Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Perk lv2

Tiểu thuyết gốc · 2755 chữ

Thủ đô Frose, Vương quốc Sorbet, South Blue

Ba mươi chín triệu bảy trăm tám mươi mốt nghìn năm trăm sáu mươi Beri. Vãi beep dân ở đây chém đẹp thật đấy. Đừng hiểu nhầm là tôi keo kiệt. Sau trận chiến với 2 tên thợ săn tiền thưởng, kha khá khu vực tan tác. 1 con đường, 7 cửa hàng, vài ba khách sạn về cơ bản buộc phải xây mới. Thêm vào đó, tôi còn bồi thường tổn thất kinh tế cho người dân khi chờ xây sửa xong. Tôi ước tính khoảng từ 10 đến 20 triệu là cùng.

Nhưng gần 40? Thật sự quá cao rồi.

May mà trước khi tới đây tôi tìm được cái phiếu giảm giá 41 triệu: Montauban 'bệnh dịch'

Dĩ nhiên mang cái xác chết đến thì chỉ nhận được 70% số tiền có trên tờ truy nã. Tôi phải bỏ thêm tiền túi ra để bù vào. Có hơn 130 triệu trong [Invenory] nên số tiền được đưa tới từng người một cách nhanh chóng.

Bây giờ vào việc chính. Nhờ việc xử Montauban tôi đã hoàn thành nhiệm vụ săn tiền thưởng với trị giá trên 40 triệu. [Nhiệm vụ] cho tôi 20.000 exp ngon lành giúp tôi leo từ lv65 lên lv.68. Chỉ thiếu vài nghìn là tới con số đặc biệt trên 68 dưới 70 mà dường như luôn khiến mọi người cười khúc khích.

Còn về chỉ số của tôi. STR là (360) vào lúc kết thúc trận đấu. Được cộng 50 STR nữa từ phần thưởng hệ thống. Cộng 10 STR nữa từ [Natural Growth] và con số STR hiện tại là... bạn tự làm toán đi.

Phần thưởng cuối cùng là chọn lựa giữa việc tăng VIT hoặc DEX. Và mặc dù cộng thêm 1000 hp không bao giờ là thừa, thì lần này tôi đơn giản đi theo con đường DEX. 454 DEX lên 504 DEX và cuối cùng hệ thống đã mở khóa Perk bậc 2.

Mặc dù nó không hoàn toàn như tôi mong đợi

Chúc mừng! Bạn đã đạt mốc 500 DEX!

Bạn có thể nâng cấp [Perk] hiện có hoặc chọn thêm một [Perk] mới

Thay vì 2 lựa chọn thì lần này có ba lựa chọn. Cái thứ nhất là [perk] tôi bỏ qua lần đầu [Unnatural Flexibility]. Lần 1 đã bỏ qua thì tất nhiên lần 2 cũng tương tự.

Lựa chọn thứ 2 là bản nâng cấp của [Bullet Time] có thêm tính năng [Nút tạm dừng]. Nó cho phép tôi trả nghiệm thời gia tạm dừng tối đa 5 phút mỗi ngày để suy nghĩ về một tình huống hoặc lập kế hoạch chiến đấu. Tôi ko phủ nhận lợi ích tiềm tàng của nó. Đặc biệt là vì tôi có thể phân bổ những phút cảm nhận tăng cường đó theo bất kỳ cách nào tôi chọn. Hai giây ở đây, ba giây ở đó. Nó sẽ hoàn toàn cách mạng hóa cách tôi chiến đấu cận chiến.

Tuy nhiên, nếu để so sánh thì lựa chọn thứ 3 mới là chân ái. Nó mở ra con đường hoàn toàn mới. Một [Perk] quá mạnh, mang lại cho tôi lợi thế kinh hồn.

[Spark of Celerity]

Ngay cả những sức mạnh vũ trụ mạnh nhất cũng có thể suy yếu đáng kể khi trải dài qua ranh giới của Đa vũ trụ. Chúng trở nên yếu đuối. Úa tàn và mong manh. Nhưng điều này không có nghĩa là chúng không tồn tại. Speed Force tồn tại yếu ớt trong thế giới One Piece. Nó tồn tại như là mảnh vụn, nhưng mảnh vụn cũng có sức mạnh của nó. Chọn [Perk] này và bạn trở thành người sở hữu Speed Force duy nhất ở đây. Tăng 315% DEX trong 40 giây, thời gian hồi: 6 tiếng.

Ảo thật. Ý tôi ko phải là về [Perk] mà là về Đa vũ trụ. Speed Force làm méo có thiết lập trong One Piece. Chắc chỉ là sức mạnh của [The gamer] thôi. Hệ thống mày cho thì tao lấy, nghĩ nhiều làm gì.

Sau cùng tôi giữ lời hứa với Kuma và biến đi khỏi vương quốc này. Chỉ cần làm nốt một việc vào sáng mai là xong.

~~~~~~~~~~~~~~~~

Sáng hôm sau

Chiếc ghế da phát ra tiếng 'kèn kẹt' đặc trưng khi tôi thay đổi tư thế ngồi. Vẫn đang tìm kiếm vị trí thoải mái ‘lý tưởng’ khi tôi nán lại tại ngân hàng. Và đã hơn 1 tiếng kể từ lúc nhà băng mở cửa, nhưng có vẻ như thẩm định viên không đến sớm hơn 10:30

Không thành vấn đề. Nó cho tôi thời gian rảnh bắt kịp các sự kiện đang xảy ra trên khắp thế giới. Vua Beer VI, vương quốc Roshwan đã tổ chức bữa tiệc linh đình kéo dài 3 ngày 3 đêm để chào đón sự ra đời của cô công chúa thứ năm. Có một vụ bê bối trên trang hai về vị quân chủ của Tajine, Nữ hoàng Mororon, bị cáo buộc không chỉ có một hay hai mà là bốn mối quan hệ bất chính. Ồ, và ở trang giữa có một câu chuyện về rắc rối tại sa mạc.

'Nội chiến sắp xảy ra!? 300.000 binh sĩ Alabastan đào ngũ khỏi Quân đội Hoàng gia!'

Hừm. Bạn biết đấy, tôi gần như đã quên mất vụ việc này. Nếu tôi nhớ chính xác thì đây là ngay trước khi băng Mũ Rơm đến Drum tìm bác sĩ? Đoán điều đó có nghĩa arc 'Little Garden' vừa mới kết thúc.

'Mặc dù vậy, một tràng pháo tay cho "Big News" Morgans cho màn giật tít điển hình của dân 3 môn 9 điểm.' Ý tôi là 300k binh sĩ đồng loạt đào ngũ? Ngu mới tin. Tôi đoán con chim này tính dòng người chạy trốn khỏi Alabastan chứ binh lính cái mợ gì.

Tôi lật sang trang kế để tiếp tục đọc. 'Và một vài điểm khác. Những câu từ viết trong này cực kì mơ hồ. Tên chủ tòa soạn báo đang cố gắng khiến người đọc nghĩ rằng tất cả những người này đều đã tham gia phe Nổi loạn mà không cần phải nói thẳng ra.' Đôi măt tôi chuyển sang một bức ảnh chụp người lính canh Hoàng gia Alabastan đang cầm một loại vũ khí nào đó kiểu như thương có đầu hình quạt. ' Làm cho cậu chuyện trở nên hấp dẫn hơn nhằm in cho độc giả, tôi cho là vậy. 'Ko cần nói dối, chỉ cần ngụ ý'. Tôi chắc chắn rằng nhiều người lính sẽ có vấn đề với ý tưởng gây chiến với chính đồng bào của họ. Không có lý do gì để TẤT CẢ họ đứng lên gia nhập phe khác.'

"Xin lỗi, thưa ngài." Một giọng nói nhỏ nhẹ cắt ngang, hướng sự chú ý của tôi đến Colleen, thư ký Lv.3 đang điều hành quầy lễ tân. "Vẫn còn hơi sớm nhưng ông Gombei, giám định viên của chúng tôi hiện đang ở trong văn phòng của ông ấy. Xin vui lòng đi theo tôi?"

Tôi đứng dậy và ném tờ báo về chỗ cũ. " Vâng, làm ơn."

Vèo một cái tôi đã ở trong văn phòng làm việc riêng tư hơn nhiêu, đứng trước bàn làm việc của một người đàn ông béo mặc áo sơ mi trắng và dây đeo vai màu nâu. Một chiếc cà vạt nơ xanh dương sắc nét nằm dưới cổ ông ta cùng danh hiệu xứng đáng với công việc lơ lửng vô hình trên cái đầu hói.

“Ahh xin lỗi vì đã để quý khách chờ đợi." Ông ta tươi cười nói khi thấm mồ hôi bằng chiếc khăn mùi xoa. " Thực ra thì rất hiếm khi chúng tôi có khách đến không hẹn trước, đặc biệt là sớm như vậy. Hầu hết mọi người thường đặt lịch hẹn cho những việc này. Ngoài một việc gì đó vào lúc 3:00 thì tôi hoàn toàn không có nhiều việc trong ngày hôm nay." Gombei để cái khăn sang một bên rồi khoang tay xuống bàn làm việc. " Chúng tôi có thể giúp gì được cho quý khách?"

"Chà, ông thấy đấy, ông Gombei, cách đây không lâu, tôi đã sở hữu một số món đồ cần được định giá. Vàng, bạc, đá quý các thể loại, ông hiểu đúng không? Chúng chả có tác dụng gì nếu để mốc trong kho."

" Và quý khách tới đây xem chúng tôi có thể làm gì với chúng." Gombei bắt đầu bằng cái gật đầu. " Chắc chắn rồi. Đây là công việc của tôi. Mọi người đến đây bán đồ gia bảo của họ hay những thứ tương tự. Cậu muốn bán món đồ nào?"

"Nói cho tôi biết, ông biết gì về Vương quốc Torino? Đôi khi được gọi là 'Đảo kho báu'?"

Người định giá vừa sốc vừa phấn khích. " Ý quý khách là quý khách lấy được gì từ đám chim đáng nguyền rủa đó?"

Tiếng cười bật ra từ trong cổ họng tôi. " Tôi nói tôi đang có 236 'thứ gì đó' từ lũ chim đáng nguyền rủa đấy." Cánh tay tôi vươn vào khoảng không. " Làm ơn, xin đừng hoảng hốt. Tôi có năng lực trái ác quỷ lưu trữ đồ vật." Cánh tay tôi biến mất trước mặt Gombei rồi xuất hiện lại với một món đồ trang sức cỡ lòng bàn tay. " Đầu tiên. Một sợi dây chuyền bằng vàng trên mặt có gắn viên hồng ngọc."

Người thẩm định nhanh chóng lấy đeo kính lúp của thợ kim hoàn vào mắt phải. “Hmm để tôi xem…” Gombei ậm ừ khi bắt đầu kiểm tra. " Có một vài vết xước trên dây chuyền," ông ta xoay ngược nó lại. " …vết trầy xước vừa phải..." rồi kiểm tra xung quanh hết rồi mới tới phần trung tâm của sợi dây. " và viên hồng ngọc bị nứt chút ít ở bên cạnh" Người đàn ông tháo kính và đặt món trang sức nhẹ nhàng xuống bàn làm việc của mình. " Tuy vậy, nó vẫn ở trong tình trạng chấp nhận được. Sự thực sẽ là món trang sực đẹp sau khi được khôi phục." Gombei cười hài lòng. " Vâng, ngân hàng chấp nhận mua món đồ này của quý khách. Cái tiếp theo!"

" Món đồ thứ 2" Cánh tay tôi lại biến mất trong chốc lát. " "Chiếc vòng tay bằng bạc của phụ nữ. Đủ lớn để khoe nhưng không có lố bịch. Có năm. .uh. .đá màu tím… trên nó."

Gombei cười khúc khích. " Đó là đá thạch anh tím thưa quý khác." Ông ấy nhẹ nhàng trả lời tôi.

Tôi cười đáp lại. " Như ông nói."

~ nửa tiếng sau~

" Món thứ 33 và 34. Một cặp cốc bằng vàng nguyên khối, tiếc là hơi nhỏ."

" Dù sao thì chúng được làm ra ko phải để đựng đồ uống." Gombei cười. " Mời quý khách đặt chúng lên bàn cân."

~ 1 tiếng nữa trôi qua~

" Chúng ta đếm tới đâu rồi? Vật phẩm thứ 72? Một vài cái tượng đồng.... ko chắc là dựa theo người nào để làm ra, mặc dù tôi có thể nói với ông là lũ chim này thích chúng."

"Hửm?" Gombei xoa cằm. "Tôi cũng không thể nói bản thân nhận ra người này là ai. Thông thường thì ngân hàng sẽ ko mua thứ này nhưng vì mọi thứ hôm nay nó là một phần của bộ sưu tập, chúng tôi có thể thêm nó vào."

"Được rồi chờ vài giây, cái này hơi nặng một chút." Tôi từ từ kéo chiếc rương cỡ trung bình ra khỏi [inventory]. Một tiếng thịch lớn vang vọng khắp phòng khi tôi đặt nó chắc chắn lên bàn. Như ông thấy đấy, một cái ổ khóa bằng bạc nguyên chất. nhưng tất nhiên thứ giá trị thực sự nằm bên trong" Tôi mở chiếc rương ra

~ Buổi trưa~

Người thẩm định viết chi chít lên cuốn sổ ghi chú, lật sang trang khác, rồi kiểm tra một chiếc đồng hồ bỏ túi bằng đồng." Ôi... thế này sẽ ko kịp mất. Với tiến độ này thì tới 3h chiều chúng ta chưa chắc đã xong."

" Vậy thì hãy tăng tốc lên nào. May mắn thay, phần lớn những gì tôi còn lại có thể gộp chung lại với nhau. " Bốn hộp khóa nhỏ lần lượt được lấy ra từ [inventory] "158 đến 161. Bản thân tôi cũng chưa từng mở chúng ra..." Tôi cầm mấy cái hộp lắc lắc chúng lên, cái nào cũng có tiếng sột soạt của những đồng xu bên trong. "... nhưng ông có thể nhận ra chúng không trống rỗng."

Phá khóa là công việc đơn giản , mặc dù biểu cảm của Gombei vẫn ngạc nhiên trước cách làm này. Những đồ vật của cái hộp đầu tiên được đổ ra bàn và ngay lập tức ông ta chia chúng thành những phần riêng biệt.

Trong lúc ông ta bận rộn, tôi làm cho mình trở nên hữu ích và bắt đầu cố gắng sắp xếp những thứ bên trong chiếc hộp thứ 2 theo cách tương tự. Đồng tiền vàng 1 bên, tiền bạc 1 bên, beri thì.... ..rõ ràng vào túi tôi. Rốt cuộc thì tôi ở đây để biến kho báu thành tiền mặt. Có mấy đồng xu 50 hay 100 Beri chỉ tổ làm tốn chỗ.

Chỉ trong khoảng thời gian năm phút, Gombei gần như đã hoàn thành phân loại hộp thứ 3 trước khi tôi sờ đến hộp thứ 4. Dân chuyên nghiệp có khác làm nhanh lẹ thật.

Hộp cuối cùng có ít tiền xu hơn. Cái thú vị hơn là một bộ năm tờ giấy nhăn nhúm. Bốn trong số đó có một chữ ‘X’ màu đỏ hiện rõ trên từng trang giấy

Tuy nhiên, đó không phải là điều khiến tôi bối rối trong giây lát. Những mảnh giấy này đều có tiêu đề.

Bản đồ kho báu: Nơi Jargan cất giữ của cải trước khi chạy trốn [X]

Bản đồ kho báu: Kho báu bí mật của Sayjorn [ X ]

Bản đồ kho báu- Và những quả trứng xấu xí [X]

Bản đồ kho báu- sự hối tiếc cuối cùng của kẻ phản đối [X]

Bản đồ kho báu- thuyền trưởng Gabrian Gomago [O]

Tôi nhấc tấm bản đồ 'chưa hoàn thành' duy nhất còn lại ra khỏi hộp và tò mò nhìn nó. ' thuyền trưởng Gabrian Gomago sao nghe quen quen...?' Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu tôi khiến tôi lùi lại mấy bước chân. 'Từ từ nào! Chả có nhẽ!' Tôi vào phần [Tùy chọn] của hệ thống chọn phần [lưu trữ]

1, Bản đồ kho báu của thuyền trưởng Gabrian Gomago:..... Trong tin đồn có cất giấu 1 trong 50 thanh bảo kiếm. Chọn phần thưởng này đi cùng 5 level [Thông thạo vũ khí có lưỡi]

Tôi cẩn thận [quan sát] kĩ tấm bản đồ này rồi so sánh lời giới thiệu của nó với phần thưởng của hệ thống. 2 cái giống hệt nhau trừ mỗi ko có cái vụ + 5 level [Thông thạo vũ khí có lưỡi]. Chứng tỏ cái này là hàng thật. Trừ khi hệ thống ko phân biệt đc hàng thật hàng giả... khả năng này là cực thấp.

Điều này làm dấy lên câu hỏi. Nếu tôi chọn phần thưởng này thì hệ thống tạo ra một bản sao của bản đồ này? Hoặc nó dịch chuyển cái bản đồ này tới chỗ tôi? Và cuối cùng, câu hỏi này có thực sự quan trọng ko?

' Chốt lại thì tôi sẽ tìm ra kho báu đấy. Ai lại chối từ 1 thanh kiếm quý như vậy.'

"Quý khách?" Gombei gọi, thu hút sự chú ý của tôi một lần nữa. Ông ta đã phân loại hết mọi loại tiền vàng và đang làm vài phép toán nhanh. " Những thứ này sẽ được ngân hàng ưu đãi mua lại với giá 46,38 triệu. Mời ngài lấy đồ vật tiếp theo."

"À. Xin lỗi' xin lỗi. Tâm trí tôi đang ở nơi khác. Ông sẽ thích 3 thứ tiếp theo. Đó là giả sử ông thích ngọc bich trong suốt như đại dương."

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.