Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hoàng sàn catwalk (2)

Phiên bản Dịch · 2349 chữ

Chương 331: Nữ hoàng sàn catwalk (2)

Ba ngày sau, Lâm Đạm đến trường quay để ghi hình 《 Thiên kiều tranh bá 》. Đây là chương trình tuyển chọn nhà thiết kế thời trang thế hệ mới, phàm là người có ước mơ, kĩ thuật và thiên phú thiết kế đề có thể ghi danh tham gia. Để biểu diễn tác phẩm của mình, tổ chương trình chuẩn bị cho mỗi người một người mẫu.

Bên trong trường quay có xây dựng một sàn catwalk chữ T vô cùng xa hoa, MC kiêm nhà sản xuất Cindy đang nói chuyện với mấy nhân viên, ba đại thần trong ngành được mời đảm nhiệm ban giám khảo cũng tới, vào lúc này đang ngồi trong phòng hóa trang của mình.

Lâm Đạm và mười lăm người mẫu khác dùng chung một phòng nghỉ ngơi, đang vừa thay quần áo vừa quan sát hoàn cảnh chung quanh. Đến nơi này một hồi, cô mới ý thức được nguyên chủ trúng tuyển là chuyện may mắn bao nhiêu, người mẫu tới đây mặc dù không có danh tiếng, nhưng vóc người đều đạt tiêu chuẩn cao, hoàn toàn có thể tới sàn diễn chính thức biểu diễn. Mà vóc người nguyên chủ là to nhất, mặc dù Lâm Đạm đã giảm mấy cân, nhưng trông vẫn có vẻ lạc loài.

Mấy người mẫu thầm đánh giá cô, sau đó nghị luận: "Cô ấy sao mà trúng tuyển được? Vóc người hơi mập quá rồi nhỉ?"

"Cậu không biết cô ấy sao? Cô ấy là Lâm đó."

"A, có phải tinh linh phương Đông đó không? Đã từng rất nổi."

"Đúng, chính là cô ấy. Người mẫu phương Đông nóng bỏng nhất bây giờ là Chung Dục Tú từng dùng cờ hiệu Tiểu Lâm Đạm debut, kết quả chính chủ vì mập ra mà bị công ty tuyết tàng, người bắt chước thì nổi nhanh như tên lửa."

"Cô ấy ngay cả thể trọng mình cũng không quản lý được, thật thất bại!"

"Điều này sao trách cô ấy được, ngực cô ấy dậy thì quá lớn, không thích hợp đi các sàn diễn cao cấp."

"Không có cách nào, cho nên tôi đây rất hài lòng với cup của mình."

Mấy người nhìn vòng ngực bằng phẳng của nhau, sau đó che miệng cười trộm. Các cô cho rằng tiếng nói chuyện của mình rất nhỏ, thực ra Lâm Đạm ngũ giác tuyệt cao, đã sớm nghe thấy hết, trên mặt lại không có biểu tình gì. Người ngoài nghị luận gì đều không tạo thành ảnh hưởng tới cô, thứ cô quan tâm bây giờ là lấy tiền cát-xê để trả tiền thuê nhà.

Đương lúc nghĩ ngợi, một nhân viên đi tới phổ biến cho các người mẫu về chương trình. Đối mặt với máy quay, mọi người đều rất căng thẳng, mà Lâm Đạm thủy chung thản nhiên như thường. Không biết tại sao, cô hình như rất quen thuộc với ống kính và khán giả, chắc hẳn cô từng là nhân vật của công chúng.

"OK, đợi lát nữa tôi sẽ tới gọi mọi người." Nhân viên làm việc vỗ tay nói.

Lúc này, một nhân viên khác đi tới, quét mắt một vòng trong số người mẫu, rất nhanh liền tìm được Lâm Đạm vóc người phá lệ nổi bật, dùng tiếng Pháp nói với đồng nghiệp: "Đó là người mẫu ngài Dodge đặc biệt dặn dò chúng ta cho trúng tuyển? Vóc người này quá không đúng tiêu chuẩn, tôi lo lắng thí sinh dự thi có ý kiến."

"Ngài Dodge là người đầu tư chương trình này, bọn họ có ý kiến cũng chỉ có thể ngột ngạt trở về thôi. Đi, xem trường quay bố trí ánh sáng xong chưa." Hai người cầm timeline chương trình vội vã chạy đi, Lâm Đạm thì không nhịn được nhíu mày một cái.

Nguyên chủ ở tại khu phố hỗn tạp rất nhiều di dân các nước, hơn nữa từ nhỏ làm thêm khắp nơi, thiên phú ngôn ngữ cực cao, cho nên còn nhỏ tuổi đã nắm đủ sáu loại ngôn ngữ. Nhờ phúc cô ấy, Lâm Đạm có thể nghe hiểu tiếng Pháp, vì vậy trong lúc vô tình biết chút chân tướng. Hóa ra nguyên chủ được trúng tuyển có mờ ám trong đó, nhưng trong trí nhớ đối phương, Lâm Đạm không tìm được bất kỳ trường hợp nào cô ấy và ngài Dodge cùng xuất hiện.

Ngài Dodge tên đầy đủ là Auston Dodge, vừa là người đầu tư chương trình, vừa là giám khảo, cũng là một nhà thiết kế thời trang hàng đầu, chia ra đảm nhiệm Tổng thanh tra nghệ thuật của hàng A, B, F, tự tay đưa họ lên thần đàn xa xỉ phẩm, mà y cũng được thế nhân xưng là cha đỡ đầu giới thời trang, thẩm phán cái đẹp và người sáng tạo.

Song người cha đỡ đầu này bỗng nhiên tuyên bố từ bỏ chức vụ Tổng thanh tra nghệ thuật của F, sau đó một mực ẩn núp, chưa từng tham gia bất kỳ hoạt động công khai nào, càng chưa từng tạo ra tác phẩm. Có người đồn y đã hết thời, có người đồn y đang điều chỉnh trạng thái, nhưng bất kể thế nào, y cuối cùng cũng không rời đi nơi khiến y yêu quý này. Chính bởi có y gia nhập liên minh, chương trình 《 Thiên kiều tranh bá 》 mới có thể thu hút vô số người ghi danh kể cả khi chưa phát sóng.

Lâm Đạm kiểm tra toàn bộ trí nhớ một phen, sau đó chắc chắn nguyên chủ và Auston Dodge hoàn toàn không có quan hệ gì, nếu thế, tại sao cô lại bị chọn trúng? Mắt thấy chương trình sắp bắt đầu, Lâm Đạm chỉ có thể yên lặng áp nghi vấn vào lòng, tăng nhanh tốc độ trang điểm.

Mười phút sau, MC Cindy mang người mẫu lên cho thí sinh lựa chọn, hạng trên chọn trước, hạng dưới chọn sau. Người mẫu vóc người đẹp, khí chất tốt rất nhanh bị đoạt đi, Lâm Đạm tự nhiên bị rơi xuống cuối cùng, kết hợp với nhà thiết kế đứng nhất đếm ngược. Người này là một thiếu niên đeo đinh mũi và vòng môi, trang điểm rất đậm, nhưng không che giấu được ngũ quan non nớt của cậu.

Cậu ta bất đắc dĩ mang Lâm Đạm xuống sân khấu, nháy mắt trêu ghẹo cô một chút, rù rì nói: "Mập như vậy à."

"Tôi sẽ giảm cân." Lâm Đạm nghiêm túc nói.

Thiếu niên vuốt cằm, dửng dưng nói: "Không có vấn đề gì, cho dù chị có béo 90kg, tôi cũng có thể thiết kế ra quần áo thích hợp với chị. Tôi tới để đoạt cup biết chưa? Thời điểm vòng loại đứng nhất đếm ngược chỉ là bất ngờ, mấy vòng sau tôi hạng cao rồi sẽ không chọn chị nữa."

Lâm Đạm: "..." Không rời không bỏ đã nói tốt đâu?

Hai người ngồi dưới sân khấu nghiêm túc nghe Cindy giới thiệu chủ đề và quy tắc cuộc tranh tài, rồi trở về phòng làm việc đo số liệu cơ thể. Thiếu niên tên Riel, nhỏ hơn Lâm Đạm một tuổi, năm nay vừa mới thi vào một học viện nghệ thuật nổi tiếng, học chuyên ngành Thiết kế thời trang, sở dĩ ghi danh tham gia chương trình là để gặp thần tượng Auston Dodge một lần, thuận tiện chứng minh thực lực của mình.

Thời điểm đo số đo ba vòng cậu ta một mực phun tào: "Trời ạ, eo của chị sao to như thế! Thượng đế, chị có cup C! Chị nhìn thịt thừa trên cánh tay này, tôi không thể nào thiết kế váy dài không tay cho chị được, chị phá hủy linh cảm của tôi một cách nghiêm trọng."

Các nhà thiết kế và người mẫu khác đều đang xem kịch hay của loser, Lâm Đạm thì một chút cảm giác khẩn trương cũng không có. Cô trầm mặc ứng đối than phiền của Riel, sau khi kết thúc cầm từ chỗ nhân viên làm việc mấy trăm đô la Mỹ, trở về lập tức nộp một phần tiền thuê nhà, đồng thời đưa giấy hành nghề của mình cho chủ nhà xem, tỏ rõ mình tiếp theo sẽ có thu nhập ổn định, hoàn toàn có năng lực trả số tiền còn dư.

Chủ nhà quả nhiên không hùng hổ dọa người nữa, còn chúc mừng cô rốt cuộc tìm được công việc mới. Về đến nhà, Lâm Đạm lập tức châm cứu, uống thuốc, vận động, trước khi ngủ còn bôi mỹ phẩm dưỡng da tự chế lên mặt, bảo đảm mình tùy thời đều trong trạng thái cao nhất. Không biết tại sao, cô rất giỏi dùng dược liệu thuốc bắc chế tạo mỹ phẩm dưỡng da, ước chừng phải quy công cho quá khức của cô.

Hai ngày sau, Lâm Đạm lần nữa tới trường quay tham gia ghi hình chương trình. Riel làm cho cô một cái váy rộng, mặc dù che được thịt thừa trên người cô, nhưng cũng mất đi ít mỹ cảm. Lâm Đạm chỉ liếc mắt một cái là có thể điểm ra ít nhất năm chỗ thiết sót, nhưng không hề nói câu nào. Đây là tác phẩm và cuộc thi của Riel, cô không có tư cách khoa tay múa chân với cậu ta.

Nguyên chủ năm đó có thể nhanh chóng nổi tiếng, đi sàn catwalk tự nhiên không kém, mà Lâm Đạm trước giờ giỏi ứng đối các loại tình cảnh rắc rối khác nhau, khá dễ dàng phô bày tác phẩm ra. Thời điểm đi lên sàn catwalk, cô rốt cuộc gặp được Auston Dodge trong truyền thuyết, đối phương mặc áo sơ mi đen, mấy khuya áo đầu không đóng, lộ ra phần ngực rộng, dưới mái tóc quăn màu nâu là khuôn mặt tuấn mỹ như Apollo, đôi mắt xanh biếc không những không hiển lộ bất kỳ sức sống nào, ngược lại lạnh như băng sương, đôi chân dài miên man không chỗ để chỉ có thể lười biếng gác chồng lên nhau, trong tay cầm quyển sổ và cây bút, chốc chốc lại ghi chép cái gì.

Y cả người tản ra cái ngạo mạn riêng biệt của đàn ông Bắc Âu, toàn bộ hành trình không hề nhìn thẳng những người mẫu kia, chỉ lúc Lâm Đạm đi qua lạnh lùng liếc một chút.

Lâm Đạm cơ hồ có thể xác định, mình sẽ trúng tuyển chẳng qua do người đàn ông này có linh cảm. Trong đôi mắt lạnh lùng như băng của y, cô không nhìn thấy nửa điểm thưởng thức của đàn ông dành cho phụ nữ. Kết quả này khiến Lâm Đạm hoàn toàn an tâm, cô bây giờ không có quyền không có thế, có thể không gây rắc rối là tốt nhất. Cõ lẽ kết giao với Auston sẽ giúp cô nhanh chóng nổi trở lại, nhưng cô quả thực không làm được chuyện bán mình vì lợi.

Cô cũng chỉ nhanh chóng liếc đối phương một cái liền trở lại sau sân khấu, chờ tất cả tác phẩm biểu diễn xong lại lên, tiếp nhận phê bình từ các vị giám khảo. Riel đứng bên người cô, khẩn trương đến cả người phát run, Lâm Đạm thấy bộ dáng đáng thương của cậu ta có chút mềm lòng, nhịn không được xoa xoa đầu cậu.

Riel cứng quai hàm nhìn cô, tựa như nói: "Đều tại dáng dấp chị quá mập, nếu không tôi nhất định có thể thiết kế ra tác phẩm hay hơn."

Lâm Đạm ngẩng đầu nhìn trời, bày tỏ thương mà không giúp được gì.

Mấy giám khảo từng người đưa ra đánh giá, rồi Auston sẽ tổng kết. Y đọc tên top 3, nói vài lời khích lệ, sau đó là top 3 đếm ngược, ngón tay chỉ Lâm Đạm nói: "Chiếc váy này không có cảm giác thời trang nào đáng nói, giống như một chiếc bao bố trực tiếp đội lên người người mẫu. Nếu người mẫu của cậu vóc dáng xuất chúng, khí chất nhất lưu thì có thể bù lại phần thiếu sót này, song thật đáng tiếc, người mẫu của cậu có điều kiện thân thể kém cỏi, chỉ biết khiến cái váy vốn hết sức tệ hại chèn ép cho càng đáng sợ hơn. Tôi đề nghị cậu cải thiện một chút phần khâu may và các đường cong, không thể vì che đi phần thịt thừa của người mẫu mà một mực làm rộng ra." Hai ba câu mắng cả Riel lẫn Lâm Đạm một lúc.

Riel đỏ bừng gò má, nhìn qua như sắp khóc, Lâm Đạm thì vẫn giữ bộ dạng vân đạm phong khinh.

May mắn là tập này không đào thải thí sinh, Riel lấy thành tích đệ nhất đếm ngược may mắn sống sót. Cậu ta bị MC sắp xếp chọn người mẫu cuối cùng, lần nữa hợp tác với Lâm Đạm.

Lâm Đạm cúi đầu nhìn thiếu niên cố nín khóc, thở dài nói: "Chị sẽ cố giảm cân, đừng khóc được không?"

Riel lắp bắp nói hung hăng: "Lần ghi hình bảy ngày sau, tôi hi vọng chị có thể gầy từ ba đến năm cân, đấy là yêu cầu thấp nhất rồi."

Lâm Đạm nghiêm túc gật đầu: "Được, chị đảm bảo trong bảy ngày gầy xuống tới." Tuy nói giới thời trang dần phóng khoáng hơn với hạn chế cân nặng người mẫu, thậm chí xuất hiện người mẫu ngoại hạng, nhưng trên sàn diễn cao cấp, người mẫu tiêu chuẩn vẫn được hoan nghênh nhất. Lâm Đạm nếu muốn đi xa hơn, đứng cao hơn, thì nhất định phải giữ vóc người hoàn mỹ, may mắn điểm này đối với cô mà nói không khó khăn.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 553

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.