Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hoàng sàn catwalk (6)

Phiên bản Dịch · 2170 chữ

Chương 335: Nữ hoàng sàn catwalk (6)

Lâm Đạm và nhà thiết kế nữ da đen về phòng làm việc đo số liệu cơ thể. Riel không thể chọn đúng quả cầu số một vẻ mặt đưa đám, toàn bộ hành trình dùng đôi mắt to long lanh nhìn các cô. Lâm Đạm khoát tay với cậu, ra hiệu cậu hãy làm việc đi, cậu lại hiểu sai ý, cho rằng Lâm Đạm đang gọi mình, lập tức lon ton chạy tới, "Lâm, đợi tập sau kết thúc em nhất định sẽ đạt giải nhất, em nhất định sẽ chọn trúng chị, chị phải chờ em đấy."

"Được." Lâm Đạm cười gật đầu, nhà thiết kế nữ da đen tức giận trừng cậu một cái.

"Nghe nói chị bây giờ rất thiếu tiền, em sẽ mang chị vào vòng chung kết, em sẽ giúp chị thắng được phần thưởng lớn nhất!" Riel nắm chặt tay nói như tuyên thệ.

"Vậy chị cảm ơn em nhé." Lâm Đạm xoa xoa đầu cậu.

Riel kích động mặt đỏ rần, lần nữa cúi người nói: "Lâm, vì chị, em sẽ không thua bất kỳ ai, chờ em sau này thành nhà thiết kế lớn, chị có thể làm người mẫu riêng của em không?"

"Nếu em có thể trở thành nhà thiết kế lớn, mà chị lúc đó còn chưa về hưu, chị coi như người mẫu riêng của em." Lâm Đạm trêu nói.

"Em sẽ cố gắng. Lâm, chị biết không, chị là người giúp em hiểu được hàm nghĩa chân chính của cái đẹp." Riel giơ nắm tay, mắt lấp lánh nói: "Nếu em có thể vào trận chung kết, chị tới diễn chính cho em, nếu em có thể trở thành nhà thiết kế lớn, chị tới làm người mẫu riêng cho em, chúng ta quyết định như vậy được không? Promise?"

Lâm Đạm giơ nắm tay cụng nắm tay cậu, vuốt cằm nói: "Promise."

Riel hoan hô một tiếng lại lon ton chạy đi, nhà thiết kế nữ da đen trợn trắng mắt phun tào: "Đúng là kẻ ngốc, tôi mới là người thắng cuối cùng."

Lâm Đạm cười lắc đầu, nhưng trong lòng lộ vẻ xúc động. Người sở dĩ khác động vật vì họ không chỉ sống vì tồn tại, mà còn sống vì lý tưởng, cả đời họ dùng để theo đuổi mục tiêu, ước mơ, tìm lấy ý nghĩa cuộc sống. Người có mục tiêu luôn tích cực hướng lên hơn người không có, đồng thời đi xa hơn, leo cao hơn. Cho nên Lâm Đạm mới nóng lòng tìm mục tiêu cho mình, nếu không cô sợ mình sớm muộn sẽ biến mất vào hư vô trong mê mang vô định.

Cô phối hợp với nhà thiết kế nữ đo số liệu, rồi thảo luận một hồi chủ đề tranh giải kế tiếp. Dĩ nhiên, cô toàn bộ hành trình không phát biểu ý kiến gì, chỉ là một người nghe an tĩnh, dù trong óc cô nháy mắt hiện lên nhiều thiết kế tốt hơn.

Buổi trưa, cô lấy được cát-xê tập này, tổng cộng bốn nghìn tám trăm đô la, gấp mấy chục lần thời điểm ban đầu, đây đều do cô cố gắng mà có. Thời điểm ra khỏi trường quay, cô nhận được điện thoại của chủ biên 《 Marie Claire 》, đối phương dùng giọng áy náy nói: "Cục cưng, cuộc hẹn giữa chúng ta không thể không hủy bỏ, tổng biên mới tới của tạp chí bọn chị không đồng ý tuyển em làm người mẫu mặt bìa tuần này, mặc dù chị đã tranh luận rồi, nhưng anh ta vẫn có ý thuê người khác. Chẳng qua chị tranh thủ được cho em cơ hội chụp hình bên trong tạp chí, chỉ là em phải để trần, em chấp nhận được không? Yên tâm, bọn chị chỉ chụp lưng trần của em thôi, chỗ khác bọn chị sẽ nghĩ cách che đi cho em."

Thân là người mẫu phải tiếp nhận việc chụp trần, điểm này nguyên chủ đã sớm giác ngộ từ lúc mới vào giới thời trang, mà Lâm Đạm cũng có giác ngộ giống hệt. Mặc dù chưa từng thử để trần chụp ảnh, song nếu không phải cố ý nhấn mạnh vào sắc tình, cô có thể thành thạo ứng đối.

Nhưng cô vẫn từ chối lời mời từ chủ biên. Từ mặt bìa đổi vào bên trong, hơn nữa còn bắt cô chụp trần, cô thấy tổng biên nọ không đủ tôn trọng mình. Đối mặt với ác ý khinh thị thế này, cô sao có thể hợp tác được?

Chủ biên cảm thấy vô cùng tiếc nuối, nhưng không ép buộc, liên tục nói mấy câu "sorry" mới cúp máy.

Lâm Đạm bỏ di động lại trong túi xách, tâm tình như thường đến phòng làm việc của Auston tiếp nhận huấn luyện. Khi cô tới nơi, mấy người mới đang tiếp nhận huấn luyện từ huấn luyện viên Omila, các cô thay nhau đi trên sàn catwalk, một khi phạm lỗi sẽ bị huấn luyện viên mắng thẳng vào mặt, tình cảnh hết sức thảm thiết.

"Hipbone hipbone hipbone, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, khoe phần hông của các cô ra, đấy là vị trí mềm mại thướt tha nhất của người phụ nữ, cần phải lợi dụng tối đa! Ưỡn ngực ngẩng đầu, đừng có duỗi cổ ra, có biết nhìn từ mặt bên các cô giống hệt mấy con ngỗng ngu si không hả? Thích đi thế nào thì tùy, bước kiểu mèo, bước chữ nhất, bước hình kéo, chỉ cần các cô thể hiện ra được cái đặc sắc và khí thế của mình, tôi mặc kệ các cô! Đặc sắc là cái gì? Các cô hỏi tôi tôi hỏi ai, tôi có thể thay các cô đi catwalk sao? Làm thế nào để xuất ra khí thế? Ok, tôi nói cho các cô hay, khi các cô đi ra hãy nhủ thầm trong lòng —— con mẹ nó, bà hôm nay khó chịu, đợi lát nữa phải giết người phóng hỏa! Cứ thế là khí thế sẽ có, understand?"

Một đám người mẫu dưới sự dạy dỗ của cô ta lộ biểu tình đằng đằng sát khí, nhìn qua quả nhiên tốt hơn trước đó nhiều.

Lâm Đạm dựa nghiêng ở cạnh cửa cười khẽ, cảm giác một màn này rất có ý tứ. Nhưng nghĩ đến bài huấn luyện của mình, nụ cười của cô nháy mắt lạnh xuống. Thời điểm dạy người khác, Omila chú trọng giải phóng thiên tính của mọi người, thời điểm dạy mình, cô ta sẽ để cô xem rất nhiều video của các sàn catwalk lớn, để cô bắt chước một phong cách cố định, liên tục nói rằng làm vậy mới giúp được cô nhanh chóng thông qua khảo nghiệm của Auston lấy được việc làm.

Nếu đổi thành người khác, sợ rằng đã sớm tin lời ma quỷ này, còn cảm kích Omila đến rơi nước mắt, nhưng Lâm Đạm quá có chủ kiến và hết sức bén nhạy, rất nhanh phát hiện Omila dường như muốn bỏ mình vào một cái khuôn, dùng sức áp mạnh để được như bản mẫu, mà dạng mẫu này còn không phải bản gốc, mà là đồ thay thế của người nào đó.

Cho nên Lâm Đạm càng thích đứng cạnh xem Omila dạy kèm người mẫu khác, mà không phải giờ học 1 vs 1. Thời điểm đứng xem cô có thể học được kiến thức mới, 1 vs 1 cô chỉ học được bắt chước. Thật ra gần đây Lâm Đạm ngày nào cũng khổ luyện đi catwalk ở nhà, tiến bộ rất lớn, nhưng trước giờ chưa từng biểu lộ ra trước mặt Omila. Cô dần dần ý thức được, Auston mời mình trình diễn có lẽ không phải bởi thưởng thức.

Trong lúc nghĩ ngợi, Omila kết thúc chương trình học, để các người mẫu tự luyện tập, sau đó khoát tay, thúc giục Lâm Đạm đi thay giày và quần áo.

"Chờ một chút, tôi đến phòng trà ủ nóng bữa trưa đã." Lâm Đạm giơ cái bánh sandwich trong tay. Để tiết kiệm tiền, cô cho tới giờ không ăn cơm ngoài, mà là làm xong từ trước rồi mang đi.

"Đi đi, tôi không gấp, tôi phải nghỉ một lát, đám nhãi con này quá không để người khác yên tâm." Omila hai tay chống nạnh, mặt đầy mệt mỏi.

Lâm Đạm vào phòng trà sử dụng lò vi sóng, trong lúc chờ tự rót cho mình một cốc sữa bò. Nhanh chóng giải quyết bữa trua, cô xách túi xách tới phòng thay đồ đổi đồ huấn luyện, lúc đi ngang qua phòng làm việc của Auston thì nghe thấy tiếng cãi vã truyền ra từ bên trong.

Lâm Đạm thề rằng mình không hề có ý nghe lén, nhưng tai của cô quá thính, muốn làm bộ không nghe thấy cũng không được.

Một giọng nam khàn khàn tức giận nói: "Tại sao anh không thể thiết kế sản phẩm mới cho cuộc họp báo của chúng tôi? Chúng ta tiêu mấy chục triệu đô la Mỹ mời anh không phải để anh khoanh tay làm chưởng quầy!"

"Tôi đã chú thích trong hợp đồng, tôi có thể thiết kế sản phẩm mới cho các anh, cũng không phải là phải thiết kế sản phẩm mới cho các anh, mà xem tâm tình của tôi. Học sinh của tôi có đủ năng lực để chống đỡ buổi họp báo của các anh rồi."

"Chúng tôi mong muốn kiệt tác của cha đỡ đầu giới thời trang, chứ không phải một trò đùa! Auston, không phải ai cũng được tôn vinh làm cha đỡ đầu của giới thời trang đâu, chúng tôi cho anh vinh dự, không phải để anh phụ phần vinh dự đó! Tiếp tục như vậy nữa, bảng hiệu của chúng tôi sẽ bị anh đập nát, bảng hiệu của chính anh cũng bị anh đập nát, anh cho rằng anh đang hủy chúng tôi sao? Không, anh đang hủy chính anh! Người ta đều nói anh đã hết thời, tôi bây giờ có chút tin rồi, chúng tôi ban đầu thật sự mù rồi mới tìm anh hợp tác!"

Lời tố cáo này nghe trong tai Lâm Đạm đã vô cùng nghiêm trọng. Bất kỳ một nhà thiết kế địa vị siêu phàm nào đều không cách nào nhịn được với lời đánh giá "hết thời". Cô cho rằng Auston kiêu ngạo tự phụ sẽ nghiêm túc phản bác, không ngờ y chỉ yên lặng.

Người đàn ông còn lại chờ rất lâu mới ý thức được mình hình như đoán trúng chân tướng rồi, tuyệt vọng kêu rên: "Oh, my Godness! Anh thật sự..."

Auston kiên định cắt lời anh ta: "Tôi sẽ mang các anh đi về phía huy hoàng, giống như quá khứ đã từng. Connor, anh có thể đi, tôi hiểu rõ trong lòng."

Người đàn ông kia không có cách nào với y, chỉ đành giận đùng đùng mà đi, gặp Lâm Đạm trên hành lang lại nhanh chóng thu về sự tức giận, lộ ra nụ cười ôn hòa lễ độ.

Lâm Đạm gật đầu mỉm cười với anh ta, rồi xoay người tới phòng thay đồ. Mời phút sau, cô vào phòng luyện tập, quả nhiên thấy Omila đang mở TV, tìm vài video catwalk kiệt tác.

"Lần này chị muốn tôi bắt chước ai?" Lâm Đạm mắt lóe sáng.

"Để chị xem một chút, em yêu em đừng than phiền, chị toàn để em bắt chước loại hình Auston thích nhất thôi. Tin chị đi, học được tinh túy của chúng, em nhất định có thể lấy lòng anh ta." Omila vừa tìm video vừa nói.

Lâm Đạm từ chối cho ý kiến.

Đúng vào lúc này, Auston chưa bao giờ viếng thăm phòng luyện tập bỗng bước vào. Y mặc một cái áo sơ mi thiết kế rất khác biệt, nút áo không cài chắc, lộ ra lồng ngực cường tráng, mái tóc nâu quăn có vẻ hơi xốc xếch, nhưng lại khiến vẻ tuấn mỹ của y thêm phần dã tính, đôi chân thon dài bọc trong quần âu đen, mỗi bước đi vải bó sát lộ ra đường cong bắp thịt đầy lực lượng, cực độ quyến rũ.

Omila theo bản năng nuốt nước miếng một cái. Lâm Đạm thì chỉ bình thản liếc cái rồi thôi. So với Auston vô tính luyến, cảm tình của cô cũng chẳng phong phú là bao.

"Cô đi trước đi, tôi tự dạy cô ấy." Auston mặt mày lạnh như băng, đôi mắt xanh thẫm như mực.

Lâm Đạm lập tức ý thức được y bây giờ rất phiền não.

Omila chẳng có chút cảm giác nào, cười hì hì nói mấy câu với y rồi rời đi.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 486

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.