Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20

Phiên bản Dịch · 1109 chữ

Trời vào đông thôn Thanh Hà càng thêm rét lạnh, sáng sớm sương mù giăng kín, cỏ cây trong rừng cũng được áo lên một màn sương trắng tinh, lu nước ngoài trời kết một tần băng mỏng.

Đến khi mặt trời mọc, hơi nóng tỏa ra xua tan sương mù dày đặc, băng mỏng cũng tan ra. Các thôn dân bắt đầu ra cửa làm việc, nháy mắt lại khôi phục mấy phần náo nhiệt.

Mọi người ghé vào nhau nói chuyện bát quái. Gần nhất trong thôn chỉ có nhà Khương Niêm dùng bạc mua giấy dầu đắp lên mấy cái lều kỳ quái. Cho không tránh khỏi mọi người bàn tán vài câu về chuyện này.

“Các ngươi biết không, Khương nương tử đem đồng ruộng cho Lưu lão đại thuê đều thu hồi lại hết.”

“Như thế nào lại không biết? Ta còn biết Khương nương tử làm mấy cái lều trên ruộng cạn, còn dùng giấy dầu che lại, cũng không biết làm đắp như vậy làm cái gì.”

“Ta nghe Hứa đại nương nói dùng để trồng rau.”

“Trồng rau? Trời bắt đầu vào đông còn trồng mấy cái đó làm gì? Không sợ bị đông chết sao?”

“Đúng vậy, hơn giấy dầu đắp lều kia nghe nói là loại tốt, không biết tốn hết bao nhiêu bạc đi, Khương nương tử này thật giàu, đổi lại là chúng ta làm sao có thể bỏ bạc mua mấy loại giấy đó để làm lều trồng thức ăn?”

Một phụ nhân nhìn thấy Vương đại nương đi qua bên này, liền hỏi: “Vương đại nương, ngươi như thế nào không khuyên nhủ Khương nương tử? Trời vào đông thế này rồi còn đi trồng rau, như thế này không phải lỗ sao?”

Vương đại nương nghe xong miệng còn hếch lên, “Khương nương tử này không làm việc gì cả, cái gì cũng không hiểu, chỉ biết chỉ huy. Lúc trước ta có khuyên qua, nàng còn không vui liền cho ta nghỉ việc ở nhà nàng.”

Mấy phụ nhân đang nói chuyện bát quái liền liếc nhìn nhau một cái, các nàng cũng nghe được tình hình nhưng không giống như lời Vương đại nương nói, bất quá chuyện này cũng không ảnh hưởng đến tâm tư nói chuyện bát quái của các nàng, “Vương đại nương, ngươi ở nhà nàng làm công hai năm, làm sao có thể nói không cho ngươi làm là liền không cho làm.”

“Không cho liền không cho đi, ta còn mừng không kịp đây, suốt một tháng sáng, trưa, chiều ba buổi đều giúp nàng nấu cơm, đốn củi, giặt giũ, quét tước trong nhà, lại còn hầu hạ hai tiểu tổ tông mẹ con nhà nàng, vậy mà một tháng chỉ cấp 50 văn, các ngươi nói thử xem có ai vui vẻ mà làm được.”

Hạ Hà giặt quần quần áo đi ngang qua nghe vậy, nhịn không được mà chen vào nói: “Vương đại nương, ngươi không vui vậy mà còn làm việc ở đấy tận hai năm?”

Vương đại nương vẻ mặt quẩn bách, mạnh miệng nói: “Ta đây không phải là có lòng tốt muốn giúp hai mẹ con nàng sao?”

Hạ Hà kéo dài âm thanh, thâm thúy cười một cái: “Vương đại nương ngươi đúng là thiện tâm.”

Vương đại nương vẻ mặt không được tự nhiên, chột dạ quá nên vẫy tay qua loa, “Không nói cùng các ngươi nữa, ta lên nói đốn củi. Nếu không mùa đông này không có củi lửa để đốt.”

Năm nay mùa đông đến sớm, nhóm phụ nhân cũng không dám trì hoãn, giải tán nhanh đi làm việc, cùng nhau lên núi đốn củi.

Lúc này, ở phía nam của thôn, tại Khương gia, Khương Niệm cùng Đậu Nha ngồi dưới mái hiên, một người đang gặm bánh bao cải trắng nhân thịt, nhân thịt xào chính tới, ăn lên thơm ngào ngạt, cực kỳ ngon.

Đậu Nha ăn tới miệng bóng nhẫy dầu, “Ăn ngon ăn ngon.”

Khương Niệm sờ cái bụng tròn vo của Đậu Nha, “Ăn ít thôi, không thôi no đến hỏng bụng nhỏ này.”

Đậu Nha không cao hứng đẩy đẩy tay Khương Niệm, ra di chuyển cái mông nhỏ chậm rãi đi vòng qua. “Con còn chưa no đâu, nương làm đồ ăn ngon. Còn muốn ăn nữa.”

“Không thể ăn thêm nữa, ăn nhiều về sau liền thành tiểu mập mạp.” Khương Niệm sợ Đậu Nha ăn nhiều quá đau dạ dày.

Gương mặt tươi cười hớn hở của Đậu Nha lập tức biến đổi: “Mập khó coi”.

“Cũng biết sẽ khó coi sao? Vậy thì không được ăn quá nhiều”. Khương Niệm nhìn tiểu tham ăn khả ái Đậu Nha, tìm được biện pháp trị tham ăn của bé, “Đậu Nha chúng ta là tiểu hài xinh đẹp nhất trong thôn, đúng không?”

Đậu Nha nhoẻn miệng cười, đồng thời không quên gật đầu phụ họa

Khương Niệm thấy bé đồng ý, tức khắc thở ra một hơi, tiểu nha đầu này vẫn còn biết nghe lời, không nuôi lắm.

Hai mẹ con đang ăn bánh bao, cửa ngoài truyền đến âm thanh của Lý Tú Nga cùng Hạ Hà, chắc hai nàng đi trên núi đốn củi.

“Khương nương tử, có đi lên núi đốn củi không, tiện đường chúng ta cùng đi.”

Khương Niệm tuy đã hết phong hàn, nhưng thân thể bị hao tổn nghiêm trọng, làm việc nhà chốc lát liền thở hồng hộc, hai ngày trước trồng rau dưa xong cảm thấy mệt mỏi, nên tạm thời nàng tính toán sẽ không làm việc.

Khương Niệm uyển chuyển từ chối khéo lời mời: “Hai ngày trước ta trồng rau nên hôm nay không khỏe, tạm thời không thể đi cùng hai ngươi, chờ thêm mấy ngày khỏe lại liền đi cùng các ngươi.”

Lý Tú Nga nhìn sắc mặt trắng bệch của Khương Niệm, liền không có lôi kéo nữa “Khương nương tử thân mình còn chưa khỏe thì không cần đi, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe.”

Hạ Hà cũng phụ họa nói: “Tú Nga tỷ nói đúng, ngươi vẫn nên dưỡng bệnh cho tốt, xem sắc mặt ngươi đều trắng bệch giống như tấm vải trắng, vừa nhìn liền thấy khí sắc không tốt.”

Khương Niệm gật đầu, “Ta đang ở nhà nghỉ ngơi đây”

Lý Tú Nga lại nói: “Bất qua nay mai trời lại trở nên rét hơn, Khương nương tử vẫn nên trữ một ít củi lửa mới được, mùa đông nơi này dài, như vậy mới có củi lửa sưởi ấm.

Bạn đang đọc Nông Gia Quả Phụ Dưỡng Oa Nhi Hằng Ngày của Giáp Ất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mimmin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.