Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1121 chữ

.

.

.

-"Mau mau! Lề mề!"

Nhị tẩu bực tức thúc giục mấy nô tài đem ngân phiếu rời đi, tay chân thì bận bịu với đống giấy tờ chất như núi, nhìn vào bên trong căn phòng đã thấy vô cùng rắc rối nhưng không chỉ có nhị tẩu phu nhân mà còn có thêm hai người nữa giúp sức, là đại tẩu tẩu và Manh tiểu thư.

-"Nhìn mợ kìa, bù lu bù loa cái gì vậy chứ! Haha"

-"con còn cười sao? Bộ sức của con bằng mười con trâu hay sao? Con trâu bò không mệt nhưng ta thì biết mệt!"

Nhị tẩu buông ngò bút, đánh vào người Manh tiểu thư.

-"Được rồi mà, được rồi..."

Đại tẩu tay không ngừng ghi chép tính toán, khẽ cười một cái.

Ba vị này chính là người phụ trách kê khai, tính toán riêng của một trăm lẻ chín biệt phủ thuộc địa phận phía nam, trong đó có bao gồm Bách Điền phủ nơi ở của tam thiếu gia.

Người đời đều biết nhà họ Triệu giàu có và rất rộng lớn, nên vậy để quản lí được khối tài sản và số lượng lớn phòng thì cần rất nhiều nhân lực, phía tây là gồm có mười người quản lí ngân sách cho một trăm năm mươi lăm phủ, phía bắc là một trăm bốn mươi ba phủ hết mười người, phía đông có một trăm ba mươi bảy phủ hết sáu người quản lí.

Ba người này, Manh tiểu thư là nhỏ tuổi nhất, cũng là người có năng lực nhất. Nhị tẩu tẩu kia không nói nhưng trong lòng có chút không cam vì kê khai ngân sách đều là làm chung, khi được khen thưởng thì chỉ mỗi Manh tiểu thư được lão thái thái khen thưởng, tuy ngoài mặt không nói vì sợ mích lòng, vẫn cam chịu làm việc, lại là người rất nghiêm trọng trên dưới, nô tài thì nhất định là người thấp kém trong mắt cô.

Đại tẩu tẩu kia thì tính tình ôn hoà, con người nhã nhặn là người rất tốt, cô không những vui cho Manh tiểu thư mà còn rất ngưỡng mộ muội muội nhỏ tuổi kì tài.

Còn Manh tiểu thư, tính tình có chút gian xảo, ngoài mặt tươi cười bên trong có chút mưu kế, tuy có thể nói là người tốt nhưng tính khí thất thường, làm việc có lúc còn thiếu sót nhưng luôn được đại tẩu che giấu giúp.

Tiểu phu hấp tấp chạy vào, tay cầm một bao bì giấy trúc.

-"Đại phu nhân, nhị phu nhân, Manh tiểu thư! Có một đơn kiện vừa mới được gửi đến, được đặt trước cánh cửa ở phủ sau"

Nhị phu nhân nghe tiểu phu nói, mặt liền có chút kì lạ. Đại tẩu tẩu và Manh tiểu thư thì gương mặt lo lắng, tay cầm lấy lá thư mở ra đọc.

Trong thư:

"Tam thiếu gia nhà các người quỵt tiền nhà bọn tôi, ăn tám bữa ở quán tôi còn không trả tiền! Nếu Triệu gia các người không giải quyết, bọn tôi sẽ đâm đơn kiện lên quan, hẹn gặp ở Đông Thế Bàng, ngõ cù lũ"

Đập phong thư xuống bàn, Manh tiểu thư tức giận ra mặt.

-"Lại là tam ca ca! Tháng này rốt cuộc có bao nhiêu chuyện là của ảnh rồi! Chúng ta chưa đủ mệt sao!?"

-"Ôi trời ơi! ...!" Đại tẩu lập tức bịt miệng Manh tiểu thư lại, khẽ nhúm môi lo lắng rồi nhẹ nhàng khuyên giải.

-"Con bình tĩnh, con dù có giận cũng hãy bẩm lại lão thái thái và lão gia gia sau đi, sao lại dám trách cứ Triệu thiếu gia! Không sợ bà ấy lột cái miệng nhỏ này của con à!?"

-"không sợ! Triệu ca thường ngày cứ thích gây sự, sinh sự! Sợ người khác không biết ảnh là người rắc rối!"

-"Haizzz trời ơi im đi im đi! Lão thái gia thương đệ ấy nhất, nếu nghe được lời này từ con, coi chừng sự tín nhiệm của họ với con tan thành mây khói!"

Nhị phu nhân thở dài đưa tay với lấy tấm phong thư, đọc lại lần nữa.

-"Con đâu có sợ! Các tẩu tẩu xem thường con quá rồi! Hôm nay con đến thẳng Trường Lưu phủ, nói cho lão thái thái biết mà trách phạt!"

Đại phu nhân đưa tay kéo Manh tiểu thư ngăn không cho cô đi, lo lắng nhìn nhị tẩu. Nhị tẩu đứng dậy cười một cái rồi cất lời.

-"Nếu con sợ thêm việc chi bằng vụ lần này để mợ giải quyết đi"

Manh tiểu thư khựng lại một nhịp, lại quay sang nhìn nhị thiếu phu nhân, ánh mắt có vài phần nghi hoặc.

-"Mợ giải quyết thế nào?"

-"Nha đầu này, ta nói con được lão thái thái khen suốt rồi tưởng mỗi mình thông minh à? Chuyện này có là gì mà không được... Mợ giải quyết chỉ trong chốc lát"

-"Chuyện này ít nhiều gì cũng phải bỏ ra một số lượng lớn ngân lượng, bỏ ra quá ít thì sẽ lại bị họ bàn tán sau lưng, cũng không thể đi đến gặp người gửi thư này được, chúng ta không có nhiều thời gian cho việc cỏn con này... Hoặc cũng có thể tin tức này chỉ là truyền giả, ở đây chỉ để địa điểm gặp mặt, hay cứ cử người đến đó đánh cho bọn họ một trận!"

Đại tẩu hoang mang nhìn Manh tiểu thư rồi gõ đầu cô ta.

-"Ôi trời ơi, nha đầu này đúng là gan to, lỡ như hắn bị thương rồi thì lại cáo quan, đến lúc đó chuyện này không còn nhỏ nữa đâu!"

-"Manh tiểu thư tuy thông minh, nhưng lại thiếu kinh nghiệm quá.. chuyện này cứ giao lại cho ta là được"

Nhị phu nhân cười nói xong sau đó đem sấp sổ ghi chép mang về phòng cùng sáu vị nha hoàn.

Mặc cho gương mặt Hoàn Manh có chút không vui, rõ là trước nay chuyện lớn hay bé gì thì cũng có tay của cô ta nhúng vào, nay chuyện liên quan đến tam thiếu gia nhị tẩu lại tự tay xử lý không cho ai có phần chen vào, trong suy nghĩ sâu xa của Manh tiểu thư thì nhị tẩu này có lẽ muốn được sự tín nhiệm của lão thái gia, vì biết hai vị già lão thương đứa cháu trai này nhất.

Nghĩ rồi thôi, lại bắt tay vào tiếp tục ghi chép sổ kê, tính toán. Một ngày dài đằng đẵng trôi nhanh qua.

Bạn đang đọc Nữ Nhân Xuyên Thành Tam Thiếu Gia sáng tác bởi Chanhpp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chanhpp
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.