Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đuổi Bắt

Phiên bản Dịch · 1202 chữ

Chương 99: Đuổi Bắt

Sunny đã thả cái phi tiêu gần cái xác con quái vật từ trước đó rồi lùi lại những bước kia để khiến tình huống hiện tại có thể xảy ra. Ngay khi Đá Vẹt lên tiếng, cậu kéo lấy sợi dây vô hình, khiến cây kunai bay về phía mình. Tên khốn cao to kia đứng giữa đường bay của nó cũng không phải là tình cờ.

[Bạn đã giết...]

Gã chỉ huy đáng lẽ nên nghe lời viên đá.

[...của bạn trở nên mạnh hơn.]

Trước khi đám người Ngủ kịp phản ứng, Sunny đã di chuyển. Cái bóng quấn lấy thân cậu từ một lúc, khiến cậu nhanh hơn nhiều. Triệu hồi Mảnh Vỡ Đêm Khuya, cậu trôi chảy chém tên gần nhất, cắt đứt tay hắn tại khuỷu tay.

Lưỡi kiếm chém giữa hai tấm giáp ma pháp ở cẳng tay và bắp tay của hắn.

Trong mắt Sunny, những người này đều chậm chạp và vụng về, sức mạnh và kĩ năng thì thiếu sót trầm trọng. Cậu vốn đã có nhiều kinh nghiệm hơn chúng từ chuyến đi nguy hiểm ở mê cung đỏ, học cách dùng kiếm từ chính Ngôi Sao Thay Đổi.

Ba tháng mà cậu sống sót một mình và đi săn trong thành phố nguyền rủa này chỉ khiến khoảng cách giữa họ trở nên lớn hơn nữa. Bất chấp vẻ bề ngoài, Sunny không phải là một con mồi dễ ăn.

Nhưng mà, cậu không ngu ngốc đến mức chống lại cả năm tên cùng lúc. Nhân loại có lẽ yếu hơn Sinh Vật Ác Mộng, nhưng thứ khiến họ nguy hiểm là sự khó đoán. Mỗi Phân Loại là độc nhất, mang lại cho mỗi người một kho vũ khí cá nhân từ Thuộc Tính.

Đối mặt với tình cảnh mà không hiểu rõ là con đường ngắn nhất đến cái chết.

Với lợi thế là sự bất ngờ đã bị mất, Sunny quyết định đã đến lúc phải rút lui.

Quay người, cậu nhảy khỏi vòng tròn ánh sáng và bỏ chạy. Rất khó để có thể đuổi bắt một người có khả năng nhìn trong bóng tối trên những con đường hẹp này, nên cậu có cơ hội trốn thoát an toàn.

Nhưng mà, cây kunai vẫn còn gắn trên cổ tay Sunny. Trượt ra khỏi đầu tên thủ lĩnh, nó ngã xuống đất phát ra một tiếng vang, rồi nhảy đi vài mét và động vào mặt đường lần nữa, lại phát ra âm thanh nhiều hơn.

"Bắt lấy thằng khốn đó! Nó giết chỉ huy rồi!"

Theo sau tiếng kim loại va chạm với mặt đá, đám người Ngủ lao lên, theo sau bước chân của Sunny.

'Đúng là một đám kiên trì.'

Kể cả tên mất một cánh tay cũng đang đuổi theo cậu, hoặc là có cách để cầm máu hoặc đơn giản là không muốn để kẻ tấn công mình trốn thoát dù cho có phải mất mạng.

Phần này ở thành phố là khu đi săn của Sunny. Cậu biết từng ngóc ngách trên những con đường này như lòng bàn tay mình vậy. Nói thật, cậu không rõ đám người kia đang nghĩ gì. Nếu như không phải nhờ cậu lựa chọn con đường cẩn thận, thì họ đã động đến một sinh vật Ngã đáng sợ nào đó và biến thành bữa tối cho nó.

Có gì đó không đúng. Đám thuộc hạ của Gunlaug có lẽ là những tên du côn, nhưng chúng cũng đầy kinh nghiệm và là những thợ săn già dặn. Chúng biết sợ thành phố này và biết cách cư xử trong lúc ra khỏi tường thành.

Nếu không thì chúng đã chết từ lâu rồi.

Nghĩ lại thì cũng cực kì hiếm khi thấy chúng đi đến gần thành phố vào ban đêm.

Đám ngu này có phải thợ săn thật không vậy? Nếu không thì chúng đang làm gì?

Sunny thoáng cân nhắc đến việc thả một tên sống để tra hỏi sau, nhưng cậu quyết định thôi. Nói thật, cậu cũng không tò mò lắm. Những việc của con người từ lâu đã không còn khiến cậu quan tâm.

Cậu có thứ thú vị hơn nhiều phải làm.

Cuối cùng cũng đến đích, Sunny bước chậm lại, giả vờ hoảng hốt.

Năm tên người Ngủ lại lần nữa nhìn thấy nạn nhân của mình. Tên nhóc gầy ốm chần chừ ngay trước lối vào một tòa nhà to lớn, tồi tàn, sự sợ hãi viết rõ ràng trên gương mặt, tái nhợt, dơ bẩn của cậu. Có vẻ như cậu không biết phải đi đâu, sợ chạy vào một ngõ cụt.

Nhìn thấy họ, cậu giật mình và lao vào tòa nhà với ánh mắt vô vọng.

"Mày không còn đường để chạy nữa rồi đồ chuột nhắt!" gã bị mất một cánh tay rít lên.

Đầy sát ý, những người Ngủ theo sau tên nhóc trẻ tuổi vào tòa nhà.

...Nhưng mà, khi họ vào trong, không còn thấy thằng nhóc sợ hãi đó đâu nữa. Thứ duy nhất mà họ thấy là một viên đá đơn giản nằm trên sàn nhà.

Khi tên một tay chậm trễ nhận ra có gì đó sai, viên đá nói bằng giọng nham hiểm:

"...nói bái bai cuộc đời đi!"

Một giây sau, một cái bóng khổng lồ bước ra từ màn đêm.

Ánh mắt của gã trợn to khi hình dáng của một vị hiệp sĩ cao quý mặc một bộ giáp đen xuất hiện.

Sinh vật này cao hơn hai mét, bộ giáp gô tích được làm từ thép không bóng như than antraxit . Mỗi bộ phận trên giáp đều được trang trí bằng những chạm khắc cầu kì, chúng kể một câu chuyện đáng sợ đến mức người ta sẽ phát điên nếu quan sát chúng quá lâu.

Cái mũ của Hắc Hiệp Sĩ có những cái sừng cong mà có lẽ đã từng là những cái cánh. Bên trong cái khe hẹp trên mặt, hai ánh lửa đỏ cháy lên nguy hiểm khó tả nổi.

Trước khi tên người Ngủ kịp phản ứng, một lưỡi kiếm đen nặng nề đã chém xuống từ phía trên, đơn giản cắt người hắn làm đôi từ đầu đến đuôi, lưỡi kiếm cắt qua thịt, xương và giáp dễ không kém gì nhau.

Một luồng máu bắn ra lên sàn nhà.

...Leo lên một trong những xà nhà của đền thờ tàn tạ này, Sunny nhìn xuống và quan sát cuộc thảm sát đang xảy ra.

'Hử. Tên khốn hôm nay tâm trạng rất tệ. Ừ thì, chơi vui nhé!'

Một thời gian sau, khi mà những tiếng hét đã biến mất, cậu thở dài và đếm số xác nằm trên sàn nhà phía xa.

Khó đếm, vì đa số chúng đã bị cắt thành nhiều mảnh.

Đảm bảo không có tên nào đuổi theo cậu trốn thoát, Sunny cau mày và lắc đầu.

'Sáu người...sự biến mất của chúng sẽ khiến người khác để ý. Nhất là nếu chúng có mục đích đen tối gì đó. Hừ...sao có cảm giác mình vừa khiến bản thân gặp rắc rối vậy?'

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.