Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ông Chủ xin đừng giận

Tiểu thuyết gốc · 4757 chữ

Từ khi trận chiến khốc liệt giữa Ma Tộc và Tu Nhân Trung Nguyên diễn ra ở U Minh Nhai đến nay,Nhân Giới đã trãi qua hơn trăm năm đình chiến,phía Ma Vực do Quỷ Vương Bá Dực Thanh Chi cai quản, giới tuyến do Hắn tạo ra còn lợi hại hơn Huyết Thạch Ma Tôn năm xưa,chướng khí ở Ma Vực sẽ tước bỏ hoàn toàn linh lực của Tu Nhân khi bước vào lãnh địa của Ma Tộc.Phía Trung Nguyên thì chia năm xẻ bảy ngoài Lục Đại Phái Chính Đạo còn có một Môn phái tà đạo gọi là Hắc Nguyệt Giáo,môn phái này là do một Yêu Hồ tên là Hắc Nguyệt Nương cai quản,đệ tử chủ yếu chỉ là nữ nhân,giáo phái lớn mạnh cả về lãnh địa và linh lực,tuy mang tiếng tà giáo nhưng không giết người bừa bãi,nếu kẻ gây hấn với Hắc Nguyệt Giáo không có lý do rõ ràng ,Hắc Nguyệt Giáo sẽ truy sát đến cùng ,theo cách vừa điên cuồng vừa tàn nhẫn,vì thế Lục Đại Phái còn lại cũng kiêng kị,không dám gây hấn vô cớ,tránh chạm trán gây xung đột .Tuy các chính phái Trung Nguyên không dám động vào Hắc Nguyệt Giáo nhưng nếu kẻ nào dám tu luyện tà thuật đều sẽ bị xử phạt nghiêm minh,hình phạt cao nhất chính là đánh vỡ Linh Đan,cắt đứt linh hạch,trục xuất khỏi môn phái.

....

Hôm nay đệ tử các Điện tề tụ về sân Linh Ngọc chính điện của Trường Bạch Tiên Môn để xem Dương Thiên Hạo vị trưởng lão của điện Linh Quang chấp hành Môn Quy với tên đệ tử đại nghịch bất đạo Lý Tự Nhiên.

Dương Thiên Hạo là người của Long Sơn trấn lúc nhỏ từng bái một vị Tiên Nhân ở đây làm Sư Tôn,thân thế của Hắn bí ẩn ,chẳng ai biết nguồn gốc ,đến khi Hắn vừa tròn mười tám tuổi đã tham gia cuộc đấu linh Đại Phái Trung Nguyên đạt danh hiệu Tông Sư,sau hai năm bôn ba hành hiệp trượng nghĩa thì đã theo lời chiêu mộ của Tông Chủ đương nhiệm Trường Bạch Tiên về làm khách Khanh ở Tô Hà.Từ đây danh tiếng của Dương Thiên Hạo càng vang dội không chỉ vì linh lực cao siêu ,mà còn là một vị mỹ nam với dung mạo làm khuynh đảo Trung Nguyên , chẳng bao năm thì đảm nhiệm chức vị trưởng lão của Linh Quang Điện ,nhận đệ tử ,phát huy môn phái khi chỉ mới hai mươi lăm tuổi.Và thời điểm hiện tại Y đã bước qua tuổi ba mươi nhưng vẫn là nam nhân độc thân khó gần khiến cho nhiều nữ nhân mơ ước có được.

Lý Tự Nhiên là một trong năm vị đệ tử thân truyền của Dương Thiên Hạo,tuy nhập môn muộn hơn các sư huynh tỷ muội khác nhưng lại là người có tư chất thông minh nhất ,học một biết mười khác xa với vẻ ngoài của Hắn .Năm Hắn mười ba tuổi đã bái sư nhập môn ,mười bảy tuổi đã vang danh khắp Trung Nguyên vì hạ sát được Quái Thú Xuyên Giáp là Yêu quái cấp Đại của Ma Vực,việc một tên vô danh tiểu tốt với linh đan cấp Đồng Kim đánh bại được Quái cấp Đại quả là chuyện không tưởng,vô lý hết mực,cho nên khắp chốn giang hồ luôn nổ ra tranh luận về chuyện này,có người nói Lý Tự Nhiên thông minh biết lợi dụng pháp bảo bí mật nào đó để giết Xuyên Giáp ,có kẻ thì nghi ngờ linh lực của Lý Tự Nhiên không phải là cấp linh đan Đồng Kim ,còn có người nói Lý Tự Nhiên đã luyện tà thuật cho nên mới có thể thăng cấp linh đan nhanh như vậy,nếu không phải như thế thì một Tu Nhân tu luyện đạo thuật theo cách thông thường sẽ không thể nào trong vòng vài năm có thể gia tăng linh lực cường hãn đến kinh ngạc như Hắn.Dù có nghi ngờ thế nào bọn nhân sĩ võ lâm cũng không thể chất vấn đệ tử của Đại Phái khác, tuy nhiên các vị Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên thì không được rộng lượng như vậy,bọn họ không ngừng soi mói tìm kiếm ra sơ hở của Lý Tự Nhiên mà quy tội,cuối cùng thì đã có lý do để triệt hạ Hắn,đến hiện tại tên Lý Tự Nhiên này cũng chỉ vừa tròn mười chín tuổi đã bị đem ra xét xử trước Linh Ngọc Điện.

...

Đệ tử của các Điện đổ dồn ánh mắt về Dương Thiên Hạo ,mặt ai cũng hầm hầm,căng thẳng,mong đợi một kết quả như ý mình muốn

-Phải máu đổ đầu rơi ta mới hả giận.(mặc dù ta cũng chẳng liên quan gì đến chuyện này.)(`•~•')/

Còn có người thì cười cợt buôn chuyện nhìn Dương Thiên Hạo xì xầm

-Hắn ta có thật là sẽ dựa theo Môn Quy phế Đan tháo Cốt tên đệ tử thân truyền của mình hay không a?Ta nghe nói cái tên Lý Tự Nhiên này đã từng hi sinh Linh Đan của bản thân mà phục hồi Linh Hạch cho Dương trưởng lão ở trận địa U Minh Nhai ,ân tình như vậy sao có thể xuống tay hạ sát.

-Ậy ngươi thì hiểu được bao nhiêu...ta nghe nói...vị sư muội Nhậm Nhã mới là người moi Linh Đan của mình ra để cứu Sư Tôn vì thế nàng ta mới chết...grừ nhắc đến chỉ thêm căm phẫn,một tuyệt sắc giai nhân của Trường Bạch Tiên làm điên đảo cả Trung Nguyên mà lại chết thê thảm dưới tay của tên tiểu tử thối Lý Tự Nhiên...

-Ôi ...các ngươi sai cả rồi...là vì tên Lý Tự Nhiên yêu thầm Sư Tỷ Nhậm Nhã,thừa lúc ở U Minh Nhai giở trò ong bướm đã bị Sư Tôn mình phát hiện ra nên cả hai đánh nhau ,vô tình đánh trúng Nhậm Nhã làm nàng ta trọng thương không qua khỏi nên mới chết...

-Hừm...ta thì lại nghe khác các ngươi...nghe nói Lý Tự Nhiên bị trúng độc Huyết Ma của Ma Tộc,tính tình trở nên cuồng loạn dâm tà,trận đánh ở U Minh Nhai đã làm cho Hắn bộc phát thú tính,chẳng những yêu Sư Tỷ Nhậm Nhã còn muốn cưỡng dâm Sư Tôn mình ,nên giở trò thú tính với Sư Tôn đang bị trọng thương nằm bất động tịnh dưỡng,Nhậm Nhã ra sức cản ngăn Lý Tự Nhiên nên mới bị giết...Dương trưởng lão cũng thời khắc đó đồng lúc đột phá Linh Đan thăng cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim nên đã ra tay thu phục Hắn đem về Trường Bạch Tiên để xử tội...

-Ể...nếu so sánh tướng mạo giữa hai người thì một kẻ ốm yếu nhỏ thó thư sinh trói gà không chặt như Lý Tự Nhiên và một người cao lớn ,vạm vỡ như lực điền võ sĩ Dương Thiên Hạo thì ta cảm thấy Dương trưởng lão là người giở trò mới hợp lý hơn đấy.

-Ngươi nói có lý nhỉ,hừm nếu như dung mạo của Dương trưởng lão đổi sang thân hình nhỏ thó của Lý Tự Nhiên thì hợp hơn nha...mài kiếm ,mắt phượng,hàng mi cong vút dày đặc,môi đỏ thắm hoa đào,mũi thon cao,làn da trắng ngần mịn như nhung,mái tóc đen bóng mượt như nước suối chảy,đáng ra phải có thân hình mảnh mai,ốm yếu như Lý Tự Nhiên mới đúng.

-Ậy...một khi Huyết Ma đã hoành hành trong lục phủ ngũ tạng thì chẳng còn gì có thể cản nổi uy lực Ma Tính của nó bộc phát,khi đó có hỏi cha Hắn tên gì Hắn cũng chẳng biết à nói chi đến chênh lệch hình thể ,hừ chẳng biết lễ nghĩa liêm sỉ...

-Hừ Lý Tự Nhiên vốn là một tên lưu manh không cha không mẹ không người thân ,sống đầu đường xó chợ,đương nhiên là chẳng biết cha mẹ mình tên gì rồi...

-Hừm ta cũng không hiểu tại sao năm xưa Dương trưởng lão lại nhận Hắn làm đệ tử...để bây giờ Hắn lấy oán báo ân...tu luyện tà đạo nhập ma hoá quỷ quay về tàn sát đồng môn...

Lúc này tiếng trống trên sân chính điện vang lên làm cho mọi người im lặng đổ dồn ánh mắt về phía hành lang chính điện

-Tùng tùng tùng...

Một vị trưởng lão ở điện khác đang đứng trên bậc thang tam cấp lối dẫn lên cửa Đại Sảnh Chính Điện lên tiếng

-Giải tên Lý Tự Nhiên ra đây...

-Dạ!

Một nhóm người hơn hai mươi vị mặc y phục trắng viền xanh có mang giáp chân tay xuất hiện,mỗi người quấn chặt một đầu dây xích ,mà đầu dây còn lại thì quấn quanh trói cả hai tay một người mặc y phục màu đỏ kéo đi nặng nhọc. Người này tóc tai búi không chỉnh tề ,nhiều lọn tóc đã bung xoã bù xù,Hắn cao tầm khoảng 1m70,thân hình mảnh khảnh,Hắn có làn da bánh mật ,mài kiếm , đôi mắt to tròn đen láy ,môi thâm tím,tuy rằng tóc ở trước trán đã rơi khỏi phát khấu che đi một phần gương mặt,nhưng vẫn thấy được ánh mắt sáng quắc đằng đằng sát khí của Hắn đang rất căm phẫn, đó chính là Lý Tự Nhiên vị đệ tử thân cận của Dương Thiên Hạo.

Hai mươi đệ tử của Chấp Pháp Điện cố gắng kéo giữ Lý Tự Nhiên bước đi lên sân chính điện,mỗi khi Hắn vùng vẫy thì cả bọn lại nháo nhào ghì chặt dây xích , trụ chân giữ vững,cho thấy sức mạnh của Lý Tự Nhiên không như vẻ bề ngoài của Hắn.

Vị trưởng lão đứng ở bậc tam cấp chính là Hàn Bá Hoàng trưởng lão của Chấp Pháp Điện,vừa nhìn thấy Lý Tự Nhiên muốn công phá xích trói,ông ta liền phóng ra một đạo bùa ,đạo bùa biến hóa thành bốn mũi tên ánh sáng vàng đâm vào bốn huyệt vị ở hai vai ,hai chân của Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn khụy gối quỳ xuống nền đất.

-Sựt!

-Ư!

Dù rất đau nhưng Hắn vẫn cố bậm chặt môi không thốt lên tiếng nào,ánh mắt chuyển đỏ,Hắn liếc nhìn Dương Thiên Hạo nghiến răng nghiến lợi ,lửa hận trong lòng bộc phát càng dữ dội.

-Sư Tôn...ngươi trơ mắt nhìn kẻ khác hành hạ đồ nhi sao?...

Dương Thiên Hạo hạ đầu mài, ánh mắt lạnh lùng nói

-Ngươi còn nhớ ra ta là Sư Tôn của ngươi sao?còn nhớ ra mình là đệ tử của Linh Quang Điện sao?thế tại sao lại gây ra tội ác tài trời như vậy?Tại sao lại giết hại sư tỷ Nhậm Nhã của mình,tại sao nhập ma hoá quỷ đi theo con đường tà đạo hả?

Lý Tự Nhiên vẻ mặt ngỡ ngàng,trừng mắt nhìn Dương Thiên Hạo

-Sư Tôn ta bị oan...Sư Tôn sao người không tin ta ..ta...ta không có giết Nhậm Nhã sư tỷ...Sư Tôn...

-Hừ...ở hoang động khi đó chỉ có ngươi ,Nhậm Nhã và ta... không lẽ ngươi muốn đổ tội cho ta ...đúng là đại nghịch bất đạo...

-Sư Tôn...khi đó ở trong hoang động ta bị kẻ bí ẩn tập kích,mới đánh trả ,không ngờ người đến lại là Sư Tỷ ...ta không cố ý giết nàng ấy...Sư Tôn...

-Hừ...cuối cùng ngươi cũng nhận là ngươi đã đánh ra chưởng lực đó vào Nhậm Nhã...

-Sư Tôn đó là...

Hàn Bá Hoàng chen ngang nói vào

-Hừ...ta mặc kệ giữa Sư Đồ các ngươi xảy ra chuyện gì trong hoang động ở U Minh Nhai nhưng Lý Tự Nhiên ngươi tu luyện ma thuật là sự thật,giết hại đệ tử của Chấp Pháp Điện là sự thật,Trường Bạch Tiên Môn không thể có một tên môn đồ bại hoại như vậy,hôm nay ta muốn đòi lại công bằng cho các đệ tử đã chết ...Dương Thiên Hạo ngươi là Sư Tôn của Hắn ngươi nên đích thân Phế Đan Tháo Cốt của Hắn đi ,trả lại công bằng cho nữ đệ tử Nhậm Nhã đi...

Đám đông bắt đầu hò hét

-Đúng đấy ,đúng đấy ...giết Hắn đi...giết Lý Tự Nhiên đi...

Lý Tự Nhiên gào rống lên nói

-Chứng cớ nào cho thấy ta tu luyện tà thuật hả?Đệ tử Chấp Pháp Điện của lão mới là...ưm...

Hắn chưa kịp nói hết câu thì đã bị Hàn Bá Hoàng phóng ra đạo bùa dán chặt miệng lại.

-Còn ngụy biện...phong!...hừ Dương trưởng lão ngươi còn không ra tay,hay ngươi muốn tha tội cho Hắn?

Đám đệ tử của Linh Quang Điện lại nháo nhào lên

-Sư Tôn hạ sát Hắn đi,trả thù cho sư tỷ Nhậm Nhã đi ...

-Dương trưởng lão giết hắn đi...thanh lý môn hộ đi...trừ khử tên ác ma đó đi...

Dương Thiên Hạo nhìn vào Lý Tự Nhiên ánh mắt dần chuyển sang căm phẫn ,vận công tụ linh lực ra bàn tay,trợn mắt dữ dằn hét lên đẩy ra một chưởng về phía Hắn.

-Lý Tự Nhiên đi chết điiiiiii....

-Ầm!

....

-Rầm ,rầm ,rầm...!

Tiếng đập cửa của một người phụ nữ trung niên có thân hình mập đã làm cho khu nhà trọ náo động.

-Lý Tự Nhiên,Lý Tự Nhiên cậu vác mặt ra đây cho tôi...

Trong căn phòng nhỏ bốn vách tường vôi trắng đã xỉn màu,một góc cạnh cái sào inox treo quần áo là nơi đặt một cái nệm ngủ,Lý Tự Nhiên đang nằm trên đó và bị chôn vùi trong đống giấy vẽ truyện tranh phát thảo.Nghe tiếng la hét của bà Chủ Nhà,anh ta ngóc đầu dậy,mắt nhắm mắt mở

-Ơ...sáng rồi hả...

Anh ta uể oải thu gom mấy bức vẽ,bỗng dưng ánh mắt dừng lại ở trên tấm hình vẽ chân dung của Dương Thiên Hạo trưởng lão.

-Đệ nhất mỹ nam Trường Bạch Tiên,đứng đầu thập đại cao thủ Trung Nguyên...hừm càng nhìn lại càng thích...hi hi hì...tối này về sẽ nhập vào máy tính để chỉnh sửa chút...

Lý Tự Nhiên ngước mắt nhìn lên cái đồng hồ treo trên vách tường đối diện,thì bổng chốc giật bấn người tỉnh ngủ.

-Yaaa...7giờ rưỡi rồi sao...aaa...Thím Sáu này sao hôm nay đến đập cửa muộn như vậy hả?trễ rồi ,trễ rồi...

Lý Tự Nhiên cuống cuồng bò khỏi tấm nệm ,quơ vội bộ đồng phục công nhân nhảy vào nhà vệ sinh,chưa được mười phút đã chạy ra ôm cái cặp táp trên bàn sách,mở cửa phóng ra ngoài.

Thím Sáu chủ nhà trọ vừa nhìn thấy anh ta chưa kịp mở miệng đã bị Lý Tự Nhiên đẩy sang một bên chạy mất.

-Chào buổi sáng Thím Sáu...con đang vội...có gì... tối nói sau...

-Ê ê...tới tiền nhà lâu rồi...ê ...khi nào cậu mới chịu đóng tiền hả?Chết tiệt...grừ...

Một ông chú tầm U50 ở phòng bên cạnh đang ngồi nhâm nhi tách trà ở trước cửa,cười nói

-Chị Sáu giọng khoẻ thật lần nào đi đòi tiền trọ cũng gọi hết người trong cả khu trọ thức luôn...

-Hừ...cậu đừng có mà mỉa mai tôi...hôm nay đến lượt nhà cậu quét vệ sinh khu trọ đó ...quét không sạch là tăng tiền thu gom rác nhá...

-Ơ...cái chị này... giận cá chém thớt á...thằng Nhiên thiếu tiền dai như vậy sao chị không đuổi cổ nó đi...

-Cậu thì biết cái gì...nó là thợ bảo trì điện máy,điện tử,điện gia dụng...tôi tốt bụng giữ nó lại để có nó ở khu trọ sửa đồ miễn phí cho bà con không tốt à...

-Hừm...chị tốt dữ đa...

-Còn phải nói...

Lý Tự Nhiên ba chân bốn cẳng lách thân qua cái cổng công ty đang từ từ khép lại

-Aaa...qua rồi aaa...hú hồn...

Anh ta vừa quét thẻ nhân viên ở cái máy chấm công nơi chốt bảo vệ , quay người lại thì giật bấn nhảy dựng

-Á,má ơi?

Ở sau lưng anh ta đã lù lù xuất hiện một người đàn ông U40 lùn tịt,đồng phục áo sơ mi xanh dương,tóc đen thẳng chia ngôi 7/3 ,mặt mài cau có,đứng khoanh tay trước ngực,chân nhịp nhịp mũi giày ,ánh mắt hình viên đạn nhìn Lý Tự Nhiên quát tháo.

-Lại đi trễ...đây là lần thứ tư trong tháng cậu đi trễ rồi nhá...muốn ăn mấy cái biên bản hả?cậu không thể chấp hành tốt nội quy công ty được hả?Lý Tự Nhiên?

Lý Tự Nhiên rụt rè ,đưa tay vuốt mồ hôi trên trán,anh lắp bắp nói

-Á ...Tổ Trưởng ...anh Minh...em đâu có đi trễ ...vừa đúng giờ mà ha...

-Đúng cái con khỉ...8giờ 1phút 20giây mà đúng hả?

-Ơ...

-Không có nói nhiều...ăn biên bản...trừ tiền...

-Hả...lại bị ăn biên bản...

-Hôm nay cậu ở nhóm phụ trách sửa chữa ở văn phòng...đi đi...

-Ơ...dạ...

Lý Tự Nhiên thất thỉu quẩy cặp táp lủi thủi đi qua khu nhà văn phòng,đến khúc rẽ lên cầu thang thì đầu anh ta cụng phải một vật mềm mại như khuôn ngực của ai đấy

-Hừ!

Nghe một tiếng hừ khó chịu,Lý Tự Nhiên đứng thẳng người lên đưa mắt ngước nhìn thoáng chút ngỡ ngàng vì bổng dưng trước mặt đã lù lù xuất hiện một dáng người cao lớn,Lý Tự Nhiên trợn mắt há hốc mồm ,trong bụng đánh lô tô thấp thỏm.

-"Ối mẹ ơi...là là ...Dương Hạo...tổng tổng...giám đốc...lần này...bị đuổi việc mất thôi...hôm nay là ngày gì vậy hả?"

Dương Hạo là vị tổng tài khó ưa ,đáng ghét nhất của công ty này ,anh ta lạnh lùng , không tình cảm ,phương châm sống chính là công việc,công việc và công việc,nếu như ai gây cản trở công việc của anh ta thì không cần biết đó có phải là bà con thân bằng quyến thuộc ,có công cống hiến nhiều năm hay không đều bị đuổi việc,tống cổ khỏi công ty.Nhưng điều khiến cho Lý Tự Nhiên kinh hãi chính là Dương Thiên Hạo trưởng lão nhân vật chính trong bộ truyện tranh mà anh ta đang vẽ chính là lấy hình mẫu của Dương Hạo tổng giám đốc công ty để vẽ nên,có khác nhau là dung mạo của Dương Thiên Hạo thanh thoát nhẹ nhàng,tuấn mỹ còn Dương Hạo thì nam tính tột độ,mặt lạnh như sát thủ.

Hai năm trước khi Lý Tự Nhiên đến đây phỏng vấn xin việc đã chạm phải ánh mắt sát thủ này của Dương Hạo,với thân hình hộ pháp vệ sĩ của anh ta ,Lý Tự Nhiên muốn đứng tim chết giấc vì cứ ngỡ Dương Hạo là tay anh chị xã hội đen đến phỏng vấn vị trí bảo vệ công ty,nhưng càng ngỡ ngàng khi biết được thân phận thật của Dương Hạo là tổng giám đốc.

-Với gương mặt và thân hình đó hèn chi đi đâu cũng chẳng cần đến vệ sĩ bảo vệ...hic nếu ăn một đấm của anh ta vào mặt chắc là phải phẫu thuật chỉnh hình.

Dù tính tình bất thường như vậy nhưng Dương Hạo rất tài năng,quản lý công ty rất tốt,còn có một bạn gái xinh đẹp là nữ diễn viên nổi tiếng ,hai người yêu nhau đã hơn ba năm nhưng hai tháng trước đã chia tay rồi,lý do ư,là vì cô ta ảnh hưởng đến tâm trạng của Dương Hạo trong khi anh ta đang bàn bạc công việc,thế đấy người yêu thì cũng không bằng sự nghiệp của anh ta.

...

Dương Hạo nheo mắt liếc xéo Lý Tự Nhiên,đưa tay phủi ngực áo,chán ghét quay lưng , đi về phòng làm việc Tổng Giám Đốc trên tầng hai của công ty .Bỏ lại Lý Tự Nhiên đơ cứng toàn thân không biết bước chân đi hướng nào.

-Hic...xin xin xin ...lỗi...

Phòng làm việc của Dương Hạo như một căn hộ thu nhỏ,vừa có nơi làm việc vừa trang hoàng đủ tiện nghi như một nhà riêng.Khi vào đến cửa phòng anh ta đã cởi bỏ áo sơ mi đang mặc quăng vào sọt rác, đi đến cái tủ lớn đặt ở sát vách tường,mở ra lấy một chiếc áo khác mặc vào.

-Hừm...dơ bẩn...

Dương Hạo không phải là người thích sạch sẽ quá mức,mà vì mỗi lần gặp Lý Tự Nhiên thế nào cũng có va chạm,lần đầu gặp gỡ anh ta là khi Dương Hạo bước ra khỏi văn phòng chính của công ty đã bị Lý Tự Nhiên đạp vào giày ,và dán nguyên gương mặt vào ngực của anh,lúc đó Lý Tự Nhiên ngẩng mặt nhìn lên ,dung mạo đã khiến cho Dương Hạo ngỡ ngàng.Lý Tự Nhiên tuy đã hai mươi lăm tuổi nhưng vẻ ngoài chẳng khác gì nam sinh trung học,làn da anh ta trắng hồng,môi đỏ như tô son ,mũi cao,mắt to tròn,dáng người mảnh khoảnh,nếu đội tóc giả vào thế nào cũng nhìn nhầm là cô gái.Dương Hạo ghét nhất là mẫu người này, nam giới mà ốm yếu như phụ nữ .

Dương Hạo ngồi vào bàn làm việc định bấm vào máy điện thoại bàn ra lệnh cho Quản lý nhân sự đuổi việc Lý Tự Nhiên,nhưng vừa nhấc máy lên thì ngoài cửa phòng đã nghe những tiếng cãi vã ầm ĩ.

-Tránh ra, mày tránh ra, tao muốn gặp Dương Hạo...thằng nhãi ranh chết tiệt ,mày ra đây...yaaa....

-Ông không được vào trong...bảo an đâu ...kéo ông ta ra khỏi đây...

Thế nhưng người đàn ông này đã đạp văng cánh cửa phòng làm việc của Dương Hạo khiến cho nó bung chốt mở toang ra,ông ta đẩy anh trợ lý của Dương Hạo ngã sang một bên chạy vào trong.Không hề ngạc nhiên hay sợ hãi,Dương Hạo vẫn ngồi ở bàn làm việc bình chân như vại mà nói

-Giám đốc Dương,ông đến đây làm gì,sao không mau thu dọn đồ cá nhân mà cút khỏi công ty đi.

Người đàn ông đang bị anh trợ lý kéo tay lôi ra ngoài,đã cố vùng vẫy trụ lại ,đá chân ,chỉ tay về phía Dương Hạo nói

-Thằng nhãi ranh này,tao là chú của mày đấy,sao mày dám đuổi tao ra khỏi công ty,tao đã làm việc cho bố của mày hơn hai mươi năm rồi,tình nghĩa anh em gắn bó ,sao mày dám phá vỡ nó hả,sao mày dám đuổi việc Chú của mày...

Dương Hạo vẻ mặt vô cảm lạnh lùng nói

-Ở công ty không cha con,chú bác,chỉ có cấp trên và nhân viên...ông đã vì lợi ích cá nhân mà làm giả sổ sách nếu như không vì mẹ tôi và thím đem tiền bù vào số thất thoát kia,tôi đã báo công an bắt ông đi tù rồi,còn dám nói đến tình nghĩa anh em với bố tôi sao,Chú ư?ông xứng hả?

Ông Chú nổi cơn tam bành,đánh chỏ một cái vào mặt của anh trợ lý ,khiến cho anh ta tối tăm mặt mũi phải buông tay ngã xuống,ông ta chạy đến đẩy cái bàn làm việc dịch sang một bên ,nhảy bổ vào Dương Hạo mà nắm lấy cổ áo anh ta đấm một cái.Dương Hạo tuy bất ngờ chỉ kịp đứng lên khỏi ghế,nhưng vẫn kịp né cú đấm kia.

-Mày chết với tao,tao sẽ thay mặt bố của mày,dạy dỗ lại mày.

-Ông buông tay ra,ông có tư cách gì, không được nhắc đến bố tôi...bảo an đâu...

Ông Chú này đúng là có chung mã gien di truyền với Dương Hạo cho nên dáng người cũng xấp xỉ bằng anh ta,và cú đấm mang uy lực không nhỏ,ông ta đấm hụt một cái đã nhanh bồi thêm vài cái khác vào mặt của Dương Hạo ,và lần này thì không trật phát nào,Dương Hạo trúng đòn đau chới với ngã xuống,tay khua khoắng loạn xạ đã kéo theo ông Chú cùng cái máy tính đặt trên bàn xuống nền nhà.

-Aaa...

-Xoảng...

Lúc này ông Chú đã ngồi trên người của Dương Hạo mà bóp chặt cổ của anh ta

-Yaaa...chết đi...thằng khốn...

Dương Hạo mặt đã đỏ gấc, quơ được cái cắm bút bằng thủy tinh vốn để trên bàn làm việc trang trí đã rơi xuống ,đập một cái vào đầu ông Chú,ông ta đau điếng ôm đầu đứng lên nghiêng ngả,Dương Hạo thừa cơ ,bò dậy,ông Chú thấy thế cầm cái máy tính chạy theo đập xuống đầu của Dương Hạo,nhưng may thay có một người đã nhanh chân chạy đến đẩy ông ta ngã sang chỗ khác,cứu Dương Hạo.

-Mày chết...

-Đừng!

-Á!

-Hừ...sao giờ mới đến...ơ...

Dương Hạo đứng lên xốc lại tinh thần nhìn thấy kẻ chạy vào là Lý Tự Nhiên chứ không phải anh trợ lý của mình hay đội bảo an của công ty thì ngạc nhiên thốt lên

-Sao lại là cậu?

Thì ra trong lúc Dương Hạo bỏ đi về phòng làm việc thì Lý Tự Nhiên đã chạy theo sau, ý muốn của anh ta là cầu xin Dương Hạo đừng giận và bỏ qua cho mình.Nhưng khi đến ngay trước cửa phòng thì lại sợ,chằn chừ mãi chẳng dám gõ cửa,đến lúc tự tin giơ tay lên định gõ thì nghe tiếng của anh trợ lý Quách Sỹ Luân đang giằng co với giám đốc Dương Hành ,Lý Tự Nhiên sợ bị liên lụy vội nấp vào một góc quan sát,đến khi thấy Dương Hạo bị tấn công ,Lý Tự Nhiên mới dốc hết can đảm chạy vào giải cứu.

Lý Tự Nhiên ngồi bò trên sàn nhà ,thở hỗn hễnh như vừa mới nâng quả tạ trăm kilogram ,vì đã dốc hết hết sức để đẩy Dương Hành sang một bên cho nên theo đà anh ta cũng ngã sấp mặt về trước.

-Hộc hộc... Dương Tổng anh không sao chứ...hộc...

Thay vì đáp lời cảm ơn cho Lý Tự Nhiên thì Dương Hạo lại nắm cổ áo của anh ta lôi đi.

-Tránh ra...

Dương Hành đã nhanh đứng lên chụp lấy cái máy tính tấn công vào kẻ phá bỉnh.

-Aaa...chúng mày chết hết đi...aaa...

Dương Hạo một tay vẫn còn nắm giữ cổ áo của Lý Tự Nhiên,một tay còn lại chỉ kịp giơ lên đỡ đòn.

-Bốp...

-Á...

-Uỳnh!

Một tiếng nổ phát ra từ phòng của Tổng Giám Đốc đã khiến khu nhà Văn Phòng rung chuyển,mọi người hốt hoảng không rõ chuyện gì,tiếng chuông báo cháy vang lên cũng làm cho tất cả công nhân,nhiên viên công ty hoảng loạn ùa chạy ra ngoài.

-Á tầng hai phát nổ rồi...

-Là là phòng của Dương Tổng...

-Á...cháy rồi,cháy rồi chạy mau...chạy mau đi...

-Báo công an,báo đội cứu hộ phòng cháy chữa cháy mau...

-Á là ở đâu cháy vậy a...

Chẳng bao lâu thì công an và đội chữa cháy ,xe cứu thương đã đến hỗ trợ khắc phục đám cháy,qua độ nửa ngày thì đã đưa toàn bộ người bị thương đi bệnh viện.

Một cán bộ công an lấy lời khai của Giám Đốc quản lý,nhân viên công ty,làm việc tại tầng một.

-Trong phòng khi đó có mấy người?

-Dạ chỉ có Dương Tổng...

-Dạ tôi nghe có tiếng cãi vã đánh nhau rất ầm ĩ phía trên ...

-Có cả trợ lý của Dương Tổng là Quách Sỹ Luân...

-Tôi không nghe gì hết...

-Anh là đội trưởng đội bảo an của công ty mà không biết có đánh nhau ở trong phòng sao?

-Tôi không nhận tin báo gì hết...

-Lúc tôi đi vệ sinh có gặp một người chạy lên trên tầng hai...dường như là anh Tự Nhiên của đội bảo trì ...

-Báo cáo sếp ngoài những bảo vệ bị ngạt khí thì chẳng thấy ai trong phòng làm việc của Dương Tổng cả...

-Gì chứ?check camera chưa..

-Đang check ạ...

-Báo cáo sếp,trong phòng trước khi phát nổ thì có bốn người đang giằng co,sau khi phòng bốc cháy thì không thấy ai chạy ra cả,cho đến lúc đội bảo an của công ty chạy lên ứng cứu,họ rất ngạc nhiên vì tìm mãi mà không thấy ai trong phòng hết...đã xác minh thân phận của bốn người bọn họ chính là Dương Hạo,Lý Tự Nhiên,Dương Hành,và Quách Sỹ Luân...

-Hả?biến biến đi đâu cả rồi a...

Sau cả tháng tìm kiếm,điều tra phía công an không thể đưa ra lời giải thích nào hợp lý cho tình huống mất tích bí ẩn của bốn người đàn ông này,đành xếp hồ sơ vào vụ án treo,chờ điều tra.

Bạn đang đọc Ông Chủ Ta là Sư Tôn Tuấn Mỹ sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.