Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

2 cuộc gọi (2)

Tiểu thuyết gốc · 3366 chữ

.... Đã 3 ngày trôi qua kể từ cuộc gọi đó

Đúng hơn là 2 ngày cộng thêm sáng nay. Tôi ko biết phải làm gì nữa. Lựa chọn ít tồi tệ nhất ở đây là gì? Có những lợi ích khi tham gia vào hải quân nhưng tôi vẫn cảm thấy về tổng thể thì tiêu cực vẫn chiếm nhiều hơn. Tôi có nên nhượng bộ và gọi số điện thoại trong thư không? Liệu họ có bỏ tôi khỏi danh sách những ứng viên tiềm năng nếu tôi cứ phớt lờ họ? Lời xin lỗi của Kong đã ngụ ý rõ ràng rằng tôi sẽ không bị coi là một ‘yếu tố ngoài vòng pháp luật’ nhưng liệu tới một hôm nào đó họ lại đổi ý? Còn nhiệm vụ 1 tỷ beri cùng truy sát Eustass thì sao? Chả nhẽ lại từ bỏ cả 2? Hay từ bỏ 1 trong 2 cái? Tôi liệu có thể gọi cho thêm chút thời gian suy nghĩ? Fuck, nghĩ thôi cũng đã thấy căng thẳng-

"Puru-puru-puru-puru. Puru-puru-puru-puru."

Tôi giật mình nhìn vào con ốc sên, không chắc âm thanh đó thực sự vừa mới phát ra hay do sự pha trộn tồi tệ giữa trí tưởng tượng và lo lắng quá nhiều.

"Puru-puru-puru-puru. Puru-puru-puru-puru

Liệu ko phải hải quân gọi tới? 'Nhưng cũng có thể.' Họ làm gì có số của tôi. ' Mày nghĩ rằng Cipher Pol, cơ quan tình báo của chính phủ ko tìm ra số điện thoại của mày sao?' Hay là ông bác thợ kim hoàn ở Baterilla! 'Khả năng thấp!' Hay...hay là mấy người mà tôi cho số trước đây khi truy lùng Kowalik! 'Làm gì còn cướp biển nữa? Vùng biển này giờ cực kì yên bình.'

"Puru-puru-puru-puru. Puru-puru-puru-puru."

Chết tiệt. Mẹ nó. Sao mình lại lo lắng tới như vậy? Nhấc máy lên nghe là xong. ' Và ai đó làm ơn phát minh ra cái màn hình hiển thị số của người gọi.'

Với sự chậm rãi có chủ ý, tôi nhấc ống nghe lên, cẩn thận đưa nó lên miệng... đầu hoạt động hết công suất để tìm câu trả lời thích hợp... thì một giọng nói vui vẻ vang lên như đấm vào mặt tôi.

"Jack! Jack, bạn cũ, bạn tốt của tôi! Cuộc sống dạo này như thế nào? Chắc hẳn khá tốt nếu như mấy tờ báo đưa tin chính xác!"

Trán tôi nhướng lên. Phải mất mấy giây tôi mới nhận ra giọng nói ở đầu bên kia. " Kora?"

" Một và chỉ một!" Nhà cách mạng trả lời cùng giọng điệu sôi nổi. "Vậy...uhm..dù sao đi nữa. Chắc anh đang thắc mắc tại sao tôi lại gọi. Lý do là-"

" Nếu bảo tôi đi lênh đênh trên biển bảo vệ tàu thì xin lỗi, tôi ko tham gia." Tôi cắt lời. " Trải nghiệm một lần như thế là đủ rồi, tôi ko muốn lặp lại nó."

"Không không không, ý tôi không phải là thế." Cậu ta nhanh chóng khẳng định. " Tôi khá chắc rằng anh đã vượt xa những gì tôi có thể chi trả. Thêm nữa, trận chiến tại Centaurea đã kết thúc. Chúng tôi giành chiến thắng đó. Không, uhh.mmm..nghe này, tôi muốn nói chuyện trực tiếp hơn. Vấn đề này hơi nhạy cảm. Tôi đang ở trên một hòn đảo chỉ cách hòn đảo của anh vài ngày đi tàu. Anh có thể tới đây bằng con chim sẻ nổi tiếng sau 1 tới 2 tiếng. Anh có chấp nhận không? Tiền nước tôi khao."

Tôi liếc nhìn quanh đỉnh đổi. 'Cũng tốt hơn là ngồi cả ngày ở đây.'

Đảo Stelsano, tiền đồn bí mật của quân cách mạng

Tôi bắt lấy tay ông chủ cũ của mình và rất vui khi thấy anh ấy đạt tới lv35 kể từ lần cuối chúng tôi gặp nhau. Tôi biết anh ấy ko quan tâm tới chiến đấu không quan tâm đến việc chiến đấu nên những cơ hội thực sự để trở nên mạnh mẽ hơn có lẽ rất ít và xa vời.

" Jack. Chào mừng." Anh chàng đà điều hớn hở nói rồi vỗ vai tôi mặc dù hơi khó nhìn anh ấy cùng những người lính cách mạng đều mặc những chiếc áo choàng màu nâu ngớ ngẩn từ trong truyện hay anime. " Cuối cùng cũng gặp lại anh."

" Tôi cũng vậy." Tôi nở nụ cười. " Nhân tiện, tôi hi vọng là mấy người ko gọi tôi tới đây để phán xét tôi đấy chứ? Bởi vì những nổ lực của tôi mà bây giờ hải tặc sạch bóng, hải quân thì xuất hiện ngày càng nhiều... làm tổ chức mấy người gặp khó."

Một trong những người đàn ông mặc áo choàng bước tới, dáng đi đầy uy quyền. " Đừng lo, chúng tôi không có ý định xấu gì với cậu nếu đó là mối bận tâm của cậu. Mặc dù đúng là tình trạng trước kia có lợi hơn đối với chúng tôi, nhưng mục đích của chúng tôi từ trước tới giờ là chiến đấu vì những người dân vô tội. Và nếu người dân được sống trong an toàn bởi điều đó... thì chúng tôi sẽ tìm cách thích nghi."

"Ah." Korka cười ngượng nghịu khi người vừa rồi lên tiếng. " Tôi muốn chúng ta nói chuyện nhiều hơn, trao đổi những câu chuyện, những chuyến phiêu lưu... nhưng uh..." Cậu ấy liếc nhìn người đàn ông kia. " Tôi đoán chúng ta ko có nhiều thời gian. Jack, xin giới thiệu đây là cấp trên của tôi Joel. Mặc dù mọi người ở đây gọi anh ấy là ‘Bunny Joe’. Anh ấy là người đã đề nghị tôi liên hệ với anh."

Người này bỏ mũ trùm đầu ra và tôi nhìn thấy ngay chiếc mũ quả dưa sẫm màu được trang trí bằng lông mòng két của anh ấy. ' Ơ kìa... mình nhớ người này xuất hiện trong truyện rồi. À mà khoan.' Tôi liếc qua hai người cách mạng, nhận ra sự giống nhau về khuôn mặt lẫn mái tóc xoăn màu nâu. " Hai người là anh em?"

Trước câu hỏi, Korka quay mặt đi còn mặt Bunny Joe trở nên nghiêm nghị. " Cùng cha. Làm ơn vui lòng đi theo tôi, cậu Sparrow. Chúng tôi mời cậu tới đây vì có chuyện quan trọng hơn."

' Chà, chủ dề này nhạy cảm.' Korka nhìn tôi bằng ánh mắt xin lỗi nhưng ra hiệu rằng nên đi theo người đàn ông đó.

Chúng tôi đi nhanh vào một trong những tòa nhà gần đó và tôi được dẫn tới tít tới sâu bên trong, nơi thậm chí có nhiều người mặc bộ áo choàng nâu hơn. Hai người đàn ông đang lắp đặt thứ có vẻ như là một loại ốc sên Den-Den-Mushi dạng máy chiếu hiếm có trên bàn trong khi một người thứ ba đang loay hay với chiếc màn hình thô sơ.

“Korka?” Tôi nói. " Cho tôi chút gợi ý được không? Từ đầu anh là người mời tôi tới đây để nói chuyện?"

"A ha ha." Bạn tôi cười bẽn lẽn. "Xin lỗi vì đã không nói rõ. Thực ra cấp trên của tôi muốn gặp anh." Korka liếc nhìn Bunny Joe. " Cấp trên của chúng tôi thì đúng hơn. Làm ơn, hãy nghe ngài ấy một lần. Sau đó nếu anh muốn rời đi cũng được."

Tôi nhướn mày ngồi xuống chiếc ghế vừa được mang ra và đặt hai tay lên bàn gỗ. Tôi gõ lên mặt nó trong thời gian chờ đợi 2 người hoàn tất việc lắp đặt máy chiếu.

Sợi dây cuối cùng được cắm vào làm màn hình sáng lên... Wow bên kia rất nhiều cam, màu nâu và đường ống hơi nước. Hử, tôi đang nhìn xem xưởng steampunk sao? Ở giữa tất cả những thứ đó, chiếm phần lớn màn hình, , là một người có mái tóc xanh lá đậm và kính bảo hộ xanh nhỏ trên mắt.

Chính xác hơn là người mèo.

Tộc Mink.

' Fuck. Đây là lý do mày ko nên nghe điện thoại đấy Jack'

"Yo yo yo! Hân hạnh được làm quen!" Người tộc mink nói bằng giọng điệu quá kích động. " Ta đã nghe được rất nhiều câu chuyện về cậu, thợ săn tiền thưởng Jack Sparrow!"

Lần thứ hai trong khoảng thời gian ba ngày, tôi thấy mình phải vật lộn để tìm ra những từ thích hợp. Lần này không phải là sự im lặng đến nghẹt thở mà tôi đã trải qua với Kong. Lần đó là lo lắng. Lần này giống như một sự bực tức kết hợp với cảm giác chìm đắm sâu rằng chỉ với việc màn hình hiện lên, cuộc sống của tôi bổng dưng trở nên phức tạp.

" Thể loại ít nói sao? Ko vấn đề! Xin tự giới thiệu, ta là Lindbergh một trong bốn chỉ huy của Quân Cách Mạng và điều đó đồng nghĩa ta là người đứng đầu tại South Blue."

" Hẳn là ngài rất bận rộn." Tôi cố gắng nở nụ cười một cách niềm nở. Một tiếng cười được tạo ra để che giấu sự thật là tôi đang suy nghĩ về những hậu quả sẽ xảy ra nếu chính phủ biết tôi tham gia cuộc họp này.

"À ha! Đúng thế nhưng nó ko ấn tượng bằng việc làm của cậu." Viên chỉ huy vẫy ngón tay về phía màn hình. " Các tờ báo đã kể không ít công lao của cậu nhưng chúng ta đều biết rằng họ đã hạ thấp nó đi rất nhiều. Gần như chắc chắn là theo lệnh của chính phủ. Cậu hiểu ý ta muốn nói chứ? Nếu tờ báo xuất bản với tiêu đề rằng vùng biển South Blue gần như vắng bóng hải tặc hoàn toàn nhờ vào sức của một người." Người mèo lại cười. " Chà, thế thì đó sẽ là ngày thú vị nhất thế giới. Ta đảm bảo."

Bunny Joe khẽ hắng giọng khiến cấp trên của anh ta phải để mắt tới. Sau khi thu hút được sự chú ý của sếp, anh ta chỉ vào tập tài liệu trong tay nhắc nhở lý do tại sao mọi người ở đây. " À suýt quên. Hãy cho ta biết Sparrow, hoặc Jack nếu cậu muốn, ý kiến của cậu về chúng tôi là như thế nào? Ta đã nghe một chút từ bản cáo của Korka nhưng ta vẫn muốn nghe điều đó từ chính cậu. Hãy thành thật, làm ơn."

Tôi cúi người về phía trước, đan các ngón tay vào nhau suy nghĩ thật kĩ câu trả lời. Nếu vẫn còn ở trái đất thì tôi đã trả lời ngày được, nhưng bây giờ khi thực sự sống ở đây... " Thật khó để nói. Tôi nghĩ.... bản thân tôi chưa biết đủ. Tôi từng nghe những câu chuyện về những quý tộc lạm dụng quyền lực để thoát tội. Tôi biết chế độ nô lệ vẫn được phép ở một số khu vực nhất định. Hệ thống hiện tại chắc chắn...không tuyệt vời. Nhưng có những lợi ích thực sự hữu hình khi có luật pháp và trật tự từ hệ thống đó, bất chấp phần trên cùng của hệ thống đó hủ bại. Về tổ chức của mấy người... tôi ko biết rõ về những gì các người làm. Tôi có thể đọc báo và xem những biến động chính trị. Tôi biết mọi người trang bị và tài trợ cho lực lượng dân quân. Nhưng khi nhắc tới những câu chuyện làm cách mạng thành công của tổ chức mấy người... thì những vương quốc đó sau 5,10,15 năm sau sẽ trông như thế nào? Chính phủ Thế giới có cố gắng giành lại các quốc gia sau khi lực lượng chính của quân cách mạng rút đi? Ngay cả khi họ không làm như vậy, chi tiết cụ thể về giải pháp thay thế mà quân cách mạng đưa ra? Mấy người đã cố gắng thực hiện bao cuộc cách mạng chỉ để khiến dân thường bị đàn áp dã man? Câu trả lời cuối cùng của tôi... Tôi không biết tôi nên nghĩ gì về mấy người."

Lindbergh huýt sáo trước câu nói nho nhỏ của tôi, phá vỡ sự im lặng đang bắt đầu tràn ngập căn phòng. " Thế thì ta sẽ bỏ qua phần tuyển dụng. Hãy đi thẳng vào lý do tại sao cậu có mặt tại đây. Bunny, vui lòng đưa hồ sơ."

Ngay lập tức, một tập hồ sơ được đặt lên bàn trước mặt tôi. Nó chứa các báo cáo, các lần nhìn thấy, hàng chục bức ảnh ở các góc độ khác nhau và một tờ truy nã, tất cả đều thuộc về một người. Để mô tả người này thì anh ta gần giống như một bản sao hoàn hảo của Zangief trong Street FighterSự khác biệt lớn duy nhất là người này biết mặc đồ thay vì chỉ mặc mỗi quần đấu vật màu đỏ như Zangief

"Đây.. là Mengsk."Lindbergh thông báo với giọng đầy chua cay. Cặp kính bảo hộ của ông ta rơi khỏi mắt và phần lớn sự vui vẻ trước đó đã biến mất khỏi khuôn mặt. " Người này từng là một trong những chỉ huy của quân cách mạng tại Centaurea. Anh ta đã từng cứu sống nhiều người ở đây khỏi nguy hiểm. Chúng ta đã đưa người này về từ Grand Line sau khi mọi thứ bắt đầu trở nên đặc biệt tồi tệ."

" Từng?" Tôi đặt câu hỏi, chọn từ quan trọng trong câu nói. " Tôi có nên nói rằng đã có chuyện gì xấu xảy ra với ông ta?"

Một cái gì đó khó chịu và…tối tăm rõ rệt lóe lên trên khuôn mặt của Bunny Joe ở góc phòng. " Nếu thế tốt." Anh ta nói thêm. Lindbergh nhanh chóng nhìn cấp dưới một ánh nhìn lo lắng trước khi quay lại với tôi. "Tôi sợ rằng tệ hơn thế. Hắn ta đã tha hóa thành cướp. Nói văn vẻ thì là lính đánh thuê. Không có khác biệt gì. Hắn đã quyết định chiến đầu vì tiền và bán đứng những người theo anh ta, dẫn họ vào nơi phục kích của chính phủ."

Tập hồ sơ tiếp theo được đưa lên trên mặt bàn. "Vương quốc Yateron." Bunny Joe nói, trải những bức ảnh bên trong ra cho tôi xem. " Tôi chắc cậu biết. Một trong ba vương quốc rộng lớn nhất tại South Blue. Hiện đang được cai trị bởi vua Edmund Rosenwald. đóng vai trò là những kẻ thực thi mệnh lệnh của nhà vua. Bắt cóc. Giết người. Tống tiền. Trộm cướp giữa ban ngày. Về cơ bản nhóm này có thể làm bất cứ điều gì chúng muốn dưới danh nghĩa ‘săn lùng kẻ phản động’. Và giờ một cựu sĩ quan cách mạng lại trở thành thành viên nổi bật nhất."

Jack," đứng bên cạnh tôi. " Tôi ko biết điều này có quan trọng với anh hay không nhưng... quân cách mạng... hoạt động dựa trên những người dân thường tin rằng chúng tôi đang đấu tranh cho họ. Rằng chúng tôi chống lại sự áp bức dưới mọi hình thức. Niềm tin đó không thể bị sụp đổ. Nếu tin tức một trong trong số chúng tôi, đặc biệt là người có chức vụ cao trong hàng ngũ trở thành thành kẻ phản bội và bắt đầu hành hạ những người vô tội chỉ vì tiền bị loan ra... thì đó sẽ là thảm họa. Sẽ biến mọi thứ chúng tôi gây dựng bao lâu trở thành công cốc. Quả thực hiện tại đang xuất hiện phép màu nên tin tức này chưa bị lan ra ngoài vương quốc Yateron."

" Tôi hiểu," tôi nói nhỏ nhẹ, đẩy tập hồ sơ ra. " Mặc dù vậy, tôi muốn hỏi." Tôi nhìn quanh các thành viên rồi nhìn thẳng vào Lindbergh. " Đây là lý do ông cần tôi? Cái này tôi nghĩ là chuyện trong nhà, mấy người phải tự thanh lý môn hộ chứ?"

"Đúng là vậy. Ta có 2 lý do!" Lindbergh lên tiếng, tâm trạng trở nên sôi nổi trở lại. " Như trước đây, Korka đã nói với ta rằng cậu là phương án thay thế cuối cùng sau khi những người khác tự ý bỏ việc? Lần này cũng gần tương tự thế. Chúng tôi tính cử 2 người có trình độ đi thì một người bỗng nhiên có lý do riêng ko thể xuất hiện vào phút chót. Sau đó, Korka nhắc tới cậu, thợ săn tiền thưởng nổi tiếng nhất trong lịch sử của South Blue. Tin rằng cậu chắc chắn làm được."

Tôi gật đầu. " Lý do thứ hai?"

" Dragon chưa biết." Lindbergh trả lời như thể ông ta ko chỉ đích danh người bị truy nã gắt gao nhất thế giới. " Không phải về vụ phản bội của Mengsk vài tuần trước, mà là việc chúng tôi đã theo dõi hắn ta. Tôi đang cố gắng xếp mọi thứ thật tốt đẹp, ngăn nắp trước khi ông ấy biết điều đó, cậu hiểu chứ? Nếu không việc này sẽ làm Dragon mất tập trung và ông ấy đã có quá nhiều mối lo nghĩ rồi."

" Tôi hiểu." Ngón tay tôi lướt qua những bản báo cáo để xem xét kĩ hơn. " "Có hai câu hỏi mà tôi muốn được trả lời ngay bây giờ trước khi tôi dấn quá sâu vào vụ này. Thứ nhất, nếu tôi chấp nhận, nếu thôi đấy chưa có gì là chắc chắn, tôi được gì? Đừng nói tới tiền vì tiền giờ vô nghĩa với tôi còn thời gian thì vô giá. Thứ hai, nếu có biến cố đột xuất xảy ra khiến tôi phải giết hắn ngay lập tức thì sao? Thế coi như là tôi làm công cốc?"

Viên chỉ huy cười theo cách lạc quan điển hình. " Chà, lý tưởng nhất là hắn bị bắt sống và chịu sự trừng phạt nội bộ, nhưng xuất hiện biến cổ thì hãy làm những gì cậu phải làm. Cuộc sống mà, ko thể nói trước được gì. Còn về tiền công, cái này thì sao?"

Lindbergh kéo ghế về phía trước và nhìn thẳng vào máy quay. Mọi nét tính cách vui vẻ lập dị hài hước đều biến mất khỏi khuôn mặt và giọng nói trở nên nghiêm túc đến nỗi tôi nổi da gà khắp người.

" Ta nợ cậu."

Ông ta kéo chiếc ghế về chỗ cũ và lại bình thường trở lại. " Thế nào, thợ săn tiền thưởng? Liệu Quân cách mạng có thể trông cậy vào cậu để giải quyết vấn đề rắc rối này?"

Tôi lấy tờ truy nã của Mengsk ra khỏi tập hồ sơ để nhìn rõ hơn. Hiển nhiên có hẳn một danh sách dài những người thuộc Quân cách mạng được hải quân treo thưởng. Mắt tôi dán ngay vào số tiền truy nã của hắn.

60.000.000

Vừa khít số tiền mà tôi cần để hoàn thành nhiệm vụ.

“Được rồi,” tôi bằng lòng, đặt tờ truy nã xuống. " Nói thêm đi."

"Ha ha ha! Tuyệt vời!" Lindbergh thích thú xoay một vòng trên chiếc ghế xoay của mình. "Hãy bắt đầu bằng việc vui lòng hướng sự chú ý của mình đến anh chàng chua ngoa cau có vừa bước vào, đối tác của cậu cho chuyến đi này. Và trên hết, tên của cậu gần giống tên anh ta."

Trước lời nhắc này, tất nhiên là tôi nghiêng đầu nhìn người có màu da vàng, vắt tay chéo ngực đang dựa vào bức tường đằng sau.

" "Jack gặp Hack! Anh ta là Người Cá!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Jack Parker, The Gamer, Lv74

Hp: 8160

STR: 500

VIT: 408

DEX: 705

INT: 163

WIS: 163

LUK: 77

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.