Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HÀNH TRÌNH TRỞ VỀ

Tiểu thuyết gốc · 5250 chữ

Ngày thứ 5 của lễ hội cũng là lúc bộ lạc Đá Xanh chuẩn bị lên đường trở về.

Dụng cụ đã đổi đi gần hết chỉ còn lại da thú và mấy cục đá cùng với đó là ít đồ vặt vặt. 10 bao khoai môn lớn dự trữ vẫn đang còn.

Da thú thì quàng trực tiếp lên người để giữ ấm còn các đồ khác chia đều cho những phụ nữ mới gia nhập bộ lạc.

Sau 2 ngày ăn uống, ngỉ ngơi đầy đủ tất cả người mới đã hồi phục sức khoẻ và tinh thần bởi vì họ cảm nhận được sự che chở, lo lắng từ bộ lạc mới.

Để đội hình đảm bảo sức khoẻ và không để ai tụt lại phía sau.

Sơn đã sắp đội hình thoi.

Mũi đầu chính là Sơn, Alank, Rock cùng chiến binh mạnh mẽ. Tất nhiên Quân sẽ luôn là người đi cạnh để bảo vệ cho Sơn.

Sau cùng đoạn hậu là Stone phụ trách cùng chiến binh

2 cánh còn lại do Ton và Alu phụ trách quan sát.

Đội hình bố trí toàn bộ chiến binh đi vòng ngoài, cận chiến ở mũi nhọn, 2 bên là cung thủ luôn sẵn sàng vũ khí trên tay.

Vòng trong là phụ nữ và trẻ em.

Bởi nhờ có số phụ nữ mới đổi được mà toàn bộ vật tư được những người này phụ trách mang vác chia ra. Còn những chiến binh được thả lỏng chân tay để luôn sẵn sàng chiến đấu.

Ngoài ra Sơn phái Lag và K với đầy đủ dao xương, cung tên đi trước thăm dò cũng như dò xung quanh xem có nguy hiểm gì không.

Đồng thời có thể xem xét có con thú nào để săn nhằm kiếm thực phẩm cho đội ngũ.

Bởi khi ra về có rất nhiều ánh mắt dõi theo và trong đó không ít ánh mắt nồng đậm sát khí.

Cứ vậy đội hình tiến về phía trước, ngày di chuyển, đêm sẽ kiếm 1 hang đá nghỉ ngơi tránh tuyết.

Chiều Ngày đầu tiên đội ngũ gặp 1 con nai sừng tấm nặng khoảng 700kg.

Ban đầu, Sơn còn lo lắng sợ dọc đường 10 ngày mà không săn được thứ gì thì chỉ có nước chết đói mà thôi nhưng may thay gặp được con vật khổng lồ này. Bởi thời kì này động vật hoang còn rất nhiều nên chỉ cần đi là liên tục thấy động vật sống thậm chí sống thành từng đoàn.

Ngay lập tức đoàn người tạm dừng cho 10 thợ săn tiến lên hạ gục con nai.

Vì là nơi hoang dã nên ngay khi bắn gục con vật đoàn người phải ngay lập tức huy động tất cả người mới cũ vào tham gia.

Việc đầu tiên là uống bằng sạch số máu nai quý giá.

Sau đó, xẻ thịt con nai thành nhiều mảnh nhỏ, đem đi rửa sạch vết máu sau đó đưa về hang đá tạm thời.

Mấy phụ nữ đã chuẩn bị sẵn nước ninh thật kỹ mấy khúc xương nai để ra nước dùng, sau đó đốt lửa ở ngoài đường vào hang chống dã thú.

Số thịt nai được xẻ ra 1 phần nấu thịt ăn ngay cộng với 1 ít rau dại hái được chứ không cho củ thơm vào mà tiết kiệm .

Bởi vì đang ngoài bộ lạc không có nhiều thời gian cũng như thiếu dụng cụ vậy nên Sơn không thể làm món dồi được mà toàn bộ lòng sẽ được rửa sạch qua muối sau đó đem luộc lên để tiết kiệm thịt sau đó chia cho mọi người cùng ăn.

Số thịt và lòng được ăn tối đa để mọi người thật no vì nếu còn nhiều mang vác rất mệt.

Con nai 700kg nhưng sau khi mổ làm thịt cũng như hầm xương thì số thịt và nôi tạng lấy được cũng chỉ được 600kg mà đối với người nguyên thuỷ thì ăn chừng này với 250 người trong 1 ngày là quá đơn giản.

Thế nhưng Sơn chỉ cho phép buổi tối mỗi người ăn khoảng 1kg còn lại sẽ ăn 1kg buổi sáng và còn lại làm khô để vừa đi vừa gặm trên đường bổ sung năng lượng, cũng như không làm chậm trễ hành trình.

Mùa đông đã tới gần 1 tháng nên không phải chỗ nào cũng phủ đầy tuyết, đi lại vẫn còn khá dễ dàng.

Số thực phẩm này cùng với đồ đạc sẽ được chia cho đám phụ nữ đang đi không kia gánh về, mỗi người chỉ gánh có 10kg sau đó mệt có thể luân phiên đổi nên không gặp gánh nặng lớn.

Sơn cũng rất biết thương người nhưng trong điều kiện hoang dã như này. Đội chiến binh phải được đảm bảo sức khoẻ tốt nhất để luôn sẵn sàng chiến đấu.

Biết vậy nên không phụ nữ nào ca thán mà còn vui mừng bởi họ được chăm lo thì cũng phải góp sức. Hành động góp sức này cũng ý nghĩa cho việc họ có tác dụng trong bộ lạc sẽ ít bị bỏ rơi hơn những kẻ vô dụng.

Còn đám trẻ mới đổi được về đa phần cũng ở độ tuổi 9 10 mà trong thời đại này 9 10 tuôi cũng là trải qua bao năm tháng khó khăn nên việc đi bộ với đám nhóc không thành vấn đề vả lại chúng còn được giữ ấm cũng như ăn đồ nóng liên tục đảm bảo thân nhiệt.

Những lúc di chuyển như vậy mới thấy sự hiệu quả của 2 lò lửa di động.

2 lò lửa này được 2 cặp phụ nữ gánh đi, trên đó luôn có nồi nước ấm để phục vụ cho mọi người luôn có nước ấm để uống. Ngoài ra, lò lửa nà cũng ở chính giữa đội hình được cản gió cũng như sưởi ấm cho những người xung quanh nó, bất cứ ai có dấu hiệu hạ thân nhiệt thì ngay lập tức sẽ được đưa vào để sưởi ấm ngay cho nên cực kì an toàn với nhóm người.

Sau 5 ngày di chuyển liên tục đội ngũ cũng liên tục săn được những con vật lớn nhỏ vậy nên tình hình thực phẩm luôn ổn định, thậm chí còn chưa phải dùng tới 1 củ thơm nào nữa.

Cũng thời điểm này chính thức vượt ra ngoài lãnh thổ bộ lạc Đá Mặn, họ sẽ phải tự lo lắng bảo vệ an toàn cho mình, luôn có khả năng bị bộ lạc khác tấn công.

Đoàn người chỉ có hơn 30 nam giới nhưng thực ra là có tới 50 chiến binh bởi vì nữ cầm cung lên thì sức sát thương cũng không kém nam giới là mấy.

Ngay chiều ngày thứ 5, mọi người đang chuẩn bị tìm chỗ ngỉ ngơi thì K chạy về báo, có 1 đội ngũ thợ săn khoảng 70 người đang tiến về phía họ, dường như chuẩn bị hướng họ công kích.

Trang bị của đám thợ săn này chủ yếu là dao xương và lao, tầm ném lao chỉ khoảng 40m, lực sát thương mạnh nhưng số lượng ít, ném lâu và tầm xa kém vậy nên

Sơn liên cùng K đi ra theo dõi đám này, có vẻ đám này rất thông thuộc nơi đây, khả năng cao là đã tập kích như này nhiều lần rồi nên đang chơ tối mới tiến lên công kích. Lúc này cả dám thợ săn kia đang nằm ngủ ở trong 1 hang đán nhỏ nhưng không sâu lắm ngoài ra cũng chỉ có 1 chỗ ẩn nấp là tảng đá khoảng 1m3.

Nói đoạn Sơn ra hiệu cho K gọi toàn bộ đội thợ săn tập trung lại. Đám người kia thì nấp xa cách đó 500m trong 1 hang đá nhỏ. Sơn cẩn thận nhắc Hoa ở lại với đám người mới kia dùng đá chặn kín cửa hang lại đề phòng có kẻ địch.

Còn đám người hơn 50 người lập tức nấp sau những tảng đá, mô đất cách hang trú của đám thợ săn 100m.

Thiết lập đội hình vòng cung bao quanh hang cẩn thận.

Sơn dặn dò đội ngũ tiến lên theo vẫy tay của Sơn, khi Sơn hạ tay thì dừng lại ẩn nấp.

Khi đội ngũ đã tiến vào cách cửa hang 80m thì toàn bộ dừng lạị.

Lúc này trời đã chập choạng tốt rất khó nhìn thấy mặt nhau.

Đám thợ săn kia thì đang đốt lửa nướng con lợn rừng trên bếp nên và có ánh sáng từ vách đá hắt ra nên nhìn rất rõ.

Sơn ra lệnh lên dây cung chuẩn bị với 40 người đầu tiên sẽ bắn hạ đồng loạt. 10 người sẽ bắn hạ những tên còn sót.

Bắn! Rào Rào rào rào......

Lượt tên đầu tiên có 30 tên lập tức ngã xuống.

Bắn! Rào rao rào... lượt thứ 2 lại hạ được 5 tên nữa.

Đám thợ săn đang ăn ngon tự dưng cả đảm bị trúng tên giãy mấy cái rồi nằm bất động, có kẻ bị đâm xuyên đầu, kẻ xuyên họng, kẻ xuyên chân tay, bụng.

Cả đám nằm xuống không rên được do mũi tên đã tẩm thuốc tê.

Đám thợ săn cũng phản ứng nhanh nhạy lập tức còn 30 tên chạy thẳng vào hang nấp sau tảng đá lớn.

Ngoài này, Sơn hạ lệnh tự bắn, những kẻ thoát sau đợt tên đầu cũng lại bị găm thành con nhím tắc thở ngay lập tức.

Trong hang, sau tảng đá không đủ lơn liên tiếp có những kẻ bị trúng tên nằm xuống, tảng đá chỉ đủ che cho 5 tên nhưng cả đám 30 tên đúng là bắn không thể trượt được.

Sau 1 hồi bắn gà thấy không còn động tĩnh gì nữa Sơn mới hạ lệnh dừng bắn.

Đội chiến binh cận chiến sử dụng gùi đan chắn phía trước tay còn lại cầm giáo tiến lên. Mỗi 1 kẻ đich đã nằm xuống kia đều cho 1 nhát ngay tim hoặc 1 nhát dao ngay cổ.

Sơn luôn thận trọng bởi vì trong đám bị dính thuốc tê nằm ở đây sẽ có những kẻ giả chết nhằm kiếm đường sống nhưng Sơn là ai chứ, tuổi trẻ đã xem bao nhiêu phim giả chết kiểu như trên chiến trường rồi nên lệnh cho tất cả chiến binh, mỗi cái xác nằm xuống phải cho 1 nhát ngay cổ mới chắc ăn.

Đối với Sơn những chiến binh này cực kì quan trọng, từ những người này nó mới có thể xây dựng được 1 để chế hùng mạnh. Nên hắn không muốn có bất kì điều gì sơ suất diễn ra.

Từ lúc cuộc chiến diễn ra đến lúc kết thúc mà chỉ mất 1h phải nói là cuộc đồ sát diễn ra quá nhanh đi.

Trong đám xác người nằm đó Sơn nhận ra là tên Kang thủ lĩnh Sói bộ lạc.

Sơn ra lệnh lục soát và lấy toàn bộ vật dụng hữu ích mang về.

30 người mang đống đồ đạc về hang cũng như bảo vệ đám người mới .

Phải nói thu hoạch khá phong phú bao gồm 100 tấm da thú trên người còn có thêm 30 con dao xương lớn còn về giáo thì Sơn không lấy do vật quá nặng sẽ làm chậm tốc độ di chuyển.

Hơn 20 người còn lại tiếp tục di chuyển theo dấu vết của đám người này để lại bởi vì lúc bộ lạc Sói trở về đổi được rất nhiều phụ nữ và trẻ em do bộ lạc Sói là bộ lạc rất phát triển săn bắt và cướp bóc nên bọn họ rất giàu có.

Vậy nên Sơn sẽ không dại gì mà không đi thu hoạch chiến lợi phẩm này, kể mà không đem họ về thì họ cũng bị dã thú ăn thịt hoặc chết đói chết lạnh ở nơi này.

Sau 1 hồi truy vết cũng tìm thấy 5 tên lính canh và 100 người phụ nữ 20 trẻ em đang ẩn nấp trong hang động.

Đám này đang muốn né tránh hung thú nên đốt lửa khá lớn nên dễ tìm.

5 tên lính canh đang ngồi bên đống lửa nướng 1 con lợn ăn còn đám phụ nữ thì túm tụm nấp vào phía sau .

Nhìn cảnh ngược đãi phụ nữ, trẻ emnày Sơn rất tức giận bởi truyền thống tốt đẹp bao đời của người Việt luôn cố gắng bảo vệ những kẻ yếu.

Mà giờ đây bọn này lại còn hành hạ nữa thật không đáng sống.

Sơn cũng không ngại ngần mà cùng 20 người tiến lên bên cạnh Sơn lúc này là Quân và Rock. Còn Alank đang trở lại an trí mọi người thu thập chiến lợi phẩm cũng như chuẩn bị người đi đón.

1 kẻ to con nhanh nhạy trong 5 người này ngay lập tức cầm con dao tiến lên nhưng mới chạy dc 2 bước đã bị 10 mũi tên găm thành con nhím trợn mắt mà nằm xuống

Sát khí của người Đá Xanh khiến 4 kẻ kia chỉ kịp đứng lên câm còn dao xương nhìn nhau 1 lúc rồi sau đó run sợ vứt con dao xuống sau đó quỳ phủ phục lên mặt đất.

Quân định tiến lên giết hết 4 tên này thì Sơn kịp thời ngăn lại bảo không nên giết nhiều quá.

Dù sao cũng là nhân lực cho những kẻ này trở về làm việc nặng rất tốt, dù sao đối với Sơn thì nhân lực luôn thiếu.

Hắn bước lên nhìn 4 kẻ đang phủ phục dưới đất ( đây chính là ý đầu hàng của thời đại này). Sơn nói : Ta vốn muốn giết các người nhưng may cha ta đã ngăn lại. Nên mới được sống tới giờ.

Các người quy thuận bộ lạc Đá xanh sẽ được ăn uống đầy đủ, nếu lập công sẽ được đối xử như người dân bình thường của bộ lạc Đá Xanh.

Nếu các ngươi có ngĩ phản kháng thì ngay lập tức sẽ như này!

Nói đoạn hắn cầm lấy tảng đá to giã 1 nhát thật mạnh vào kẻ đã nằm dầy tê kia.

Lập tức óc trắng trộn lẫn với máu bắn ra phun đầy lên miếng đất gần đấy.

Thủ đoạn huyết tinh này không những làm cho 4 kẻ kia run sợ mà cả đám phụ nữ trẻ em kia cũng rét run.

Sơn nói : Tất cả đứng lên! Tất cả phụ nữ, trẻ em đã là chiến lợi phẩm của bọn ta. Kang đã bị bọn ta giết rồi.

Bây giờ, tất cả các người là người của bộ lạc Đá Xanh!

Các ngươi sẽ được ta cùng tất cả bộ lạc vệ.

Chỉ cần theo ta thì các ngươi sẽ có đồ ăn đầy đủ, có nhà để ở, có áo để mặc.

Giờ thì thu dọn tất cả đồ đạc còn dùng được, thực phẩm đem về tập trung với bộ lạc Đá Xanh nào!

Kết thúc câu, cũng là lúc đám chiến binh vỡ oà vui sướng . Hú hú hú.

Kết thúc thắng lợi.

Lại thu thêm

100 phụ nữ khoẻ mạnh

10 trẻ em

4 nam nhân khoẻ mạnh. 4 tên này chưa đem đi đánh nhau được đề phòng làm phản mà phải huấn luyện đồng thời tiến hành đe doạ và cho ăn đầy đủ đúng theo kế sách cây gậy và củ cà rốt.

Đáng kể nhất là số thịt khô phải có tới 200kg, da thú 100 cái và 10 cái nồi lớn.

Nồi lớn chính là thứ hắn cần nhất lúc này bởi việc còn lại quá ít nồi khiến cho độ ngũ phải chuẩn bị quá lâu mà không ai được ăn đủ no 1 lúc được. Ở ngoài môi trường hắn cũng không thể chê tạo nồi mới. Với số nồi này đã giảm đi rất lớn số lần nấu nướng của mọi người.

Trở về đến hang đá bộ lạc đang tạm ở, Sơn nhanh chóng thông báo cho tất cả biết các thành viên mới gia nhập bộ lạc.

Hiện tại đoàn người đã có 400 người trong đó có 50 đứa trẻ tầm 6-14 tuổi.

Nhìn lấy thể trạng của người mới hơi gầy.

Sơn quyết định ngay đêm phải tẩm bổ cho người mới bằng cháo thịt ngoài ra với lượng thịt khô mới có được sơn phân phát cho mỗi người 0.5kg để gặm dần trong lúc di chuyển đỡ đói.

Giày, áo cũng được vận dụng từ chỗ da thu kia để cho người mới sử dụng .

Quan trọng nhất là giày bởi tiếp xúc trực tiếp với tuyết lâu sẽ khiến cho máu không lưu thông mà hoại tử mất. Quần có thể chưa cần còn áo thì có thể khoác da thú thu thập được đồng thời họ được đi giữa sẽ có nhiệt lượng người xung quanh truyền cho cũng như từ 2 lò lửa di động sẽ đủ giữ ấm cho họ.

Sơn quan tâm từng người khiến người mới ai cũng xúc động vì lần đầu họ có người thủ lĩnh quan tâm mình đến vậy.

4 tên mới tham gia thấy vậy cũng mừng chảy nước mắt vì ngỡ là phải chết mà giờ đây có cuộc sống sung sướng vậy.

4 tên này có sức khoẻ càng hỗ trợ mọi người nhiều hơn.

Chạy đi chạy lại lăng xăng nấu nước, róc thịt heo, phân phát từng bát canh thịt heo cho mọi người, thậm chí tới khuya rồi mấy người ngồi gác đêm còn có thú vui lấy xương ống của heo để hút canh nữa.

Cả đám được ở chung với nhau ai cũng kể về mấy ngày tham gia bộ lạc Đá Xanh được lo lắng từng bữa ăn giấc ngủ lại không sợ bị dã thú tấn công mà mất mạng nữa.

Ăn uống no say cả đám lại ngủ đến sáng trong hang, xung quanh là 4 đống lửa lớn đốt liên tục khiến cho không dã thú nào dám mon men tơi cũng như đống lửa này hắt nhiệt vào hang khiến cho nhiệt độ trong hang cực ấm áp.

Lại nói đống xác của đám người bộ lạc Sói kia, sau khi đã bị lột sạch trang bị thì Sơn cũng không ra lệnh đốt hay chôn bởi rất mất công sức cũng như Sơn luôn quan niệm con người chết đi cũng sẽ phải thành dinh dưỡng cho loài khác mới có ngĩa vậy nên, Sơn ra lệnh bỏ mặc xác đám người đó lại cho đám thú ăn thịt có bữa ăn no. Quả thật ngay trong đêm đó, đàn sói ở đây cũng được đánh chén 1 bữa no nê với xác của người bộ lạc Sói mà không mất công phải đi săn cũng nhờ thế mà chúng không có nhu cầu tấn công người bộ lạc Đá Xanh.

Ngày mới lại tiếp tục lên đường, hôm nay lại có đông người hơn nên đoàn người di chuyển rất vui vẻ, lại có 4 tên mới vào khoẻ mạnh chịu trách nhiệm gánh đồ nhiều nên phụ nữ cũng được đỡ phần nào.

Liên tục nhưng ngày sau, mỗi ngày đều dó các nhóm người lang thang đên và xin gia nhập bộ lạc.

Thời kì này vốn tồn tại các nhóm người lang thang chủ yêu do chiến tranh bộ lạc gây nên, 1 phần ít là do hung thú tập kích bộ lạc.

Sau khi chiến tranh bộ lạc 1 đám người của phía bên thua lẩn trốn được dẫn theo vài người trốn chạy, họ hình thành các nhóm nhỏ dưới 30 người .

Cuộc sống họ rất khó khăn do vừa phải lẩn tránh kẻ thù và bộ lạc khác vừa phải lo sợ hung thú tập kích do dân số quá ít không thể chống lại nên họ mãi vẫn yếu kém.

Vốn dĩ họ có thể xin gia nhập bộ lạc khác nhưng những kẻ mới như họ tham gia bộ lạc khác thì sẽ bị chà đạp đồng thời nam rất dễ bị giết chết khi tham gia chiên tranh bởi vì họ sẽ bị đẩy lên tuyến đầu làm tường thịt.

Những nhóm người lang thang này chủ yếu mới tham gia lễ hội xong, họ thấy cảnh bộ lạc Đá Xanh chăm lo cho những kẻ mới gia nhập từ thức ăn đầy đủ tới áo mặc tránh rét, đêm đều có chỗ ngủ chứ không phải nằm ngoài sương gió.

Những nhóm người đó thấy được niềm tin, hi vọng ở 1 bộ lạc yếu này nên họ cũng tình nguyên gia nhập. Thực ra họ cũng chỉ cần được có cái ăn mà không bị chết đói hoặc không bị chết lạnh bên ngoài cũng như không bị làm thức ăn cho hung thú, cuối cùng họ chỉ cần 1 nơi cho họ an toàn để được sống mà thôi.

Về mặt Sơn cũng không ngần ngại mà nhận thêm người, cứu người trong lúc khốn khó chính là xây dựng lòng trung thành tốt nhất.

Vậy mà trên đường đi về họ lại thu thập được hơn 200 người gồm :

100 nam khoẻ mạnh

100 nữ và 10 trẻ em.

Vậy là từ đội ngũ chỉ có 54 người bây giờ đội ngũ đã có tới 650 người trong.

Sự việc này diễn ra cũng khiến Sơn rất lo lắng, liên tục tình trạng phải lấy thêm lương thực dự trữ trong lúc di chuyển ra ăn.

Cũng may đa số đám người tới rất giỏi săn bắn và theo dấu con con mồi nên khi cách bộ lạc 1 ngày đường

Đội trinh sát báo lại : trong phạm vi bộ lạc đang xuất hiện 1 đàn sói khoảng 300con chúng nó có vẻ như có thù với bộ lạc nên quanh quẩn đây.

Sơn cũng rất lo lắng bởi vì thủ bộ lạc chỉ có 40 chiến binh, cung thủ sẽ không đấu lại với đám sói này. Thế nhưng

Lúc này Sơn lại coi đây là may mắn bởi hiện tại họ đang thiếu thực phẩm, đàn sói này mỗi con nặng 60kg là ít, tổng đàn cũng có tới 60 x 300 gần 2 tấn thịt ở đây. 2 tấn thịt phục vụ cho gần 800 người nếu nấu canh thì đủ cho 7 ngày đấy. Quả thật là mang thịt tới dâng trước cửa mà không đi lấy thì lại phí lòng tốt của đàn sói rồi.

Sơn liền bày kế tiêu diệt dần đàn sói.

Mỗi ngày Sơn sẽ cho thợ săn giết con mồi và rải máu ra khắp 1 bãi đất trống dưới thấp, đồng thời bỏ xác con mồi lại.

Sói là loài có khưu giác rất nhạy bén có thể đánh hơi cách cả 3km nên rất nhanh sẽ có những con sói tham ăn chạy tới việc của thợ săn chính là có con nào tới bắn chết con đó nhanh chóng sau đó mang về nấu súp thịt sói cho mọi người ăn mà thôi.

Việc này diễn ra cần gọn lẹ và đảm bảo không con sói nào thoát được khi tới gần bẫy. Bởi vì loài nào cũng có giao tiếp và trí khôn chỉ cần 1 con sống quay về sẽ báo cho bầy đàn của nó và sẽ khiến bầy đàn nó nhận ra bẫy.

Ngay ngày đầu tiên đã thu thập được 50 con sói lớn cùng với thú săn được khiên cho thực phẩm lại tăng vọt, lòng người phấn chấn,

Sơn quyết định đoàn người tiến về bộ lạc mà không trinh sát xung quanh nữa, sợ những kẻ trinh sát chưa thấy gì mà đã bị sói giết mất thì rất phí.

Bước vào phạm vi lãnh thổ bộ lạc Đá Xanh thì họ đã bị phát hiện, 1 mũi tên bắn ra cắm ngay trước bàn chân Sơn có gang tay. Cùng với đó là giọng sắc lạnh vang lên: đây là lãnh thổ bộ lạc Đá Xanh, nếu không muốn mất mạng thì hãy nhanh rời khỏi!

Sau đó là cả đội quân gần 50 người đứng lên cầm cung tên giưỡng sẵn, dẫn đầu là Xan nữ cung thủ bộ lạc.

2 bên ngay lập tức nhận ra : Xan ta Sơn đây mà bọn ta đã trở về!

Xan : thủ lĩnh đã trở về! Sơn đã trở về!

Xan vui mừng hô lớn thì dừng lại

Nhưng sao nhiều người vậy, có phải mọi người bị bắt làm tù binh không?

Sơn : không! Không đâu! Đây là những thành viên mới của bộ tộc Đá Xanh ta đấy!

Không chờ nữa cả 2 đoàn người lao vào nhau ôm thắm thiết người thân đã gần 1 con trăng xa cách

Trong thời gian này cũng xảy ra bao nhiêu chuyện làm họ không kìm được nước mắt.

Gia đình Sơn cũng đoàn tự Kan lao tới ôm cả chồng con vui mừng rơi nước mắt.

Tất cả cùng di chuyển về bộ lạc.

Mọi người tập trung bên ngoài bộ lạc quanh những đám lửa lớn.

Sơn, Alank, K, Hoa ngồi nge Kan kể lại các sự việc diễn ra lúc vắng mặt ở bộ lạc.

Về công việc 15 ngày đầu vẫn diễn ra bình thường mặc trời lạnh.

Mới 5 ngày đây đàn sói xuất hiện liên tục và đã có 1 phụ nữ trong lúc ra ngoài bị mất mạng nên cả bộ lạc hoảng loạn không dám ra ngoài.

Mùa đông, động vật đa số ngủ đông nên các loài thức mùa đông tìm kiếm thức ăn rất khó đa số hướng tới những bộ lạc yếu kém để săn giết người dễ hơn.

Đàn sói này chính là do mấy con sói của đàn sói bên bộ lạc Cây cũ đem tới để báo thù.

Số lượng lên tới 300 con . mỗi con to và nặng hơn người lớn và có 10 con sói lớn gấp đôi người lớn làm lãnh đạo đàn, đầu đàn là con sói đen hung dữ chính nó đã giết mất người của bộ lạc.

Sơn đứng dậy siết nắm đấm như muốn bấm móng tay vào trong da thịt. Tính mạng con người không thể để làm thức ăn hung thú được huống hồ gì đây là tộc nhân của hắn quyết không thể hi sinh oan uổng vậy được.

Ngay lập tức, Sơn tập hợp những người quan trọng của bộ lạc lại để bàn kế hoạch giết sói.

Bởi muốn phát triển thì phải mở rộng lãnh thổ kiếm tài nguyên mà với đàn sói này rình rập tuy hiện tại nó đã e sợ số người đông đảo của bộ lạc nhưng khi đi lẻ ra vẫn dễ bị chúng nó sát hại.

Sơn liền yêu cầu ngay ngày mai sẽ dẫn mọi người di tận diệt đàn sói, cố gắng giết hết sói trưởng thành.

Mấy còn sói non thì bắt về nuôi như 40 còn sói non đang nuôi trong bộ lạc đây

Tuy rằng chúng nó ngốc ngếch y hệt hậu duệ ngáo ca nhưng từ khi có đàn cho bọn trẻ con cũng có thêm công việc là chơi với đàn chó, cho chó ăn.

Đặc biệt có con chó màu lông trắng như tuyết trước đó Sơn nuôi nó rất quấn lại Sơn.

Kiếp trước Sơn cũng nuôi 1 con Samoyi giống vậy nên với con này rất thân thiết, thậm chí nó còn ngủ ở trong phòng của Sơn chứ không ở nơi khác.

Đàn chó bộ lạc nuôi hiện tai cũng rất phát huy tác dụng khi mà tối luôn có 20 con nằm khắp các phía của bộ lạc canh phòng có biến nhờ vậy mà không đêm nào moi người phải lo lắng bị đàn sói tập kích bất ngờ.

Chúng cũng biết sự lợi hại của vũ khí con người nên có chút e dè bộ lạc mà không dám trực tiếp tấn công vào.

Ngày mới

Đàn sói khi có những con trinh sát quanh bộ lạc cũng biết bộ lạc này rất lớn mạnh và không thể đấu lại bộ lạc được nên còn đầu đàn đã quyết định ngày sau sẽ chuyển đi nơi khác.

Nhung nó đâu ngờ mới sáng ra, cả đoàn người bộ lạc đã tiến lên, bao vây ngọn núi mà đàn sói trú ngụ với 150 người với cung nỏ và dao xương trên tay.

Với lực lượng này Sơn tin tưởng có thể quét ngang khu vực chứ đừng nói tới đàn sói cỏn con này.

Ngay lập tức cuộc đồ sát diễn ra, ngọn núi vốn dĩ có 2 hướng đi bị vây lại còn 1 hướng còn lại là vách đá dựng đứng đàn sói không trốn đi đâu được,

Khi rơi vào tuyệt lộ đàn sói cũng liều chết xông lên nhưng không nổi. Sơn đã bố trí 1 số người cầm theo gùi để cản bước tiến đàn sói, còn cung thủ liên tục xạ tiền khiên cho sói trưởng thành không 1 con sông sót.

Cả đàn sói bị tiêu diệt bằng mũi tên hoặc giáo chứ không dùng dao chặt vì Sơn muốn dùng lớp da chúng thật đẹp .

Đàn sói này mới chuyển đến nhưng cũng có đây 15 con soi con khoẻ mạnh chúng nó run sợ nằm trong hốc cây thậm chí còn biết nhe răng cắn người.

Cuộc đi săn thắng lợi với chiến lợi phẩm là hơn 200 xác con sói tương đương với 2 tấn thịt và 300 bộ da sói chưa kể mấy con sói non.

Đàn sói non lại được cho lũ trẻ chăm sóc như cách cũ.

Lũ sói non đợt trước thì được chia lại cho các thợ săn trong bộ lạc nhằm nhiệm vụ hỗ trợ bọn họ trong lúc đi săn cũng như tuần tra lãnh thổ.

Chỉ riêng có 6 con sói được giữ lại phân phát cho

Sơn là sói Trắng

Hoa là sói Đen

Le là sói Nâu

Còn Su, Sui, Ari môi người 1 con màu loang.

Bầy sói non rât hay phá bất kể con nào cũng không ngoại lệ, chúng ngứa răng nên liên tục tha mất đồ của mọi người trong bộ lạc mà gặm. Sơn cũng không biết cách nào chỉ doạ nạt nó thôi chứ nó ngứa răng cũng phải chịu.

Lâu dần mọi người dần quen với trò nghịch của lũ ngáo này nên dần có thói quen treo đồ lên lao khiến lũ này bất lực không có đồ phá thì đi gặm củi.

Chế độ dinh dưỡng của lũ sói non phải nói là rất cao. Ban đầu, về với bộ lạc thì được ăn cháo trắng và muối. Sau đó dần dần sẽ tăng lượng thịt nhưng luôn đảm bảo có tinh bột trong bữa ăn của chúng.

Đặc biệt mấy con sói non này phải cho ăn mặn nhằm tạo thói quen phụ thuộc của chúng vào người chăm sóc, có vậy mới dần bỏ tính hoang dã của chúng được.

Bạn đang đọc Nước Việt Nguyên Thuỷ sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 185

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.