Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tỉnh Haki

Tiểu thuyết gốc · 1624 chữ

Tôi nhanh chóng quay trở lại cuộc chiến ban đầu nơi 2 người quen cũ đang đánh nhau rất kịch liệt. Không khí dao động mạnh sau mỗi đòn đánh. Bàn tay trái của Hack tím tái và chảy máu xem ra tình hình ko khả quan cho lắm, nhưng xét về mặt tích cực, bằng cách quái quỷ nào đó mà ông bạn cá này rút máu của gẫ tê tê xuống còn hơn 11.000. ' Giỏi ghê'

Tôi có thể cảm nhận thấy sức mạnh mới trên đầu ngón tay của mình. Mong muốn được thử. Tôi cá là nó chưa thể so sánh với sức mạnh của Rob Lucci khi hóa báo... nhưng,

Tôi chỉ có thể nói,

[Soru] đặt tôi tới vị trí giữa 2 người. 2 chiến bính đều nhìn tôi.

Điều này sẽ rất tuyệt vời.

"Bùm". 'ROKUOGAN!'

CRITICAL HIT!

2,923 Damage! (8,612/14,920)

Da thịt rung lên bần bật bởi làn sóng xung kích. Máu tuôn trào từ miệng khi Mengsk nhăn mặt vì đau đớn lẫn bối rối. Hắn không hiểu chuyện gì vừa diễn ra. Hack cũng không. Gã tê tê khuỵu gối cùng một tay ôm chặt bên sườn của mình. Tiếng thở dốc thoát khỏi người hắn. "... mày...mày làm cái-..."

Tôi vẫn chưa xong.

Tôi [Soru] tới sau lưng hắn. Nhân vật chính của chúng ta chịu được 3 phát trong đó có một phát là biến thể. Hãy xem người không phải là nhân vật chính chịu được mấy phát.

' Lại lần nữa!'

CRITICAL HIT!

2,923 Damage! (5,689/14,920)

Cột sống của Mengsk bị ép về đằng trước. Buộc hắn phải ngửa cổ lên với cái miệng há hốc không thể kêu lên được tiếng đau đớn nào. Đồng tử của hắn ta biến mất và chướng ngại vật cuối cùng ngăn tôi hoàn thành nhiệm vụ 1 Tỉ Beri đã bất tỉnh nằm bẹp xuống đất.

Đối thủ của bạn đã bất tỉnh

+4.075 Exp!

Chúc mừng! Bạn đạt đến Lv. 75! Hiệu quả của [Kỹ năng] [Hồi phục] được nhân đôi. (4,4% mỗi phút) => (4,7% mỗi phút)

Bạn có 35 điểm để cộng.

Một hơi thở nặng nhọc đáng ngạc nhiên thoát ra khỏi tôi. Tay tôi đặt trên đầu gối. Tuyệt kĩ này rút khá nhiều thể lực, phải làm quen dần với điều này. Tốt hơn hết là bây giờ không còn ai yêu cầu tôi làm gì nữa, tôi cảm thấy đuối lắm rồi.

Tôi quay sang Hack và… ồ, đó là một ánh mắt đầy nghi ngờ. Đôi mắt nheo lại, một cái cau mày sâu thẳm, và cái nhìn trầm ngâm nghiêm túc. Hẳn ông ta muốn hỏi tôi vừa sử dụng chiêu thức gì.

' Để sau.'*= Tôi im lặng xua xua tay, thể hiện ra vẻ mệt mỏi và nở nụ cười. Ông ta chấp nhận với cái gật đầu tinh tế. Việc này sẽ cho tôi chút thời gian suy nghĩ về những gì tôi có thể nói cho ông ta nghe. Hoặc có lẽ nếu tôi tiếp tục trì hoãn đủ lâu thì không cần phải trả lời cũng được. Cách đó cũng không tồi đâu, đúng không?

" Được rồi, đi thôi..." Tôi nhấc Mengsk lên vai. " Mẹ nó, tên này nặng vãi... dù đã bất tỉnh mà vẫn không chịu biến lại về dạng người. Làm khổ nhau đến phút cuối cùng."

Hack liếc nhìn tôi trong lúc băng bó bàn tay bị thương của mình. Chết tiệt, chả giúp đỡ nhau gì cả. ' Xem nào, làm thế nào để nhét mày vào [Inventory] đây...cánh tay đầu tiên...cúi đầu xuống..được thôi, đừng bận tâm, làm lại...thử bắt đầu từ đuôi..tốt tốt.. .xoắn eo một chút..aaaa không nổi. Fuck, fuck fuck, cái cửa [inventory] chỉ rộng bằng vai tôi. Tôi cá những Gamer khác chưa bao giờ gặp trường hợp này. '

"Kee-Wee! Kee-Wee Kee?"

Tôi thở dài khi nghe tiếng vỗ cánh ở đằng sau lưng. ' Lại tự ý nữa.' Nó bay tới đây với ý định giúp đỡ y hệ như lần ở vịnh Timber. "Kiwi…" Tôi bắt đầu lên tiếng trách móc

Tôi biết nó có ý tốt, nhưng ko thể cứ ngỗ ngược như thế này được. Nó phải học cách nghe lời. " Này, mày ở lại bờ biển bao lâu như tao đã nói trước khi đi theo bọn tao hả?"

"Kee-Wee." Nó trả lời.

"Ồ? Những 2 tiếng lận?" Tôi hành động như bậc phụ huynh. " Thế mấy hôm nay tại sao tao không nhìn thấy mày?"

"Kee-Wee. Wee Wee Kee, Kee-Wee Wee Kee."

Tôi xoa xoa thái dương. ' Đáng lẽ không nên dạy nó cách trốn trong những đám mây' " Được rồi anh bạn. Chúng ta sẽ nói về việc này sau. Còn hiện tại, tao xin mày quay lại đợi ở chỗ con tàu. Chúng tao sẽ tới ngay thôi."

"Wee Wee. Kee Wee Wee." Nó lấy cánh chỉ vào tên Mengsk đang bất tỉnh.

" Không. Tao biết mày có thể chở được bao nhiêu. Hắn quá nặng. Tao sẽ cố nhét hắn vào [inventory]. Giờ bay ngay khỏi đây. "

"Wee Kee Wee." Nó cãi lại trước khi bay đi.

Tôi lắc đầu với tiếng cười rồi chuyển sự tập trung lại về lại Mengsk. ' Xem nào. Nếu quay ngược hắn lại... cho đuôi vào trước, gập chân vào... .điều đó sẽ cho phép mình...'

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Những con kền kền xấu xí.” Hắn càu nhàu, nâng khẩu súng vàng lên ngắm. " Gió hôm nay thế nào?"

“Một cơn gió nhẹ từ hướng đông nam, thưa bệ hạ." Tên hầu trả lời. " Nó hoàn toàn không làm ảnh hưởng tới phát bắn của bệ hạ."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Được rồi, các bạn biết không? Tôi bỏ cuộc. Tên này quá to. Đành phải sử dụng phương án cổ điển là xích hắn lại rồi mang theo. Trời ạ, lần cuối cùng tôi làm điều này là khi tóm tên Blackjack. Lâu lắm rồi.

Vẫn còn một cách để thử là ném hắn xuống biển mấy giây để xem hắn có biến trở lại hình dạng con người không. Tôi nghĩ khả năng thành công là khá thấp nhưng cũng chẳng mất gì để thử-

ĐOÀNG!

Một tiếng súng nổ vang lên

Nó không nên làm tôi giật mình. Có thể trong kiếp trước của tôi, nhưng chắc chắn không phải trong kiếp này. Nhất là khi tôi đã quá quen với tiếng súng đạn. Vì vậy, thực sự ko có lý do gì mà âm thanh này lại như xé tim gan tôi ra.

Tôi cảm nhận được trước khi nhìn thấy. Một thứ màu nâu từ trên trời lao xuống.

"... không..."

Tôi ném Mengsk một cách bất cẩn lại cho Hack rồi nhảy thẳng lên mái nhà. "... không... không..." Geppo mạnh hết sức lên trời cao. Tôi sẽ không tới kịp. Nó rơi xuống nhanh quá ."... Bay lên bay lên đi..." Con chim va chạm mạnh vào ngôi nhà làm bằng đất sét, nơi nó nằm bất động trong đống đổ nát.

"Không không không không không .." Tôi đổ gục xuống khi chạm vào nó. " .... mày sẽ ổn thôi, đừng lo lắng, tao sẽ chữa cho mày..." Bàn tay tôi lần mò qua những chiếc lông vũ ướt đẫm máu. "... nó đâu, nó đâu? Vết thương của mày ở đâu? Tao cần thấy, tao cần thấy-"

Mối liên kết của bạn với [Thú cưng] 'Kiwi' đã bị hủy bỏ!

Mối liên kết Lv. (19/20) => Tiêu tan.

Tôi đấm mạnh xuống đất. "... Con mẹ mày, đừng nói với tao như thế!" Tôi giận dữ. " Tao cấm mày thông báo với tao như thế!"

"... thôi nào anh bạn, mày ổn cả." Tôi lật nó lại kiểm tra. " mày không sao... mày sẽ ổn thôi... mày... mày ổn."

Những giọt nước mắt trào dâng. Cái thứ đó chảy ướt sũng mặt đất. " Ngu ngốc, ngu ngốc, ngu ngốc!" Những suy nghĩ dồn dập trong đầu tôi. Tại sao nó ko ở lại bờ biển như tôi đã dặn? Tại sao nó lại tới đây? Tại sao tôi lại đuổi nó đi? Tại sao tôi lại chấp nhận công việc ngu ngốc này ngay từ đầu. "AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA"

Tôi liên tục đấm xuống đất. Tại sao tại sao tại sao tại sao-

"Jack." Hack nói từ phía sau tôi. Tôi thậm chí ko biết rằng ông ta đã bắt kịp. " Xin lỗi vì sự mất mát của cậu. Nhưng chúng ta cần phải rời khỏi đây."

Tôi lau nước mắt trên mặt và đứng thẳng dậy. " "KHÔNG." Tôi quay đầu về hướng tiếng súng nổ " "..Tôi không đi đâu hết.."

"Jack.." có cảnh báo trong giọng điệu của ông ta. "Dù cậu đang nghĩ gì đi nữa.."

Tôi phớt lờ ông ta. Âm thanh đang biến mất. Ánh đèn trong thành phố bắt đầu tắt. Cả thế giới đang phai nhạt

Báo động! Lỗi!

Giác quan của tôi vươn ra xa hơn bên ngoài thế giới. Cảm giác mà tôi cảm thấy trong cuộc nổi loạn nhỏ của Hornigold đã trở lại. Mạnh mẽ hơn. Tập trung hơn.

Hệ thống ngoại lai được phát hiện trong cơ thể người dùng.

Nó trải dài qua con phố đổ nát. Qua các tòa nhà. Qua các aura không quan trọng.

Chạy chẩn đoán cục bộ!

' Thấy rồi'

Aura màu xanh mà tôi đang tìm kiếm. Thằng chó đó vẫn đang cầm súng.

'HAKI QUAN SÁT' Đã được xác định!

"Jack!" Hack giận dữ. " Chúng ta vẫn đang làm nhiệm vụ! Đừng-"

"Thằng chó đẻ đó vừa giết con chim của tôi!"

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.