Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1912 chữ

Sau khi chớt đột ngột vì tăng ca vất vả, ta cho rằng cuối cùng ta có thể thoát vận mệnh làm trâu làm ngựa của người làm công, nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, ta cư nhiên bị hệ thống trói định.

Hệ thống mang ta xuyên vào một quyển văn cung đấu, ở chỗ này ta là một Quý phi ỷ vào gia thế nên vô cùng kiêu ngạo ương ngạnh.

“Ta biết, cùng phong cách với Hoa phi, ai mà không xem qua Chân Hoàn Truyện chứ.”

Hệ thống tỏ vẻ, không sai biệt lắm chính là như vậy, nhưng mà chuyện ta phải làm là làm cho cẩu hoàng đế yêu ta, sau đó tránh khỏi vận mệnh cả nhà chớt thẳng cẳng.

Ta nằm bẹp dí ở trên giường.

“Làm không được, tìm người khác đi.”

Hệ thống nói: “Hoặc là làm, hoặc là chớt.”

Nghe thế, ta rốt cuộc ngồi không yên.

Ta vội vàng kêu cung nữ lấy cho ta tất cả ngân phiếu mà ta có ở hậu cung.

Tất cả đều viết tên của ta rồi thiêu hủy.

Hệ thống hỏi ta làm gì, ta trả lời: “cái này gọi là đánh giặc phải chuẩn bị lương thảo trước.’’

“Ngươi không phải nói không làm thì liền phải chớt sao? Khi nào chớt, có thể nhanh một chút hay không, ta sốt ruột, ta sợ chậm sẽ không thu được tiền giấy.”

Hệ thống nghiến răng nghiến lợi cò kè mặc cả với ta.

Kể lể đủ loại chỗ tốt khi làm Quý phi.

Ta trầm mặc một lúc lâu: “Bộ dáng vẽ bánh của mi giống y hệt lúc trước HR thông báo tuyển dụng ta.”

Dứt lời, ta đá giày một cái, bắt đầu nằm ở trên giường ngủ.

Túi ngủ, túi bọc thi thơm tho của ta.

Ta mới mặc kệ cái gì mà thiết lập có OOC hay không, chớt sớm siêu sinh sớm.

Một giấc ngủ dậy, trời đã tối rồi.

Ta sờ sờ cái bụng vì đói mà dẹp lép kêu bữa tối.

Hà bao đích lí, anh đào nhụ, bào ngư vây cá, vịt bát bảo.

Thôi được rồi, xem như nể mặt đồ ăn nên sống thêm 1 ngày.

Cơm chiều ăn có hơi no, ta đang ở trong viện đi bộ tiêu thực, Tô công công đại thái giám bên người cẩu hoàng đế tới thông báo với ta, đêm nay cẩu hoàng đế không thể tới.

Ta: “Ừm.”

Thích tới thì tới.

Tô công công xấu hổ chớp mắt một cái: “Nương nương thứ lỗi, Thánh Thượng lo lắng vì quốc sự, cũng không phải cố ý không tới thăm nương nương.”

“Ừm.”.

Liên quan gì đến ta.

Tô công công cho rằng ta không vui, xám xịt rời đi.

Hệ thống nhân cơ hội nói, đây là cơ hội để lấy lòng cẩu hoàng đế, bảo ta đi đưa bát canh chén nước cọ hảo cảm.

Ta lắc đầu cự tuyệt, cũng uy h·iếp hệ thống tải cho ta hai tập phim truyền hình.

Hệ thống bảo ta đừng nằm mơ.

Ta cởi lưng quần liền bắt đầu ném lên trên xà nhà.

Nhân sinh không thú vị, cúi chào ngài.

Hệ thống phát ra tiếng nổ đùng bén nhọn: “Xuống dưới đi, tổ tông, tải cho ngươi.”

Ta xem xong hai tập phim cẩu huyết, mỹ mãn đi ngủ.

Thật tốt, từ giờ trở đi sẽ không có cấp trên nửa đêm gọi điện thoại cho ta kêu sửa phương án.

Ngây thơ.

Rạng sáng bốn giờ, khoảnh khắc bị cung nữ lôi ra khỏi chăn, ta mới phát hiện mình quá ngây thơ.

Hậu cung tuy rằng không có Hoàng Hậu, nhưng mà có Thái Hậu vị tôn đại Phật này.

Có khả năng bà ấy lớn tuổi thiếu cảm giác an toàn.

Chính mình ngủ không được, còn không cho người khác ngủ.

Mỗi ngày lăn lộn làm cho tất cả cung phi tần dậy sớm thỉnh an bà.

Liên Chi-đại cung nữ của ta, vừa giúp ta sửa sang váy áo vừa dặn dò ta, Quý phi đặc biệt phải đến sớm, làm gương tốt cho các phi tần lập khác.

Ta muốn nói đánh rắm.

Trước kia lãnh đạo của ta mỗi ngày đều đi làm muộn hơn ta, tan làm sớm hơn ta, làm ít hơn ta, ăn nhiều hơn ta.

Gương tốt, đó là muốn làm Hoàng Hậu.

Ta muốn làm sao?

Ta không muốn.

Bằng không vẫn là thắt cổ đi.

Nhưng mà hiện tại đám đông đang nhìn chằm chằm, chắc là không được.

Hay là chờ buổi tối trở về rồi tính.

…………

Tuy rằng ngồi cỗ kiệu, nhưng mà rạng sáng bốn giờ trời rét đậm, lạnh đến mức có thể đông chớt người.

Trong điện có đốt chậu than nhưng không đủ ấm.

Ta đầu óc có hơi trì độn vấn an Thái hậu, xong bắt đầu ngồi phát ngốc.

Hoàng đế còn trẻ, con hơn một năm nữa nữa chủ mới tuyển tú vào cung.

Trong cung phi tần thực sự không nhiều lắm.

Nhưng mà nghe các nàng ngươi một câu, ta một câu nói mấy lời không dinh dưỡng, ta cảm thấy rất phiền.

Trời mịa!

Cái này với đi mở họp có cái gì khác biết!

【 Muốn chớt muốn chớt muốn chớt muốn chớt muốn chớt muốn chớt muốn chớt muốn chớt………】

Đợi không được buổi tối, hiện tại liền muốn chớt.

Hệ thống khuyên ta đừng spam, nó cảm thấy hơi phiền.

Nhưng mà ta khống chế không được.

Lúc này, Thái Hậu vẫn luôn không nói chuyện đột nhiên mở miệng nói: “Quý phi gần đây có tâm sự gì? Không ngại thì nói cùng ai gia, không cần buồn một mình.”

Các phi tần cũng nhìn nhau liếc mắt một cái, lại bắt đầu ngươi một lời ta một ngữ phủng chân thối của ta.

Thật ra thì không cần thiết.

Ta nhìn chằm chằm Thái Hậu, cảm thấy bà ấy có hơi giống nãi nãi của ta lúc còn trẻ.”

“Thần thiếp rất ổn, tạ Thái Hậu quan tâm.”

【 Ổn? Ổn cái rắm, không ổn một chút nào, còn phải dậy sớm hơn lúc đi làm, ngày mai còn phải dậy sớm như vậy ta liền treo cổ ở cửa cung của Thái Hậu. 】

Tay bưng trà của Thái Hậu nháy mắt run lên.

Ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về phía ta.

Ta gật đầu mỉm cười, nhưng nhìn bà ấy giống như đã bị cái gì làm cho hoảng sợ.

Vội vàng lấy cớ có việc, để cho các vị phi tần giải tán.

Trở về không một lát, ta liền thu được vài món trang sức do Thái Hậu ban thưởng, cũng thông báo miễn cho ta thỉnh an.

Hệ thống bảo ta động não, tìm hiểu một chút xem thâm ý sau lưng chuyện Thái Hậu miễn cho ta thỉnh an.

Ta xua tay lên giường: “Ta không phải nhân viên công vụ.”

Người là sắt, giường là nam châm.

Ngủ thôi!

Vốn dĩ ngày này cũng được coi là viên mãn, nhưng cố tình vào buổi tối, Tô công công lại tới nữa.

Nói hôm nay cẩu hoàng đế muốn lại đây.

Ta phải thị tẩm.

Ha ha ha ha ha, không sống nữa!

Lúc ta trèo lên ghế, lập tức thắt cổ thời điểm, hệ thống nói: “Phi tần tự sát là đại tội, đến lúc đó người nhà của cô đều sẽ bị cô liên lụy đến chớt.”

Ta buộc chặt nút thắt dây thừng.

“Chỉ cần ta không có đạo đức, ai cũng đừng nghĩ bắt cóc đạo đức với ta.”

“Giúp ta đá đổ ghế, cảm ơn.”

Hệ thống rõ ràng nóng nảy, toàn bộ thống tử đều vang lên báo động.

“Bây giờ tranh giành suất đầu thai mãnh liệt như vậy, cô nhất định sẽ đầu thai đến Ấn Độ.”

Ta từ trên ghế xuống dưới, bắt đầu tự hỏi.

Rốt cuộc là bị nam nhân xa lạ ngủ đáng sợ, hay là đầu thai đến Ấn Độ đáng sợ.

Hệ thống thấy thế, lập tức khuyên nhủ, “Ký chủ yên tâm, hoàng đế này có tướng mạo anh tuấn, không giống Quýt Mập, nói như thế nào đây cũng là một quyển cung đấu ngọt sủng văn, cho nên nam chủ có thể kém chất lượng sao?”

Ta trầm tư vài giây: “Hắn ‘làm’ việc ổn không?”

Mười mấy năm trước ta vội vã sinh tồn, sau mười mấy năm vội vàng trả nợ.

Lớn như vậy, ta còn chưa có thể nghiệm quá đâu.

Hệ thống đỏ mặt, “Hẳn là…… Cũng không tệ lắm đi.”

PS: Trời ui, cười chớt tui! Tác giả ấn tượng với phim Chân Hoàn quá hay sao mà lôi cả "Quýt Mập" vào so sánh.

Đang nói chuyện, cẩu hoàng đế đã bước vào.

Ta không có thỉnh an cũng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt hắn.

Phàm là con người đều thích đẹp, ta cũng không ngoại lệ.

Chỉ thấy cẩu hoàng đế này mi cong vút, mũi cao, đôi mắt thâm thúy, mặt mày tươi tắn.

Xác thật có vài phần tư sắc.

Hắn nhướng mày đón ánh mắt của ta.

“Ái phi vì cớ gì nhìn trẫm như vậy.”

“Chỉ là cảm thấy hôm nay Thánh Thượng đặc biệt anh tuấn.”

Đáy lòng ta dâng lên một cổ hưng phấn, trong lòng yên lặng cảm thán.

【 Xác thật soái, ngủ không lỗ, nhưng mà nhìn có hơi gầy yếu, không biết có tám múi cơ bụng hay không, làm việc được không. 】

Ta vừa dứt lời, khoé miệng vẫn luôn tươi cười của hoàng đế bỗng nhiên có chút cứng đờ.

Hắn ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía ta, “Gần đây vì quốc sự mà vắng vẻ Quý phi, ái phi đang tức giận sao?”

Ta ngoài miệng nói quốc sự làm trọng, nhưng trong lòng lại nghĩ.

【 không tới mới tốt, tới còn phải khách sáo với hắn. 】

Khóe miệng của hoàng đế giật giật, tiếp tục quan tâm như lệ thường.

Ta trả lời cho có lệ: “Ừm”, “À”, “Vâng”, “Khá ổn”.

Nhưng thực tế trong lòng điên cuồng cùng hệ thống phun tào.

【 Hắn có phải tới từ Đôn Hoàng hay không, vẽ vời nhiều như vậy. 】

【 Một chữ, “Làm” liền xong việc. 】

【 Nghe nói đàn ông qua 25 tuổi liền đi xuống dốc, nếu như ta nhớ không lầm, cẩu hoàng đế năm nay vừa mới tròn 20 tuổi đi, trẻ như vậy liền không được, thật đáng thương nha. 】

【 Ai, dù sao cũng phải chớt, nếu không trước khi ta chớt tìm một tên thị vệ 18 tuổi thử xem? 】

Không biết ta nói sai câu nào, sắc mặt của cẩu hoàng đế càng ngày càng không tốt.

Vào lúc ta cho rằng hắn muốn phất tay áo rời đi, hắn đột nhiên chặn ngang đem ta ôm lên.

Còn ở ta bên tai nghiến răng nghiến lợi nói, “Hôm nay Trẫm sẽ cho ái phi biết, rốt cuộc trẫm có được hay không.”

Hử? Có phải có chỗ nào không thích hợp hay không?

Không đợi ta nghĩ lại, môi của cẩu hoàng đế liền hôn lên tới.

Oa sa, thật mềm mại nha.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Cô Ấy Luôn Muốn Thắt Cổ của Thu Đao Ngư Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhannhungoctruc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.