Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhị Thiếu Chủ của Kim Sa Môn

Tiểu thuyết gốc · 3528 chữ

Lý Tự Nhiên nghe tên đệ tử của Tiêu Diêu Bang kia nói xong bổng dưng kinh ngạc,trong lòng suy nghĩ

-"Bà mợ nó,chỉ nhìn dấu kiếm để lại mà có thể phỏng đoán chính xác là Xích Long Kiếm gây ra thì quả là cao thủ rồi ...ngươi còn điêu hơn ông nữa a."

Lý Tự Nhiên nói

-Vị huynh đài đây,ăn có thể ăn bậy nhưng nói thì không thể nói bậy được,ở đây Sư Tôn của ta đã hỗn chiến với một tên Hắc Y Nhân tự xưng là Ngạo Thế Ma Tôn,tên này dùng Quỷ Thi Trận điều khiển Tiêu Chấn bang chủ tấn công bọn ta,Tiêu Chấn vốn dĩ đã chết từ lúc trúng bùa chú rồi,cái chết của Ông ta không liên quan đến Sư Tôn .

Tên đệ tử này gào khóc bất chấp đúng sai ,cãi lại

-Hừ,đừng ăn nói hàm hồ hòng chối tội,các ngươi vì để bảo vệ cho Thánh Nữ Tà Giáo đã sát hại đồng đạo võ lâm,Ngạo Thế Ma Tôn cái gì ?ở đây chỉ có bọn người của Trường Bạch Tiên mới là Ma Quỷ.Dương Thiên Hạo bọn ta sẽ không để yên cho ngươi...hừ...chúng ta đi...

Khóc lóc một hồi thì những tên đệ tử của Tiêu Diêu Bang khiêng thi thể của Tiêu Chấn rời đi.Viên Ý cũng không biết nói gì nhưng cũng không dám chung đường với người của Trường Bạch Tiên nên khéo léo nói

-Dương Trưởng Lão,vãn bối nhận lệnh của Sư Tôn phải về Kim Sa Thành bẩm báo lại sự việc ở đây không thể cùng mọi người lên đường,xin mạn phép cáo biệt.

Dương Thiên Hạo không biểu hiện gì nhàn nhạt nói

-Cáo từ!

Viên Ý ra lệnh cho các đồng môn ngự kiếm bay ra khỏi rừng Châu Mộc,một đường không nhìn lại,Lý Tự Nhiên cười khẩy nói

-Cái đuôi này sợ bị liên lụy cho nên tự đứt và bỏ chạy,xem ra đệ tử của Kim Sa Môn thật biết tính toán.

Nguyệt Y Thần nói

-Tiểu tử ăn mày ,có thật là đã xuất hiện một tên Ngạo Thế Ma Tôn không?

-Grừ,cái gì mà ăn mày,ta không có tên cho ngươi gọi hả?Ta nói dối các ngươi thì sẽ có vàng rơi ra hay sao?

Cố Chánh Phương nói

-Sư Tôn,tên Ngạo Thế kia xuất hiện có phải là có liên quan đến tên Bí Ẩn đã dụng Khống Hồn Đại Pháp ở Linh Ngọc Điện?

Dương Thiên Hạo thoáng cái ngỡ ngàng không ngờ Cố Chánh Phương lại thông minh như vậy.

-"Chọn Cố Chánh Phương làm người kế nhiệm Tông Chủ Trường Bạch Tiên quả là không sai,vừa giỏi lại có gia thế tốt, không như...ai kia, đúng là rất thích hợp làm phản diện ...hừ."

-Con nói không sai,Tên Ngạo Thế Ma Tôn chính là kẻ dụng Khống Hồn Kỳ.

Nguyệt Y Thần con ngươi khẽ co rút sắc mặt đanh lại

-Ngươi nói sao?Kẻ đánh cắp Khống Hồn Kỳ đã xuất hiện ở đây?Tại sao các ngươi lại không bắt giữ Hắn chứ?

Lý Tự Nhiên chu mỏ cãi

-Ngươi tưởng Hắn là đồ dễ xơi lắm hả?Ta và Sư Tôn suýt nữa đã bỏ mạng trong tay của Hắn đấy, ngươi giỏi vậy tại sao không chạy đến đây sớm chút mà bắt Hắn,đúng là Ấu Trĩ!

-Ngươi!

Dương Thiên Hạo lên tiếng

-Đừng cãi nữa,chúng tìm một nơi ngồi lại tịnh dưỡng một chút rồi lên đường .

-Dạ!

Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên ngồi lại dưới tán cây cổ thụ chờ Cố Chánh Phương và Nguyệt Y Thần tìm đưa Nguyệt Y Tiên đến.Dương Thiên Hạo nói

-Ngươi có nhận xét gì về tên Ngạo Thế Ma Tôn này?lúc đó ngươi có nghe Hắn nói gì hay không?

Lý Tự Nhiên mắt nhìn vào đống lửa đang cháy,Hắn ngồi xếp bằng, tay phải đặt chỏ lên đầu gối ,nghiêng vai thấp xuống, chống cằm nói.

- Nghe,đệ tử biết Hắn là nhân vật nhập vai.

Dương Thiên Hạo khẽ chao mài nói

-Ta cũng nghe thấy câu nói đó,và xác định chắc chắn Hắn cũng giống như hai ta, là người xuyên không vào hệ thống truyện,nhưng không biết Hắn là Dương Hành hay Quách Sỹ Luân.

Lý Tự Nhiên chuyển tư thế sang bó gối

-Là ai thì cũng có chung mục đích...chính là loại bỏ Sư Tôn và Ta đây!

Dương Thiên Hạo thở hắt ra nói

-Dương Hành thì ta không ngạc nhiên nhưng về Quách Sỹ Luân ta chưa hề bạc đãi Hắn,hà cớ gì...

Lý Tự Nhiên cười khẩy nghĩ thầm

-"Tổng Tài đáng ghét nhất trong công ty,ai mà không ghi thù Ngươi chứ,tên trợ lý Quách Sỹ Luân đó chắc cũng nén hận lâu rồi a."

Hắn nói

-Ngạo Thế Ma Tôn là nhân vật phổ thông ,Ta chỉ viết về Hắn có một đoạn ngắn giới thiệu về Ma Tộc ở Quỷ Thành, không ngờ bây giờ lại có người nhập vai biến Hắn thành nhân vật lợi hại như vậy?Điều ta không thể lý giải là Hệ thống truyện này có hoàn toàn bị Hacker khống chế hay không,một người vừa nhập vai nhân vật vừa chỉnh sửa tình tiết truyện thì thật là việc không thể nào làm được.

Dương Thiên Hạo hạ đầu mài,ánh mắt sáng quắc lên suy nghĩ

-"Không thể phân thân ra vừa nhập vai nhân vật ảo vừa ở ngoài thực tế mà chỉnh sửa tình tiết truyện được...phải có người ở bên cạnh quan sát...có thể đây là một tổ chức tội phạm đang dùng trí não của mình để tiến hành thí nghiệm một dự án nào đó...Hừ...Chú Dương Hành chỉ chuyên về thu mua linh kiện,không hề quan tâm đến các dự án phát triển liên quan đến game đồ họa gì cả,Quách Sỹ Luân có khả năng này không?Dự án bất khả thi mà tên Ngạo Thế nói đến là gì?Mình đã từ chối hợp tác rất nhiều dự án phát hành game và phim ảnh ,giờ chẳng nhớ được là dự án nào luôn,nếu nghĩ ra được chắc sẽ tìm ra kẻ chủ mưu của chuyện này,hừ... không biết mẹ ở ngoài có báo cảnh sát không,họ có biết mình đang bị khống chế không?"

Dương Thiên Hạo chỉ xem qua loa về phần giới thiệu bối cảnh của truyện,Y không ấn tượng về nhân vật này nên hỏi

-Hắn xuất thân thế nào ,linh lực lợi hại lắm sao?

Lý Tự Nhiên thở dài nói

-Bối cảnh của Hắn rất lợi hại, xuất thân là Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện ở Tây Quỷ Thành,không phải người thuộc Hoàng Gia Ma Tộc nhưng là sự kết hợp giữa Hồ Tiên và Xà Vương vừa sinh ra đã thừa hưởng tất cả linh lực thượng thừa có thể đi lại giữa hai giới Tiên và Nhân,nhưng hành tung của Hắn rất bí ẩn, không ai biết rõ về Hắn cả,điều đáng sợ nhất là...Đệ tử không có vẽ tướng mạo của Hắn.

Dương Thiên Hạo trợn tròn mắt kinh ngạc nói

-Ngươi ngươi ngươi...đúng là phi logic mà...trời hỡi ...sao có thể tạo ra một nhân vật vô lý như vậy hả?

Lý Tự Nhiên cười méo xệch nói

-Đệ tử cũng không nghĩ rằng chỉ vài dòng giới thiệu mà lại tạo ra một nhân vật cao siêu như vậy,lần này tên chết bầm nhập vai may mắn rồi,vừa xuyên không là thừa kế sẵn linh lực nửa yêu nửa tiên.

Dương Thiên Hạo nhếch mép một cái nói

-Đó là nguyên nhân tại sao Hắn có thể cùng lúc sử dụng được Khống Hồn Kỳ và Mộc Liên Tơ...

-Bây giờ đã biết rõ thân phận của Hắn rồi nhưng vẫn chưa biết mặt Hắn tròn méo thế nào, muốn bắt giữ Hắn còn khó hơn mò kim đáy bể.Nguyệt Y Tiên và Quách A Khương là hai nhân vật phổ thông cũng được Hắn thu nhận làm việc dưới chướng,dù chánh hay tà cũng ngày ngày bên cạnh quan sát chúng ta ,thật sự quá lợi hại rồi.

Dương Thiên Hạo ngẫm nghĩ một lúc nói

-A Khương và Nguyệt Y Thần là hai mấu chốt có thể tìm ra được tên Ngạo Thế ,tạm thời chúng ta không nên bứt dây động rừng,ngươi cứ vờ như không biết và tạo nhiều hảo cảm với Nguyệt Y Tiên đi,còn A Khương ta sẽ quan sát Hắn .

-Dạ,nếu theo nguyên tác truyện thì Đệ tử sẽ có tuyến tình cảm với Nguyệt Y Tiên sau đó sẽ lấy được Khống Hồn Kỳ...

Nghe đến đây bổng dưng ánh mắt của Dương Thiên Hạo thay đổi,Y chớp chớp mắt liên tục,khẽ bậm môi nói

-Nguyệt Y Tiên sẽ về Hắc Phong Đỉnh,ngươi không cần thiết phải làm theo nguyên tác truyện...à ừm ...Nếu theo mạch truyện vậy tiếp theo sẽ là sự kiện ở Vô Ưu Tự phải không?

Lý Tự Nhiên mím nhẹ môi nói

-Vâng!Ở Vô Ưu Tự Cố Chánh Phương phá vỡ âm mưu thức tỉnh Cuồng Long Hắc Đế của Lý Tự Nhiên,gây thiện cảm với võ lâm đồng đạo và tạo tiền đề tham dự Đấu Linh Đại Phái.Sư Tôn cũng nở mày nở mặt, dù không có chứng cứ buộc tội ta,nhưng Sư Tôn cũng nghi ngờ Ta đã lén theo sau mọi người trà trộn vào Vô Ưu Tự.

Dương Thiên Hạo suy nghĩ

-"Cuồng Long Hắc Đế là một Thần Long đến từ núi Rồng ở Thần Quốc,năm xưa bị Cao Tăng của Vô Ưu Tự phong ấn dưới ngọn núi Tuyết Đàm,tên Lý Tự Nhiên cay cú vì không được chọn đi theo dự Đấu Linh Đại Phái nên mới âm thầm phá hoại nhầm giá hoạ cho Cố Chánh Phương ,nhưng vì hào quang của nhân vật thứ chính mà Cố Chánh Phương đã lật tẩy âm mưu .Tên Ngạo Thế kia chắc chắn sẽ giở trò ở chi tiết truyện này."

Y nói

-Vậy thì Ta sẽ cho ngươi theo cùng trong chuyến đi này,Ta nghĩ tên Ngạo Thế kia sẽ xuất hiện ở Vô Ưu Tự,Ngươi giỏi chú thuật như vậy đi theo cản trở Hắn bày trò cũng tốt.

Lý Tự Nhiên hỉnh mũi nói

-Đệ tử đã tự vẽ và thiết kế ấn chú của toàn bộ chú thuật trong truyện này, nói đến linh lực hay kiếm pháp đệ tử không dám chắc chắn nhưng thiên về chú thuật thì không có gì mà đệ tử không biết.

-Hừ,Ta biết ngươi giỏi rồi...

-"Bây giờ tên Ngạo Thế chắc đã soán ngôi đệ nhất phản diện của ngươi nên những việc ác ngươi làm Hắn sẽ thay thế thực hiện.Ta cứ dựa vào tình tiết truyện mà truy bắt Hắn vậy...hừm là Dương Hành hay Quách Sỹ Luân cũng phải tra hỏi nguyên nhân Ta bị đưa vào hệ thống truyện..."

Y liếc mắt nhìn sang Lý Tự Nhiên

-"Là do Ta đã liên lụy ngươi bị kéo vào đây,hay là do nguyên nhân nào khác?"

Lý Tự Nhiên bắt gặp ánh mắt trìu mến của Dương Thiên Hạo nhìn mình thì thoáng cái ngơ ngẩn

-"Ơ...ánh mắt này...tim của tôi,trời ơi...đập mạnh quá rồi."

...Ở một nơi thuộc Kim Sa Thành...

Ngạo Thế ngồi dưới gốc cây trong khu rừng hoang vắng điều tiết lại linh lực,Hắn cẩn thận tạo ra một kết giới bảo vệ,kết giới mạnh bạo khiến cho các tiểu yêu,quái thú chạm phải đều bị bốc hơi.

-Soạt...soạt...

Trong đêm tối u tịch ,rét lạnh ,đồng loạt vang lên những tiếng chân lộp cộp,dồn dập.

-Húuuuu...

Tiếng sói chu lên phá vỡ sự yên tĩnh , những cái bóng đen vụt đi vù vù trên các ngọn cây,bụi cỏ,tất cả tập trung lại nơi Ngạo Thế ngồi.

-Graoooo...ẳng...

-Choang choang...

Cả trăm con Ma Sói xuất hiện tấn công vào kết giới liên tục,có con bị kết giới làm cụt tay,cụt chân,có con bị nổ thành những mảnh vụn.Từ trên cao đột ngột giáng xuống một đạo linh quang xanh lá,quét một đường đánh vào kết giới bảo vệ của Ngạo Thế.

-Ầm!

Thế đánh mạnh bạo khiến cho Ngạo Thế mở mắt dịch chuyển tránh né,kết giới bị phá vỡ,để lại trên đất ba rãnh cào sâu hoắm đang sôi ùn ục .Ngạo Thế nhếch mép cười khẩy

-Dạ Vương Tăng Vỹ...cuối cùng Ngươi cũng đuổi kịp ta rồi...ha ha ha...

Tăng Vỹ đứng trên ngọn cây cao ,Hắn mặc y phục màu xám với áo choàng đen ,trên tay còn đeo Thần võ Lang Thủ ,ánh mắt đầy sát khí nói

-Tên Hỗn chướng,hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi...yaaa...

-Choang!

-Ầm...

Tăng Vỹ tấn công bằng những cú cào linh lực chí mạng phá hủy cây rừng tan tành,Ngạo Thế triệu ra Thần Võ đáp trả,hai binh khí chạm nhau gây ra những tiếng nổ vang trời.Tăng Vỹ ánh mắt toé sáng,mặt vặn vẹo nghiến răng nói

-Bạch Tơ Tiên Phất Trần?Hừ...đúng là ngươi có liên quan đến Trường Bạch Tiên...yaa...

Tên Ngạo Thế chỉ cười không giải thích gì,vừa đánh vừa nói

-Ngươi còn yếu lắm không thể làm gì được Ta đâu...lần trước ở Linh Quang Điện ngươi phá vỡ việc tốt của ta...lần này xem như trừng phạt...yaaa...

Bạch Tơ Tiên Phất Trần quét linh quang sáng liên tục tấn công vào Tăng Vỹ,chẳng những đánh hạ những con Ma Sói xung quanh,còn quất trúng vai của Tăng Vỹ một đường,khiến cho Hắn ngã xuống đất,theo đà văng đi cày lưng một vệt dài,ối máu.

-Bốp!

-Ư...

-Uỳnh!

Ngạo Thế đáp chân lên đất từ từ bước đến chỗ của Tăng Vỹ,Hắn nói

-Đồ nhi tốt, muốn đánh thắng Sư Tôn ngươi cần tu luyện thêm trăm năm nữa...ha ha ha...

Tăng Vỹ nghiến răng,mặt đỏ bừng,đôi mắt mở trừng nhìn tên Ngạo Thế

-Câm ngay...đừng gọi ta là đồ nhi...ta không có tên Sư Tôn như ngươi...yaa...

Hắn lại bật dậy đáp trả một cú cào Độc Lang Thủ nhưng Ngạo Thế đã biến mất chỉ để lại một chiếc áo choàng đen rách nát

-Haaaa...cho dù ngươi có phủ nhận thì Ngươi vẫn là đệ tử của ta...nếu không muốn gọi ta là Sư Tôn vậy thì ngươi Hủy Đan Tháo Cốt trả lại toàn bộ linh lực và pháp chú ta dã dạy cho ngươi đi...ha ha ha ..Sư Tôn còn chuyện phải làm, không có thì giờ chơi đùa với ngươi...nếu muốn giữ mạng thì đừng xen vào chuyện của Ta và Dương Thiên Hạo...

Tăng Vỹ nghiêng ngả bước đi trên đống hỗn độn cây rừng lẫn xác chết của bọn Ma Sói,Hắn vẫn không ngừng ối máu,miệng lẩm bẩm

-Tên Hỗn chướng...rồi có một ngày Ta sẽ vạch mặt ngươi...ụa...ặc...

Tăng Vỹ ngồi phịch xuống gốc cây ven một hồ nước trong rừng,ánh sáng mờ ảo của đám hoả trùng sống bám quanh hồ soi rõ thân thể thương tích của Tăng Vỹ.Cuộc chiến này đã để lại trên người của Hắn đầy những vết thương do kiếm khí gây ra,máu nhuộm ướt cả bộ y phục xám đã trở nên sậm màu vì máu.Tăng Vỹ thở nặng nhọc, ngã đầu ra sau tựa vào thân cây xù xì,Hắn đưa một tay lên tháo bỏ cái mặt nạ làm bằng bạc sáng loá đang đeo trên nửa khuôn mặt xuống.Gương mặt của Tăng Vỹ phản chiếu hiện lên trên chiếc mặt nạ bạc,một nửa tuấn mỹ mê hoặc một nửa bị sẹo kinh hoàng tròng mắt là một lỗ sâu đen tối,hun hút như không có đáy.

-"Nửa gương mặt này của Hắn đã bị trúng chú nguyền rủa."

Tăng Vỹ nghiến răng ken két,tay Hắn nắm chặt chiếc mặt nạ trong tay,chặt đến nỗi lòng bàn tay của Hắn bị cạnh của chiếc mặt nạ cứa chảy máu, những giọt máu nhỏ xuống đất từng giọt từng giọt như những mảng ký ức từng đợt từng đợt ùa về trong tâm trí của Tăng Vỹ.

-Sư Tôn...!

....Kim Sa Hà mười năm trước...

Nhị Thiếu Chủ của Kim Sa Môn đương là thiếu niên mười hai tuổi,văn võ song toàn,diện mạo khôi ngô,trí nhớ siêu việt có khí chất là một vị Chưởng Môn tương lai, được sự yêu thương tín nhiệm của cha mình cũng là Tông Chủ đương nhiệm.

-Vỹ nhi kiếm pháp của Kim Sa Môn biến hoá khôn lường,tùy theo khả năng ứng biến của người ra chiêu thức mà tạo nên một tầng chiêu thức cao hơn,Cha chỉ có thể luyện ra chín thanh kiếm cùng bay,nếu con cố găng tu luyện có thể đột phá linh đan lên cấp Hoàng Kim thì sẽ có khả năng tạo ra chín thanh kiếm như Ta,khi đó Ta sẽ đưa con đi tham dự Đấu Linh Đại Phái.

Tăng Vỹ mỉm cười khẽ gật đầu.

-Dạ,con sẽ cố gắng tu luyện không làm Cha thất vọng.

Kể từ khi tiếp nhận bộ kiếm pháp Phi Phong Kiếm ,Tăng Vỹ đã bế quan tu luyện trong tư phòng ít khi ra ngoài chơi đùa như những thiếu niên cùng trang lứa,vì nóng lòng đột phá linh đan lên cấp Bạch Kim mà một hôm Hắn ta bị tẩu hỏa nhập ma,kinh mạch bị tổn hại nghiêm trọng.Sợ mọi người biết được điều này chê cười Hắn vô dụng ,cho nên Tăng Vỹ đã âm thầm tự điều trị cho bản thân.Mỗi đêm thường khi ra khỏi Kim Sa Thành tìm đến những ngọn núi,cánh rừng hoang vu tìm yêu quái giết hại để lấy Yêu Đan hấp thụ tăng linh khí cho bản thân,cách làm này vừa nguy hiểm vừa tà quái không phù hợp với một Thiếu Chủ của Đại Phái Chính Đạo.Nhưng vì để có sự tín nhiệm và tung hô của mọi người Tăng Vỹ bất chấp.

-Chỉ cần đột phá linh đan lên cấp Hoàng Kim,chánh hay tà dùng cách nào cũng xứng đáng.

Nhưng mọi chuyện đã thay đổi cho đến một ngày Hắn gặp phải đối tượng đáng gờm,Yêu Thụ cấp Đại thuộc Ma Tộc của Ma Vực tên gọi Huyết Mộc.Một tên tiểu tử với linh đan cấp Đồng Kim chỉ điều khiển được năm kiếm trong Phi Phong Trận không thể đánh bại được kẻ thù,còn bị Huyết Mộc đánh đến gãy xương đứt đoạn linh hạch,vỡ linh đan.

Huyết Mộc ha ha cười lớn dùng một chi dây leo biến ra từ thân quấn lấy cả người của Tăng Vỹ kéo lên cao, những gai nhọn trên dây leo đâm vào da thịt của Tăng Vỹ hút máu của Hắn.

-Ha ha ha...tiểu tử thúi tưởng ngươi tài giỏi thế nào hoá ra cũng là một kẻ vô dụng bị yêu khí bám đầy...Kim Sa Môn sao lại có thứ tà ma ngoại đạo thế này,thật là một chuyện cười cho Đại Phái Trung Nguyên...ha ha ...

Tăng Vỹ bây giờ chỉ còn lại nửa mạng,ngoài cố gắng thở hỗn hển ra thì chẳng thể làm gì được,miệng không thốt nổi nên lời,tiếng rên ư ử trong cổ họng,tay chân của Hắn đã bị phế,đang tuyệt vọng chờ cái chết đến.

-Ư...ư...

-Véoooo...Uỳnh...

Một chưởng lực mạnh bạo bay đến đánh nát dây leo đang quấn chặt Tăng Vỹ làm cho Hắn rơi xuống đất,còn Huyết Mộc bị một phen hoảng kinh.

-Aaa...mẹ kiếp là thứ chết tiệt nào?

Hắn đáp trả lại hàng trăm dây leo quất tới tấp về phía phát ra chưởng lực,nhưng lại bị ma tức phản ngược đánh nát hết.

-Vút,vút....ùynh ùynh...

Huyết Mộc run rẩy sắc mặt biến đổi

-Ma tức ...ma tức mạnh thế này...là là ... người của Quỷ Thành sao?

Một đám khói đen bay đến bên cạnh Tăng Vỹ đang nằm thoi thóp trên đất ,hiện ra một dáng người cao lớn mặc y phục đen và áo choàng lông Hồ Ly trắng,mà vừa nhìn thấy kẻ này Huyết Mộc đã trợn trắng mắt kinh hãi.

-Lan Lan... Nguyệt Điện... Thiếu...

-Uỳnh!

Chưa kịp cho Huyết Mộc nói tròn câu tên Bí Ẩn kia đã tống một chưởng đánh bay Hắn ra xa năm dặm,Huyết Mộc giữ được mạng liền bỏ chạy không dám quay đầu.Tên Bí Ẩn này định bước đi nhưng cổ giày của Hắn đã bị một bàn tay chụp lại

-Cứuuuu...ư...ư...

Tên này liếc mắt nhìn xuống thì thấy bàn tay đẫm máu đầy thương tích của Tăng Vỹ đang nắm chặt cổ giày của mình,Hắn nhìn chăm chú vào vị thiếu niên sắp chết kia một lúc, không biết nghĩ gì trong đầu,lại nhoẻn miệng cười nhạt một tràn,không vui cũng không hài lòng nụ cười méo mó vô hồn vô nghĩa,khiến cho người nghe gợn cả tóc gáy.

-Khà...khà...khà....

....Hiện tại....

Tăng Vỹ nghiến răng đôi mắt đỏ chớp liên hồi,trong khoé ẩm ướt dường như có giọt lệ

-Ta đã đánh đổi mạng sống của Phụ Thân...Ngạo Thế ta không để ngươi yên...yaaa...

Tiếng hét ai oán của Tăng Vỹ vang lên giữa rừng sâu hun hút như trút hết sự uất ức thống khổ,vừa điên dại vừa đơn độc đến đáng sợ.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.