Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hái sao

Phiên bản Dịch · 1807 chữ

Ai cũng đều cho rằng mình may mắn.

Đương nhiên điểm này không thể trách họ, ai bảo số phận của người ta không tốt đây?

Quý Dữu cứ khăng khăng cho rằng mình may mắn, cả Tạ Linh Chi hay Leah đều không tin cho lắm, chỉ có Tạ Xuyên Khung trêu chọc, anh ta cười và nói một câu: “Dù vận may của A Dữu không tốt nhưng chắc chắc là hơn anh.”

Đối với tự mình biết mình của anh ta, Tạ Linh Chi và Leah đều rất hài lòng.

Sau đó, mấy người vội vội vàng vàng chạy tới bục rút thăm, nhất thời, tất cả mọi người trong tiệm đều chen chúc tới nơi này nên khó tránh khỏi việc chân dẫm chân, gót giày dẫm gót giày; Quý Dữu vô ý va đầu vào người phía trước, đột nhiên đối phương quay đầu lại, nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt của Quý Dữu thì sắc mặt cứng lại chỉ trong chớp mắt: “……”

Quý Dữu đang muốn nói xin lỗi nhưng vừa nhìn thấy thì trong mắt lộ ra tia sáng yêu thương: “Ồ ~ Con --- À không! Tiểu Châu Châu, cậu cũng tới nha!”

--- Duyên phận nghiệt ngã này!

Từ Châu không muốn nói chuyện.

Từ Châu tình nguyện bị tự kỷ còn hơn.

Trương Duệ ở bên cạnh giơ tay lên chào Quý Dữu: “Người anh em, tới ăn lẩu hả?”

Từ Châu: “……”

Trương Duệ --- Thằng nhóc nhà cậu không phúc hậu chút nào, gọi cậu ta là người anh em thì chẳng khác nào được tăng vai vế?

Ý thức được bản thân suy nghĩ đến đâu, sắc mặt của Từ Châu càng cứng ngắc.

Quý Dữu cười ha hả: “Đúng rồi! Là tới ăn lẩu với các anh chị của tớ.”

Nói xong, Quý Dữu giơ tay lên giới thiệu Tạ Xuyên Khung, Leah, Tạ Linh Chi cho Từ Châu và Trương Duệ: “Tiểu Châu Châu, Trương Duệ, đến làm quen một chút nào, đây là anh trai tớ Tạ Xuyên Khung, chị của tớ Leah và Tạ Linh Chi, về sau nếu có vướng mắc gì về môn cơ khí, chế tạo cơ giáp, chuyên ngành không gian nhảy vọt thì có thể tìm anh chị tớ, bọn họ học những môn này.”

Đây là ---

Lại tìm cho mình mấy trưởng bối sao?

Hiện trường trở nên hơi xấu hổ.

Từ Châu cắn răng rặn ra nụ cười với ba người Tạ Xuyên Khung: “Đàn anh, đàn chị, chào các anh chị.”

Nhóm Tạ Xuyên Khung không biết nguyên nhân, chỉ cảm thấy nét mặt của nam sinh viên tên Từ Châu này hơi cứng, có thể do dây thần kinh trên mặt có vấn đề gì đó nên cũng không thấy kỳ lạ gì cho lắm, ba người lễ phép gật đầu: “Chào các em.”

Nếu có thể, Từ Châu thật sự muốn cất bước đi luôn nhưng --- Con hàng số 4444 này như thuốc cao bôi trên da chó vậy, không ném đi nổi.

Không có cách nào.

Từ Châu căng da đầu đi vào chỗ rút thăm.

Lúc này, Quý Dữu phát hiện ra mấy cái bóng dáng quen thuộc: Thịnh Thanh Nhan, Sở Kiều Kiều, Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên……

Sở Kiều Kiều liếc mắt một cái liền phát hiện ra Quý Dữu bèn ra sức vẫy tay: “Bạn học Quý Dữu, trùng hợp quá, cậu tới bên này đi, chỗ tớ đứng là phong thủy bảo địa, cậu tới nhanh đi, tớ nhường cho cậu đấy.”

Thịnh Thanh Nhan đen xì mặt: “Kiều Kiều nha…… Việc gì phải nhường cho cậu ta nha…… Rõ ràng chỗ này là người ta vất vả lắm mới cướp được nha…… Cậu không cần thì trả lại cho người ta nha……” Cậu ngang ngược chiếm chỗ thì cũng thôi đi, kết quả còn không quá hai giây đã phải chắp tay nhường người?

Sở Kiều Kiều xua tay bật lại: “Bởi vì bạn học Quý Dữu xinh đẹp. Tớ không cho cậu ấy thì cho ai?”

Một câu này của cô làm Thịnh Thanh Nhan ức đến suýt nữa tắt thở, đúng là --- Tức chết bé cưng nha!

Quý Dữu lướt tới, tò mò hỏi: “Sao lại nói là phong thủy bảo địa vậy?”

Sở Kiều Kiều cười hì hì: “Vào tháng trước Thịnh Thanh Nhan là người thắng, lần trước cậu ta đứng ở vị trí này, bắt thăm được lại còn dành được hạng nhất nữa.”

Ánh mắt Quý Dữu sáng quắc: “Thần kỳ như vậy?”

Sở Kiều Kiều nói: “Huyền học --- Thâm ảo nào đong đếm được…...”

Ngay cả có là hoàng đế cũng cần có sự che chở của phong thủy bảo địa, Quý Dữu không thèm ra vẻ chối từ cho có nữa, lập tức đứng trên nơi phong thủy bảo địa to như lòng bàn tay này luôn, bên cạnh phong thủy bảo địa là Thẩm Trường Thanh đang đứng ngay ngắn.

Quý Dữu nhìn chằm chằm vào Thẩm Trường Thanh, trên mặt nở một nụ cười nhưng không hiểu sao nụ cười này xen lẫn chút nịnh nọt: “Bạn học Thẩm Trường Thanh à, trùng hợp nghê nha.”

Thẩm Trường Thanh: “……”

Tinh thần lực cấp S của cậu ta rất nhạy bén, cứ cảm thấy nụ cười này của bạn học Quý Dữu rất mất tự nhiên, rất quái lạ…… Quái ở đâu đây?

Không hiểu được.

Vì thế, Thẩm Trường Thanh mím môi, cũng rặn ra một nụ cười: “Bạn học Quý Dữu, thật trùng hợp.”

Quý Dữu thấy Thẩm Trường Thanh cười với mình thì lập tức vui vẻ, nụ cười trên mặt càng ngoác ra, điều này thể hiện cái gì?

Thân quen với Thẩm Trường Thanh còn lo lắng không ôm được đùi của tướng quân Thẩm sao?

Phì phì!

Không phải.

Mình chỉ muốn làm quen tướng quân Thẩm, nghiêm túc thỉnh giáo phương pháp luyện tập về tinh thần lực và kỹ thuật điều khiển cơ giáp của tướng quân Thẩm mà thôi.

Chỉ thế thôi.

Tiếp theo, hai nhóm người giới thiệu lẫn nhau, việc bốc thăm lập tức bắt đầu rồi.

Bùm ---

Cảnh tượng tại hiện trường gần như thay đổi ngay lúc đèn tắt.

Trên đỉnh đầu là một bầu trời sao, vô số vì sao rơi rụng xuống, một cái, hai cái, ba cái……

Dưới hình thức thực tế ảo, khung cảnh này cực kỳ mộng ảo, dường như cả người đang ở bầu trời sao, giơ tay bắt những vì sao, đỏ, trắng, lục, lam, tím…… Từng cái từng cái lóe lên trước mắt, sau khi bạn vươn tay ra bắt lấy một màu trong số đó thì mộng ảo sao trời trước mắt sẽ biến mất.

Cho nên ---

Chọn màu cũng cần cẩn thận nha.

Trò này có vẻ chơi khá vui, mấu chốt là đã lâu lắm rồi Quý Dữu không thoải mái như vậy, chơi trò chơi chỉ đơn thuần dựa vào may mắn cùng với các anh chị và các bạn học của mình cảm thấy cực kỳ thú vị.

Quý Dữu nhìn vô số màu sắc lướt qua nhưng vẫn lưỡng lự không biết bắt cái nào, cô nhìn về phía từng trở thành con ngỗng may mắn Thịnh Thanh Nhan thì thấy dường như Thịnh Thanh Nhan không rối rắm gì mà trực tiếp tóm lấy một cái màu đỏ rực.

Quý Dữu sờ cằm: “Có nên làm theo hay không đây?”

Lúc này, sau khi Thẩm Trường Thanh đang đứng bên cạnh cân nhắc xong cũng bắt đầu bắt lấy, cậu ta quyết đoán vươn tay ra bắt lấy một cái màu hồng phấn.

Quý Dữu: “……”

Trái tim phấn hồng của thiếu nữ?

Không thể tưởng tượng được rằng nội tâm của Thẩm Trường Thanh là một chàng hoàng tử bé bỏng.

Sau đó ---

Đột nhiên bên tai vang lên tiếng mắng mỏ cáu gắt: “Chết bầm! Ba ba muốn lấy là màu cam cơ mà, sao đột nhiên biến thành màu xanh lục?”

Quý Dữu không cần nhìn cũng biết đó là tên ngu xuẩn Nhạc Tê Quang.

Phụt ---

Màu xanh lục.

Rất tốt.

Rất phù hợp.

Tiếp đó, Sở Kiều Kiều cũng bắt đầu hành động, cô quyết đoán vươn tay ra bắt lấy một ngôi sao màu trắng.

Nhạc Tê Nguyên bắt lấy màu vàng.

Quý Dữu lại nhìn thấy Từ Châu và Trương Duệ, Trương Duệ quy củ bắt lấy cái màu xanh lam, Quý Dữu phát hiện cậu con trai mày rậm mắt to Từ Châu của mình cũng yêu thích màu hồng, không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng nổi……

Đây gọi là barbie king kong sao?

*Barbie king kong: Chỉ những cô gái với khuôn mặt dễ thương xinh đẹp nhưng có thaanh hình ác quỷ. Thân hình ác quỷ không phải kiểu đường cong chữ S mà là có cánh tay lực lưỡng như Popeye và cơ bụng 8 múi. (baidu)

Bên kia, Tạ Linh Chi bắt lấy màu đen, Leah bắt lấy màu vàng.

Tạ Xuyên Khung?

Anh ta không dám vươn tay ra bắt.

Quý Dữu cân nhắc trong chốc lát, cảm thấy mình chẳng khác nào hoàng đế Châu Âu, bắt gì đều được nên nhắm mắt lại trực tiếp bắt một cái, vừa mở mắt ra thì thấy đó là một ngôi sao lấp lánh ánh vàng.

Là màu vàng.

Cô cực kỳ vui sướng.

Ngay sau đó, kết quả sẽ được công bố.

Ngôi sao này chỉ cần bóp nhẹ là sẽ nổ mạnh rồi biến thành chùm ánh sáng rực rỡ, nếu thăng cấp thì sẽ là màu vàng kim, bị loại thì sẽ là màu trắng.

Nhạc Tê Quang là người có tính nôn nóng nên đã bóp mạnh ngôi sao:

Bùm ---

Một chùm ánh sáng màu trắng hiện ra.

Nhạc Tê Quang tức giận: “Chết tiệt! Ba ba đã biết màu xanh lục không phải là thứ hay ho gì mà!”

Mọi người thấy thế thì không phúc hậu cười rộ lên.

Tiếp theo là Sở Kiều Kiều, Sở Kiều Kiều không hề do dự, dứt khoát bóp mạnh: Bùm --- Theo đó là một chùm ánh sáng màu trắng hiện ra……

Lập tức khuôn mặt của Sở Kiều Kiều sa sầm lại rồi nhìn về phía Quý Dữu: “Bạn học Quý Dữu à, tháng sau tớ có hy vọng ăn chực được món lẩu hay không là gửi gắm vào cậu đó.”

Đột nhiên Quý Dữu cảm thấy áp lực như núi: “Tớ sẽ cố gắng hết sức.”

Bên này, Louis và Lance cũng lần lượt bóp nhưng không có ngoại lệ, đều là ánh sáng màu trắng.

Quý Dữu do dự, rốt cuộc có muốn bóp ngôi sao này ngay bây giờ hay không?

Bạn đang đọc Nữ Vương Đồng Nát Ở Tinh Tế (Dịch) của Liễu Thăng Thăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienChauVuNhien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.