Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

luyện tập

Tiểu thuyết gốc · 712 chữ

Cô trở về phòng của mình băng bó những vết thương. Cô đi đến phòng của Vincent. Cô thấy căn phòng lại phủ những khí đen kia. Cô hốt hoảng chạy vào trong phòng gọi to:"Vincent! ngươi không sao chứ?"

Quanh cô toàn màu đen, nó khiến cho cô khó tìm hắn ta. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một vòng tay ôm lấy cô khiến cô giật mình. Thì ra đó là Vincent. Hắn ghé vào tai cô nói với giọng trầm ấm:" một lát thôi. Cho tôi ôm cô một lát."

Cô đứng im cho hắn ôm lúc rồi ngủ đi lúc nào không hay. Đến khi cô tỉnh dậy, cô thấy mình nằm trên giường của hắn trong khi hắn ta đang nhìn cô. Cô chả có một chút biểu cảm nào nhìn hắn nói:" sao ta lại ngủ đây?"

Hắn tươi cười nhìn cô nói:" là nàng ngủ gục nên ta bế vào đây nằm."

Cô nhìn hắn có vẻ gặp chuyện gì vui nên cô hỏi hắn:" ngươi gặp chuyện gì vui hay sao mà lại tươi tắn vậy. Đổi cả cách xưng hô với ta."

Hắn nghe vậy liền gật đầu một cách vui vẻ. Cô ngồi dậy hỏi:" dạo này còn ai ức hiếp ngươi nữa không?"

Hắn trả lời cô:" không. Có nàng ở đây thì ai dám ức hiếp ta chứ."

Cô đột nhiên đứng dậy bảo hắn:" bây giờ mặc dù ta có thể bảo vệ ngươi nhưng ta không thể bảo vệ ngươi cả đời. Bắt đầu từ đây ngươi phải luyện tập cùng với ta."

Sau khi nghe được luyện tập với cô, hắn vui mừng nói:" ừm."

Những tháng ngày sau đó, cô cứ luyện tập cho hắn mà không biết rằng hắn ta vốn từ đầu đã giỏi hơn cô rồi.

" mệt rồi thì nghỉ đi. Luyện tập nhiều quá cũng không tốt cho sức khỏe đâu." cô cầm vài quả táo đi đến bên bàn đá ngồi gọt vỏ gọi hắn lại:" lại đây nghỉ đi. Tôi gọt cho anh mấy quả táo rồi này."

Hắn vui vẻ lại chỗ ngồi của mình ăn. Vì lời nguyền chưa hóa giải hết nên hắn không nên tập luyện quá nhiều nếu không sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của mình. Hắn thấy cô không ăn liền hỏi:" em không ăn à? anh thấy trẻ con hay ăn hoa quả lắm mà."

Cô sực nhớ ra:" à đúng rồi bây giờ mình mới 12 tuổi thôi mà."

Cô cười gượng nhìn hắn:" em không muốn ăn nữa vì lúc nãy em ăn nhiều lắm rồi."

Hắn đột nhiên không ăn nữa nhìn cô nói với vẻ mặt nghiêm túc:" Rosie! em sẽ không đi đâu đúng không? em sẽ ở lại bên anh đúng không?"

Câu nói đó khiến cô ngẩn người. " anh nói gì vậy. Tất nhiên em sẽ không đi đâu cả. Em sẽ ở bên anh."

Đó chính là khoảng khắc mà hắn ta thấy mình được hạnh phúc. Hắn như muốn thời gian ngưng đọng tại lúc này.

2 năm sau, hắn đột nhiên ngã bệnh. Dường như lời nguyền đã phát tác mạnh hơn rồi. Cô luôn luôn ở bên hắn chăm sóc. Nửa đêm chăm sóc hắn cô đi ra ngoài khu vườn. Ngồi trên chiếc ghế đá trầm ngâm suy nghĩ" suy cho cùng thì Vincent cũng mới 14 tuổi thôi mà đã hứng chịu một lời nguyền ác độc vậy rồi. Giai đoạn này chính là giai đoạn bọn sát thủ muốn lấy mạng của hắn nhưng bị nữ chính phát hiện và cứu hắn. Mình ngồi đây đợi cho nữ chính xuất hiện và gặp hắn vậy."

Cô ngồi một lúc thì lẩm nhẩm trong miệng:"dù gì Vincent cũng 16 tuổi rồi, giờ mình ngồi đợi nữ chính lỡ cô ta không thấy thì chắc vẫn sẽ đánh được đám sát thủ ấy thôi mà. Nhưng mình lo, mặc dù 16 tuổi nhưng bây giờ lời nguyền đang phát tác liệu có trụ nổi không? Thôi thì cứ xông vào đi, thay đổi cốt chuyện thì kệ nó luôn vậy."

Cô chạy nhanh vào phòng của hắn. Một cảnh tượng máu me đã hiện lên trong mắt cô.

Bạn đang đọc Nữ sát thủ xuyên không vào thế giới tiểu thuyết sáng tác bởi GB29CT2008
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GB29CT2008
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.