Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Đường Dẫn Tới Sự Hồi Sinh (4)

1573 chữ

Satan vẫn liên tục gào thét trong đau đớn từng ngày. Yosaku thì chạy đôn chạy đáo để bắt thêm ong thuốc. Dambledore chật vật từng ngày để điều chỉnh khí huyết cũng như quang năng lượng đang chạy loạn trong cơ thể Satan. Cơ thể già nua của Dambledore đang thấm dần sự mệt mỏi.

Kotori khóc không ra nước mắt. Nàng chỉ biết nắm lấy tay Satan mà gào lên, chỉ mong hắn nghe được mà cố gắng chịu đựng.

Liên tục như vậy nguyên 1 tháng trời, toàn bộ gân xanh trên người Satan nổi thấy rõ, cảm giác như chỉ cần chạm mạnh sẽ vỡ bung ra vậy. Nhịp tim và mạch máu nhảy loạn lên, từng sợi cơ nhìn thấy rõ qua da đủ thấy Satan không có chút mỡ dự trữ nào, tất cả đang tiêu tốn cho việc hồi sinh cánh tay.

Chỉ có duy nhất một tia hi vọng hiện tại đó là cánh tay của Satan đã mọc ra đến nửa cảng tay rồi, nhưng kèm theo đó là các phản ứng phụ càng dữ dội hơn bao giờ hết.

Ngay lúc mọi người mệt mỏi nhất thì một nhịp đập mạnh của tim mà cả gian phòng nghe thấy “THỊCH!!” rồi im bặt. Mọi người cũng chết lặng cả người khi nghe nhịp đập cuối cùng đó.

Yosaku hét lên trong điên cuồng:

- Đấy là nhịp đập chết! Nó đạp mạnh rồi dừng hẳn! Phải cấp cứu ngay! Tránh ra!

Yosaku gạt Kotori còn đang lặng người ở đó ra. Yosaku điên cuồng ép tim, hắn quay sang Dambledore hét lớn:

- Tỉnh lại đi lão già! Giờ không phải lúc để làm tượng! Thổi ngạt cho hắn đi!

Dambledore tỉnh lại, mặt lão nghiêm túc hơn bao giờ hết. Hắn niệm phép nhanh đến mức hắn không chú ý rằng hắn đã đột phá lên đại sư phép thuật. Lão điều khiển không khí ra vào phổi Satan theo từng nhịp ép của Yosaku.

Kotori giờ mới hoàn hồn, nàng gào lên tên hắn. Nàng cảm giác mình quá sợ hãi, không còn chút sức lực nào nữa, chỉ có thể kêu lên trong vô vọng. Cảm giác chứng kiến người thân duy nhất của mình, người mà nàng hết mực yêu thương đang trong giây phút sinh tử mà nàng chỉ có thể gào lên tên của hắn. Không thể giúp đỡ không thể làm hắn sống lại, những suy nghĩ tiêu cực chạy loạn trong đầu nàng “Dù ta có chết để đổi lại hắn được sống ta cũng cam lòng….nếu hắn không sống lại thì sao...ta nên theo hắn xuống đó bầu bạn với hắn không…” ------------

Trong khi mọi người đang gào thét, luôn tay luôn chân để cố gắng lôi Satan trở lại từ cõi chết. Thì bên trong đầu Satan, nơi mi tâm chứa linh hồn sáng như pha lê của hắn lại bị hút vào bên trong đầu hắn, nới tối tăm mịt mù.

Cảm nhận được mình không còn điều khiển được thân xác nữa, Satan co mình trôi nôi giữa không gian đen tối vô tận. Người ta nói trước khi chết con người sẽ nhìn lại được quá khứ của chính mình. Thật không sai, Satan cảm nhận được hắn đang trải qua lại quá khứ một lần nữa. Chứng kiến mọi chuyện tốt, xấu, đáng tự hào, đáng quên đi. Tất cả mọi thứ trôi qua rất nhanh, nhưng cuối cùng nhìn thấy cảnh mọi người đang gào thét tên hắn, Kotori khóc không ra nước mắt nhìn hắn ra đi. Satan vẫn mỉm cười, hắn mỉm cười vì hắn không hối hận về những gì đã làm vì mọi thứ cũng đã qua, hắn hạnh phúc vì những gì hắn có, hắn không hối hận vì những gì mình không trân trọng vì hắn đang cười khinh bỉ chính bản thân mình. Sống thế nào thì khi chết người ta mới hiểu mình ra sao. Dù có cố nói với ai điều này đi chăng nữa thì cũng vô dụng vì trải qua cảm giác này thì con người mới hiểu, mới tiếp thu được.

Satan đang đợi chờ cái kết cho cuộc đời của hắn thì một cánh tay víu vào lưng hắn, bàn tay đó đang như muốn kéo hai bên lưng của Satan lại vậy. Chợt bàn tay đó như ấn sau vào bên trong linh hồn thể đó của Satan, nó kéo thật mạnh ra đôi cánh ánh vàng trong suốt đó của Satan.

Không một chút đau đớn mà đây là cảm giác ấm áp. Cảm giác sau đêm đen giá lạnh là một tia nắng ấm của bình minh, xua tan đi mọi khổ sở và đau đớn. Xua tan đi hết cái lạnh léo trong bóng đêm vĩnh hằng này.

Một âm thanh vang lên trong không gian, không thể biết nó bắt đầu từ đâu, chỉ biết nó đang truyền đến qua không gian mà thôi:

- Ngươi đã vượt qua sinh tử! Hiểu được và cảm nhận được sinh tử! Từ giờ ngươi chính thức bước vào cánh cửa của thiên đường vĩnh hằng! Nơi chúng ta thờ phụng người cha vĩ đại! Ngài sáng tạo ra chúng ta! Ban cho chúng ta sự sống, sức mạnh! Giờ đây! Ngươi đã phá vỡ gông cùm xiềng xích của sinh tử cho con người! Hay dang dộng cánh tay của ngươi để đón chào một thế giới mới! Một thế giới của những sinh vật tối cao và thượng đẳng! Những kẻ đứng trên đỉnh của thế giới! Trên vị diện của những kẻ vận hành cái thế giới này! Sinh tử trong tay chúng ta! Vạn vật đều quy cho chúng ta!

Câu nói vừa kết thúc, Satan không còn co quắp nữa. Hắn từ từ vươn mình ra, thả lỏng cơ thể mình, giang rộng đôi cánh trắng tinh đang tỏa ra những tia sáng vàng rực rỡ chói lóa.

Satan cảm nhận thấy từng làn hơi ấm áp đang truyền vào phía sau lưng mình. Hắn thấy toàn bộ linh hồn mình như đang được bơm thêm sức mạnh vậy, toàn bộ những tạp chất đen tối nơi sâu thẳm trong tâm hồn đang bị đẩy ra những chiếc lông vũ rồi rụng đi.

Những ký ức buồn bã, xấu hổ, tủi thân, mặc cảm...đều bị lu mờ, bị khóa lại nơi sâu thẳm nhất của linh hồn - hồn tâm. Satan cảm nhận từng dòng ánh sáng đi vào cơ thể hắn, phá tan sự u ám đang bao bọc lấy Satan từ đầu đến giờ đều đã bị thổi bay. Quanh Satan giờ là cả một khoảng trời trong xanh, ánh nắng rực rỡ từng làn gió mát làm lòng người thêm thanh thản.

Âm thanh hiền hòa, dễ nghe một lần nữa vang lên trong không gian yên bình ấm áp:

- Ngươi đã được trọng sinh khỏi vào sinh tử của nhân gian đơn thuần! Hãy cảm nhận nó và tìm hiểu điều cha muốn nói với ngươi! Giờ quyền năng và sức mạnh sẽ được truyền vào cơ thể ngươi! Hãy trân trọng và hoàn thành xứ mệnh mà cha đã tin tưởng vào giao phó cho ngươi! Chúc may mắn và tạm biệt!

Satan nở nụ cười nhẹ nhàng khi nghe được những lời nói đó. Hắn cảm nhận được sự chuyển biến trên đôi cánh của mình. Từng đường vân họa tiết hình sóng cuộn trải dài đến hết đôi cánh, đường vân màu vàng ánh kim, tỏa ra những tia sáng như ánh nắng bình minh chói lóa.

Satan cảm nhận những cơn gió đang cuộn quanh cơ thể mình, nó đang nâng hắn lên. Satan thử vỗ nhẹ đôi cánh, một sức đẩy điên cuồng đẩy hắn đi thật xa. Satan mỉm cười đầy thỏa mãn với đôi cánh mới này, hắn lượn thử vài vòng với đôi cánh mới này. Ở đây hắn chỉ là linh hồn thể, việc tập bay sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Đang thỏa thích lượn lờ bỗng Satan khưng người lại trong không trung. Hắn biết giờ không phải lúc để vui chơi trong này. Hắn còn người để quan tâm, còn mục đích cho cuộc sống thứ 2 này. Hắn phải tỉnh dậy, hắn phải sống tiếp.

Satan lượn quanh cái khoảng không này đều không tim thấy cửa ra. Hắn hét lên:

- Làm sao để ta ra khỏi nơi đây?

Câu nói của hắn vang vọng khắp nơi rồi chìm vào hư vô. Không ai tra lời hắn, Satan biết giờ chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi. Tay đám chân đá khua khoắng khắp nơi để tìm xem có gì đang ẩn dấu đều vô dụng. Chợt hắn nhìn vào đám mây đang phản chiếu thân thể mình, hắn vô trán cười khổ:

Bản thân mình ở đây mà mình tìm đâu đâu! Chính cái sợi dây mình bám vào mỗi lần bị “nói chuyện riêng” chính là sợi dây nối với cơ thể mà!

Satan nhắm mắt lại, tìm kiếm sợi dây liên kết với thân xác mình. Hắn chìm vào trong giấc ngủ, nhưng đôi tay hắn đã nắm lấy sợi dây nối liền với thể xác. Hắn sẽ trở lại thế giới One piece sống động và cuồng nhiệt này hơn bao giờ hết.

Bạn đang đọc Onepiece : Lucifer Hệ Thống của Roto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.