tên Kim Sa Môn ha ha cười lớn nói

-Đệ tử của Dương Thiên Hạo quả nhiên có khí chất anh dũng,nhưng không may mắn cho ngươi là đã gặp phải Tống Huy ta ,hừ tiểu tử mau xuôi tay chịu trói đi nếu không sẽ thịt nát xương tan đừng oán trách.

Lâm Ngạn Hữu bấy giờ đã thương tích đầy người,nhưng vẫn chống mũi kiếm đứng vững nói

-Hừ...tiền bối đây dù sao cũng là một người của Đại Phái danh môn cớ gì lại hành xử như một tên Tà Đạo,Kim Sa Môn các ngươi thật bỉ ổi,dẫn dụ Sư Tôn của ta vào bẫy ,bắt nhốt Người sau đó thì truy sát đệ tử của Người ,việc làm này thật đáng phỉ nhổ...

-Tên tiểu tử thúi ngươi nên oán trách Sư Tôn ngạo mạn của ngươi đi,chính vì Hắn dám bảo vệ cho Thánh Nữ tà giáo,gây thù oán với các đồng đạo nên mới có kết cuộc này.

-Ha ha ha...lão nói thật nực cười...sao ngươi không dám thừa nhận bản thân các ngươi ham muốn phần thưởng của kẻ bí ẩn mà từ bỏ liêm sỉ lễ nghĩa ám hại Sư Tôn của ta.

Tống Huy nhếch miệng,ria mép run run ánh mắt đằng đằng sát khí

-Nếu ngươi đã rõ mục đích của chúng ta vậy thì không còn lý do gì để cho ngươi sống nữa...chết đi...yaaa...

Lâm Ngạn Hữu nhấc tay kiếm lên đáp trả

-Hừ đừng tưởng ta dễ đánh như vậy...lão khốn...yaa...

-Ầm...

Nguyệt Y Thần tung dãi lụa đánh hạ mười mấy tên Kim Sa Môn,nàng thả Tiểu Cửu ra hỗ trợ chiến đấu và bảo vệ cho Nguyệt Y Tiên.Đệ tử của Linh Quang Điện bỏ mạng một số, một số bị bắt giữ và vài người theo A Minh chạy khỏi đồng cỏ,phía Kim Sa Môn cũng chết không ít ,bây giờ còn lại khoảng ba mươi tên vây đánh Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần,trong đó hai cao thủ linh đan cấp Bạch Kim vẫn đang đánh nhau với Cố Chánh Phương.

-Hừ...Thiếu Chủ của Cố Gia Trang quả không hổ danh truyền nhân của Tiên Giả,tiểu tử ngươi cũng ngoan cường lắm.

-Hừ nhưng đáng tiếc cho Hắc bái nhầm Sư Tôn,lần này chúng ta đánh cho Hắn vỡ đan đứt đoạn linh hạch đi...ha ha...

Cố Chánh Phương nghe những lời mạo phạm của hai tên này đến Dương Thiên Hạo,trong lòng của Y nổi lửa,càng ra chiêu mạnh bạo hơn.

-Hừ ngậm miệng dơ bẩn của các ngươi lại đi,Sư Tôn của ta là Đại cao thủ của Trung Nguyên,hành vi đoan chính không như bọn Kim Sa Môn bỉ ổi các ngươi...yaaa...

Đường kiếm quyết đoán mạnh bạo của Cố Chánh Phương đánh hạ một tên văng xa,nhưng tên còn lại cũng lợi dụng khoảnh khắc này tống cho Y một chưởng, Nguyệt Y Thần nhanh tay phóng đạo bùa che chở cho Cố Chánh Phương.

-Chết đi tiểu tử...

-Véo!

-Đánh lén ư...xấu xa...yểm!

Nhưng đạo bùa của Nguyệt Y Thần không cản nổi uy lực của chưởng lực kia nên linh tức vẫn đánh văng Cố Chánh Phương,tuy không trực tiếp trúng chưởng nhưng Cố Chánh Phương vẫn bị trọng thương ối máu,Nguyệt Y Thần vội chạy đến đỡ Y lên.

-Ụa!

-Ngươi sao rồi?

Tên Trưởng Lão kia nhân dịp này lại quét hàng loạt đường kiếm tấn công

-Choang,choang...

Hàng loạt lưỡi liềm ánh sáng đỏ bay đến phá đòn của tên Trưởng Lão Kim Sa Môn,cả trăm đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo xuất hiện giải vây cho Nguyệt Y Thần và đệ tử của Linh Quang Điện.Tuyết Tuyền Hộ Pháp lấy cây Xà Trượng đánh với tên Trưởng Lão Kim Sa Môn.

-Thánh Nữ!

-Các ngươi đến chậm thế hả?giết Hắn đi.

-Dạ!

Tên Trưởng Lão Kim Sa Môn thấy tình hình bất ổn vội dịch chuyển bỏ chạy,đám đệ tử của hắn dẫn theo đều bị đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo giết sạch.

Xong chuyện lại quay sang quỳ gối thi lễ với Nguyệt Y Thần.

-Bái kiến Thánh Nữ!

Nguyệt Y Thần vẫn ngồi đỡ Cố Chánh Phương đang bất tỉnh

-Bỏ hành lễ đi, mau đưa bọn họ về Hắc Phong Thành.

-Dạ,tuân lệnh.

Nói về Lâm Ngạn Hữu,Y bên này bị tên Tống Huy đánh chỉ còn nửa mạng

-Tiểu tử chết đi...yaa...

Lâm Ngạn Hữu ánh mắt mờ dần , không cầm nổi kiếm nữa đang nửa quỳ nửa ngồi chờ đòn kết liễu.

-Ư...Sư Tôn...đệ tử...xin bái...

-Ầm!ùynh...

Một loạt chưởng lực bay đến đánh liên hồi khiến cho Tống Huy trở tay không kịp,ăn trọn mấy chưởng văng ngã xuống đất,lưng cày một đường rãnh sâu hoắm.

-Á...ụa...

Lý Tự Nhiên chạy đến đỡ Lâm Ngạn Hữu lên

-Nhị sư huynh,huynh sao rồi?

-Lý...ụa...ư...

Lâm Ngạn Hữu ngất lịm khi vừa nhìn thấy Lý Tự Nhiên,Dương Thiên Hạo mặt đỏ bừng vì giận dữ bước đến gần tên Tống Huy,giọng lạnh tanh nói

-Đoạn thù oán này,Dương Mỗ sẽ tính toán với Kim Sa Môn tại Đại Hội Hoa Đăng,ngươi trở về nói với Tăng Viễn hãy đến Vô Ưu Tự đúng hẹn.

Tống Huy ôm ngực nghiêng ngả đứng lên với vẻ mặt kinh hãi bỏ chạy không dám quay đầu nhìn

-Ta ta sẽ truyền lời...

Dương Thiên Hạo vội đến điểm cho Lâm Ngạn Hữu vài huyệt đạo lên người sau đó rót linh lực giữ mạng cho Y.

-Cõng Hắn đến Hắc Phong Thành.

-Hả?Ta vừa mới cõng Sư Tôn,giờ đến cõng Hắn ư?

Ánh mắt của Dương Thiên Hạo lạnh như băng nhìn Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn mềm nhũn toàn thân

-Cõng hay không?

-Dạ dạ dạ...cõng cõng cõng...

Nhậm Nhã và Tiểu Liên tỉnh lại cũng tìm đường chạy đến Hắc Phong Thành,gặp được nhóm người của A Minh và A Khương,cả bọn hỗ trợ nhau lên đường.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.