Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồi Sinh Viện

1575 chữ

Dambledore và Yosaku dẫn đầu, đi sau là Kotori đẩy chiếc xe lăn của Satan. Đi hết hành lang dài đến 1 km, Satan đang nhàm chán nói chuyện với Kotori thì đập vào mắt hắn là một cái cây khổng lồ. Nó phải cao đến 300-400 mét, đường kính thì không thể đo nổi.

Satan đang thất thần thì Yosaku nói:

- Hùng vĩ chứ? Đây là cây trụ trời! Nó vẫn chỉ là cây non thôi! Ta tìm thấy hạt giống của nó ở một di tích cổ gần Vương quốc Alabasta!

Satan kinh ngạc nhìn về phía Yosaku, chỉ một hạt giống mà hắn có thể hồi sinh một loài từ thời cổ đại. Đây không phải là người nữa rồi. Chợt nhận ra điều gì đấy, Satan hỏi: - Ta nhớ đấy là một sa mạc mà? Tại sao lại có thể có giống cây khổng lồ hao phí nước này?

Yosaku cười lớn, không ai hiểu tại sao hắn cười, lại châm tiếp 3 điếu nữa. Yosaku nói:

- Bởi vì hàng ngàn năm trước nơi đấy là thiên đường nhiệt đới! Cây cối tươi tốt, sinh vật sống trên đất liền đều muốn di cư đến đó mà thôi! Bốn mùa như một đều là mùa xuân ấm áp!

Yosaku vừa nói, khuôn mặt bất cần của hắn cũng thoáng thay đổi, có thêm một chút trầm ngâm và giận dữ. Chỉ thoáng qua trong 1 giây. Yosaku trở lại bình thường tiếp tục đi tiếp.

Satan ngó sang Dambledore hỏi:

- Thầy Dambledore! Ngài quen hắn lâu chưa? Cái cây này hẳn là phòng riêng của hắn luôn đi?

Dambledore gật đầu, nói:

- Ta quen hắn cũng khoảng vài chục năm rồi! Từ hồi hắn là một tên cuồng sát, thích lấy tất cả những gì mình thích! Lần đầu ta gặp hắn, chúng ta cũng đã đánh một trận ra trò đấy! Mà tiện thể hắn không biết nhẹ tay là gì đâu! Đừng nghĩ đến việc thử đánh với hắn!

Satan lau mồ hôi hột, đánh ngang với một pháp sư bá đạo như Dambledore mà ngang tay thì đô đốc gặp hắn cũng phải né mà thôi. Satan vẫn đang nghĩ cách chiêu mộ hắn về với đội của Satan.

Đi đến gốc cây, một hành lang dài quấn từ gốc cây lên đến giữa thân cây. Để chèo lên tận trên đấy thật sự là rất mệt a. May mắn là có Dambledore làm phép cho mọi người được bay thẳng lên trên đó.

Bay thẳng đến cuối hành lang, đó là một cánh cửa được làm tạm bợ, phía trên có mất thanh gỗ ghép lại thành cái tên Yosaku. Phía bên cạnh cửa ghi: “Hồi sinh viện”.

Dambledore đứng nhìn cái biển hồi sinh viện mà thở dài, lẩm bẩm:

- Hồi sinh viện hay hủy diệt viện đây?

Câu nói này vào tai Satan và Kotori làm hai người nhìn nhau mà nghi hoặc. Mang theo sự tò mò bước vào căn phòng của Yosaku.

Đập vào mắt hai đứa trẻ là một căn phòng be bét máu khắp nơi. Trên mấy chiếc bàn có nhiều sinh vật kỳ lạ không băng bó thì cũng vết thương chi chít khắp nơi. Vô số dụng cụ nào là cưa, búa, dao, kéo…, các lọ chứa dung dịch đủ loại màu ở trên giá đỡ. Nhìn căn phòng không khác gì một cái phòng hành hình thời trung cổ.

Satan và Kotori rợn tóc gáy khi nhìn thấy cảnh này, Dambledore thì trầm ngâm nhìn vào một bó cây leo gai ở trên một chiếc bàn, mở miệng hỏi:

- Đây là hoa hồng bình minh! Ta nhớ có thấy nó trong sách! Mà đáng lẽ chúng tiệt chủng rồi chứ?

Yosaku rít mạnh một hơi thuốc, cười gắn nói:

- Ta tìm thấy nó được một tên thương buôn ở Dressrosa! Hắn định bán cho tên hải tặc nào đó nhưng ta không muốn vậy nên xách nó về đây!

Dambledore thở dài, lẩm nhẩm một chú ngữ. Từ tay lão bán ra một tia sáng màu xanh. Tia sáng chạm vào đám dây leo 1 giây thôi liền xảy ra đột biến.

Đám dây leo bỗng tươi tốt hẳn lên, những những nụ hoa bắt đầu sinh sôi chỉ chực chờ bình minh lên là nở ra khoe sắc. Yosaku cười phá lên, nhìn về phía đám dây leo nói: - Gra Ha Ha! Ngươi theo ta luôn đi lão già đau khổ! Bằng mấy cái trò màu mè của ngươi giúp ta giảm bớt nhiều thời gian cho việc hồi sinh những sinh vật này đấy!

Dambledore coi như không nghe thấy, hắn ngắt một đoạn của dây leo cho vào một chiếc lọ nhỏ bỏ vào trong túi áo.

Kotori thấy việc Yosaku hồi sinh được nhiều loài như vậy nghi hoặc hỏi:

- Yosaku~sama! Cái đám máu bắn khắp nơi ở đây là gì vậy?

Yosaku mang khuôn mặt thản nhiên như không nói:

- Hử? Đó là dấu vết của những thất bại thôi mà!

Kotori nhìn về phía Satan, ánh mắt phức tạp. Satan biết Kotori nghĩ gì. Hắn đặt tay mình lên tay của Kotori. Ánh mắt tràn đầy tự tin nói:

- Không sao đâu! Ta sẽ ổn thôi!

Kotori đã bình tĩnh hơn chút, tiếp tục đẩy Satan vào trong phòng. Vừa đến chiếc bàn trống, Yosaku tiến đến bên cạnh Satan. Hắn nở nụ cười đểu:

- Bắt đầu thôi nhóc!

Yosaku cầm vào vai của Satan ném lên bàn. Cơ thể của Satan giờ vẫn rất yếu nên hắn kẽ rên lên đau đớn trong miệng. Kotori xót xa, định lao vào đỡ lấy Satan liền bị Dambledore giữ lại. Ánh mắt Dambledore kiên định, khẽ nói: - Hắn vẫn mạnh tay như vậy! Nhưng kĩ thuật của hắn ta thì không cần phải nói!

Yosaku đánh mạnh lên từng thớ cơ, từng khớp xương của Satan. Satan cắn răng không thét thành tiếng mà chỉ rên rỉ trong mồm. Mát xa từng thớ cơ và làm giãn các khớp xương của Satan xong, Yosaku ung dung sờ vào hố vai bên cánh tay phải đã mất của Satan, vừa bóp mạnh hắn vừa nói: - Giờ ta sẽ làm cho xương từ đoạn thiếu này trở đi mọc lại từ đầu! À quên! Nếu thất bại, ta xin lỗi!

Lần này Yosaku bóp gần như nát bét đoạn xương còn lại của cánh tay kia. Satan không nén đau được nữa, hắn hét lên trong đau đớn.

Dambledore định đưa Kotori ra ngoài. Kotori với ánh mắt kiên định, quyết tâm đứng lại nói:

- Ta phải ở bên hắn lúc này! Ta phải bên hắn! Dù có ra sao thì ít nhất ta cũng được ở bên và nếu hắn ra đi ta cũng sẽ đi cùng hắn!

Dambledore yên lặng, đứng cạnh Kotori để quan sát sự kỳ tích của thế giới này.

Tẩm quất Satan xong xuôi, Yosaku quay về phía Dambledore và Kotori, nói:

- Hai người đi chuẩn bị càng nhiều thức ăn càng tốt nhé! Nhanh lên! Không kịp thì đừng trách ta!

Kotori nghiêm túc gật đầu, chạy nhanh đi ra ngoài thành mua đồ ăn. Dambledore thì ung dung đi ra ngoài sai người làm, trở lại phòng nhìn về phía Yosaku đang loay hoay tìm gì đây, hỏi: - Ngươi có chắc về việc này?

Yosaku vẫn tiếp tục chuẩn bị, tay nhấc điếu thuốc ra, khuôn mặt nghiêm túc nói:

- Ta khá chắc về việc này! Nhưng sẽ phải mất đến 10 năm cho việc mọc lại một cánh tay mới!

Dambledore mặt đờ cả ra, dậm mạnh chiếc gậy xuống đất, hét lên:

- Cái quái gì? Ngươi nói 10 năm?? Vậy coi như cả thời trẻ của hắn bị hoài phí chỉ vì việc này? Ta còn rất nhiều điều phải dạy dỗ hắn!

Yosaku quay về phía Dambledore, ánh mắt thách thức, cười khẩy:

- Vậy ngươi có cách nào khác? HỪ!

Dambledore xám cả mặt lại, hắn cực kì ghét bị thách thức nhưng vẫn phải thở dài, ngoài tin tưởng vào Yosaku thì bất cứ can thiệp nào của pháp thuật đều để lại di chứng rất lớn. Hắn không dám đặt cược sinh mạng của đệ tử mình.

Satan đang gào thét trong đau đớn, Yosaku tiến đến, hít một phát hết toàn bộ 3 điếu thuốc. Hắn thổi thẳng về phía cánh tay đã mất của Satan. Cười khoái trí nói: - Cái này sẽ giúp ngươi giảm đau cũng như diệt vi khuẩn quanh đây! Sẵn sàng để bước vào cánh cửa tử thần chưa nhóc?

Satan dù đau đớn đến thế nào cũng vẫn cảm nhận được mọi thứ xung quanh. Mặt hắn vẫn nhíu lại vì đau đớn nhưng miệng vẫn hùng hổ cười lớn:

- Ha Ha Ha! Đến đi! Ta không dễ chết vậy đâu! Ông chủ của địa ngục còn chưa muốn ta xuống đó hành đám bạn của lão đâu! Ha Ha...khục!

Cười chưa hết Satan đã ho ra một ngụm máu lớn. Yosaku vỗ mạnh vào ngực Satan làm hắn ho hết sạch máu trong phổi ra. Yosaku kéo Satan dậy, nhìn chằm chằm vào mắt hắn: - Vậy ta bắt đầu đây! Đừng để ta tốn công vô ích đó nhóc con!

Bạn đang đọc Onepiece : Lucifer Hệ Thống của Roto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.