Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ nữ (25)

Phiên bản Dịch · 2653 chữ

Chương 175: Cổ nữ (25)

Lâm Đạm và Cao Thư Khải đứng bên trong phòng trọ chật hẹp, xem xong đoạn phim ngắn về cuộc đời của thiếu niên thanh tú. Ba gã đàn ông bằm thây cậu giấu trong một huyệt mộ đào sẵn, mượn tay người khác che giấu chứng cứ phạm tội, sau đó trả tiền thuê, rời khỏi thành phố này.

Khi bọn họ ngồi xe hơi đi ngang qua khu nghĩa địa này thì trời đã chạng vạng, núi Thanh Nguyên được ánh mặt trời lặn đỏ tươi che phủ, từ xa nhìn lại tựa như khắp nơi là máu. Thị giác của Lâm Đạm và Cao Thư Khải cũng theo đó thay đổi, từ phòng trọ, thoáng cái dời tới đỉnh núi.

"Như thế nào, thấy cuộc sống của ta có ngoạn mục không?" Một giọng nói âm trầm bỗng nhiên vang lên.

Lâm Đạm lập tức kéo Cao Thư Khải ra phía sau mình, quay đầu nhìn, thì thấy thiếu niên thanh tú nọ đang ngồi cùng một chỗ với mình trên mộ bia, mặt đầy cười cợt. Lâm Đạm gắt gao nhìn cậu chằm chằm, cũng không nói lời nào. Cao Thư Khải muốn tới trước người cô, bảo vệ cô, nhưng lần nào cũng bị cô đẩy trở về.

Thiếu niên thanh tú thấy bọn họ lôi lôi kéo kéo, ai cũng muốn che chở đối phương, không khỏi lộ ra biểu tình hứng thú. Cậu vỗ tay một cái, dụ dỗ: "Sao hả, hai người muốn ra ngoài?"

Lâm Đạm vẫn không nói lời nào như cũ, Cao Thư Khải nghĩ ngợi chốc lát, mở miệng nói: "Phải làm thế nào cậu mới nguyện ý để chúng tôi ra ngoài?"

"Ta không phải đã nói cho cậu rồi sao? Chỉ cần cậu cho ta mượn thân thể, ta sẽ để các người ra ngoài. Nơi này là quỷ vực của ta, không có ta cho phép, ai cũng đừng hòng tùy tiện ra vào." Thiếu niên thanh tú từ từ nói: "Điều kiện này rất đơn giản đúng không? Thi thể ta bị người ta đè dưới đáy quan tài, trọn đời không thể xoay mình, linh hồn ta tự nhiên cũng không thể rời khỏi nơi này. Sau khi ra khỏi núi Thanh Nguyên, ta tự nhiên sẽ trả thân thể cho cậu, sau đó tìm những người kia báo thù, chỉ đơn giản vậy thôi."

Cao Thư Khải không phải người ngu, tự nhiên sẽ không tin tưởng những lời này, cho nên mới bị con quỷ kéo vào luân hồi, chịu đựng nỗi thống khổ bị ngược đãi đến chết. Đối phương định thông qua phương thức tàn phá thân thể và tinh thần cậu để đạt được mục đích bắt cậu thỏa hiệp, nhưng cậu vẫn cắn răng kiên trì, cho đến khi chờ được Lâm Đạm.

Vậy mà lúc này cậu lại không hề chần chờ gì nữa, bởi Lâm Đạm cũng ở đây, cậu không thể để cô chịu khổ giống mình được.

Nghĩ tới đây, Cao Thư Khải định gật đầu nói đồng ý, lại bị Lâm Đạm nhanh tay che miệng lại. Cô híp mắt nhìn chằm chằm thiếu niên thanh tú, lạnh nhạt nói: "Đem thân thể cho ngươi mượn, ngươi sẽ cam lòng trả lại sao? Ngươi có thể chế tạo quỷ vực, chứng tỏ đã tới cấp quỷ vương, cướp lấy thân thể người khác với ngươi mà nói là chuyện dễ như trở bàn tay. Người tới cùng Cao Thư Khải nhiều như vậy, tại sao hết lần này tới lần khác vừa ý cậu ấy?"

Còn một câu Lâm Đạm chưa hỏi ra, đó là vì sao nhất định phải để Cao Thư Khải chính miệng đồng ý, thiếu niên mới có thể chiếm đoạt thân thể cậu? Tình hình như vậy, thật tương tự với người đàn ông quỷ dị nọ! Chẳng lẽ quỷ trên thế giới này đều giảng đạo nghĩa thế sao?

Nhưng Lâm Đạm biết, sự thật không phải vậy, quỷ quái bình thường nếu có năng lực đã sớm đoạt rồi, nói nhảm nhiều vậy làm gì? Như vậy có thể thấy, con quỷ trước mắt và người đàn ông quỷ dị nọ đều bị ảnh hưởng bởi cùng một loại cấm chế, mà hai người cách nhau quá nhiều niên đại, vốn không có quan hệ, vậy loại cấm chế này sinh ra thế nào, rốt cuộc là thứ gì?

Câu trả lời của tất cả vấn đề, chỉ có chờ ra khỏi quỷ vực, Lâm Đạm mới có thời gian tìm tòi nghiên cứu, trước mắt, cô phải nghĩ cách mang Cao Thư Khải ra khỏi nơi này đã. Đây là một con quỷ vương, thực lực xa xa vượt khỏi dự đoán của cô, mà thánh cổ bây giờ còn đang ấp trứng, lực lượng có thể vận dụng không đủ để xé rách quỷ vực, càng đừng nói đến giết chết con quỷ này.

Nhưng bất kể thế nào, Lâm Đạm cũng phải thử một lần. Cô cầm tay Cao Thư Khải, thận trọng nói: "Bất kể chuyện gì xảy ra, cậu đều không thể đồng ý cho nó mượn thân thể. Dù cho tớ chết, hay cả hai chúng ta rơi xuống địa ngục, cậu phải tin tưởng từ đầu đến cuối rằng chúng chỉ là ảo giác. Chỉ có cậu giữ vững, chúng ta mới có hi vọng, nếu cậu buông tha, chúng ta không chết cũng phải chết."

Cao Thư Khải dùng sức cầm tay cô, gật đầu nói: "Tớ nhất định sẽ không đồng ý đâu. Lâm Đạm, cậu định làm gì?" Tới giờ, cậu mới biết Lâm Đạm còn thân phận khác. Cô giống Ngải Vũ và Chu Nam, là người trong huyền môn, có năng lực người thường khó có thể tưởng tượng được.

Lâm Đạm cũng không trả lời, mũi chân điểm một cái liền tấn công về phía thiếu niên.

Thân thể thiếu niên lúc ẩn lúc hiện trong không trung, căn bản không để cô đụng tới dù chỉ góc áo, cậu bật cười khẽ: "Cô rất thông minh, liếc mắt một cái đã nhìn thấu bản chất câu chuyện. Không sai, cậu ta là cái xác ta chú tâm lựa chọn. Các người không đồng ý cũng chẳng sao, ta có thể chờ, dù sao thứ ta không thiếu nhất chính là thời gian."

Lâm Đạm một câu cũng lười nói nhiều với cậu, đạp bia mộ nhảy lên giữa không trung, móng tay đen nhánh hung hăng đâm tới thiếu niên. Thiếu niên không ngừng né tránh, cô cũng không ngừng công kích, chiêu thức càng ngày càng xảo quyệt, hành động càng ngày càng bén nhảy, tựa như không biết mệt mỏi là gì. Triền đấu mấy chục hiệp, thiếu niên bị cô cào vào gò má, chảy ra rất nhiều âm khí trông tương tự như máu đen.

Quỷ cũng bị thương, loại chuyện lạ này hiển nhiên khiến thiếu niên cảm thấy khiếp sợ. Cậu xóa sạch vết máu bên gò má, cắn răng nghiến lợi nói: "Cô là thứ quỷ gì vậy, mà lại có thể gây tổn thương đến ta?"

Lâm Đạm dùng thế công mãnh liệt trả lời câu hỏi của cậu ta.

Thân hình thành thạo của thiếu niên bắt đầu lộ ra vài phần chật vật, lần nữa bị cào ra vết thương, cậu bỗng nhiên biến mất tại chỗ. Lâm Đạm tựa hồ nghĩ ra điều gì, nhanh chóng rút lui trở về bên người Cao Thư Khải, mới vừa đến gần đối phương lại phát hiện mặt cậu từ từ biến thành mặt thiếu niên nọ.

"Cô rất lợi hại, tôi xem thường cô rồi." Thiếu niên ngữ điệu khó đoán mở miệng, "Đã vậy, ta sẽ để cô nếm thử cảm giác không thể ra sức nó như thế nào."

Lâm Đạm muốn lui về sau cũng không còn kịp nữa. Thiếu niên bỗng nhiên sán lại gần, đẩy cô vào ảo cảnh. Lần nữa mở mắt, cô đã ở trong cơ thể thiếu niên, thay thế cậu trải qua tất cả cảnh ngộ khi còn sống. Cô giống như con bù nhìn, dựa theo kiểu mẫu hành động của thiếu niên mà sinh hoạt, học tập, lại vừa giống như người đứng xem, trơ mắt nhìn cậu rơi xuống địa ngục.

Cậu kết giao một người bạn trai, lúc đối phương đưa cậu về nhà, không nhịn được trong hành lang đen nhánh hôn cậu. Bọn họ ôm nhau thật chặt, ngọt ngào như vậy, vui vẻ như vậy, nhưng hoàn toàn không biết, núp tại xó xỉnh tối tăm, có người đang dùng ánh mắt ác độc nhìn họ.

Tính hướng của thiếu niên cứ như vậy bị người cùng thuê phòng phát hiện, đối phương kể phát hiện này với hai người còn lại. Bọn họ quyết định "vì dân trừ hại", dạy dỗ thật tốt thằng biến thái này. Mới đầu bọn họ chẳng qua chỉ mặt mắng, thấy gương mặt phờ phạc không dám phản kháng của thiếu niên, dần dần biến thành quyền cước đấm đá. Bọn họ uy hiếp thiếu niên rằng sẽ tới trường học tố cáo cậu, bức bách cậu làm trâu làm ngựa cho họ, để bọn họ tìm được khoái cảm trong quá trình lăng nhục.

Hành vi của họ dần thăng cấp, từ đánh chửi phát triển đến nhốt, ngược đãi, cuối cùng biến thành mưu sát phân thây.

Thiên niên bất lực, tuyệt vọng, thống khổ, Lâm Đạm có thể cảm nhận được hết thảy, nhưng không thể ra sức. Cô chỉ là tù nhân bị vây trong cái xác này, căn bản không thể điều khiển số mệnh cậu. Không nghi ngờ chút nào, trải nghiệm của cậu hết sức đáng sợ, gọi là luyện ngục nhân gian cũng không quá đáng, người bình thường chỉ trải qua một lần đã nổi điên, huống chi là luân hồi vĩnh viễn không có hồi kết?

Mắt thấy lần luân hồi thứ hai bắt đầu, Lâm Đạm biết mình không thể chờ đợi thêm nữa, vì vậy tỉnh táo nói: "Ngay cả một cái quan tài ngươi còn không tránh thoát, khó trách sẽ bị ba tên hạ đẳng này giết chết. Nếu như đổi lại là ta, đổi thành bất kỳ người nào có huyết tính, cũng sẽ không rơi vào kết quả như ngươi. Ngươi sở dĩ bị giết, là bởi chính ngươi vô dụng, không trách được ai. Ngươi có tư cách gì để nói đến việc báo thù? Ngươi chính là một phế vật."

Không gian chật hẹp bắt đầu vặn vẹo biến hình, dùng sức chèn ép hồn thể của Lâm Đạm, mà cô thì nhíu mày một cái cũng không.

Giọng nói âm trầm của thiếu niên từ bốn phương tám hướng truyền đến: "Vậy ta ngược lại muốn nhìn xem, khi cô rơi vào tình cảnh này, cô sẽ làm thế nào." Cậu khẽ cười một tiếng, đảo ngược ảo cảnh.

Một giây kế tiếp, Lâm Đạm phát hiện mình bị một người đàn ông cao lớn siết cổ, hai người khác đè tay chân của cô, khiến cô không cách nào nhúc nhích. Thiến niên không báo trước tiếng nào, trực tiếp để cô trải qua thời điểm cậu bị giết. Cô có thể tự do chi phối cơ thể này, nhưng không có đường sống phản kháng nào. Cô quá mệt mỏi, quá đói, quá yếu ớt, dù không bị siết cổ cũng chẳng sống được bao lâu.

Hô hấp của cô càng ngày càng yếu ớt, gần như dừng hẳn. Gã đàn ông cao lớn lúc này mới buông dây điện, thấp giọng nói: "Lấy dao với cưa tới."

Hai tên đồng bọn đi lấy công cụ, gã đàn ông cao lớn dò xét hơi thở Lâm Đạm, không ngờ cô bỗng nhiên mở mắt ra, hung mãnh nhào về phía gã, đôi tay gắt gao siết chặt cổ gã, dùng răng cắn rách làn da, bắt đầu điên cuồng hút máu. Cô đã đói liên tục nhiều này, thịt sống tanh tưởi hay máu tươi không những không khiến cô thấy ghê tởm, mà còn kích thích cảm giác thèm ăn của cô. Cô giống như một con sói, cắn chặt con mồi không buông tay, máu tươi văng tung tóe khắp nơi nhiễm đỏ cơ thể cô, nhiễm đỏ cả con ngươi cô nữa.

Gã đàn ông từ kịch liệt giãy giụa tới vô lực co quắp, trước sau chỉ tốn mấy chục giây.

Lâm Đạm đứng lên từ trong vũng máu, tùy ý lượm một chai bia đập vỡ, sau đó uể oải dựa vào sau cửa.

Nghe tiếng thủy tinh vỡ, hai gã đàn ông bên ngoài vội vã chạy vào kiểm tra. Gã đã ông dẫn đầu vừa mới vượt qua ngưỡng cửa liền bị chai bia Lâm Đạm cầm đâm xuyên cổ, một cột máu phun ra. Gã đàn ông phía sau sợ ngây người, còn chưa kịp phản ứng, Lâm Đạm đã rút chai bia ra, trực tiếp cắm vào mắt gã.

Hai gã đàn ông một che cổ chậm rãi ngã xuống, một bụm mặt đụng loạn khắp nơi, dao và cưa họ mang tới rơi đầy đất.

Thân thể Lâm Đạm rất yếu ớt, làm xong hết thảy đã thở hồng hộc, mặt trắng như tờ giấy, nhưng cô không dám buông lỏng, nhặt một con dao lên, lảo đảo đi tới phía sau gã đàn ông mắt mù, cắt đứt động mạch cảnh của gã. Máu tươi đậm đặc chậm rãi chảy thành dòng trên đất, tràn qua bàn chân cô. Cô đứng trong vũng máu hồi lâu, sau đó đẩy cửa bước ra ngoài.

Một luồng ánh sáng trắng thoáng qua, cảnh tượng lại biến ảo. Lâm Đạm phát hiện mình trở lại thời điểm thiếu niên vừa mới bị ba người nọ bắt nạt. Bọn họ không dám làm gì quá đáng, chỉ chặn cậu ở sâu trong ngõ hẻm đánh ác một trận. Lâm Đạm có thể chi phối cơ thể này, song không thể sử dụng dù chỉ tí ti lực lượng thuộc về mình. Cô chân chính biến thành một thiếu niên tay trói gà không chặt, bị đánh bể đầu chảy máu.

Sau khi phát hiện mình vô lực phản kháng, cô chỉ có thể ôm đầu, co rúc trong xó xỉnh. Chờ ba người đánh chán rồi, cô không trốn vào góc chữa thương như thiếu niên, mà trực tiếp gọi điện báo cảnh sát.

Thiếu niên thật ra hoàn toàn có thể bỏ phòng trọ, cách xa ba ác ma kia ra, nhưng cậu không làm vậy. Cậu có quá nhiều băn khoăn, có quá nhiều khiếp đảm. Cậu sợ ba người tới trường học tố cáo cậu đồng tính luyến ái, sợ ba mẹ chỉ trích, sợ hơn cả là ánh mắt khác thường của người khác. Vì vậy cậu chỉ có thể hết lần này tới lần khác bị bắt nạt, rồi lại hết lần này tới lần khác lựa chọn yên lặng.

Nhưng Lâm Đạm sẽ không yên lặng. Cô tới bệnh viện trị thương, kiện ba người nọ ra tòa. Ba người bị bắt giam nửa tháng, bồi thường cô một số tiền theo quy định pháp luật. Ba mẹ thiếu niên biết được chuyện này không ngại xa xôi chạy tới thăm cô, mặc dù rất tức giận, nhưng đau lòng nhiều hơn. Trường học cũng không đuổi học cô, tính hướng không thể lựa chọn, không phải là một loại sai lầm. Có bạn học khinh bỉ cô, cách xa cô; có bạn học thì khích lệ cô, ủng hộ cô.

Cô rời khỏi phòng trọ kia, tiếp tục cuộc sống của mình...

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 515

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.