Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thúc thúc xinh đẹp

Phiên bản Dịch · 696 chữ

Đậu Nha nhìn tới lui dòng người đi qua đi lại ngoài phố, thực mau bị một nữ hài tử mặc quần áo phú quý trên tay ôm một con mèo trắng đang đi vào tửu lâu cách vách.

Mèo con duỗi người, kêu to một tiếng meo meo…, Đậu Nha nhìn mèo con một cách thích thú, liền cầm bánh bao thịt, chậm rãi di chuyển bước chân nhỏ bé đi đến tửu lâu cách vách.

Đậu Nha đi đến cửa tửu lâu, bé phát hiện không nhìn thấy nữ hài ôm mèo con nữa, bé nghi hoặc nhìn khắp nơi, “Mèo con đi nào nào rồi?”

Đậu Nha xoay người nhìn dáo dát, kết quả không nghĩ tới đụng vào một người, liền té xuống mông nhỏ lập tức tiếp đất.

Đậu Nha nước mắt lưng tròng, khẩn cấp cầm chặt bánh bao thịt:Oa đau mông quá.

Đậu Nha ngửa đầu nhìn về phía người mình đụng phải, đôi mắt bé lập tức sáng lên, oa một tiếng, thúc thúc này vì sao lại đẹp mắt như vậy.

Nam nhân trẻ cúi đầu nghìn tiểu oa nhi đang ngồi trên mặt đất thắt hai bím tóc nhỏ, khẽ nhíu mày, như thế nào lại có tiểu oa nhi ở chỗ này? Hắn cũng không thích giao lưu cùng tiểu hài tử lắm nên nghiêng người rời đi.

Đậu Nhan thấy thúc thúc xinh đẹp này chuẩn bị rời đi, liền duỗi tay bắt lấy vạt áo nam nhân, ủy khuất hình hắn: “Thúc thúc xinh đẹp…”

Nam nhân trẻ tuổi nhìn thấy vạt áo mình bị túm lấy, phía trên là một đôi tay bé xíu nhẫn nhụi, khẽ mím môi sau đó nhấc chỗ vạt áo bị túm lên

Đậu Nha lập tức cũng bị nhấc lên treo theo trên không trung, sợ tới mức tay áo thúc thúc “Hơi sợ”

Nam nhân trẻ tuổi nhìn tiểu oa nhi treo theo trên không trung, khóe miệng hơi nhếch lên “Buông tay nào, đứng ngay ngắn lại”.

Đậu Nha hừ hừ hai tiếng, sau đó buông tay đứng ngay ngắn “Thúc thúc xinh đẹp…”

“Thúc thúc xinh đẹp có muốn ăn bánh bao thịt không, ăn thật ngon a” Đậu Nha đem bánh bao thịt mình đã gặm đưa cho nam nhân trẻ tuổi “Cho thúc ăn”

Nam nhân trẻ tuổi nhìn hình dáng báo bao thịt như cún con đã gặm qua, tiểu oa nhi đều phiền như vậy sao “Tự ngươi ăn”

Đậu Nha lanh lẹ thu hồi tay, liền cắn một ngụm bánh bao, vừa nhai vừa nói không rõ lắm: “Thật thơm”

Nam nhân trẻ tuổi khóe miệng hơi trừu một chút, sau đó không hề để ý tới Đậu Nha liền đi lên lầu hai của tửu lâu.

Đậu Nha lại cắn bánh bao thịt, thở dài giống bà cụ non: Ai nha, thúc thúc xinh đẹp đi rồi.

Một bên khác, Khương Niệm mua xong gạo thóc vừa quay đầu lại liền không thấy Đậu Nha, nàng lập tức run người sợ hãi chạy nhanh ra ngoài tìm bé, “Đậu Nha, con chạy đi nơi nào?”

Khương Niệm hướng đường cái chạy đi, la lớn “Đậu Nha, Đậu Nha, đang ở nơi nào?”

“Nương, con ở chỗ này.”

Khương Niệm vừa quay đầu lại, liền thấy Đậu Nha bị cưỡi trên ngạch cửa lớn của tửu lâu, thấy bé không lên cũng không xuống được, thập phần bất lực kêu cứu: “Nương, nó cản trở con không đi được, nương mau tới cứu con…”

“….” Khương Niệm vừa tức giận vừa buồn cười

Đậu Nha lại kêu: “Cứu mạng a….”

“….” Khương Niệm bất đắc dĩ tiến lại đem Đậu Nha thả xuống, đánh lên mông nhỏ nàng, “Không phải đã nói không được chạy loạn sao? Nương tưởng ngươi bị bọn buôn người bắt đi”

“Con đi xem mèo con” Đậu Nha rụt cổ “Mèo con trắng a”.

Khương Niệm mặc kệ mèo trắng hay đen “Về sao không cho phép chạy loạn, nhớ kỹ!”

Bị nương giáo huấn Đậu Nha ủy khuất chỉ có thể cắn bánh bao thịt: Nương lại hung dữ với bé a.

Bạn đang đọc Nông Gia Quả Phụ Dưỡng Oa Nhi Hằng Ngày của Giáp Ất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.