Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ của nữ phụ pháo hôi (5)

Phiên bản Dịch · 2645 chữ

Chương 242: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (5)

Lâm Đạm đi xem xong cho các nhà, bận tới hơn mười giờ tối. Thôn Tiểu Điền hoàn cảnh tồi tệ, nằm ở khu vực hẻo lánh, người già trẻ nhỏ nơi này rất dễ bị bệnh, nhưng lại không cách chữa trị. Bệnh viện gần nơi này nhất cách 500 km ra thành phố, đường cao tốc chưa mở thông, mà đi quốc lộ phải mất một ngày một đêm. Người già, trẻ nhỏ nhà ai nếu bệnh nặng, dưới tình huống không có ô tô chở chỉ có thể cứng rắn chống chịu, một khi không chống nổi nữa liền qua đời.

Đất đai trong núi vô cùng cằn cỗi, không có giá trị khai thác, tự nhiên sẽ chẳng ai tới đầu tư. Lâu ngày, thôn Tiểu Điền trở thành nơi bị lãng quên, không bị ô nhiễm, nhưng quá hoang vu hẻo lánh.

Lúc nói lời tạm biệt với gia đình cuối cùng, bà lão nhà đó còn đưa một trăm đồng mình khổ cực dành dụm được cho Lâm Đạm, lại bị cô từ chối: "Bác gái, khám bệnh cho người dân trong thôn cháu không lấy tiền."

"Làm sao mà thế được cháu? Cháu bây giờ cũng không có nguồn thu nhập, không lấy tiền cháu ăn cái gì?" Bà lão sống chết không đồng ý. Lâm Đạm cứ không lấy tiền, lại chẳng có thu nhập gì, có thể nào sẽ rời khỏi thôn Tiểu Điền ra ngoài đi làm như những thanh niên khác không? Cô gái này y thuật tốt, nếu thôn Tiểu Điền không có cô, mọi người phát hoảng trong lòng a!

"Bác yên tâm, cháu ngày sau trồng được thảo dược rồi, ít nhiều gì cũng sẽ có thu nhập. Bác gái, trừ bệnh thấp khớp, các bệnh khác cháu cũng chữa được, sau này nếu mọi người thân thể không thoải mái, ngàn vạn lần nhớ gọi điện cho cháu, cháu lập tức tới ngay." Lâm Đạm kiên nhẫn dặn dò.

Bà lão hốc mắt có chút đỏ lên, nắm tay Lâm Đạm rất lâu không buông ra.

Lâm Đạm soi đèn pin rời đi rất xa, vẫn còn nhìn thấy bà lão đứng dưới mái hiên đưa mắt nhìn mình, trong lòng không khỏi chua xót. Sau khi về đến nhà, cô sắp mệt mỏi tê liệt đến nơi, nhưng vẫn hái dược liệu về cất, chờ ngài mai xử lý.

Thân thể nguyên chủ đã hết sức yếu ớt, không thích hợp đại bổ, mà thời gian cho Lâm Đạm chỉ còn hai tháng, không đại bổ một phen đúng là chẳng cách nào lột xác được. Nếu bác sĩ bình thường gặp loại chuyện này, nhất định sẽ bó tay, nhưng Lâm Đạm không gấp gáp chút nào. Trong đầu cô có một loại thuốc mang tên "bổ thiên hoàn", thuốc dùng nhau thai làm nguyên liệu chủ yếu, lại lấy nhung hươu, hồng tham, linh chi, tam thất, hổ phách làm phụ, trị liệu bệnh nặng lâu không khỏi, nội tạng suy kiệt, bệnh ung thư thời kỳ cuối cố kéo dài tính mạng, là một trong số các liệu pháp cổ nhất của Trung y, vào thận là đại bổ tiên thiên (1), lấy tên "bổ thiên hoàn".

Chỉ nhìn vào tên đã đủ thấy hiệu quả trị liệu của loại thuốc này bá đạo thế nào, huống chi cách chế thuốc của Lâm Đạm không hề giống một ai, có thể giữ lại tinh túy của mỗi một vị thuốc ở mức độ lớn nhất.

Sau khi viết xong toa thuốc, cô lấy điện thoại ra tra giá cả của dược liệu, không nhịn được like cho mẹ con Lưu Mạn Ny một phát. Đưa tiền cũng chính là đưa tài nguyên, chẳng ai tiêu tiền như rác tốt hơn hai mẹ con họ hết.

Hôm sau, Lâm Đạm đi tới đường quốc lộ đón một chiếc xe khách lên trấn trên, lại mua vé xe lửa tới thành phố, mua các thứ như dược liệu, hạt giống thảo dược, mầm thảo dược, mầm hoa. Vì phòng người khác ăn trộm toa thuốc bổ thiên hoàn, cô tách tất cả các loại dược liệu ra thành nhiều phần, mua ở nhiều nhà thuốc khác nhau, sau đó chuyển tiền nhận thầu núi hoang vào tài khoản của thôn Tiểu Điền.

Làm xong hết thảy, cô mang đồ vật trở về trấn nhỏ, mua một chiếc xe công nông trực tiếp lái về nhà. Nguyên chủ không biết lái xe, nhưng Lâm Đạm chỉ cần ngồi lên ghế tài xế là biết nên làm thế nào, tất nhiên không bối rối. Chờ quay xong chương trình lần này, cô sẽ chọn ngày đi thi bằng lái.

Nhìn thấy Lâm Đạm lái xe trở lại thôn, các ông lão bà lão cao hứng cực kỳ, gân giọng hô: "Ai nói tiểu Lâm ra ngoài làm việc thế? Dọa tôi sợ chết! Con bé còn phải nhận thầu ngọn núi sau nhà kia kìa, đi thế nào được!"

"Không đi được đâu! Thôn chúng ta chỉ có mỗi một thanh niên đáng tin là tiểu Lâm thôi!"

Lâm Đạm đặc biệt lý giải tâm tình của các ông bà cụ già ở đây. Hiện tại nhà nhà không có người trẻ tuổi chèo chống, mọi người tự nhiên không muốn cô rời đi. Không phải là do mấy ông bà già ích kỷ, gây trở ngại đường đi của người trẻ tuổi, mà chẳng qua tuổi họ lớn, thân thể kém, thứ sợ hãi cũng nhiều.

Lâm Đạm thò đầu ra khỏi cửa kính, bảo đảm nói: "Các bác trai bác gái yên tâm, cháu không đi."

"Aiz, tốt tốt tốt, mau về nhà nghỉ ngơi đi cháu, đi cả đường gió bụi nguyên một ngày, khẳng định mệt lả rồi." Mấy ông già đứng ven đường cười híp mắt nói.

Lâm Đạm lái xe về nhà, tháo dỡ hàng hóa xuống dọn vào sân. Mầm hoa và mầm thảo dược phải mau chóng cho vào đất nuôi, tránh cho khô chết, dược liệu tạm thời bỏ vào tủ quần áo, dùng giấy da trâu gói lại, chờ ngày sau vật liệu xây dựng đến nơi, cô để cho người chế tạo một cửa hàng thuốc bắc.

Tất cả đồ lặt vặt cũng được sửa sang lại thỏa đáng, trăng sáng cũng đã treo lên giữa không trung, cô lấy dược liệu chế tạo bổ thiên hoàn ra, dựa theo tỉ lệ mài thành phấn, cho mật ong vào nắn thành viên thuốc.

Ngày qua ngày, Lâm Đạm an tâm sinh sống tại thôn Tiểu Điền, mỗi ngày một viên bổ thiên hoàn, cẩn thận điều chỉnh thân thể, bình thường ăn được uống được, ngủ ngon nghỉ tốt, không tới nửa tháng người liền nở nang hẳn ra, da thịt trắng nõn, mái tóc khô héo đen nhánh tỏa sáng, ánh mắt đục ngầu lấp lánh rực rỡ, tinh thần diện mạo khác hoàn toàn so với trước.

Cảm giác thể lực tăng cao, cô liền mang mầm hoa và mầm thảo dược lên lưng núi, tìm nơi thích hợp trồng trọt, thời điểm xuống núi đi trong thôn một vòng, nhìn xem người già trẻ nhỏ nhà ai bị bệnh, thuận tay trị một chút. Lâu ngày, cô trở thành người được hoan nghênh nhất trong thôn, mọi người thân thiết với cô hơn cả người thân, vừa nhìn thấy cô liền miệng cười toe toét.

Lâm Đạm dùng một tháng để đi khắp ngọn núi kia, phát hiện một thung lũng trong khe núi. Trong thung lũng có rất nhiều cỏ dại và cây dây leo sinh trưởng, liếc mắt cao chừng mấy trăm thước, phía dưới là khe núi khô cạn, các tảng đá lởm chởm rải rác, ngã xuống tuyệt đối là tan xương nát thịt.

Lâm Đạm nhìn chằm chằm cỏ dại trên vách đá rất lâu, giống như xác định cái gì, sau đó bám dây leo từ từ leo xuống. Tới gần, cô không nhịn được cười. Bụi cỏ này quả nhiên không phải cỏ dại, mà là một bụi hoa lan, cả bông hoa từ trên xuống dưới tạo thành năm màu sắc xanh, đỏ, tím, vàng, trắng thuần túy rõ ràng, tương phản cực lớn, diễm lệ vô cùng.

Lâm Đạm từ trí nhớ của nguyên chủ biết được, hình dáng hoa, màu sắc hoa thế này, chính là loài hoa lan cực phẩm đã sớm tuyệt tích trong truyền thuyết - "Ngũ thải điệp" (2), hay còn được người ta gọi là "Nhật nguyệt điệp" hoặc "Minh điệp", giá thị trường cao vô cùng, đã từng có người bỏ vốn mấy triệu chỉ vì mua mầm của loại lan này.

Bụi lan trước mắt dáng dấp khỏe mạnh, mang về bồi dưỡng cẩn thận mấy ngày, nhất định có thể bán với giá cực cao. Lâm Đạm lấy công cụ, dè dặt đào phần gốc ra, bỏ vào chậu hoa nhỏ. Cách chỗ cô không xa cũng có mấy bụi lan, bề ngoài đều rất đặc biệt, cũng bị cô mang đi.

Về đến nhà, cô chuyển mấy bụi lan vào chậu, nuôi ba ngày, cảm giác trạng thái của chúng đã ổn định, lúc này mới chụp một tấm bụi "ngũ thải điệp", gửi cho bạn cũ của ba Lâm thay mặt bán. Đối phương là hội trưởng hiệp hội hoa lan trên thành phố, tự mở một cửa hàng bán hoa tên Quân Tử Các, khách tới lui đều là những người nhiệt tình với hoa lan, thân phận không phú thì quý.

Hình vừa được gửi đi, bên kia đã nhắn lại: 【 Ngũ thải điệp?!!! Hình xem không rõ, cháu phát video đi!!! 】

Lâm Đạm quay một video 360 độ, gửi qua.

【 Chờ chú! Chú gửi video đi chút. Dạo này đừng ra khỏi cửa, coi chừng chậu hoa, làm mất nó chú liều mạng với cháu!!! 】

【 Chú Trầm, chú đừng kích động, chậu hoa này cháu giữ lại cho chú. 】

【 Không cho phép nói với bất kỳ ai về chuyên này! 】

【 Vâng ạ, đây không phải lần đầu tiên cháu bán hoa, chú đừng lo lắng. 】

【 Cháu chờ chút, khách đang trả lời chú, aiz, quá nhiều người, chú trả lời từng cái sẽ rất phiền, dứt khoát để tự họ báo giá đi. Tâm giao Đạm Đạm à, cũng biết báo tin cho chú Trầm trước rồi. 】

【 Chú Trầm nhiều năm qua một mực chiếu cố đến cháu, sau này cháu sẽ chiếu cố chú Trầm. 】

Lâm Đạm cũng không biết câu này của mình khiến Trầm Thông cảm động khóc lên, cô vào lúc này đang cầm công cụ, mang mấy bụi hoa lan khác ra cắt cành khô, gốc bệnh, chuyển chậu. Hoa lan chia ra làm rất nhiều phẩm loại, giá trị cao thấp không đều. Nếu có thể bồi dưỡng ra phẩm loại biến dị, hơn nữa hình dáng hoa và lá đều hết sức đặc biệt, tình trạng đủ ổn định, một bụi bán được mấy triệu thậm chí chục triệu cũng không phải chuyện nghìn lẻ một đêm gì.

Ba Lâm thích bồi dưỡng hoa lan truyền thống, nguyên chủ cũng không có tư tưởng sáng tạo cái mới, vì vậy cuộc sống qua rất khó khăn. Nhưng Lâm Đạm thì khác. Cô trời sinh không thích đi con đường mà người khác từng đi qua. Cô biết, muốn thúc đẩy hoa lan sinh ra biến dị, trên thành phố có mấy loại phương pháp phổ biến đang lưu hành, thí dụ như phương pháp hóa học, phương pháp vật lý.

Phương pháp vật lý gồm cho soi tia X, tia Y, fast neutrons, laser, sóng vi ba, chùm ion hội tụ; phương pháp hóa học là lợi dụng hóa chất 5-BU, coi nó như một thành phần của DNA mà đưa vào trong phân tử DNA, khiến cho quá trình nhân đôi DNA xảy ra hiện tượng bắt cặp sai, từ đó gây ra biến dị cho hoa lan (đột biến thay cặp A-T bằng cặp G-X).

Rất vừa vặn, trong đầu Lâm Đạm tồn trữ rất nhiều cách điều chế hóa chất gây đột biến, tựa hồ rất sớm trước kia, có người nào đó đã hết lòng dạy dỗ cho cô. Người nọ là một người đàn ông vô cùng anh tuấn, thích mặc áo blouse trắng, giọng nói trầm thấp lại hùng hậu, hết sức êm tai. Nhưng, lúc Lâm Đạm nghiêm túc hồi tưởng lại, bóng hình đối phương liền biến mất.

Lâm Đạm sững sờ một lúc lâu mới tiếp tục tập trung vào công việc, trong lòng lại hơi trống rỗng khó chịu.

Hôm sau, Trầm Thông mang một người đàn ông hơn sáu mươi tuổi đến, hai người ăn mặc hết sức chán nản, chợt nhìn chẳng khác nào mấy ông già trong thôn. Sau khi nhìn thấy chậu "ngũ thải điệp", ông kia lấy ra một thẻ ngân hàng năm triệu, hào khí ngút trời tuyên bố: "Hoa này tôi muốn, lập tức mang đi!"

Lâm Đạm cũng không mặc cả với ông ta, nhận lấy thẻ ngân hàng, dùng túi da rắn bọc hoa lan lại, đặt trên cái xe công nông của mình, thúc giục: "Vì phòng đêm dài lắm mộng, bây giờ cháu sẽ đưa hai nguời đi luôn. Sau khi mỗi người một ngả, chúng ta không ai biết ai, ngày sau nếu cháu bồi dưỡng ra được loại lan mới, cháu sẽ báo chú Trầm thông báo lại cho bác, bác thấy thế nào?"

Cô bây giờ đang ở trong một xóm núi nghèo khó, nhà toàn bằng gỗ, nếu truyền ra danh tiếng "bán hoa lan rồi giàu sau một đêm", tuyệt đối sẽ bị người tâm tư khó dò để mắt tới. Kết quả của "trẻ con ôm vàng chạy khắp phố" thế nào Lâm Đạm quá rõ.

Ông lão nọ vỗ đùi, thở dài nói: "Đứa nhỏ này vừa có hào khí, linh khí, còn rất nghĩa khí, tâm huyết của lão Lâm thật không uổng phí!"

"Còn không phải sao. Chúng ta đừng chậm trễ, mau mang bảo bối của ông rời đi thôi." Trầm Thông gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

Hai người vội vã rời đi, nửa đường đổi mấy cái xe liền, cứ như đội viên đội tình báo không bằng, chọc Lâm Đạm lắc đầu bật cười. Nghĩ đến nhà mình còn nuôi một đống hoa lan, cô dứt khoát mua một bộ hệ thống an ninh, còn mua thêm một con chó ngao nhỏ, mang về nhà phòng cướp. Ngày sau đủ tiền rồi, cô muốn xây một khu chuyên bồi dưỡng lan tại thôn Tiểu Điền, để người già trong thôn có việc làm, để trẻ con trong thôn có một con đường để đi, cũng để Bạch Chỉ Lan có một nơi cắm rễ.


(1) Tiên thiên: cái bẩm sinh, cái sẵn có từ khi còn là phôi thai. Nếu các bạn đọc nhiều tiên hiệp chắc chắn sẽ hiểu hơn về từ này. Người ta quan niệm rằng, khi đứa trẻ còn chưa sinh ra, những thứ dinh dưỡng, khí... mà nó hấp thu đều từ cơ thể mẹ, tinh khiết cực kỳ, gọi là tiên thiên. Sau khi sinh ra, đứa trẻ bắt đầu hít thở, hấp thu các chất có mang theo 'trọc' (cặn bã, bẩn) từ bên ngoài môi trường, khiến cơ thể không còn tinh khiết như ban đầu nữa, gọi là hậu thiên.

Thực tế, cụm "bổ thiên" còn có thể hiểu theo nghĩa là vá trời.

(2) Ngũ thải điệp:

https://baike.baidu.com/pic/%E4%BA%94%E5%BD%A9%E8%9D%B6/3401097/0/caef76094b36acaf9e4667ed7ed98d1001e99c79?fr=lemma&ct=single#aid=0&pic=caef76094b36acaf9e4667ed7ed98d1001e99c79

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 631

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.