Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Khí,Tiểu Đan,Thú Vị

Tiểu thuyết gốc · 1479 chữ

Trên đường về Thanh Thủy thấy hắn trầm nặng định mở miệng thì Tiêu Thần lên tiếng.

- Được rồi ngươi muấn hỏi gì thì cứ hỏi đi, nhưng ta sẽ chỉ nói những điều ngươi có thể hiểu được còn những điều ngươi không hiểu ta sẽ từ từ giải thích sau

Thanh Thủy gật đầu rồi nhìn bình ngọc trong tay

- lúc nãy ngươi nói rằng trong bình ngọc này là đan dược có tiên khí còn mạnh hơn linh khí là sao.

- Tiên khí khác linh khí vì nó rất cần thiết cho tu sĩ ở cảnh giới tôn giả, ngươi có thể hiểu rằng đây là một kiểu tiến hóa của linh khí nhưng linh khí chỉ tồn tại trong các tinh cầu còn tiên khí là loại tồn tại trong hư không cũng chính là vũ trụ

- Ngươi nói tiên khí chỉ dành cho tu sĩ tôn giả là sao, ta mới chỉ là luyện khí sao lại có thể sử dụng được, còn tôn giả là cảnh giới gì nếu ta nhớ không nhầm thì cảnh giới cao nhất là đạp thiên có thể phi hành trong tinh không còn tôn giả có thể làm vậy không.

- Mỗi cảnh giới đều có một khả năng đặc biệt được gọi là bổ tu, ví dụ

*tu sĩ trúc cơ có thể tu luyện thêm một loại lực lượng khác gọi là linh hồn

*kết đan có thể luyện đan dược

  • nguyên anh có thể phi hành trong không trung

*Đạp thiên có thể phi hành ra ngoài vũ trụ

Mỗi một khả năng đều có một tác dụng để trợ giúp tu sĩ trong việc tu luyện đạp thiên có thể ra ngoài tinh không chính là để tu sĩ có thể ở ngoài đấy hấp thu tiên khí trợ giúp đột phá đến một cảnh giới cao hơn là tôn giả.

- Ngươi hiện đang ở giai đoạn nào

Tiêu Thần không trả lời chỉ lắc đầu

- được rồi vậy ngươi từ đâu đến không nhẽ cũng là từ trong tinh không kia đi ra.

- đúng vậy, ta ở một lơi rất rất xa tại một tinh cầu màu đỏ lớn hơn nơi này rất nhiều tên là Viêm Tinh.

- ngươi tại sao lại ở đây

- ta bận đuổi giết kẻ thù tuy giết được nhưng trọng thương rơi xuống đây

"Nha" Thanh Thủy gật gật đầu có chút kinh ngạc nàng cứ nghĩ rằng hắn tuy mạnh hơn lão cha nhưng không ngờ được hắn còn khủng bố hơn rất nhiều

- phải rồi khi ta định cứu ngươi thì có con rắn đang nằm trên người ngươi sao không để ta giết nó, nó là thú nuôi của ngươi à

Thanh Thủy có chút hứng thú hỏi, thực ra nàng rất muấn chạm thử vào con rắn đó nhìn rất đẹp, nhưng sợ nó cắn

- đúng vậy nó là một con tiên thú chuẩn bị tiến hóa thành thánh thú

- Tiên Thú và thánh thú là những loại thú như thế lào ta chỉ biết đến ma thú và linh thú thôi

- ma thú là loài chưa có linh trí không thể tu luyện còn linh thú lúc này đã có linh tính của riêng mình và biết hấp thu linh khí để đề cao sức mạnh, tiên thú chỉ tồn tại trong hư không, thánh thú chính là cấp bậc cuối cùng lúc này chúng thông minh không khác con người là mấy có thể biến hình người nhưng vẫn chưa hoàn thiện chỉ có thể coi là bán nhân mà thôi chỉ có thánh cấp đỉnh phong mới hoàn toàn hóa hình người, còn có một loại khác gọi là hoang thú, chúng tồn tại từ lúc tinh không này được tạo ra số lượng chỉ có mỗi loài chỉ có một con những loài này đều có những truyền thuyết về mình, mỗi khi chúng chết đi thì sẽ tự xuất hiện ra một con con khác nối tiếp giống loài, đến nay vẫn chưa ai có thể lí giải được sự xuất hiện của chúng, hoang thú không thể hóa hình người nhưng sức mạnh lại lớn hơn thánh thú một bậc. Có bốn con hoang thú được nhiều người biết đến nhất chính là Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, bọn chúng tượng trưng cho bốn yếu tố sức mạnh.

- Thế rồng với phượng hoàng có được coi là hoang thú không

- có thể, chỉ là rất lâu rồi không thấy chúng xuất hiện lên ta cũng không rõ.

.

.

.

Trong lúc Thanh Thủy im lặng để cố tiêu hóa mớ thông tin hắn vừa kể thì đã về đến Thanh gia.

Lúc này mấy kẻ đứng canh cửa thấy nàng thì lập tức mở cửa. Tiêu Thần không nói gì chỉ im lặng đi theo nàng vào đến trong phủ đang muấn trở lại phòng của mình thì Thanh Thủy mới vội quay lại hỏi

- phải rồi ngươi có thể cho ta xem con rắn kia được không.

- ừm...cũng được

Nói rồi hắn xòe tay ra lập tức từ trong ống tay áo một con tiểu xà bé có màu sắc xặc sỡ to bằng ngón tay cái dài khoảng hai xích bò cuận tròn ở trên tay Tiêu Thần ngóc đầu nhìn về phía Thanh Thuỷ, nhìn nó trông có vẻ lười biếng khác hẳn lúc trước lúc mới gặp.

Thanh Thủy nhìn con rắn tỏ vẻ thích thú.

- Hiện tại nó đang trong thời gian Tiến hóa nên rất hay ngủ muấn gọi dậy rất khó.

- Ta có thể chạm vào nó không

- Được, xòe tay ra.

Thanh Thủy gật đầu rồi xòe tay ra, con tiểu xà thấy vậy cũng không đợi Tiêu Thần lên tiếng bò luân vào tay Thanh Thủy rồi cuận tròn lại cọ cái đầu bé tí vào tay nàng làm cho nàng có chút buần. Thanh Thủy đưa tay vuốt ve làm con rắn cảm thấy dễ chịu mắt lim dim như sắp ngủ

-Này Tiêu Thần nó có tên không

- Không ta vẫn thường gọi nó là linh xà

Nghe vậy nàng tỏ vẻ thất vọng vỗ vỗ đầu con rắn tỏ vẻ tiếc thương.

- Thật đáng thương cho ngươi đi theo hắn lâu như vậy lại còn bảo vệ hắn mà hắn không thèm cho ngươi một cái tên, được rồi từ nay ra gọi ngươi là tiểu Đan được không

Tiểu xà kia nghe vậy thì lập tức tỉnh ngủ hướng nàng tỏ vẻ gật đầu mừng rỡ

- vậy ngươi có đồng ý đi theo ta không ta sẽ không giống hắn bạc đãi ngươi nha

Tiểu Đan nghe vậy có chút do dự nhìn hướng Tiêu Thần thấy sắc mặt hắn vãn bình than thì lập tức đồng ý rồi chui luân vào ống tay áo của Thanh Thủy

Điều này lập tức làm Tiêu Thần nghệt ra không phải hắn không để ý đến việc này mà hắn nghĩ con rắn này đi theo hắn lâu như vậy lại ăn thêm bao nhiêu đồ quý hiếm mà hắn kiếm về vậy mà phản chủ nhanh vậy không cần cho thứ gì chỉ mới có tên thôi đã xách váy chạy, lúc này mới vội với tay định cần lấy tay Thanh Thủy để kéo con rắn phản chủ này ra dạy giỗ lại nhưng lào có dễ vậy nàng đã đề phòng tên này sẵn rồi hắn vừa động liền lập tức cho tay vào trong người hướng hắn lè lưỡi

- Ngươi định làm gì vậy, nam nữ thụ thu bất thân nha.

- Lôi con súc sinh kia ra đây. Tiêu Thần mặt đen như than nói

- Ai cho phép ngươi gọi tiểu Đan là súc sinh ngươi mới là súc sinh từ giờ đây là thú cưng của ta không cho phép ngươi bắt lạt Tiểu Đan. Nàng hướng Tiêu Thần trêu tức cười nói.

- Ta thấy hay là ngươi lên về xem lại mình đi làm gì... có lỗi mà để... ti tiểu Đan phải cha chạy...nhanh...

Chưa nói hết câu thì nàng đã kinh hãi vội vàng chạy một mạch về phòng không dám quay lại nhìn Tiêu Thần vì sắc mặt hắn hiện giờ đã chuyển từ đen sang đỏ mơ hồ đang bốc khói. Hắn cứ đưng như trời trồng vậy gần tiếng đồng hồ lúc này mới dần khôi phục nhìn hướng Thanh Thủy chạy cười rộ lên.

- Thú vị đã rất lâu rồi mới có người có thể làm ta tức giận như vậy, mấy tên kia mà biết ta bị một luyện khí kì nói mấy câu đã uất ức đến vậy không biết có vẻ mặt như thế lào. Nói rồi thu hồi ánh mắt cất bước hướng về phía phòng của mình

- Không tệ người ta nhìn chúng cũng đâu phải kẻ tầm thường.

Bạn đang đọc Nữ Nhân Của Ta Ai Dám Động sáng tác bởi badaokelong1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi badaokelong1
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.