Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vòng Tuần Hoàn Sự Chết

Phiên bản Dịch · 1932 chữ

Chương 73: Vòng Tuần Hoàn Sự Chết

Vài phút sau, Sunny nghe thấy tiếng động từ bên trên. Nhìn theo hướng đó, cậu thấy Cassie đang đứng ở gần mép nhánh cây với sợi dây vàng.

Trước khi cậu kịp phản ứng, cô gái mù đã bắt đầu leo xuống. Cô rất cẩn trọng, nhưng cũng khá linh hoạt đối với một người không có thị giác.

Cậu chớp mắt.

'Điên rồi sao? Nguy hiểm!'

Nhưng mà cậu lo lắng dư thừa. Cassie nhanh chóng đến mặt đất và thả sợi dây, tiếp đất an toàn. Cô triệu hồi cây trượng và bước một bước cẩn thận, cố nhớ lại nơi tiếng hét phát ra.

Sunny cho cô biết vị trí của mình và dẫn đường cho cô bằng cách lên tiếng:

"Ở đây!"

Cô gái mù quay đầu về phía cậu và tiến đến, cẩn thận dùng cây trượng cảm nhận mặt đất trước mặt. Vì bề mặt của hòn đảo đã trở nên lỗi lõm lung tung, nên cô mất lâu hơn thường lệ để đến chỗ cậu.

Khi cô định đi ngang qua cậu, Sunny lại lên tiếng:

"Này, Cas."

Cassie dừng lại và hạ thấp đầu với biểu lộ ngạc nhiên. Cô thắc mắc:

"Tại sao cậu nằm trên mặt đất?"

Sunny mỉm cười yếu ớt.

"À, vì nó rất thoải mái."

Đột nhiên, cô gái mù cau mày và hỏi bằng giọng lo lắng:

"Cậu có bị thương không?"

Sunny lắc đầu và thở dài. Không ai thưởng thức tính hài hước của cậu hết. Thật ra thì có nhiều lần trong quá khứ nó còn khiến cậu gặp rắc rối.

"Chỉ bầm dập thôi. Không có gì nghiêm trọng. Chỉ là rất mệt...trận chiến đó đúng là căng thẳng."

Vì Cassie vẫn còn cau mày, cậu suy nghĩ một lúc rồi nói thêm:

"Neph cũng ổn. Cô ấy nằm nghỉ ở bên kia."

Cuối cùng, gương mặt cô gái xinh xắn mới thả lõng. Mặt cô sáng lạn và nở một nụ cười chần chừ.

"Các cậu thật sự giết con ác ma rồi?"

Sunny nhìn về phía cái xác khổng lồ rồi nhắm mắt lại.

"Ừ. Nó chết lắm rồi."

Cả hai người họ im lặng trong một lúc. Sunny suýt ngủ gật lúc Cassie cẩn thận hỏi:

"Vậy...cậu định nằm đây tiếp sao?"

Sunny mở và chớp chớp mắt, cố nhớ chuyện gì đang xảy ra.

'Ồ đúng rồi. Là buổi sáng. Vẫn còn việc phải làm...'

Ngày vừa qua thật sự quá dài và quá kiệt sức. Họ đã phải chuẩn bị cho kế hoạch, chạy đua lên đỉnh đổi, leo len cây đại thụ, ẩn núp trên cành cây, mạo hiểm thiêu đốt con ác ma, và không phải kể đến...tất cả mọi việc sau đó nữa. Và cao trào bằng một trận chiến ngắn ngủi nhưng kinh khủng với chính con ác ma.

Vậy mà, vẫn chưa phải lúc nghỉ ngơi. Ít nhất họ vẫn phải thực hiện vài biện pháp đề phòng.

Gượng cơ thể kiệt sức dậy, Sunny đứng lên và đưa vai cậu cho Cassie. Sau khi cô đặt tay lên nó, cậu đi về phía cái xác Cua Ác Ma, dừng lại nơi mà Nephis đang nằm trên cát.

Cô chào họ với một ánh mắt mệt mỏi.

"Chào buổi sáng."

Theo thói quen, Ngôi Sao Thay Đổi cố nở một nụ cười lịch sự. Nhưng mà, hôm nay nó trông không quá thuyết phục.

'Hử, cho cô 3,6 trên 10 điểm. Không tuyệt, không tồi.'

Không lâu sau đó, ba người họ ngồi thành vòng tròn, chuyền bình nước mát lạnh, sảng khoái cho nhau. Sunny đang diễn tả lại trận chiến với con Cua Ác Ma:

"...nên nó bị phân tâm trong vài khoảnh khắc. Đó là lúc Neph tấn công. Cô ấy dùng Kĩ Năng Phân Loại để đốt cháy thanh kiếm và đâm vào điểm yếu trên bộ giáp ngực của nó, nơi mà cô đã nói chúng tôi biết. Nó thật sự không mạnh bằng phần còn lại của bộ mai, nên thanh kiếm xuyên qua và đâm thủng tim tên khốn đó."

Sunny để ý thấy Cassie không có vẻ bất ngờ khi cậu nhắc đến chiêu mới của Ngôi Sao Thay Đổi. Hoặc là cô ấy đã biết sẵn vì Nephis đã nói cho cô, hoặc là cô ấy đã nhìn thấy nó trong những giấc mơ của mình. Dù sao thì cậu không có ý định gặng hỏi vấn đề đó.

"Con ác ma đã bị thương nghiêm trọng từ trận chiến với thứ...cái thứ đến từ biển sâu, nên nhiêu đó là đủ để kết liễu nó. Vài giây sau, nó đã chết hẳn."

Cassie lắc đầu trong sự kinh ngạc.

"Thật sự... phi thường. Hai người Ngủ giết một con ác ma thức tỉnh! Mình tưởng những việc như vậy chỉ xuất hiện trong truyện tranh."

Nephis đính chính:

"Ba người Ngủ. Nếu không có tiên tri và lời khuyên của cậu, thì chúng ta đã không thể làm được gì."

Cô gái mù cúi thấp mặt, hơi xấu hổ.

"Dù sao vẫn vậy. Hai hay ba, không quá nhiều chênh lệch, đúng không?"

Sunny nhìn qua lại hai cô gái, rồi quay về phía Cassie.

"Đúng vậy, đây là việc mà không ai nghĩ đến. Nhưng, quay lại chủ để kia... tôi đã hứa sẽ nấu thịt của nó cho cô sau khi mọi việc kết thúc, đúng không? Cô chuẩn bị thưởng thức tài nấu ăn của tôi chưa?"

Cậu mỉm cười, đã có thể nếm được miếng thịt mềm mại, mọng nước trong miệng. Nhưng mà, Cassie bỗng nhiên cau mày, gương mặt cô hiện rõ sự lưỡng lự.

"Mình...mình không chắc nữa."

Cậu nhướng mày.

"Gì? Tại sao?"

Cô chần chừ một lúc rồi trả lời.

"Ừm thì, chỉ là có vẻ hơi kì lạ nếu ăn thịt một sinh vật có trí tuệ. Kể cả khi nó độc ác. Mình đã không nghĩ đển điểm đó, nhưng bây giờ...thì. Có vẻ không đúng lắm."

Sunny chớp mắt. Thật ra thì cậu cũng không hề nghĩ đến điểm đó. Nhìn lại, ý tưởng làm bít tết từ một sinh vật có trí tuệ có thể so sánh với họ đúng là có vẻ sai trái. Kể cả khi sinh vật đó là một con ác ma khát máu mà sẽ nuốt chửng họ nếu như có cơ hội.

Đây là cách vận hành ở thế giới Mộng Ảo. Quái vật ăn người, và con người ăn quái vật. Nó là một vòng tuần hoàn sự sống...chết? Vòng tuần hoàn sự chết.

Nhưng Cua Ác Ma không chỉ thông minh. Hắn có những suy nghĩ và cá tính của riêng mình. Mặc dù Sinh Vật Ác Mộng đều có điểm chung là điên cuồng và luôn muốn giết chóc và hủy diệt, hắn cũng không ngoại lệ, nhưng mà tên khổng lồ trong bộ giáp kim loại kia vẫn có những đặc tính khác.

Hắn kiêu hãnh và không sợ hãi, thậm chí có phần bất khuất. Khi chiến đấu với những con thủy quái kinh dị từ dưới biển sâu, hắn không hề lưỡng lự mà bảo vệ lãnh thổ của mình, không chấp nhận đầu hàng. Nướng thịt một kẻ như vậy đúng là có thể xem hơi...kì lạ.

'Sao thầy Julius không cho mình một lớp về đạo đức của việc ăn kẻ địch? Thiếu sót nghiêm trọng!'

Hiểu lầm sự yên lặng của Sunny, Cassie đỏ mặt và nói:

"Xin lỗi. Mình biết nghe rất buồn bười, nhưng mà mình cảm thấy như vậy. Cậu và Neph không cần phải làm giống vậy."

Sunny lắc đầu.

"Không, có lẽ cô nói đúng. Tôi hiểu...đại khái. Chỉ là chúng ta không mang theo lương thực, nên chúng ta sẽ không có gì để ăn trừ khi đi săn."

Cô gái mù thở phào. Rồi gương mặt cô sáng lạn mà nói:

"Vậy còn những trái cây của cây đại thụ? Mình cá là chúng rất ngon!"

Sunny kinh ngạc nhìn cô.

"Cô nghiêm túc sao?"

Cassie bối rối thấy rõ vì câu hỏi của cậu.

"Ơ...đúng? Tại sao?"

Cậu chớp mắt vài cái trước khi trả lời.

"Cái cây đúng là hùng vĩ và xinh đẹp, nhưng mà nó cũng rất kì lạ và đáng ngờ. Tại sao nó có thể mọc ở đây khi mà không có thứ gì khác có thể? Tôi khá chắc nó là nguyên nhân tại sao san hô quanh Gò Mộ Tro đều chết sạch. Cô đã từng thấy thứ gì khác có khả năng tổn hại chính bản thân mê cung chưa?"

Sunny nhìn về phía Cassie, rồi Nephis, cố cho thấy cậu nghiêm túc đến mức nào.

"Dù sao thì, nó quá ghê rợn. Tôi không nghĩ chúng ta nên ăn trái cây của nó. Ai biết được nó sẽ làm gì chúng ta?"

Cô gái mù mỉm cười.

"Cậu hơi đa nghi rồi đó? Cái cây là cái cây thôi. Thật ra, mình nghĩ nó là một ví dụ tuyệt vời về cách mà sự sống có thể chiến thắng trong mọi hoàn cảnh, thậm chí ở nơi tồi tệ này. Mình dám cá là trái cây của nó hoàn toàn không có vấn đề."

Sunny nhìn cô chằm chằm, không biết phải nói gì. Làm sao Cassie có thể bỏ qua lo lắng hoàn toàn hợp lý của cậu? Không giống cô chút nào. Bị bất ngờ, Sunny quay sang Nephis, hi vọng cô sẽ ủng hộ cậu.

Ngôi Sao Thay Đổi suy ngẫm trước khi lên tiếng. Rồi, giọng nói vừa phải của cô nói lên:

"Sunny nói đúng. Có quá nhiều điểm kì lạ về cái cây. Ăn trái cây của nó là quá nguy hiểm."

'Cuối cùng cũng có người nói lời hợp lý!'

Cậu thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà, tim cậu vẫn lo lắng không giải thích được.

Lúc Cassie thở dài trong sự thất vọng, Ngôi Sao Thay Đổi quay về phía cậu và hỏi:

"Tiếng Vang bị phá hủy?"

Gương mặt Sunny tối sầm lại. Cậu vẫn còn đau đớn vì đánh mất con cua ăn xác trung thành.

"Ừ. Con ác ma hành động nhanh hơn tôi tưởng. Hắn giết nó trước khi tôi kịp làm gì."

Nephis cau mày.

"Quá tệ. Tốc độ của chúng ta sẽ giảm đi đáng kể."

'Cô có trái tim không vậy?! Ít nhất thì cũng phải giả vờ buồn bã chứ! Tiếng Vang tội nghiệp của tôi đã hi sinh!'

Cái bóng cậu lắc đầu, kinh ngạc trước sự trẻ con của chủ nhân nó. Sunny cũng ngạc nhiên với phản ứng của bản thân, vì ý nghĩ đầu tiên của cậu sau khi Tiếng Vang chết là số tiền mà cậu sẽ không có được nếu bán nó đi.

"Ừ. Đúng là...ừm...đáng tiếc."

Ngôi Sao Thay Đổi gật đầu rồi hỏi tiếp:

"Cậu cũng mất kiếm?"

Sunny thở dài và nghiến chặt răng.

"Đúng vậy. Nó vỡ tan khi tôi dùng nó để chặn lại lưỡi hái của con ác ma."

Còn đau lòng hơn cả cái chết của cua ăn xác. Lưỡi Kiếm Xanh là thanh kiếm đầu tiên của cậu. Cậu đã chiến đấu và rèn luyện với nó một thời gian dài. Nó đã như một phần của cậu.

Và giờ thì nó đã mất đi.

Nephis giơ tay lên.

"Vậy cậu gặp may rồi. Tôi nhận được một Ký Ức sau khi giết Cua Ác Ma. Nó là một vũ khí..."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.