Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Jack và Nico Robin

Tiểu thuyết gốc · 2054 chữ

"Với tư cách là một người đam mê lịch sử cổ đại, cô có nghĩ mục đích của Uranus là phá hủy Red Line, tạo ra All Blue huyền thoại và cuối cùng biến thế giới thành "One Piece" không?"

Miệng nhà khảo cổ hơi há ra, cánh tay thả lỏng một chút khi bộ não của cô cố gắng xử lý thông tin của kiến thức cấm lẫn những điều vô nghĩa hoàn toàn mà tôi vừa nói. "Cái gì?"

"Tôi nghiêm túc đấy. Ừm, không hẳn về phần 'One Piece' , đó chỉ là cách chơi chữ vui thôi, nhưng phần còn lại thì sao nhỉ? Tại sao không cơ chứ?" Tôi bước hai bước về phía Nico Robin làm cô ấy giật mình, chắc hẳn đang phân vân về việc tấn công hay không. "Nó được đặt theo tên của một vị thần bầu trời cổ đại, hay đúng hơn là một vị thần của 'thiên giới' nếu muốn nói chính xác. Nó có khả năng là vũ khí mạnh nhất trong ba thứ. Pluton hay Poseidon chắc hẳn khá ấn tượng nhưng-"

Một bàn tay xuất hiện bịp mồm tôi.

" Dừng lại." Cô ấy nhìn xung quanh những thuyền viên gần nhất, như thể bất kỳ ai trong số họ cũng có thể là gián điệp đang nghe lén. "Làm ơn. Dừng lại."

Với hai ngón tay, tôi nhẹ nhàng, chậm rãi gỡ bàn tay ra khỏi mặt- khiến cô ấy lại trợn tròn mắt trước cách sử dụng sức mạnh đơn giản đó- và ra hiệu về phía đuôi tàu với. "Cô có muốn thảo luận ở đằng kia? Bởi vì tôi không muốn tỏ ra là người tự cao gì hết, nhưng giờ khi tôi đã tìm thấy một người đam mê lịch sử khác để cùng nhau xây dựng giả thuyết, có một vài điều tôi đang rất háo hức muốn bàn bạc."

Cô ấy nuốt nước bọt. Tôi có thể nghe thấy tiếng hơi thở từ mũi cô ấy. Tuy nhiên, cuối cùng thì cô ấy cũng bước sang một bên, ra hiệu cho tôi đi trước.

Tôi nhắm mắt và gật đầu nhẹ nhàng để đồng ý. 'Không để tôi rời khỏi tầm mắt dù chỉ một chút? Được thôi. Tôi cho rằng trong tình huống này, tôi cũng sẽ làm như cô.'

Đút tay vào túi, tôi tiến tới khu vực ít người hơn trên thuyền nhưng nhận ra mình có quá nhiều điều muốn nói đến mức chúng cứ thế tuột ra ngoài. "Này, với tình hình đám đặc vụ CP0 đang săn đuổi cô dạo này, có lẽ cô nên cân nhắc học lấy một hoặc hai chiêu Lục thức cho bản thân. Tôi không chắc cô có thể trạng để sử dụng được một nửa trong số chúng, nhưng Trái Ác Quỷ của cô mà kết hợp với [Shigan] thì hẵn cực kì đáng gờm đấy. " Tôi liếc nhanh về phía sau. " Nếu thích, tôi có thể cung cấp cho cô vài lời khuyên?"

"Tôi sẽ ghi nhớ điều đó," cô ấy trả lời ngắn gọn, mặc dù ánh mắt đầy ngờ vực cho thấy cô ấy thậm chí không hề cân nhắc đến việc này. Ồ, vậy thôi. Chắc chúng ta sẽ phải quay lại tới vấn đề này sau.

Ba thùng rượu được buộc dây gọn gàng dọc theo lan can phía sau, và tôi thoải mái nhảy lên một thùng, ngồi xuống. "Nào," tôi hỏi, háo hức nghiêng người về phía trước, hai tay đan vào nhau. "Chắc chắn không chỉ có mình tôi trong số cả hai chúng ta muốn bàn luận qua lại một vài ý tưởng. Chúng ta nên nói về cái gì trước? Vũ khí Cổ đại? Ý chí của 'D'? Hay chiến tranh thế giới có lẽ đã xảy ra trong thế kỉ trống. Hay nền văn minh đã chết trên mặt trăng? Đó cũng là một đề tài thú vị."

"Nền văn minh trên-?" Nico Robin lắc đầu, gạt bỏ những điều vô nghĩa. " Anh đang cố tôi hỗn loạn. Thử xem tôi có lỡ miệng lộ ra điều gì đó?" Cô ấy buộc tội. " Nó ko có tác dụng." Mắt cô ấy đanh lại. "Những kẻ khác đã thử trò này trước đây. Cả đám đặc vụ chính phủ lẫn tội phạm. Dù cách tiếp cận vấn đề của anh như thế nào hay đe dọa tôi bằng bất cứ thứ gì. Tôi thà ôm bí mật này xuống mộ trước khi tiết lộ vị trí của-"

"Pluton nằm dưới Wano và Poseidon ở Đảo Người Cá." Tôi ngắt lời thản nhiên, khiến hơi thở của Robin trở nên gấp gáp. "Tôi không cần cô tiết lộ vị trí. Trừ khi cô biết gì về Uranus thì hãy nói. Đó là thứ duy nhất tôi vẫn chưa rõ. Mặc dù nếu tôi thành thật, thì có linh cảm tồi tệ mách bảo tôi rằng 'Ngũ Lão Tinh' có lẽ đã có được nó. Vì vậy đây vẫn là một vấn đề cần phải làm rõ."

Lúc trước Robin lo lắng, giờ cô ấy trở nên sợ hãi. "Làm sao-? Anh biết được ở đâu?"

" À nhân tiện," cánh tay tôi lục lọi trong [inventory] lấy ra cuốn sổ phác thảo. " Cô có thể giải mã được thứ này không?" tôi hỏi, ném cuốn sổ về phía cô ấy, các trang được mở ra để lộ các ký hiệu mà tôi sao chép từ Poneglyph ở Briss. "Tôi khá chắc chắn nó liên quan đến vũ khí, mặc dù như cô có thể thấy từ những nét nguệch ngoạc và những phỏng đoán bị gạch chéo ở trang tiếp theo, tôi chỉ mới học được phân nửa trong việc dịch thứ ngôn ngữ chết tiệt này." 'Đây là một lời nói dối nhỏ của tôi, nhưng tôi nghĩ cô ấy sẽ tin.'

Nhà khảo cổ học bắt lấy cuốn sổ vẻ mặt của cô ấy vẫn là ngạc nhiên khi biết nhìn thấy những dòng chữ mà lẽ ra chỉ có cô ấy mới đọc được. Đồng tử của cô ấy hướng về phía tôi, lướt xuống những phần tôi đã giải mã - ' Cảm ơn mày INT'- lại đến tôi, và sau đó - có lẽ như một bước nhảy vọt về niềm tin- rằng có lẽ, chỉ có thể, tất cả điều này không phải vậy Không có ý lừa cô ấy, cô ấy bắt đầu đọc.

"Chúng tôi ghi chép lại điều này cho những người đến sau," cô ấy bắt đầu, đọc rõ ràng từng âm tiết. "Trận chiến năm 681, còn được gọi là vụ thảm sát Florian, là nguyên nhân cuối cùng đã làm nghiêng cán cân của cuộc chiến khỏi tay ân nhân vĩ đại của chúng tôi."Tiếng ậm ừ nhẹ nhàng từ tôi khiến cô ấy tạm dừng.

"Xin lỗi. Chỉ tự hỏi liệu có mối tương quan nào đó với Tam giác Florian không." Tôi nhẹ nhàng đưa tay ra hiệu. "Mời cô tiếp tục."

Mắt cô ấy lại hướng xuống. "Mặc dù về mặt quân số đó là một thất bại nặng nề cho kẻ thù, nhưng xét trên chiến dịch tổng thể, chúng tôi mới là kẻ thua cuộc. Chiến thuật đáng xấu hổ và tự sát của Liên minh khiến quân đội của chúng bị đánh tan, nhưng chúng đã được mục tiêu. Posei-" Miệng cô mím lại thành một đường thẳng, như thể dù đang mút một quả chanh, khi cô ấy đọc đến dòng cuối. "Poseidon bây giờ đã mất tích. Và cùng với đó là sự khởi đầu cho sự kết thúc của chúng tôi."

"Hm." Tôi suy ngẫm về tính chất dứt khoát trong những từ ngữ cổ xưa. "Ừm, chẳng hữu ích gì. Mặc dù có vài thông tin thú vị nhưng nhìn chung là tài liệu vô dụng. . Ít nhất là cho đến khi chúng ta tìm được phần còn lại của phiến Poneglyph lịch sử đi kèm theo nó."

Robin khẳng định với giọng nói cao. "Điều gì sẽ xảy ra nếu thông điệp này được khắc sau Poneglyph nêu vị trí chi tiết vị trí của Poseidon! Vẫn chưa rõ ngày tháng những phiến đá này được tạo ra! Chúng có thể được tạo cách nhau nhiều năm, thậm chí hàng thập kỷ! Nếu những từ ngữ ở đây là xác thực thì Poseidon có thể không hề ở Đảo Người Cá! Nếu nó bị 'mất tích' thì có khả năng Chính phủ Thế giới đã tìm được nó!"

Tôi lắc đầu phủ nhận. "Poseidon không phải là vũ khí theo đúng nghĩa đen. Cô ko thể đánh mất nó theo nghĩa đó. Từ 'đánh mất' ở đây có nghĩa là cô ấy bị giết. Bị hạ gục trong trận chiến. Bị ám sát. Cái gì đó tương tự." 'Mặc dù... Mình thề rằng Poneglyph trong rừng đại dương là lá thư xin lỗi của Joyboy gửi đến Nàng tiên cá đầu tiên. Có thể cô ấy vẫn còn sống nhưng bị vô hiệu hóa theo một cách nào đó. Mất 'giọng nói' của cô ấy chăng? Mất 'sức mạnh' của cô ấy?'

Điều đó dường như khiến nhà khảo cổ phải bối rối. "Cô ấy..?"

"Cái tên 'Poseidon' ám chỉ một khả năng được truyền thừa lại cho các công chúa hoàng tộc ở Vương quốc Ryugu. Người ta biết rằng một người cá bình thường có thể ra lệnh cho những sinh vật biển nhỏ hoặc trung bình phục tùng họ, nhưng 'Poseidon' thì vượt xa điều đó. Nó cho phép cô ấy điều khiển Seaking. Những con quái vật khổng lồ. Lớn hơn bất cứ thứ gì mọi người từng tưởng tượng. Việc sử dụng nó như một vũ khí đại diện cho sự kiểm soát hoàn toàn lẫn tuyệt đối chiến trường trên biển."

"Vậy...hiện tại, ở Đảo Người Cá, có một.."

Tôi gật đầu. "Có khả năng. Phần tiếp theo này chỉ là suy đoán nhưng tôi khá chắc chắn rằng sức mạnh sẽ ngủ yên trong nhiều thế hệ trước khi nó thức tỉnh. Lời đồn đại thì công chúa tiên cá hiện tại có tính cách khá 'hiền lành'. Nếu cô ấy mang khả năng đó trong người, mà đây là nếu thôi, cô ấy ko có đủ bản lĩnh để sử dụng nó."

"Làm sao-" Robin bắt đầu. "Làm thế nào anh lại biết tất cả những điều này? Anh học được những kiến thức này ở đâu-?"

Một tiếng cười buồn bã - gần như hối hận - thoát ra từ cổ họng tôi. "Vấn đề là... cô sẽ thực sự không tin tôi nếu tôi nói với cô. Tôi không muốn bịa ra một lời nói dối. Hoặc thêu dệt một câu chuyện hoang đường. Điều gì đó hợp lý có thể vượt qua bài kiểm tra 'nghi ngờ'. Đó là.." Tôi tạm dừng một lát, hít thở vài hơi, rồi đơn giản là thở dài. "Tôi không nghĩ mình có lời giải thích hợp lý. Nhưng trong tất cả những sự thật về thế giới này mà tôi biết, thì điều đó là chắc chắn nhất. Cô có quyền ko tin tôi. Những gì tôi có thể nói là tôi ko kiếm được đống kiến thức này. Nó được trao cho tôi."

Tiếng bước chân dồn dập đến từ bên hông khi ba Nhà Cách Mạng - dẫn đầu là Thỏ Joe - hối hả chạy lên cầu thang ngắn ngăn cách khu vực nói chuyện của chúng tôi với boong chính của tàu. Thoạt đầu, lông mày anh ta nhướng cao đến tận chân tóc, không thể tin những gì tôi nói là sự thật và tôi thực sự có mặt ở đây... chỉ để nhíu chặt lông mày ngay sau đó khi anh ta nghi ngờ hình dung ra những lý do riêng của bản thân để giải thích cho việc này.

"Được rồi, có vẻ như chúng ta phải tạm gác buổi nói chuyện này một lát." Tôi nhảy khỏi thùng gỗ. " Đừng có rời đi nhé." " Tôi bắt đầu bước về phía Thỏ Joe và những người khác. "Chúng ta mới chỉ chạm vào phần mặt những gì tôi muốn nói mà thôi."

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.