Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ánh Sáng Trong Tăm Tối

Phiên bản Dịch · 1622 chữ

Chương 65: Ánh Sáng Trong Tăm Tối

Sunny ngay lập tức tỉnh ngủ. Ngồi dậy, cậu vội vàng dụi mắt và nhìn về phía cô gái mù, sẵn sàng lắng nghe.

Nephis đã tiến lại gần họ và ngồi xuống, gương mặt của cô chỉ thoáng thấy được trong ánh sáng mờ nhạt của ban mai.

"Quá khứ hay tương lai?"

Sunny chớp mắt.

'Đúng rồi. Đáng lẽ mình phải hỏi việc đó.'

Cassie suy nghĩ một chút rồi đắn đo trả lời:

"Quá khứ...hình như là vậy."

Sau khi ngưng một lúc, biểu hiện của cô trở nên chắc chắn hơn.

"Không, mình chắc là quá khứ."

Ngôi Sao Thay Đổi hơi nghiêng đầu.

"Tốt. Vậy cậu... thấy gì?"

Cassie hít một hơi thật sâu và im lặng trong vài giây, cố nhớ lại. Gương mặt của cô tái hơn một chút, nhưng lần này, cô đã sẵn sàng đối mặt sự sợ hãi.

"Mình thấy Gò Mộ Tro vào buổi khuya, giữa một cơn bão nặng nề. Gió khiến những nhánh cây to lớn cong đi, như muốn bẻ gãy chúng. Hòn đảo liên tục được thắp sáng bởi những tia chớp, mưa rơi xuống như lũ lụt."

Cô ngưng lại, lấy hơi, rồi tiếp tục:

"Con Cua Ác Ma đứng đó, ở giữa cơn bão như một pháo đài bằng thép bóng lưỡng không thể di chuyển được. Những tia điện nhảy múa giữa những cái gai trên bộ giáp, nhưng nó không thèm để ý đến chúng. Giống như Sunny đã miêu tả... kiêu hãnh, âm hiểm và đáng sợ."

Cassie nhắm mắt.

"Khi mình nhìn vào mắt nó, mình cảm thấy... một cảm giác trống rỗng và đồi bại. Nó nhìn cơn bão đến khi nó tan đi. Gió yếu lại, và mưa ngừng rơi. Cái cây vĩ đại vững đứng sừng sững, hùng vĩ như trước. Nhưng rồi, một tia chớp cuối cùng rơi ra khỏi bầu trời và đánh xuống mặt đất bên dưới."

Sunny nghe cô kể hết sức tập trung, hi vọng nghe được thông tin gì đó hữu dụng.

'Vậy ra con quái vật đó còn không sợ sấm sét. Tiếc thật. Với bộ giáp kim loại của nó, mình còn định dụ nó ra khỏi tán cây trong một cơn bão.'

Nhưng mà, có vẻ như cách đó không dùng được.

Cùng lúc, Cassie đã sẵn sàng kể tiếp:

"Tia chớp đó không thể nào làm con Cua Ác Ma bị thương, đừng nói đến cái cây nhiệm màu kia. Nhưng mà, khi nó đánh vào mặt đất, nó đốt cháy những chiếc lá rơi đầy mặt đất Gò Mộ Tro. Không lâu sau đó, một phần lớn của hòn đảo đã bị ngọn lửa nuốt chửng. Trong màn đêm tối mịt, nó tỏa sáng như một ngọn đèn hiệu."

Sunny ngẩng lên, nhớ đến thứ gì đó. Khi ba người họ gặp nhau ở bắt đầu cuộc hành trình tại thế giới Mộng Ảo, hai cô gái đã có nói ánh sáng mà cậu đã thấy từ bức tượng khổng lồ đúng là từ ngọn lửa của họ.

Nhưng mà, ngọn lửa đó hóa ra là một sai lầm lớn. Vào buổi tối, bất cứ nguồn ánh sáng nào cũng sẽ hấp dẫn những con quái vật của Vùng Đất Lãng Quên... cả những sinh vật khủng khiếp ẩn núp dưới biển đen. Đó là tại sao kể từ lúc đó, họ luôn cẩn thận không bao giờ nhóm lửa sau khi mặt trời lặn, chẳng thà chịu đựng bóng tối còn hơn thu hút sự chú ý của những thứ khiếp đảm, không rõ danh tính bên dưới làn sóng.

"Trước khi ngọn lửa tàn lụi, biển đen dâng trào, và một...một thứ bò ra từ đó, bao phủ gần hết một bờ dốc của Gò Mộ Tro với cơ thể của nó. Trông nó giống như một...một đống xương và thịt thối rửa, được dán lại bằng rong biển đen, với hàng ngàn con mắt kinh khủng, nó nhìn đói khát nhìn về phía mình đằng sau những cái xúc tua co lại quanh người, lúc nhúc kéo nó tiến về phía cái cây."

Gương mặt cô tái xanh đi. Chỉ nhớ đến cái thứ khủng khiếp đó cũng khiến Cassie thấy buồn nôn, nhưng cô nghiến răng và tiếp tục nói.

"Đó là sinh vật kinh tởm nhất mà mình từng thấy. Nhưng mà, nó có vẻ chậm chạp và hậu đậu, giống như ở trên cạn, ra khỏi nước biển, đã khiến nó yếu đi. Con Cua Ác Ma không chần chừ lao về phía sinh vật đó, hoàn toàn không quan tâm đến việc nó to gấp chục lần bản thân. Giống như... giống như nó hoàn toàn phát điên, phẫn nộ vì có kẻ xâm lấn vào hòn đảo đó."

Nephis bỗng dưng lên tiếng:

"Sao con ác ma sống được?"

Cô gái mù chần chừ.

"Mình...mình không biết. Mình không nhìn thấy trận chiến đó, chỉ thấy được phần bắt đầu và kết thúc. Lúc bình minh vừa đến, con Cua Ác Ma bò lại trong bóng râm của cái cây khổng lồ. Nó bị thương trầm trọng, vài cái chân đã bị mất và cái lưỡi hái của nó có thêm những vết nứt như mạng nhện. Ngọn lửa đã tắt, và không còn dấu vết của sinh vật biển kia."

Cô ngừng một lúc rồi nói khẽ:

"Vết thương nghiêm trọng nhất ở trên ngực nó. Bộ giáp thép của con ác ma bị nứt và tách ra, để lộ một trái tim đang đập ở bên trong. Máu xanh chảy ra từ vết thương thành một dòng sông, nhuộm lấy lớp cát xám. Con ác ma bò đến thân cây và đặt thân thể tơi tả của nó nằm xuống giữa bộ rễ của cái cây."

Cassie thở dài.

"Thứ cuối cùng mình thấy là thời gian trôi qua thật nhanh. Mình cũng không biết bao lâu, nhưng mà dần dần, Cua Ác Ma đã có thể hồi phục tất cả những vết thương đó. Cặp lưỡi hái tự lành, những cái chân mọc ra. Vết nứt trên ngực nó là thứ cuối cùng lành lại. Nhưng mà, nó vẫn chưa lành hẳn. Mặc dù không nhìn thấy được, nhưng vẫn còn lại một điểm yếu trên bộ giáp của nó."

Cả Sunny và Nephis đều yên lặng một lúc lâu, suy tư.

Ngôi Sao Thay Đổi là người đầu tiên phá vỡ sự yên lặng.

"Vậy thì nó không phải bất khả xâm phạm."

Rồi cô nhìn về phía Sunny và hỏi:

"Kế hoạch cậu đến đâu rồi?"

Chớp mắt, kéo bản thân ra khỏi dòng suy nghĩ. Liếc về phía đồng đội, Sunny mỉm cười.

"Khá tốt. Tôi đã có định hướng cách chúng ta nên tiến hành, nhưng tiên tri của Cassie đã cho tôi thêm một nguồn cảm hứng."

Nephis nhướng mày.

"Thật sao?"

Cậu tự tin gật đầu.

"Ừm. Đó là một ý tưởng điên cuồng, nhưng mà nó có thể sẽ thành công. Ừ thì...có thể. Dù sao thì, chắc chắn sẽ nguy hiểm. Và chúng ta cần phải làm vài chuẩn bị."

Cả Cassie và Nephis đều trông đợi nhìn về phía cậu. Cô gái mù cẩn thận hỏi.

"Vậy...kế hoạch là gì? Chúng ta lừa gạt con ác ma như thế nào?"

Sunny bắt chéo tay.

"Không quá phức tạp. Thật ra thì, tôi lấy ý tưởng từ gã cổ đại mà Neph thích kể về. Chúng ta sẽ xây..."

Cậu ngưng để khiến họ tò mò, rồi nói với một nụ cười bí ẩn:

"...một con lừa (ass) thành Troy."

Nhưng mà, phản ứng của họ không phải như cậu mong đợi. Cả hai cô gái chớp mắt, rồi nhìn chằm chằm về phía cậu với biểu hiện phức tạp. Ừ thì, Cassie không có nhìn, vì cô không thể, nhưng mà gương mặt cô giống hệt Ngôi Sao Thay Đổi.

Kì lạ.

"...Gì nữa đây?"

Sunny gãi đầu, hơi ngượng, và hắng giọng.

"Ờ...Tôi dùng sai từ sao? Chẳng phải tên Odysseus xây một con thú bằng gỗ? Một con...lừa (donkey)?" (Lừa tiếng Anh: ass/donkey)

Nephis giơ tay lên và đặt lên trán, nhắm mắt.

'Kì lạ. Cô ta đau đầu sao?'

"Ừm, cô không sao chứ?"

Cô thở dài thật sâu, rồi nói bằng giọng bằng phẳng:

"Một con ngựa. Là một con ngựa..."

Ngày tiếp theo, họ quay lại nơi chiến trường của quân đoàn cua và đám quái vật rết. Vài ngày trước, họ đã dụ một con cua bách trưởng đến đây để phục kích nó, nhưng cuối cùng lại khiến một trận chiến giữa hai tộc Sinh Vật Ác Mộng nổ ra.

Xác của vài con quái vật vẫn còn đó, hơi bị chôn vùi bởi lớp bùn.

Đương nhiên, không còn thịt trên bộ xương của chúng. Dù sao thì cư dân của mê cung này đều là động vật ăn xác.

Nhưng mà, ba người Ngủ không đến đây vì thịt. Họ đến tìm thứ khác.

Ngừng ngay trước cái vỏ trống rỗng của con bách trưởng, thịt đã bị ăn sạch bởi những con thú không rõ, cậu hài lòng nhìn về phía cái mai đỏ đen.

Nephis đi lại và đứng cạnh cậu, một vẻ mặt vẫn không thể đọc được.

"Đây là thứ cậu muốn?"

Sunny mỉm cười.

"Chính nó. Tôi biết là không có thứ gì đủ điên để nhai lớp vỏ chitin này mà. Nhưng... ở nơi này, cũng khó biết chắc được. Chỉ không biết điều kiện của nó như thế nào."

Nhưng mà bộ giáp vẫn trong điều kiện khá tốt.

Nói thật, nó hoàn hảo.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.