Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thịt Tươi Thân Ái Đừng Hắc Hóa 20

Phiên bản Dịch · 2154 chữ

Editor: Bao Tô Bà

Tiếng xiềng xích va chạm rơi vào tai kẻ đã chờ hồi lâu.

Tên đàn ông một mắt bưng khay đi vào, nhìn thấy cậu thì cười dâm tà.

“Tỉnh rồi à?” Gã ta đứng nhìn cậu từ trên cao xuống.

“Ông muốn làm gì?”

Gã một mắt bưng một khay chứa hàng loạt công cụ như bác sĩ làm phẫu đập vào mắt Trình Ngộ, khiến hai mắt cậu đỏ lên.

“Tiểu Trình Ngộ đáng yêu quá, ba chỉ lừa con thôi, làm gì có tấm ảnh nào đâu.”

Trình Ngộ bỗng nhiên cắn răng, đáy mắt trào ra cực hạn hận ý.

Ông ta vẫn cười như cũ: “Đừng sợ, chỉ cần con ngoan ngoãn nghe lời, ba bảo đảm… sẽ tận lực đối xử dịu dàng với con.”

Trình Ngộ không sợ chết, thậm chí cậu đã chuẩn bị sẵn cho cái chết rồi… Nhưng khi nhìn thấy gã ta đặt khay xuống bên người cậu, một tay cầm dao phẫu thuật lên, thân thể cậu bỗng chốc trở nên cứng đờ.

Nhìn ra phản ứng của cậu, gã bật cười: “Tiểu Trình Ngộ thật đáng yêu, đừng sợ mà, ba vẫn chưa cẩn thận yêu thương con đâu, những thứ này cũng sẽ không dùng lên người con.”

Gã thổi mạnh vào gò má Trình Ngộ: “Nếu Tiểu Trình Ngộ của chúng ta biểu hiện tốt, làm ba luyến tiếc, nói không chừng ba sẽ vĩnh viễn không sử dụng những thứ này lên người của con…”

Trong tầm mắt nguy hiểm phẫn nộ của Trình Ngộ, gã lấy một chiếc lọ nhỏ từ tủ đầu giường ra, mở nắp, ngón tay lấy ra một lượng thuốc bôi.

“Chờ ba làm con thoải mái rồi, chúng ta sẽ chơi trò khác… Nhìn này, đây là dầu bôi trơn, đợi lát nữa chỉ cần con thả lỏng, ba bảo đảm con sẽ không quá đau đâu, mà sẽ rất thoải mái đấy…”

Trình Ngộ không phải trẻ con, cậu đương nhiên biết lời kẻ mặt người dạ thú trước mắt nói có ý gì. Trán cậu nổi đầy gân xanh, liều mạng giãy giụa nhưng tay chân đã bị xiềng xích cố định chặt chẽ.

Gã một mắt cười dâm tà, một tay duỗi về phía Trình Ngộ, trong tiếng gầm phẫn nộ như dã thú của thiếu niên, gã nhẹ nhàng kéo quần của cậu xuống, hô hấp lập tức trở nên thô nặng.

“Tiểu Trình Ngộ đừng sợ, để ba cẩn thận thương yêu con, để ba làm con thoải mái đi…”

Cơ thể Trình Ngộ đột nhiên cứng đờ, tiếp theo hai mắt cậu biến thành đỏ ngầu, cậu cắn răng trơ mắt nhìn tên đàn ông kia thở hổn hển cúi đầu xuống phía hạ thân cậu, cậu bỗng chốc nhắm mắt lại không muốn nhìn cảnh này.

Đúng vào lúc này… tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên.

Trình Ngộ mở bừng mắt ra, gã một mắt cũng ngồi dậy chạy ra ngoài nhìn một cái rồi chau mày.

Gã không muốn để ý tới, không muốn lúc bản thân sắp đến cực hạn vui sướng lại bị ngắt giữa chừng, nhưng tiếng chuông ngoài cửa dường như không hề có ý định dừng lại, ngay sau đó lại vang lên như muốn phá cửa xông vào.

“Chào ngài, xin hỏi có thể mở cửa được không, tôi là nhân viên bất động sản, có người đệ đơn khiếu nại ngài!”

Ngoài cửa, một giọng nữ nôn nóng bất mãn truyền đến, khi nghe thấy thanh âm kia, trong phút chốc hô hấp của Trình Ngộ như ngừng lại, trong mắt cậu trào ra vô vàn khiếp sợ, đang định mở miệng, miệng lại bị gã ta nhét gối vào.

“Ba đi ra ngoài đuổi cô ta đi, con ngoan ngoãn đừng có phát ra tiếng, nếu không… đãi ngộ tốt sẽ không còn nữa đâu.”

Trình Ngộ liều mạng giãy giụa phát ra tiếng ưm ưm, nhưng thanh âm này đã bị gã đàn ông kia dùng một cánh cửa ngăn lại.

Bên ngoài, gã ta sửa sang lại áo quần, trên mặt lộ ra nụ cười lễ phép ôn hòa, đi tới cửa dùng mắt mèo nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy đúng là đồng phục của nhân viên bất động sản thật, hơn nữa còn là dáng người một cô gái mảnh khảnh, gã mới thả lỏng tâm tư mở cửa.

“Xin hỏi có việc gì không?” Nữ nhân viên bất động sản tay xách bao dụng cụ, tuổi không lớn, biểu tình nhìn gã ta có gì đó không đúng, gã đột nhiên nhíu mày, tiếp theo đã nghe thấy cô gái kia bất mãn nói.

“Hàng xóm dưới lầu khiếu nại phòng vệ sinh nhà chú nhỏ nước xuống nhà cô ấy, đến văn phòng bất động sản tìm tôi mắng chửi, tôi đã gõ cửa nửa ngày trời rồi sao chú mãi không mở hả!”

Gã một mắt thoáng buông lỏng.

Hoá ra là nguyên nhân này, khiến cô gái này phải chịu thiệt trong công việc, khó trách lúc nãy lại nhìn gã như vậy, chẳng qua…

“Chào cô, tôi nghĩ là có hiểu lầm đâu đó rồi, ống dẫn nhà tôi đều rất bình thường, cũng không bị rò rỉ nước.”

Cô gái bĩu môi: “Không kiểm tra thì sao biết được, biết đâu lại hỏng van rồi, dù sao cũng phải xem qua mới được, không thì tôi biết báo cáo kết quả thế nào, hay là chú muốn đến văn phòng bất động sản cãi cọ với chủ tầng dưới?”

Không muốn mọi chuyện càng bị làm to rồi sinh biến cố khác, gã một mắt bất đắc dĩ xoay người để cô đi vào: “Vậy cô đến phòng vệ sinh xem một lát đi, tôi…”

Nhưng gã còn chưa dứt lời, một tiếng bịch đã vang lên, gã như biến thành kẻ ngốc đứng đơ ra.

Cô gái đứng sau trực tiếp cầm bao dụng cụ trong tay đập mạnh vào gáy gã, đột nhiên không kịp phòng ngừa, gã choáng váng xoay người, vừa mới nói được một chữ cô đã ngã lăn xuống đất.

Sắc mặt Tô Noãn thoắt cái tái nhợt.

Cô chưa từng trải qua chuyện thế này bao giờ nên lo lắng đến mức lòng bàn tay đều đổ mồ hôi lạnh. Nhìn gã đàn ông dưới đất, cô không yên tâm bèn vội vàng trói chặt tay gã lại, sau đó hén lớn: “Trình Ngộ, Trình Ngộ cậu ở đâu, Trình Ngộ…”

Editor: Bao Tô Bà

Cô dường như điên rồi, một mình hét ầm trong căn chung cư to lớn. Bất chợt cô nghe thấy trên tầng truyền đến tiếng vang, cô vội vàng chạy lên, khi đá văng cửa một căn phòng, nước mắt cô hầu như không thể kìm nén được nữa.

Cô vội chạy đến, bỏ gối trong miệng Trình Ngộ ra, nhưng rồi lại phát hiện tay chân cậu đều bị xích sắt khoá lại.

Không đợi cô mở miệng hỏi, Trình Ngộ đã vội vàng nói: “Chìa khóa ở trên người ông ta, mau.”

Cậu không hỏi câu vô nghĩa như “sao cậu lại tới đây”, cô đã tới, vậy nên hãy cố làm mọi chuyện phát sinh theo chiều hướng tốt nhất đối với bọn họ.

Tô Noãn phản ứng lai một tay giúp Trình Ngộ kéo quần lên, rồi không quay đầu lại lập tức xoay người chạy xuống tầng dưới.

Sau khi cô đi khỏi, Trình Ngộ mới biểu lộ sắc mặt quái dị cắn môi.

Tay cô, vừa mới, chạm phải… nhưng cô sốt ruột nên căn bản không chú ý tới.

Cúi đầu nhìn xuống, cậu nhớ đến thần sắc của tên đàn ông ghê tởm kia, đáy mắt trào ra đầy ánh sáng tối tăm.

Lấy được chìa khoá trên người gã kia xong, Tô Noãn nhanh chóng chạy lên tầng, vừa vội giúp Trình Ngộ mở xiềng xích vừa an ủi cậu.

“Trình Ngộ, chúng ta không phải sợ, trên đường đến đây mình đã báo nguy rồi, cảnh sát sẽ tới nhanh thôi, cậu đừng sợ…”

Trình Ngộ đang định mở miệng, lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, hét to một tiếng: “Cẩn thận!”

Tô Noãn chưa kịp phản ứng lại đã bị Trình Ngộ ôm lấy, cậu đột nhiên xoay người… Cảm giác được cơ thể Trình Ngộ gồng lên sau đó là tiếng cười khằng khặc vang lên.

“Con đĩ, dám đánh lén tao!” Gã một mắt bị cô đập ngất lúc trước giờ lại đứng ngay sau cô, tay nắm một con dao máu tươi đầm đìa. Bấy giờ Tô Noãn mới phát hiện bả vai Trình Ngộ có máu tươi không ngừng trào ra.

Nhìn thấy gã kia lại định xông đến, Trình Ngộ vội đẩy Tô Noãn ra.

Tô Noãn trơ mắt nhìn hai người kia xông vào đánh nhau, không ngừng va chạm với đồ vật trong phòng… Rầm một tiếng, tủ đầu giường bị va phải.

Thân thể thiếu niên gầy gò, đơn bạc, căn bản không phải là đối thủ của một gã cường tráng.

Sắc mặt Tô Noãn trắng bệch nhìn Trình Ngộ bị tên đàn ông kia áp dưới thân. Dư quang nơi khoé mắt chợt lóe, cô quay đầu nhìn về phía dao phẫu thuật trên mặt đất, sau đó đột nhiên chạy tới nhặt lên.

Cánh tay Trình Ngộ bị dao rạch trúng hai nhát miệng vết thương chảy máu, cả người bị gã một mắt một chân đá văng.

Gã ta cười lạnh, cho đến khi một bàn tay cầm dao phẫu thuật đâm thủng lòng bàn tay gã.

Một tiếng hét rống to đau đớn, gã một mắt xông về phía Tô Noãn: “Tao giết mày!”

Chưa kịp dứt lời, Trình Ngộ người đầy máu bò từ mặt đất dậy, cúi đầu đâm vào người gã khiến gã ngã ra khỏi phòng.

Gã ngã trên đất, con dao văng đi thật xa, Tô Noãn không hề nghĩ ngợi, cầm lấy đèn bàn trên tủ đầu giường, cũng mặc kệ kéo giật cả dây điện, đập thẳng lên đầu gã.

Một tiếng choang vang lên, đèn bàn rơi xuống đất, vỡ tan tành… đầu gã ta chảy đầy máu ngã ngã ra đất, không còn nhúc nhích.

Sắc mặt Tô Noãn trắng như tờ giấy đứng đó nhìn, thân thể bắt đầu run rẩy.

Dù tuổi thực tế của cô so với Trình Ngộ thì lớn hơn, nhưng cô chưa từng trải qua tình huống như vậy, hoặc là nói, cảnh tượng như vậy, nhân sinh của cô có lẽ sẽ không bao giờ gặp được… Dường như phải dùng tất cả sức mạnh, đánh cược tất cả, mới có cơ hội để sống sót.

Cô bất chợt bị Trình Ngộ ôm vào ngực, ngăn cản tầm mắt của cô.

“Đừng sợ, đừng nhìn.” Trình Ngộ khàn giọng nói

“Chúng ta đi… chúng ta đi thôi, cảnh sát sắp tới rồi, mình không sợ, không sợ…” Tô Noãn lầm bầm lầu bầu, bóp chặt tay Trình Ngộ.

Nhìn thấy gương mặt hoảng sợ vô thố mà trắng bệch của thiếu nữ, trái tim Trình Ngộ vừa đau đớn vừa xao động.

Mười bảy năm đáng buồn của cuộc đời cậu chưa từng lâm vào khoảnh khắc này, cách tử vong gần như vậy, cũng cách thiên đường gần như vậy.

Trên đời này, hoá ra thật sự có người xem an nguy của cậu ngang hang với sinh mệnh của người ấy.

Cô sợ hãi đến thế, nhưng vẫn vọt đến cứu cậu… Sao lại có cô gái ngu ngốc như vậy chứ!

“Noãn Noãn, đừng sợ, ngoan, chúng ta đi!” Trình Ngộ dịu giọng dỗ dành cuối cùng cũng khiến Tô Noãn bình tĩnh lại. Hai người vội vàng xoay người chuẩn bị xuống dưới, đúng vào lúc này, cô nghe thấy động tĩnh từ phía sau.

Quay đầu nhìn lại, sắc mặt đại biến nhưng cô đã không kịp phản ứng, chỉ thấy gã đàn ông kia cười dữ tợn nắm dao xông tới.

Cô nhìn thấy Trình Ngộ bước lên.

Thiếu niên thon gầy giờ phút này phảng phất như dã thú nổi giận, liều mạng mặc cho bản thân bị đâm một dao, cậu đột nhiên rút dao trên người ra, sau đó hung hăng đâm vào ngực gã… Trước mắt Tô Noãn như xuất hiện một pha quay chậm.

Cô rõ ràng trông thấy Trình Ngộ rút dao cắm trên thân thể cậu ra rồi cực kỳ chính xác, không hề do dự, đâm vào trái tim gã kia!

Dưới lầu truyền đến tiếng cảnh sát phá cửa, cô thấy Trình Ngộ nhìn về phía cô, sau đó… cậu duỗi tay, một tay đẩy gã ta ngã từ trên tầng hai xuống…

Bạn đang đọc Nữ Phụ Pháo Hôi Mạnh Mẽ Nghịch Tập (Dịch) của yêu hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaoToBa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.