Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những Kẻ May Mắn

Phiên bản Dịch · 1362 chữ

Chương 55: Những Kẻ May Mắn

Khi họ quay lại trại tạm bợ của mình, việc đầu tiên Nephis làm là đi đến trước mặt Cassie.

"Này, Cas. Đoán xem."

Cô gái mù quay về phía cô và mỉm cười:

"Cậu cuối cùng cũng nhận được một Ký Ức dạng giáp?"

Cùng lúc, Nephis nói:

"Mình tìm thấy thứ để mặc..."

Rồi cô im lặng, nhìn chăm chú về phía cô bạn đang mỉm cười. Cassie bật cười:

"Tiếng bước chân cậu thay đổi."

"À, ra là vậy. Ừm thì... nó đến từ con Cua Bách Trưởng."

Trong lúc Nephis miêu tả bộ giáp cho Cassia, để cô ấy chạm lấy kim loại bí ẩn màu trắng đó, Sunny thư giãn và nghỉ ngơi cạnh đống lửa.

Một thời gian sau, Nephis đang bận rộn chuẩn bị bữa tối. Sunny lại một lần nữa lười biếng nằm trên một tảng đá và nhìn về phía bầu trời.

Bầu trời, như thường lệ, vẫn xám xịt và không thân thiện.

Với cả ba đã được trang bị áo giáp đàng hoàng, họ cuối cùng cũng giống một tổ đội Thức Tỉnh thực thụ. Nói thật thì Sunny còn cho rằng nhóm bọn họ khá bắt mắt kể cả theo tiêu chuẩn của những người Thức Tỉnh.

Trong một bộ áo dài thắt ngang lưng nhẹ nhàng và một cái áo khoác sóng biển, Cassie xinh đẹp và tinh xảo như một nàng công chúa. Uyển chuyển và tự tin, Nephis giống như một vị hiệp sĩ quý tộc đang bảo vệ cô. Sunny thì...

Nếu như rộng lượng, thì cậu sẽ nói cậu giống một hộ vệ trẻ tuổi.

Nhưng thật lòng mà nói thì cậu giống một thằng nhóc theo hầu hơn. Nếu như có người xa lạ nhìn thấy ba người họ, người đó chắc chắn sẽ cho rằng Sunny hoặc là một người hầu thấp hèn hoặc là một thằng du côn nào đó bị nữ hiệp sĩ quý tộc bắt giữ.

'Ừ thì, sẽ khiến chúng càng bất ngờ khi bị mình đâm sau lưng.'

Khoan đã...tại sao cậu lại đâm một người xa lạ?

'A...Mặc kệ. Chắc chắn là có lý do gì đó.'

Vào lúc đó, Cassie ngồi xuống cạnh cậu. Sunny quay đầu, hơi ngạc nhiên nhìn về phía cô gái mù.

Cô cắn môi.

"Nephis nói hôm qua cậu suýt chết."

'Ồ, ra là về chuyện này.'

Cậu nhún vai.

"Ừm."

Rồi, lặng lẽ thở dài, Sunny nói thêm:

"Đừng quá lo lắng. Không phải lần đầu tôi đối mặt với cái chết."

Mặc dù nó là lần gần nhất theo trí nhớ của cậu. Kí ức đó vẫn khiến cậu lạnh cả sóng lưng.

Cassie yên lặng một lúc. Rồi nói khẽ:

"Xin lỗi."

Sunny nhướng mày.

"Xin lỗi? Có gì phải xin lỗi?"

Cô gái mù hạ thấp ánh mắt.

"Vì mình vô dụng."

Sunny cau mày và nhìn về hướng khác. Một hai giây sau, cậu nói với giọng nói bất cần như thường lệ:

"Cô không hề vô dụng."

Cassie bật cười.

"Không phải sao? Nếu muốn đi đâu, thì mình cần có Neph hoặc cậu dùng dây dẫn. Nếu muốn ăn, mình phải đợi một trong hai người giúp mình. Đây là cuộc đời của mình. Nếu không có giúp đỡ, mình còn không thể làm những việc đơn giản nhất...đừng nói đến trở nên hữu dụng để giúp hai người trở về."

Giọng nói từ dịu dàng dần trở nên tràn đầy cảm xúc chân thật. Đây là lần đầu tiên Sunny thấy tấm mặt nạ kiên cường của cô hơi rơi mất, để lộ ra sự bất lực, giận dữ và sợ hãi bên dưới. Cậu im lặng một lúc lâu, rồi mới lên tiếng:

"Này, tôi đã bao giờ kể cô nghe về Ác Mộng Đầu Tiên của tôi chưa?"

Cô gái mù lắc đầu. Sunny nhắm nửa mắt.

"Ác Mộng Đầu Tiên của tôi tệ đến không thể tệ hơn. Nói thật, tình huống mà nó đặt tôi vào thật sự là vô vọng. Tôi là một nô lệ với định mệnh sẽ chết vì lạnh cóng hoặc bị bạo hành. Xiềng xích, chảy máu, không có khả năng tự vệ. Tệ hơn nữa, Phân Loại của tôi hóa ra lại là hoàn toàn vô dụng. Theo đúng nghĩa đen. Nếu tôi nhớ đúng, mô tả của Ma Pháp về Phân Loại đó là "một kẻ vô dụng với không có kĩ năng hay tài năng gì đáng nhắc đến."

Cassie hơi quay đầu lại, rõ ràng bị lời nói của cậu gây tò mò.

"Vậy...sao cậu sống được? Mọi thứ trở nên tốt hơn sao?"

Sunny mỉm cười.

"Làm gì có. Thật ra thì mọi thứ nhanh chóng trở nên tồi tệ hơn nữa. Tệ hơn rất, rất nhiều. Nhưng mà, cô biết không? Định mệnh trêu người, chính cái Phân Loại vô dụng đó lại là thứ duy nhất giúp tôi sống qua đống hỗn loạn đó. Theo cách nhìn đó, thì tôi hết sức may mắn."

Cậu nhích người một chút, liếc về phía cô gái tinh tế, nhận thấy gương mặt đăm chiêu của cô.

"Nhưng may mắn là như thế này. Người ta thường nói về nó như thể may mắn là thứ gì đó mà chỉ xảy ra với họ. Không phải. May mắn là năm mươi phần trăm hoàn cảnh và năm mươi phần trăm khả năng nắm bắt nó. May mắn là thứ do chính bản thân tạo ra. Tôi đã phải tranh đấu với tất cả những gì mình có để sống sót. Đó là một trong hai lý do tôi vẫn còn ở trên đời này."

Nói đến đó, Sunny nhớ lại ngọn núi đen tối, lạnh giá và rùng mình. Rồi, đẩy những kí ức đó đi, cậu tiếp tục:

"Lý do thứ hai là Ma Pháp. Tôi sẽ không dại dột đến mức mà nói nó có lòng cảm thông, nhưng mà nó công bằng... theo cách vặn vẹo của riêng nó. Ma Pháp một tay lấy đi và tay còn lại sẽ cho ra. Ác Mộng Đầu Tiên của tôi là vậy, và cô cũng là vậy."

Lông mày của Cassie cau lại chặt hơn. Sunny chọn những từ ngữ tiếp theo hết sức cẩn thận. Cuối cùng, cậu nói ra:

"Khiếm Khuyết của cô là thứ ảnh hưởng nghiêm trọng nhất mà tôi từng thấy hay là nghe đến. Cô nói đúng, nếu không có sự giúp đỡ từ một người như Neph, thì cô chắc chắn đã chết. Và những người như cô ta... ừm, tôi cũng không chắc còn có ai khác ngoài cô ta tồn tại. Nhưng mà..."

Cô gái mù nghiến răng.

"Nhưng mà sao?"

Sunny nhìn cô với gương mặt nghiêm túc.

"Nhưng nó cũng có nghĩa là mặt trái của Khiếm Khuyết đó, sức mạnh của cô, cũng phải phi thường tương đương. Chỉ là cô vẫn chưa nắm giữ được nó mà thôi. Khi cô làm được vậy...tin tôi đi, cô sẽ nhớ lại cuộc đối thoại này và cảm thấy xấu hổ về bản thân, cảm thấy mình quá ngây thơ, quá dại khờ.

Cảm xúc của Cassie chuyển thành nghi ngờ và mơ hồ.

"Cậu thật sự nghĩ vậy sao?" Cô thì thầm.

Có một sự mong mỏi bất lực trong giọng nói cô. Nhưng mà, câu hỏi lại khiến cậu mắc cười, vì một lí do rất rõ ràng.

"Tin tôi đi. Tôi là người thật thà nhất thế giới này. Cả hai thế giới luôn ấy chứ."

...Sunny đương nhiên vô cùng muốn bản thân ít thật thà hơn, nhưng buồn là cậu không thể làm được. Đương nhiên, cô ta không cần phải biết việc đó.

Cassie yên lặng một lúc, lạc trong suy nghĩ. Có vẻ như cô đang tranh đấu với bản thân trong nội tâm. Sunny suýt chút nữa cho rằng cuộc trò chuyện của họ đã kết thúc, nhưng bỗng nhiên cô ta nói bằng một giọng trầm thấp, khàn khàn:

"Mình đã thấy những hình ảnh tiên tri mà mình chưa kể cho hai người."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.