Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Trai ?

Phiên bản Dịch · 1192 chữ

Nhìn thấy tất cả mọi người đã đi, Trương Hồng tiến lên vài bước đóng lại cửa viện, sau đó ánh mắt dừng trên cười Tang Thu, một hồi lâu mới mở miệng nói: “Vợ thằng hai, con ...” Ánh mắt của Tang Thu nhìn qua, Trương Hồng đem lời nói nghĩ lại rồi thay đổi một câu: “Con, nếu không thì trở về phòng nghỉ ngơi một chút?”

Đối với vợ của thằng hai, bà cũng không thân thuộc, này có chút lời cũng không tiện miệng hỏi.

Tang Thu lúc này đầu rất đau, đặc biệt khi nghe Trương Hồng gọi cô là “ vợ thằng hai” thời điểm cô thấy đầu càng đau.

“Cái kia, con về phòng, mẹ nhớ đợi một hồi mẹ của Cẩu Thẳng tặng đồ lại đây liền lấy” Tang Thu nói một câu liền về phòng.

Tang Thu về phòng không bao lâu thì nghe hậu viện có tiếng người nói chuyện, tựa hồ là người Thích gia vừa rồi nghe nói mẹ Cẩu Thặng tìm Tang Thu tính xổ cuống quít từ trong ruộng trở về gấp.

Thích Thành nghe mẹ nói chuyện vừa rồi có chút kinh ngạc, bất quá nghĩ một chút lại cảm thấy rất bình thường, dù sao thì vợ thằng hai luôn hỗn, chơi xấu phỏng chừng vài người có thể thắng qua em dâu.

Tang Thu mặc kệ trong viện có tiếng nói, giờ phút này cô cầm một cái gương tròn, trong gương là một gương mặt đẹp như mỹ nữ minh tinh.

Nhìn nữ thần trong gương cô thở thào nhẹ nhõm một hơi, cô cơ bản xác định mình đã xuyên việt, bất quá thì thân thể này cùng Tang Thu rất giống nhau, tuy không bằng thân thể trắng nõn đẹp mắt của cô lúc trước, nhưng nếu như dưỡng phỏng chừng thân thể này sẽ trắng đẹp hơn.

Tang Thu trước khi tới đây là bạch phú mỹ, trong nhà nhiều tiền tiêu không hết, từ nhỏ cô được gia đình nâng trong lòng bàn tay, thật vất cả học xong đại học sau đó tiếp quản công ty của gia đình, mắt thấy sự nghiệp thành công sẽ cưới một người chồng đẹp trai và giàu có, thời điểm ấy đột nhiên tai nạn xe cộ, một trận trời đất quay cuồng cô không biết chính mình đã chết hay chưa, tỉnh lại liền nằm ở nơi này.

Cô cảm thấy kiếp trước cô đã chết,mười phần xe đều bay xuống vách núi, ngoài ý muốn đến bất ngờ không kịp phòng bị, tỷ lệ sống tương đương với kỳ tích phát sinh.

Tang Thu cảm giác mình hoàn toàn ứng nghiệm câu nói kia, người sớm tối họa phúc.

Người khổ nhất đơn giản mất mạng tiền còn chưa dùng.

Tang Thu thở dài một tiếng, nâng tay sờ sờ làn da khô ráp trên gương mặt, tốt xấu thì ngũ quan lớn lên rất ưa nhìn, làn da đen cũng không ảnh hưởng tới nhan sắc.

Tang Thu bỏ gương xuống bắt đầu sửa sang lại đầu, rồi thu thập thông tin của thân thể này, đầu tiên là thân thể này đã kết hôn, hơn nữa là một danh quân tẩu, phỏng chừng tính tình rất xấu,nên không có được nhân duyên tốt, nhiều người xem náo nhiệt như vậy lại không một ai đứng ra nói giúp cô một câu để chứng minh.

Tang Thu ở trong phòng đến khi trời tối,chị dâu cả Vương Yến cùng Trương Hồng cùng nhau làm cơm tối.

Người nhà họ Thích ngồi ở trên bàn cơm, phát hiện Tang Thu không ra, ai cũng không mở miệng, buổi chiều chuyện đó họ cũng đã biết, hơn nữa Kim Hoa còn đưa 30 quả trứng gà cùng 50 đồng lại đây, phần còn dư lại 100 khối nói rằng đưa lại đây.

Thích Chính ngồi trước bàn cơm, nhìn lướt qua mấy người đang ngồi, mở miệng nói: “Đi gọi vợ thằng hai ra ăn cơm, còn nữa Giang Diệp đâu?”

“Buổi chiều con thấy Giang Diệp cùng Hầu Tử bọn nó mấy người đi nhặt đậu phộng, phỏng chừng lát nữa sẽ trở lại, con gọi em dâu ra ăn cơm” Vương Yến nói rồi đứng lên ra nhà chính.

Vương Yến đi đến Tang Thu đang ở, nâng tay gõ cửa.

“ Em dâu, đi ra ăn cơm tối”.

Trong phòng Tang Thu nghe lên tiếng, đi qua mở cửa nhìn thấy một cô gái khoảng ba mươi tuổi, lớn lên không tính là xinh đẹp chỉ có thể nói là thanh tú, hơn nữa làn da ố vàng, nhìn bộ dáng không có khác biệt so với với các phụ nhân ở trong thôn.

“ Em dâu, cha để chị tới gọi em ra ăn cơm” Vương Yến mở miệng trả lời lại Tang Thu.

“ Được, phiền toái chị dâu, chúng ta đi thôi” Tang Thu mỉm cười sau đó liền đi ra cửa”.

Hai người cùng đi về hướng nhà chính, tới sân Vương Yến đi ở phái sau còn vụng trộm quan sát Tang Thu vài lần, nhìn xem bóng lưng Tang Thu, Vương Yến nhịn không được chậc chậc vài tiếng, dáng vẻ thật tốt lớn lên cũng rất dễ nhìn.

Hai người đi đến nhà chính, mọi người trong nhà ngồi xuống quay quanh một cái bàn, Tang Thu ngồi bên cạnh Vương Yến, Tang Thu cảm thấy kì quá là Trương Hồng bới cơm cùng một ít đồ ăn vào một cái chén nhỏ, Tang Thu trong lòng âm thầm suy đoán có phải hay không trong nhà còn có ai chưa về đến?.

Hiện giờ Tang Thu đối với các thành viên trong gia đình Thích gia đều không quen thuộc,không biết tên gì, bao nhiêu tuổi , mặt đầy mong lung.

Cho nên Tang Thu duy trì trạng thái im lặng, tạm thời thanh sắc bất động, chờ thăm dò tình huống mới xác định.

Cơm tối là rau xanh xào còn một đĩa dưa muối nhỏ, phối hợp cháo khoai lang, một chút thức ăn mặn đều nhìn không tới, ăn xong cơm tối Tang Thu cảm giác hương vị trong miệng rất nhạt nhẽo.

Tang thu ngồi trong viện cảm thán, thời điểm viện môn đột nhiên bị đẩy ra, một đứa trẻ từ bên ngoài bước vào.

Đứa trẻ kia đi qua Tang Thu, bước chân đột nhiên dừng lại, quay đầu.

Nhếch miệng lộ ra một nụ cười giả tạo, mở miệng hô một tiếng: “ Mẹ”.

Nhìn trước mặt một đứa trẻ sáu bảy, cô trong lòng mặc niệm không có khả năng, cô vẫn là một trạch nữ chính hiệu.

Bình tĩnh, bình tĩnh, nhất định là cô nghe lầm.

Lừa mình dối người không thể thực hiện, đứa trẻ liếc nhìn cô một chút, hoài nghi, mở miệng lần nữa phá vỡ ảo tưởng của cô. “ Mẹ, làm sao vậy?”

Tang Thu thân thể run nhẹ, một hồi lâu mới nghẹn ra một câu “ Tôi ... tôi không phải là mẹ cậu!”.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Trở Thành Quân Tẩu Trong Truyện Niên Đại của Tiểu Tiểu Đích Hiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Truclanne
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.