Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12

Tiểu thuyết gốc · 1736 chữ

Năm mà Lâm Quang rời khỏi Việt Nam để sống định cư ở Mỹ, Hoài Phương giấu những kỉ niệm cùng cậu bạn thân ấy vào trong tim. Trải qua biết bao nhiêu sự đổi thay của thời gian và cả cuộc sống, biết bao nhiêu biến cố đã xảy đến trong cuộc đời của cô bé Hoài Phương, dần dần hình ảnh Cu Đen lạnh lùng ngày nào cũng đã phai dần trong kí ức của cô.

Cô bé Hoài Phương năm nào bây giờ là một cô gái đầy nghị lực, một cô gái đã trải qua biết bao nhiêu chông gai để có thể bước được đến ngày hôm nay. Trong suốt quãng thời gian đó, Hoài Phương một mình chống chọi tất cả, xung quanh chỉ có dì Thảo và Khánh Vân là luôn ủng hộ cô mà thôi.

Tình yêu cũng là thứ gì đó xa xỉ với cô. 5 năm đối với một đời người mà nói là không quá dài đối với một đời người, nhưng với Hoài Phương mà nói, 5 năm qua là quãng thời gian hạnh phúc nhất của cô, nhưng rồi tất cả đều quay lưng lại với cô. Ngày cô biết mình bị phản bội, cô ức đến mức như chết đi sống lại. Nhớ về những kỉ niệm cùng nhau suốt 5 năm qua mà lòng cô như chết lặng.

Xương Rồng tinh nghịch, hồn nhiên năm nào mà Cu Đen từng mong nhớ nay chẳng còn nữa, chỉ còn đó là một Hoài Phương rắn ròi, gai góc và lạnh lùng mà thôi. Cho dù vậy, nếu như cô biết rằng việc Lâm Quang một lần nữa xuất hiện trong thế giới của cô, người mà bao lâu nay vẫn dùng sức hút của mình để tìm kiếm cô, người trở về Việt Nam sau bao nhiêu năm dài định cư ở Mỹ vì cô và người sẵn sàng chấp nhận vứt bỏ tất cả những gì tốt nhất ở bên kia đại dương để bắt đầu lại từ con số 0 vì cô thì chắc có lẽ ngày hôm nay, cô sẽ chạy đến mà ôm chầm lấy Cu Đen.

Nhưng ngày hôm đó chắc sẽ là ở thì tương lai, hiện tại bây giờ Hoài Phương vẫn chưa thể lấy lại được kí ức về Cu Đen hay nói cách khác đó chính là sự tự tin khi đứng trước người bạn nổi tiếng của mình.

Buổi tối hôm ấy, dì Thảo nấu một bữa tối thịnh soạn để chiêu đãi Lâm Quang và bạn bè của mình. Dưới bầu trời đầy sao, trăng và có cả gió, mùi thơm từ những món ăn mà dì Thảo dành cả buổi chiều để chuẩn bị khiến ai nấy đều cảm thấy bụng mình như đang “biểu tình”.

“Lâu lắm rồi con chưa được ăn lại những món dì nấu.”

Lâm Quang ngồi cạnh dì Thảo, anh như trở thành thằng Cu Đen ngày xưa suốt ngày sang ăn chực nhà dì Thảo rồi còn nũng nịu trước mặt dì Thảo, riết hồi chẳng biết Lâm Quang hay Hoài Phương là con của dì Thảo nữa.

Và bây giờ cũng chẳng thay đổi là bao, bữa cơm tối hôm ấy, dì Thảo tận tình chăm sóc Lâm Quang như con ruột của mình. Nhìn vào không biết còn tưởng cả hai là hai mẹ con ruột. Nhiêu đó thôi đủ để thấy, dì Thảo với Lâm Quang không khác gì là một người mẹ hiền cả.

“Mà anh Lâm Quang, anh với Hoài Phương của chúng tôi quen biết nhau như thế nào vậy?” - Khánh Vân bắt đầu tò mò về quá khứ và mối quan hệ giữa Lâm Quang và Hoài Phương ngày xưa.

“Cô ấy đấy à, ngày xưa cô ấy là bạn thân của tôi. Hàng xóm của nhau. Ngày xưa hai chúng tôi lì lắm, khắp xóm chẳng ai là không biết mặt. Vết sẹo trên trán cô ấy cũng vì đó mà ra.”

Trên trán của Hoài Phương vẫn còn vết sẹo nhỏ, vết tích của tuổi thơ dữ dội cùng với Lâm Quang. Hái xoài, chọc chó, tắm sông, thậm chí cả trốn học. Chẳng trò nào mà cả hai không cùng nhau trải qua.

“Quao, chắc gặp lại Hoài Phương, trong lòng anh vui lắm.”

“Vui chứ. Gặp lại cô ấy tôi thấy công sức mấy năm nay của tôi đã được đền đáp xứng đáng. Mọi người không biết chứ, lúc nãy tôi mừng đến mức phát khóc khi biết cái cô cho tôi một vết sẹo ngay cổ lại Xương Rồng.”

Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện một cách vui vẻ nhưng Hoài Phương từ nãy đến giờ dường như lạc lõng. Ngồi bên cạnh dì Thảo, ánh mắt của Hoài Phương lắm lúc cứ nhìn về phía Lâm Quang như ánh mắt lại có chút gì đó e dè.

Những điều mà Lâm Quang kể với cô mà nói như những mảng kí ức lờ mờ, không có chút gì kết nối lại với nhau. Cũng không thể trách cô ấy được, những chuyện ấy đã xảy ra từng ấy năm, trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, không nhớ cũng là điều dễ hiểu.

“Nhưng tại sao lại gọi cô ấy là Xương Rồng vậy dì Thảo.” - Lâm Quang thắc mắc, có thể vì từ nhỏ ham chơi, nên cũng không để ý ý nghĩa đằng sau cái tên Xương Rồng.

“Cái tên Xương Rồng là kí tích đấy chứ chẳng đùa đâu.”

Dì Thảo bắt đầu kể về sự tích cái tên Xương Rồng. Cái năm mang bầu Hoài Phương thì dì Thảo và chú Quân - bố của Xương Rồng đều làm việc ở trên thị trấn. Ngày hôm ấy là một ngày bình thường như những ngày khác, chú Quân chở dì Thảo trên chiếc xe đạp cũ kĩ nhưng là tất cả của cả hai vợ chồng trẻ. Khi qua cánh đồng trồng đầy xương rồng, dì Thảo trở dạ và có dấu hiệu sinh non.

Chú Quân thì xưa giờ chẳng biết gì là đỡ đẻ và nếu như không có một người phụ nữ tốt bụng đi ngang qua thì chắc giờ đây không có Hoài Phương trên đời nữa. Vì để nhớ đến kỉ niệm ấy nên chú Quân đặt tên ở nhà cho Hoài Phương là Xương Rồng. Nhưng có thể do vì chính cái tên lại vận lên con người của Hoài Phương.

Chú Quân không may qua đời từ khi Hoài Phương vừa đi mẫu giáo, cô bé Xương Rồng phải chống chọi với cuộc sống thiếu vắng tình cảm của bố từ sớm nên sống độc lập ngay từ nhỏ. Gai góc và mạnh mẽ là những từ miêu tả về tính cách của Hoài Phương từ khi còn nhỏ.

Nhưng chẳng hiểu vì lí do gì, Xương Rồng trước mặt Cu Đen lại trở nên tinh nghịch và sống với đúng với lứa tuổi của mình. Hoài Phương trở nên tinh nghịch, hòa đồng và thường hay chủ động tạo ra tiếng cười và những trò đùa cùng với Lâm Quang.

Sau này sau khi Lâm Quang sang Mỹ, Xương Rồng năm xưa đã sống khép kín hơn, ít bạn bè hơn và cô độc hơn. Cả thế giới khi ấy của cô bé chỉ xoay quanh bốn bức tường và căn nhà của bà Năm hàng xóm. Ngày nào cũng vậy, cứ đúng giờ tan trường, Hoài Phương đều chạy sang bà Năm, chạy vào căn phòng của Lâm Quang nhưng đều buồn bã mà đi ra khi người bạn thân đã không còn.

Dần dần thói quen ấy cũng đã biến mất đến khi gia đình dì Thảo chuyển về quê của dì ở xóm Lá sinh sống. Kể từ đó, Hoài Phương cũng dần dần quên đi hình bóng của Cu Đen của năm xưa.

Bữa cơm tối ngày hôm ấy, Lâm Quang cũng đã nhận ra được những gì đang diễn ra bên trong suy nghĩ của Hoài Phương khi anh kể đi kể lại những kỉ niệm ngày xưa của cả hai, vô tình khiến cho Hoài Phương dần dần nhớ lại toàn bộ những điều đó.

Nhưng kí ức là một chuyện, cảm giác lại là một chuyện khác, cô gái ấy chẳng thể nào lấy lại được những cảm giác năm xưa trong một sớm một chiều được. Lâm Quang cũng cố gắng đế tạo nên sự gần gũi cùng với Hoài Phương nhưng đều thất bại vì lớp bảo vệ bên ngoài suy nghĩ của Hoài Phương đang quá dày và không thể xuyên thủng trong ngày một ngày hai được.

Bữa ăn kết thúc, Hoài Phương cùng với Khánh Vân phụ trách việc rửa chén ở sau vườn và ở đây cả hai chia sẻ với nhau về cảm xúc của Hoài Phương cả ngày hôm nay khi Khánh Vân trông thấy được sự kì lạ trên nét mặt của cô bạn thân.

“Mày không thích anh Lâm Quang à? Sao tao thấy có vẻ mày cách xa anh ấy lắm, cả hai có chuyện gì à?”

“Tao bình thường mà, sao mày lại hỏi như vậy?”

“Mày với anh ấy giống như người xa lạ vậy. Anh ấy thì nói không ngừng còn mày thì chẳng nói tiếng nào cả.”

“Không nhớ lấy gì mà nói. Lúc đó là còn nhỏ, giờ lớn rồi thì sao mà nhớ mấy chuyện đó. Giờ kể lại cũng có ích gì đâu, trải qua bao nhiêu năm rồi, tao có phải là con Xương Rồng trong trí nhớ của anh ấy đâu mà có cảm xúc hay không.”

“Mày cũng không thể nói như vậy được. Ít ra mày cũng phải có chút gì đó cảm giác với anh Lâm Quang chứ. Dù sao cả hai cũng đã trải qua tuổi thơ cùng nhau cơ mà.”

Hoài Phương chỉ cười mà không nói thêm điều gì. Trong lòng cô lúc này thật sự mà nói Lâm Quang cũng chỉ là người xa lạ mà thôi, một chút cảm giác cũng không có với người bạn thời thơ ấu của mình.

Nhưng từ phía sau, cuộc trò chuyện ấy Lâm Quang đã nghe thấy từ đầu đến cuối. Và chẳng biết tâm trạng của anh ngay lúc này là như thế nào nữa.

Bạn đang đọc Nốt Nhạc Tình Yêu sáng tác bởi huynhu1007

Truyện Nốt Nhạc Tình Yêu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.