Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch Trốn Thoát

Phiên bản Dịch · 1599 chữ

Chương 87: Kế Hoạch Trốn Thoát

Nephis vẫn đang ngồi ở mép phía tây của hòn đảo, nhìn về phía dòng nước đen đang rút đi. Có vẻ như cô không hề di chuyển kể từ lần cuối Sunny thấy cô.

Nhìn cô với ánh mắt tỉnh tảo, không còn bị hiệu ứng Say Mê làm ngu đần, cậu đã có thể nhận ra những thứ mà trước đây cậu bỏ qua.

Tóc Neph đúng là đã dài hơn. Khi còn ở Học Viện, tóc cô ngắn và thường được chải qua một bên. Còn bây giờ thì những sợi tóc bạc kim đã đủ dài để phủ xuống tai cô, bộ tóc rối bời và không sáng bóng như thường lệ.

Gương mặt Ngôi Sao Thay Đổi gầy hơn thấy rõ, với những vết thâm quầng dưới ánh mắt vô hồn. Sự tự tin và năng lượng vốn có của cô đã mất, bị thay thế bằng sự tĩnh lặng kiệt sức.

Nhìn cô giống như bị một căn bệnh không rõ tàn phá từ bên trong, chậm rãi biến một cô gái tỏa sáng thành một cái bóng tái nhợt của chủ nhân cũ.

Sunny cho rằng cậu đoán được căn bệnh đó là gì.

Cậu đã biết một lúc lâu rằng Nephis có một mục tiêu bí ẩn, và quyết tâm đạt đến mục tiêu đó hết sức đáng sợ. Nỗi khát khao bừng cháy của cô, có vẻ như, mạnh đến mức có thể chống lại sự mê hoặc của Kẻ Nuốt Hồn.

Nhưng mà, mặc dù những cảm xúc đó vẫn còn, nhưng chính những kí ức lại đã biến mất. Vì vậy nên Nephis đang vô vọng khát khao thứ gì đó mà chính cô còn không biết, không có cách để hiệu được cảm xúc của mình hay cách để thỏa mãn chúng. Sự tranh đấu nội tâm này là tại sao cô ở trong trạng thái tồi tệ hiện tại.

Đến gần hơn, Sunny ngồi xuống và nhìn Neph, mong muốn nhìn thấy ánh mắt xám hút hồn tỏa sáng một lần nữa, tỏa một ánh sáng quyết tâm không thể phá vỡ.

"Này, Neph."

Cô quay đầu về phía cậu, không nói gì. Sunny nghiến răng, một cơn giận dữ đen tối nở ra trong tim cậu.

'Cái cây chó chết!'

"Tôi có việc cần nói."

Cố giữ bình tĩnh và không bỏ qua thứ gì, cậu nói Nephis nghe về mọi thứ mà cậu đã tìm ra. Cậu kể cô nghe về chuyến leo của cậu lên phía ngọn Cây Hồn, về cái tổ chim khổng lồ mà cậu phát hiện, Chim Non Ăn Cướp Hèn Hạ và cách cậu đã giết nó, cái Ký Ức kì lạ mà không có cấp bậc và loại, cái Thuộc Tính mới mà cậu nhận được và cái ẩn giấu mà cậu tình cờ phát hiện.

Cuối cùng, Sunny nói cô biết về bản chất của Thuộc Tính đó, về bản chất của Kẻ Nuốt Hồn, họ đã ở trên đảo bao lâu, và họ đã quên những gì.

Khi cậu nói xong, biểu hiện của Ngôi Sao Thay Đổi không hề thay đổi. Nhìn về hướng khác, cô chỉ nói đơn giản:

"Hiểu rồi."

Sunny chớp mắt.

"Hiểu rồi? Hiểu rồi?! Cô chỉ muốn nói nhiêu đó thôi?!"

Cô liếc sang cậu và mỉm cười đen tối.

"Vậy cậu muốn tôi phải nói gì?"

Há hốc mồm, Sunny nắm chặt tay.

"Wow! Thật tồi tệ! Làm tốt lắm, Sunny! Ít nhất là phải nói gì đó! Cư xử giống con người khó lắm sao?!"

Cô quay đi, không trả lời. Sunny nhìn chằm chằm cô thêm vài giây rồi nói bằng giọng nói mệt mỏi, bị đánh bại:

"Tôi không biết phải làm gì. Nói tôi biết đi Neph. Tôi phải làm gì để chúng ta thoát khỏi cảnh này?"

Cô yên lặng một lúc, Sunny còn suýt cho rằng Ngôi Sao Thay Đổi đã quên mất mọi thứ mà cậu vừa nói với cô, nhưng rồi cậu nhìn thấy vài tia ánh sáng trắng nhảy múa sâu trong mắt cô.

Nephis đã kích hoạt Kĩ Năng Phân Loại, dùng cơn đau để giữ tỉnh táo lâu nhất có thể.

Cuối cùng, cô nhìn về phía dòng nước biển đen đang rút đi và nói:

"Chúng ta cần phải xây một chiếc thuyền."

Sunny chớp mắt.

"Cái gì?"

Ngôi Sao Thay Đổi thở dài và quay sang nhìn cậu.

"Chúng ta đã ở đây, trên hòn đảo này, nhiều tuần. Tâm trí đang dần bị Cây Hồn xóa đi, biến chúng ta thành nô lệ của nó. Mãi mãi. Nhưng mà, quá trình đó vẫn chưa hoàn tất."

Cậu gật đầu, lắng nghe.

"Cây Hồn đã đặt những ý nghĩ gì vào đầu chúng ta? Nó nhân từ và vĩ đại. Trái cây của nó là thứ khiến chúng ta thèm khát. Và chúng ta không nên rời khỏi hòn đảo, phải ở gần nó hết mức có thể. Hai mệnh lệnh đầu hoàn toàn hợp lý. Cái thứ ba thì không đơn giản như vậy."

Nephis chỉ về phía nước biển đen bao la.

"Từ cái mệnh lệnh thứ ba, chúng ta có thể suy luận rằng hiệu quả của sự mê hoặc của Cây Hồn sẽ yếu đi theo khoảng cách. Và nếu chúng ta cách nó đủ xa, thì hiệu quả sẽ bị phá vỡ."

Gương mặt Sunny sáng lạn khi cậu hiểu được lôgic của Neph. Vậy là có cách! Họ chỉ phải rời khỏi Gò Mộ Tro và bỏ trốn, không nhìn lại đến khi những cành nhánh của Kẻ Nuốt Hồn không còn chạm đến linh hồn họ. Nhưng mà...

"Nhưng tại sao là thuyền? Sao không chạy đi?"

Ngôi Sao Thay Đổi cúi thấp đầu và nói khẽ:

"Chúng ta sẽ không thể nào đến tòa lâu đài kịp nếu đi bộ. Chúng ta sẽ chỉ chết mà thôi. Trước đây tôi đã quá kiêu ngạo khi nghĩ...ừ thì, bây giờ không còn quan trọng nữa. Sẽ mất nhiều tháng để đi vòng qua cái hố giữa mê cung, nhất là khi không có Tiếng Vang. Và mỗi ngày ở đó là một ngày chúng ta có nguy cơ chạm trán thứ gì đó có khả năng giết chúng ta dễ như không."

Cô thở dài.

"Chúng ta còn sống đến tận bây giờ quả thật rất may mắn. Nhưng cuối cùng thì cho dù chúng ta có chiến đấu và kiên cường đến đâu thì vẫn đụng phải Cây Hồn. Đây đáng lẽ là nơi dừng chân cuối cùng của tổ đội. Cậu có biết tỉ lệ chúng ta có thể có cuộc trò chuyện này là thấp đến mức nào không?"

Sunny lưỡng lự lắc đầu.

"Trước hết, chúng ta cần có một nhà tiên tri trong nhóm để thấy trước tương lai. Rồi, Cassie phải lập ra và thực hiện một kế hoạch thiên tài trong thời gian ngắn ngủi mà trí nhớ của cô vẫn còn nguyên vẹn. Kế hoạch đó dựa trên việc trong nhóm có một người có một bộ giáp thức tỉnh đẳng cấp năm, không chỉ vậy mà còn là một cái có pháp thuật giúp chống lại đòn tấn công tâm trí cực kì hiếm thấy..."

Thức Tỉnh Giả với khả năng tiên tri là cực kì hiếm hoi. Những người Ngủ với một Ký Ức tầm cỡ Áo Choàng Múa Rối thậm chí còn hiếm hơn.

"...Rồi người đó phải tìm thấy và giết một con Ác Quỷ Vĩ Đại. Phi thường hơn nữa, cậu ta phải nhận được một Ký Ức Truyền Thừa từ nó. Tôi có cần phải giải thích sự tập hợp của tất cả những sự kiện này là hi hữu đến mức nào không?"

Sunny chậm chạp lắc đầu.

Nephis nhắm mắt lại.

"Ý tôi là...nếu chúng ta đi vào mê cung, không sớm thì muộn cũng sẽ gặp phải Cây Hồn tiếp theo, và kể cả nếu như nhờ một phép mầu nào đó mà chúng ta sống sót cuộc chạm trán đó, thì vẫn sẽ có cái tiếp theo, rồi tiếp theo nữa. Không sớm thì muộn, chúng ta sẽ chết."

Cô nhìn về phía tây, nơi mà chút nước biển còn sót lại đang biến mất qua đường chân trời.

"Nhưng nếu chúng ta xây một chiếc thuyền và dùng cây trượng của Cassie để thổi gió vào buồm của nó... có lẽ chúng ta sẽ bị đám thủy quái ở phía sâu ăn thịt, hoặc có lẽ chúng sẽ không thèm để ý đến chúng ta. Dù sao cũng sẽ là một đợt đánh cuộc. Hoặc là chết, kết quả giống với việc quay lại mê cung, hoặc là không. Nếu sống, chúng ta sẽ có thể di chuyển một trăm, hay thậm chí hai trăm cây số trong một đêm. Nhiều hơn khoảng cách mà chúng ta đã đi từ đầu đến giờ."

Sunny bất động, bị con số đó làm choáng.

Trong những tuần trước khi chiến đấu với Cua Ác Ma, họ đã di chuyển không hơn một trăm, hay là một trăm năm mươi cây số từ bức tượng hiệp sĩ khổng lồ. Một quãng đường đáng kể, nhất là khi cân nhắc đến mỗi bước trong mê cung khó khăn đến mức nào.

Để di chuyển xa như vậy, hay thậm chí là nhiều hơn nữa chỉ trong một ngày...đúng là phi thường. Nhưng mà...

Đi thuyền...trên biển đen?

Bỗng nhiên Sunny cảm thấy rất lạnh lẽo và nhỏ bé.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.