Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên qua hai lần được xem H***** Free (1)

Tiểu thuyết gốc · 2992 chữ

CHƯƠNG I: Xuyên qua hai lần được xem H Free (1)

“Hơi, trời ơi, sao mà nóng quá vậy trời, ai cho con miếng kem miếng đá ăn cho đỡ khát con nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài cả đơi” Tiểu Lan nhăn mặt giơ tay nên che chắn trước mặt.

Giờ đang là tháng 5, giữa mùa hè, ánh nắng chói trang chiếu lên mặt đất nóng không thể tả nổi, đây lại còn đang ở cái nơi mà có đá không được dùng, có nước mát không được uống, không phải là tra tấn người !!

“ Ngươi bớt bớt than đi, từ đầu tháng đến giờ ngươi than từ sáng đến trưa từ trưa đến tối, ngươi không thấy mệt sao? Ngươi không mệt nhưng nha hoàn ta mệt, cả hạ nhân trong phủ này mệt, bớt than đi.Ngươi có than nữa thì trời cũng chả mát lên cho ngươi được đâu, Quách tổng quản vừa bảo ta tìm thấy ngươi thì nhắc đi chẻ củi đấy, nhà bếp hết củi rồi!” Nguyên lai đây là tiểu Thúy, nha hoàn trong Tam vương phủ, bị bán vào đây từ thuở còn đeo tã, cỡ cũng được tầm 16 năm.

Và nhân vật chính của chúng ta Tiểu Lan, à không bây giờ đành gọi là Tú Lan nghe cho có vẻ đàn ông, đàn ông thôi nhé vì nguyên lai nhân vật chính của chúng ta là nữ, một học sinh bình thường đang học khoa ngôn ngữ Anh – Trung của đại học Hà Nội, ngôi trường thành lập được hơn sáu chục năm , nổi tiếng với hệ đào tạo biên phiên dịch bậc nhất ở Hà Nội. Đáng lí ra hiện giờ Tú Lan nhà ta đang ở Viêt Nam học tiếp năm 3 chuyên ngành và thảnh thảnh thơi thơi bán vé bán thời gian ở rạp phim CGV siêu to khổng lồ, ngồi chơi xơi nước chứ không phải bê nước, chẻ củi như hiện tại. Nhưng vì một lần đi làm không may trượt chân đập đầu vào bồn cầu nhà vệ sinh rồi bỗng dưng tỉnh dậy xuyên đến nơi khỉ ho cò gáy, chó ăn đá gà ăn sỏi và đếch biết đây là đâu này . Dù đã tới đây được hai tháng nhưng Tú Lan vẫn xấu hổ cực kì khi nhớ lại nguyên nhân mình xuyên đến Kỷ triều này, là đâm đầu vào bồn cầu đó, thẳng mặt vào bồn cầu luôn, nghĩ lại càng thấy buồn nôn, Tú Lan thề rằng sẽ không bao giờ tiết lộ cho ai biết lí do mình ở đây, kín như bưng là quan trọng nhất ( ^ ^). Mà lại nói cái Kỷ triều này lại là một thời đại của Trung Quốc, thực ra nó lại không tồn tại, Trung quốc có Tần, Sở,Lý, Thanh , Minh ,… cũng chưa từng nghe tới có Kỷ Triều, đơn giản nàng biết được là ở nơi đây người ta nói tiếng Trung. May thay Tú Lan lại học ngành ngôn ngữ Anh- Trung , không chỉ có nước ông nói gà bà nói vịt rồi chết queo vì đói ở đây mà thôi. Lại tiếp khi nàng xuyên không đến lại còn xuyên không đến rừng, rừng mới ghê, lúc đó trời tối đen như mực, làm người ta sởn cả gai ốc, cứ tưởng rằng đến sáng sẽ tìm đường đi ai ngờ nàng lại bị lợn rừng đuổi, hình như là lợn rừng điên, nàng sợ quá phải vận sức chín trâu ba bò tức thì bỏ chạy, chạy lâu quá nhũn chân rồi lăn từ trên đỉnh dốc xuống, may không chết, nhưng người nhếch nhác không giống gì quỷ hiện hình. Mãi nàng mới tìm được đến Thành Trường An có người sống này, phố chợ phồn hoa, người đi tấp nập, mỗi tội nàng bây giờ đói gần chết , chân tay lại đau nhức còn quản làm cái gì. Rồi vô tình bị mùi bánh bao hấp dẫn không chú ý bị con ngựa của Tam Vương Gia đâm trúng, thế là được nhặt về trị thương, thành ra giờ đi làm tùy tùng trong phủ. Mọi người thấy nàng tóc ngắn đến gần lưng, lại cứ nghĩ nàng là nam nhân, liền cho làm nô tài làm việc năng, chuyên chuẩn bị củi nước. Tú Lan uất ước không chịu được, người ta là con gái, con gái đoàng hoàng nha, mấy bà nhìn kiểu gì bảo người ta là đàn ông, đúng là mắt mù nhưng vẫn đành căm phận làm nô bộc cho người ta vì miếng cơm manh áo nơi đất khách quê người rồi đổi tên thành Tú Lan cho men lì . Thực ra người ta nhận lầm nàng cũng khá bình thường thôi, nam nhân thời ấy cũng để tóc ngắn ngắn giống nàng, người nàng lại lùn, gầy thì không dám bảo gầy, nhưng cũng gọi là tương đối, sau khi mặc áo nô tài vào thì chẳng thấy ngực đâu nên dễ hiểu nhầm là tiểu tử mới lớn 14-15 tuổi, may không ai nói với nàng chứ nàng mà biết sự thật chắc tức hộc máu, người ta là sinh viên chân chính đó , đã gần hai mươi tuổi rồi ( hiện giờ đang mười chín). Vâng thế là cuộc đời nô bộc của Tú Lan bắt đầu.

“ Ta biết rồi ta biết rồi, muội cứ càu nhàu mãi, ta đi liền, cái lão Quách kia chết tiệt, không sai ta bổ củi cũng sai đi xách nước tắm, thế quái nào mươi mấy năm ra đời của ta lại đi làm mấy chuyện vô vị này, mà mấy người ở cái vương phủ này thật buồn cười, cứ thích tắm bồn, lãng phí nước, như vậy thì thôi đi, trời đã nóng chết cha chết mẹ lại con bắt đun nước nóng, thật là hết nói nổi!” Tú Lan chán nán phê phán nhưng thân thì vẫn lết về hướng nhà bếp chẻ củi.

Tiểu Thúy nghe vậy trắng mặt : “ Ngươi …. Ngươi bé bé cái mồm thôi, để Vương gia hay tổng quản nghe thấy thì ngươi xong đời, dám nói xấu chủ tử, cẩn thận bị đánh chết đấy…. mà ta lớn hơn ngươi, phải gọi ta tỉ tỉ, thật là…”

Tú Lan khoắc tay sau cổ, lè lưỡi : “ Vâng vâng… thưa Tiểu Thúy muội muội… lần sau ta không dám thể nữa…” rồi chạy biến.

Tiểu Thúy tức đến dậm chân : “ Cái tên tiểu tử đáng ghét!!! Lại dám gọi ta là muội muội!”

Đằng kia Tiểu Thúy tức tối bao nhiêu, đằng này Tú Lan cũng tức tối bấy nhiêu, ngứa mắt nhất mấy người ở vương phủ nên Tú Lan coi đống củi như đám người đó mà chém , mồm không quên chửi bậy : “ Cho chết các ngươi này, dám bắt ta làm việc này, tên Quách lão già thối, tên Tam Vương Gia thối, mấy mụ phi tần tiểu thiếp thối tha, ta rủa các ngươi đi vệ sinh trượt chân ngã hố xí, đi tắm ngã uống nước tắm no bụng…”

May chỗ này chỉ có một mình Tú Lan chẻ củi nếu không có tên nào nghe được mách lẻo thì nguy.

Chẻ củi xong cũng là chiều tối, Tú Lan tắm rửa rồi đi tới phòng cơm của hạ nhân, ăn lại những món cơm thừa canh cặn của mấy tên chủ tử khốn khiếp , lãng phí. Nhưng thôi có ăn là được, may bọn họ ăn ít, toàn làm kiêu , mỗi món chỉ động đũa có mấy lần rồi thôi, thế nên hạ nhân các nàng mới được ăn đồ ngon như vậy.

Cơm no đầy bụng cũng là lúc nên giường đi ngủ thoải mái, Tú Lan nhẹ nhóm đi về phía phòng của nàng , cái phòng này giáp bên phòng các hạ nhân nhưng nàng được đặt cách ở riêng vì lần trước Tam Vương Gia làm bị thương, giờ vẫn chưa chuyển đi vì lúc ở lại làm nô bộc Tú Lan cũng đã thương lượng với bên tổng quản nói nàng chỉ ở đây một thời gian, kiếm đủ tiền cần thiết nàng sẽ rời đi nên được ở lại, ghét mỗi tội làm bao nhiêu việc như thế chỉ có được 2 lượng bạc ( chắc tầm 500k Việt) một tháng, má mì nó làm đến bao giờ mới tích được trăm lượng đi tới Giang Nam làm dịch giả du lịch – buôn bán cho người nước ngoài chứ ( cái này nàng đã tranh thủ hỏi thăm xem ở đâu có nhiều người phương Tây đến buôn bán , làm ăn nhất, nàng cam đoan nàng có thể làm được công việc phiên dịch, dù sao cũng là sinh viên năm 3 , cũng tiếp xức với tiếng anh nhiều hơn bọn họ, lý nào không được).

Đang chuẩn bị đi ngủ thì có người đập của nàng, thì ra là Lý đại ca bên phòng bếp, nói Vương gia cần tắm , kêu nàng đi đun nước rồi bê luôn vào phòng. Tiểu Lan tức tối không thôi, mặt đằng đằng sát khí tiến vào phòng bếp đun nước, trong lòng đã mang mười tám đời tổ tông của vị Tam Vương Gia Kỷ Nguyên Hàn lên chửi ( Người ta là con nhà vua đấy, chửi cẩn thận nhá chị ( ^ - ^)). “ Cái tên vương gia giở hơi cám lợn này có bị điên không vậy, sớm không tắm muộn không tắm, lại căn ngay lúc người ta chuẩn bị lên giường đi ngủ thì bắt đi đun nước tắm, mịa cái đồ thần kinh, cả ngày hôm nay bà đã đun bao nhiêu lần nước cho lão bà ngươi tắm rồi, sao ngươi không nhảy vào mà tăm chung con mịa nó luôn đi, lại sĩ diện ta đây ở sạch chỉ thích tắm một mình không tắm chung, ta phi, abcxyz với bao nhiêu lão bà rồi mà còn kiêu ngạo sạch sẽ, phi phi, cho ngươi abcxyz nhiều rồi hoa liễu chết cha người đi, lêu lêu!”

Tú Lan chửi quá hăng say không ngờ rằng có bóng người áo đen, mặt đang co giật hết sức sau khi nghe lời chửi bậy của nàng , trong đầu hắn nghĩ : “ Tên nô tài này gan to thật, dám mang cả Hoàng thượng, Hoàng hậu, Vương gia ra chửi.”

Đun nước xong Tú Lan nén giận bê nước vào phòng cho tên Tam Vương Gia chết tiệt, rồi cáo lui, nhưng không biết ma xui quỷ khiến gì khiến nàng rình rình , mò mò nhẹ nhàng nâng chân đi về phía căn phòng vừa rồi. Thực ra nàng quay lại vì nghe thấy tiếng người mở của, lại còn có tiếng õng ẹo của bà Vương Phi Lương Dung, người mà nàng ghét nhất, hôm nào cũng bắt nàng đun nước tắm. Nghe thấy tiếng của kẻ thù đương nhiên là nàng phải quay lại, trong đầu nàng nghĩ, cái bà vương phi này có phải hỏng đầu không, Vương gia người ta đang tắm, đi vào làm gì, không lẽ tắm chung, không hợp lí, tên Vương gia quái gở kia vốn ở sạch, sẽ không cho nàng ta vào tắm chung đâu, thể nào cũng bị đuổi đi , ahhihi, đi xem bà ta xấu mặt cái coi, có biến , lại biến của kẻ thù , không đi thì chỉ có kẻ ngốc. Thế rồi Tiểu Lan dứt khoát hướng phòng Tam Vương Gia mà tiến, ai ngờ trong phòng hắn tối om, cái thể loại gì thế này, tắt đèn mà cũng tắm được á, Tú Lan kinh ngạc.

Mặc dù trời tối om nhưng cũng không làm sụt giảm ý chí muốn xem đôi cẩu nam nữ xấu mặt của nàng, theo như trên phim, Tú Lan liếm ngón tay trỏ nhẹ nhàng chọc vào cửa sổ nhưng chọc thế nào cũng không thủng. Tú Lan đen mặt, phim mới chả phò, đúng là lừa người mà, cái miếng vải chắn của này chắc như vậy, đâu có phải giấy đâu mà chấm nước bọt thì thủng, hừ, không sao, bà đây mang theo kéo. Thế là Tú Lan lập tức dùng kéo chọc thủng trên của một lỗ nhỏ, đủ nhìn rồi ghé mắt vào.

Cảnh tượng bên trong làm nàng giật mình, hai cẩu nhân vật của chúng ta đang hôn nhau kịch liệt trên giường, áo của Lương Dung đã trễ xuống bả vải, để lộ bộ ngực to vĩ đại khiến ngàn người ghen ghét ( trong đấy có Tú Lan) trắng loãn, tên Vương Gia Kỷ Nguyên Hành thì tay chân bận bịu, tay phải ôm đầu nàng ta hôn lấy hôn để còn tay kia không ngừng đặt trên bầu ngực đã hiện ra một nửa kia xoa nắn. Trên giường chiến đầu kịch liệt, vang ra ngoài là những tiếng rên rỉ không ngừng, Tú Lan đơ người, không phải chứ, tính ấy ấy thật à? Nàng ghé tai vào sát cửa,tiếng rên càng nghe rõ hơn , cái gì mà “ Vương gia nhẹ nhẹ chút, đừng có liếm nhũ hoa của thiếp như vậy, rất kích thích à nha” rồi thì “ thì làm sao nào, cả thân thể nàng là của ta!”, rồi thì một hồi rên rỉ. Tú Lan căng thẳng, thôi đúng cmnr, thôi kệ cha họ, họ làm thì là chuyện của họ, mình tranh thủ xem tí hnt người thật free này thôi, lâu rồi cũng không có được xem. Đừng tường nhìn nàng ngây thơ mà nhầm , thực chất bên trong là một dân otaku chính hiệu, đã là otaku thì thể loại hen này không thể nào không biết , không thể nào chưa xem, nhưng chung quy vẫn là hình vẽ, đâu phải người thật, thôi thì chịu chút kích thích vậy, xem xem có giống trong tiểu thuyết viết không , gì mà bầu ngực trắng loãn, đôi chân mềm mại, rồi làm một phát đến sáng, để bà đây nghiệm chứng xem, rồi nếu về được bà sẽ công khai cho những fans ngôn tình chính hiệu, a ha ha. Tú Lan tiếp tục ghé mắt xem cảnh đại chiến bên trong, miệng không ngừng ậm ừ. Ái chà ngực cũng to và trắng thật, ồ, cặp giò thì không tính là mềm mịn nhưng trông cũng được, à cái tên Vương Gia khốn khiếp kia bo đì cũng tính là được, săn chắc, bụng sáu múi, mặt cũng gọi là đẹp, nhưng không đủ độ, thế mà biết bao nhiêu người kêu gào vì hắn, haizz, chắc do hắn khỏe. Khoan , từ từ cái coi, hình như tên này năm nay 18 nhưng Lương Dùng hình như… hình như bao nhiêu ta …16. What đờ hợi, chúng nó chưa có được abcxyz, ối dời ơi, đây là hành vi hiếp dâm, phạm pháp , à hình như cũng đâu phải hiếp dâm, hai bên tự nguyện là đằng khác. Nhưng mình còn lớn hơn bọn nó còn chưa biết ôm hôn, lắm tay là gì thế mà bọn nó mới tí tuổi đầu đã ấy ấy không biết bao nhiêu lần, đã vậy lại còn đứng xem trộm bọn trẻ con ấy ấy, thật là nhục nhã mà.

Đang ôm mặt khóc thì có một vật gì đó lành lạnh, mà săng sắc kề trên cổ Tú Lan, nàng giật thót mình nuốt nước bọt, hình như…hình như … là dao…, nàng nhẹ nhàng quay đầu ngược hướng con dao, tránh để nó xoẹt một phát đứt cổ thân yêu của nàng, mặt cắt không còn giọt máu.

Cái người đang cầm dao, à không phải dao, mà là kiếm, omg , kiếm đẹp quá, mình đã muốn cầm kiếm biết bao nhiêu nay nhưng không có cơ hội, nhưng khoan, nó đang ở trên cổ nàng, còn cái người cầm kiếm thân đứng thẳng tắp như cây tùng, cao hơn nàng 2 cái đầu, tóc búi gọn gang trông rất ngầu, nếu như ngày thường mà gặp hắn chắc nàng quỳ xuống xùng bái ôm đùi hắn đòi hắn làm sư phụ, nhưng giờ không quan trọng, quan trọng là hắn đang mặc đồ đen, đeo khăn và kiếm đang trên cổ nàng. Đoành một cái trong đầu Tú Lan,… Là thích khách…. Mẹ ơi… con đâu có kết oán ….hay có thâm thù đại hận với ai đâu … sao hắn kề kiếm vào cổ con, mắt lại còn nộ sát khí… con còn trẻ, con còn muốn sống.

Một lúc , Tú Lan mới bình tĩnh lại sau tiếng rên rỉ trong phòng, quyết định làm đủ mọi động tác, chính là body language đó, để không bị người trong phóng phát hiện, nàng mà sẩy mồm ra không bị hai gian phu dâm phụ trong kia chém mới là lạ.

Nàng hết chắp tay, rồi chỉ về hướng phòng, rồi mặt tỏ vẻ cầu xin, phiên dịch ra là : “ Đại hiệp ơi, tha cho ta, ta chỉ tình cờ đi qua phòng này thôi, cũng không có ý gì , ngài cũng thấy hai người trong kia đang thoát tình lục dục thật to tiếng, dám làm ảnh hưởng đến tâm trạng của ngài, đáng chém, không liên quan đến ta, mong ngài đại nhân đại lượng tha cho cái mạng quèn này.”

Ý nàng là thế nhưng cái người mặc áo đen kia có hiểu mô tê gì đâu, cứ thấy tên nô tài nàng chỉ tay loạn xạ, mắt cầu xin, chắc tha chết nhưng càng làm càng thấy hắn ngứa mắt, không lưu tình một quyền đánh luôn vào gáy của nàng rồi vác đi.


Bạn đang đọc Oan Gia Nô Tài sáng tác bởi LanTangzee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LanTangzee
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.