Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chung Kết

Phiên bản Dịch · 1448 chữ

Chương 543: Chung Kết

Nghe tiếng hoan hô như sấm rền, Sunny suýt giật mình.

Trận đấu cuối cùng của giải đấu khác với những trận còn lại. Quảng trường bên trong lâu đài đã hơi thay đổi, bằng cách nào đó trở nên thậm chí tráng lệ hơn nữa. Khán đài được mở rộng, với hàng chục ngàn những người khán giả chật ních trên những ghế đá. Tiếng reo hò của họ hòa thành một tiếng gầm rú kích động, điếc tai mà lên xuống có nhịp điệu như là âm thanh của biển động vậy.

Những cánh hoa hồng rơi xuống như mưa, phủ lấy đầu trường như một tấm thảm xinh đẹp.

...Cho dù Sunny có muốn yếm thế đến mấy về cả vụ việc này, khó để không cảm giác sôi trào trước cảnh tượng như này.

Cậu hơi quay đầu, nhìn về phía đám đông đang hò reo. Rồi, ánh mắt cậu dừng lại vài giây trên một đài ngồi cao hơn hẳn đấu trường, được trang trí với những ngọn cờ chu sa rực rỡ của Đại Gia Tộc Valor. Vì đây là trận đấu chung kết, những người rất đặc biệt sẽ tự mình đến quan sát.

Sunny dễ dàng nhận ra người tạo ra Mộng Cảnh, người mà đang mặc một bộ áo choàng tơ sặc sỡ đến nực cười, như một con vẹt mà đã tắm trong một thùng phấn đánh mặt. Cậu vẫn không hoàn toàn tin nổi cái gã giống hề này là một vị Thánh...

Người gần ông ta chắc phải là đại diện của Valor. Sunny không thể thấy nhiều, và chỉ ghi nhận rằng đó là một cô gái trẻ với mái tóc đen bồng bềnh và làn da như thạch vôi. Cô mặc một bộ giáp đen không bóng loáng, tinh xảo, và một cái áo choàng đỏ sau lưng, cùng màu với những ngọn cờ của gia tộc cô. Diện mạo sắc bén và nghiêm khắc trái ngược lại với vị Thánh của Mộng Cảnh.

Đài ngồi đó quá xa để có thể nhìn thấy chi tiết hơn, nhưng mà Sunny vốn cũng không muốn nhìn một Truyền Nhân của một Đại Gia Tộc quá lâu. Cậu đã hơi khó chịu khi biết cô ta sẽ quan sát cậu chiến đấu.

Nhưng mà ngược lại...

'Mình nên biểu hiện tốt. Biết đâu được, nếu cô gái kia thích, thì mình có thể nhận được một Ký Ức đặc biệt xịn!'

Ném những ý nghĩ này ra khỏi đầu, Sunny cuối cùng hạ ánh mắt và quan sát đối thủ.

Vì Sunny biết những chiến binh tài giỏi nhất trong thế hệ của cậu, cậu đã nghĩ qua việc có lẽ bản thân đã gặp Ong Nữ Hoàng đáng gờm này ngoài đời. Nhưng mà không, cô không có vẻ quen mắt.

Đấu sĩ nổi tiếng kia có vẻ như ở tuổi ba mươi, và mặc dù nửa dưới gương mặt bị che đằng sau một cái mặt nạ nửa mặt thanh nhã, cậu chắc rằng bản thân chưa từng thấy cô ta. Cô đứng bình tĩnh ở trung tâm sân đấu, như thể không hề bị ảnh hưởng bởi tiếng cổ vũ của đám đông và những vị khách danh giá kia.

Chỉ nhìn sơ qua, Sunny biết cậu đang nhìn một bậc thầy chiến đấu. Mọi thứ về người phụ nữ quyền quý này đều nói lên kĩ năng, duyên dáng, và quyết tâm. Cô mặc một bộ giáp kim loại nhẹ và cầm một thanh kiếm estoc mảnh mai, lưỡi kiếm dài và sắc bén. Có một sự yên bình kì lạ về cô ta mà bằng cách nào đó vừa có vẻ xa lạ vừa có vẻ quen thuộc...

'...Thấu hiểu? Đây là cái cảm giác mà Neph đôi lúc thể hiện ra...'

Quả thật, đây là cùng loại thấu hiểu mà Nephis và bản thân Sunny sở hữu. Nhưng nếu của Ngôi Sao Thay Đổi là sắc bén và không thể tránh thoát như một thanh kiếm ấn tượng, Ong Nữ Hoàng Thì không. Trái lại, cô có vẻ điềm tĩnh đến dối trá.

'Quả là một sự trái ngược kì lạ.'

Người phụ nữ cũng đang quan sát cậu, cho phép Sunny nhìn vào mắt cô ta. Chúng không xanh dương, xám, xanh lá, hay thậm chí là tím, mà thay vì đó chuyển từ màu này đến màu khác, như thể phản chiếu tâm trạng của cô. Nhưng mà thứ kì lạ nhất về chúng là...chúng không phải đôi mắt của một kẻ giết người.

Sunny biết cách nhận ra một kẻ, vì bản thân cậu cũng là một kẻ giết người.

Cậu đè nén khát vọng muốn đưa tay lên gãi sau đầu.

'Hờ...một bậc thầy chiến đấu, nhưng lại không phải một kẻ giết người? Đừng nói với mình cô ta thật sự chỉ coi đây là sở thích...'

Sở thích quái gở gì vậy?!

Dù sao đi nữa, thì việc này sẽ khiến mọi việc hơi dễ hơn cho cậu. Chắc rồi, Ong Nữ Hoàng là một đấu sĩ thiên tài - nếu không thì cô đã không thể đến được vòng chung kết của giải đấu - nhưng mà không có bản năng giết chóc, đánh bại một người như Sunny gần như là bất khả thi.

Với cậu, chiến đâu không phải thứ thú vị hay là quyến rũ. Nó không phải thứ cậu làm cho vui, hay thậm chí là nghề nghiệp. Nó đơn giản là cuộc đời cậu.

Thần Chiến Tranh không phải tự dưng cũng được gọi là Thần Sự Sống. Cuộc sống là một sự chật vật tàn nhẫn, không hồi kết, và Sunny biết điểm này rõ hơn đa số mọi người. Đó là tại sao cậu lại là một chiến binh tàn nhẫn và dã man đến vậy, không bao giờ bỏ qua những cơ hội nhỏ bé nhất để tiêu diệt kẻ địch.

...Đương nhiên là không phải có ý là trận đấu này sẽ dễ. Giết người hay không, Ong Nữ Hoàng vẫn là một đối thủ đáng gờm.

Thở dài, cậu triệu hồi thanh odachi hắc ám, đặt lưỡi kiếm lên vai, và đi về phía trước.

Kèn hiệu vang lên và giọng nói của Mộng Cảnh đọc lên tên của hai chiến binh, rồi sau đó bắt đầu phóng ra một bài diễn văn nghiêm trang. Sunny không hề nghe nó nói và chỉ đơn giản lại gần chính giữa đấu trường, rồi chần chừ và thực hiện một động tác cúi chào nho nhỏ, ngượng nghịu về phía người phụ nữ duyên dáng.

Cậu không phải một người lịch thiệp, nhưng vào tình huống này, thì cúi chào lại có vẻ phù hợp.

Ong Nữ Hoàng nhìn cậu bình tĩnh, rồi khẽ gật đầu. Rồi, cô giơ lên thanh estoc đến vị trị.

'Sẽ khó đây...'

Cậu thở dài, nắm lấy chuôi của Rắn Linh Hồn...và lao vào một cú tấn công nhanh như chớp.

Tại sao phải lãng phí thời gian?

Sunny đang định áp đảo kẻ địch trong một cú tấn công chớp nhoáng, nhưng đương nhiên là cậu thất bại. Thanh kiếm estoc dài mảnh khảnh bay ra với tốc độ phi thường, ngăn cậu không thể đến gần Ong Nữ Hoàng để tung ra dù chỉ một đòn. Trong vài giây, không có âm thanh nào khác ngoài tiếng thép vang lên.

Kể cả khán giả cũng im lặng, nhìn trận chiến phi thường kia mà quên cả hô hấp.

Không như những trận đấu trước đó, không có gì hào nhoáng hay đặc biệt hoành tráng về trận này. Nó không bạo lực như trận chiến giữa Tạp Chủng và tên Dynisor biến hình đáng sợ, nó cũng không kì lạ và kích thích như trận chiến với pháp sư trọng lực Everain. Không có Kĩ Năng Phân Loại hứng thú nào bay quanh, thay vì đó, chỉ là kĩ năng, thép, và kĩ thuật.

Nhưng mà, những người mà biết dù chỉ chút ít về chiến đấu cũng không thể dời mắt khỏi trận chạm trán căng thẳng này. Mỗi cú tấn công, đón đỡ, mỗi bước mà hai chiến binh làm ra đều tràn đầy sự chuẩn xác hoàn mĩ, hiểu biết, và quyết tâm rõ ràng. Đây là trận chiến giữa hai bậc thầy, và vì vậy nó gây cấn và choáng ngợp hơn bất cứ thứ gì khác mà họ đã thấy trong giải đấu.

...Nhưng mà Sunny thì lại kém vui hơn khán giả.

Thật ra thì cậu không vui chút nào cả.

'Cái quái gì?! Chuyện gì đang xảy ra?!'

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.